Gibbs
09-01-2016, 06:35
Vụ án Yên Bái tới nay vẫn c̣n nhiều nghi vấn, nhưng những bí mật của vụ tàn sát trên đang ngày càng lộ rơ.
Kỳ 1:
Sự thật đằng sau vụ thanh toán Yên Bái của băng đảng Việt Cộng (http://vietbf.com/forum/showthread.php?t=100 3359)
Phần I: Chết nhanh ai hưởng lợi nhất?
Phần II: Một viên đạn mất tích (http://vietbf.com/forum/showthread.php?t=100 3359)
Phần III: Hoàn hảo bí mật
Đỗ Cường Minh, cẩn thận và chắc ăn đến 3 phát liền vào đầu, vào ngực, đối tượng bị dứt điểm ngay tức thời, tại chỗ, rất chắc chắn. Đối tượng thư hai, 3 phát liền cũng vào đầu, vào ngực và cũng có một kết quả hoàn hảo. Cái hoàn hảo cuối cùng, ông ấy dành cho ḿnh. Dù bà Chủ tịch UBND tỉnh nói rằng, tánh ông hiền lành, ḥa nhă…, mà nh́n mặt ông người ta cũng thấy thế. Nhưng việc sử dụng súng của ông là chuyên nghiệp với cái chức vụ ông đang có, không hề dễ chịu chút nào. Hẳn là ông từng đối đầu với những t́nh huống gay cấn với lâm tặc, và nhất là với các loại “lâm tặc” của lâm tặc và trên cả lâm tặc. Ở đó, nó đ̣i hỏi không những kỹ năng về sử dụng súng, mà càng đ̣i hỏi về trí tuệ, nhất là một trái tim biết dứt khoát.
Sau hoạt cảnh thứ nhất rất hoàn hảo tại văn pḥng ông Bí thư, ông Minh di chuyển “b́nh thường và vui vẻ” trên đoạn đường dài 150m giữa chốn đông người, về pḥng ông Chủ tịch HĐND tỉnh để thực hiện cảnh 2, và, kết quả cũng không hề kém. Không một ai phát hiện điều ǵ khác, hoặc ít nhất, ai là người đầu tiên – hoặc thậm chí nhóm người đầu tiên - bước vào các pḥng ấy để “nh́n thấy” sự việc? Không nghe đề cập đến!
Chỉ biết kết quả: ông Minh và vị chủ tịch Hội Đồng, kiêm trưởng ban tổ chức (nhân vật quyền lực thứ nh́ trong tỉnh) đă nằm trên đống máu với những vết đạn vào đầu, vào ngực. Oái ăm, sau đó mới phát hiện ông Bí thư ở bên ṭa nhà kia, cách 150 m, cũng đă đột ngột “chuyển sang” từ trần , trước ông chủ tịch mấy phút (không rơ là mấy phút) và không ai hay biết. Người ta chỉ thấy “sát thủ” hai lần, lần di chuyển “b́nh thường và vui vẻ” trên/trong hành lang Hội trường, và lần nữa, cái xác của ông và xác của ông Tuấn cùng đẫm máu trong pḥng riêng của ông Tuấn - Chủ tịch Hội đồng.
Hành tung của “sát thủ” diễn ra trong hai căn pḥng như một bóng ma. Người ta c̣n nói lần phát ngôn đầu tiên của BS trưởng bệnh viện, rằng ông Minh đă bị một phát đạn từ phía sau gáy, và lời phát ngôn nầy đă bị xóa ngay sau đó trên các bản tin. Đến hôm nay, chúng ta có thể cho rằng, cuộc thảm sát nầy là hoàn hảo về phía sát thủ, cuộc điều tra và đưa tin càng làm cho nó hoàn hảo hơn, nhưng là một hoàn hảo c̣n trong bí mật với nhiều giả thiết đặt ra. Việc chôn xác ba người được tiến hành nhanh chóng, không nghe lời tuyên bố nào của ngành Pháp y cũng tô đậm thêm những nghi vấn.
Ông Minh được cho là một cán bộ có nhân thân tốt: ḥa nhă, vui vẻ, hiền lành, có tinh thần trách nhiệm cao, và vân vân. Lại có vợ, đương nhiên là phẩm chất tốt không kém, là Tỉnh ủy viên, Chủ tịch Hội Phụ nữ, và bố vợ là cựu Bí thư tỉnh nhà. Bây giờ trở thành một sát thủ và tự sát luôn. Tại sao thế?
Giả định rằng ông Minh sắp mất chức Trưởng Chi cục Kiểm Lâm, và rằng ông Bí thư tỉnh đă làm công tác tư tưởng cho ông, như bà Chủ tịch UBND tỉnh đă nói, th́ sao nào? Ông Minh với tháng năm làm chức vụ ấy, chắc là không nghèo lắm. Với cái rừng đại ngàn đầy gỗ quư ấy, chẳng lẽ ông không được mét khối nào, khi mà gỗ đang di chuyển có cái búa kiểm lâm đóng vào, và cái gỗ nhập kho có búa đóng có tỉ lệ sai lệch rất lớn về số lượng như báo đă đăng? Cho dù ông không có khối nào, th́ bà vợ với chức Tỉnh ủy viên – Chủ tịch Hội PN – đâu phải là chức nhỏ, bà ấy lại đẹp người, chẳng phải là một của quư nữa sao? Lại có thế lực của ông bố cựu Bí thư tỉnh đâu phải đă mai một hết?
Mất chức, về nghỉ cho khỏe, cần ǵ nữa! Trường hợp người ta bứng ông đi, rồi lột vỏ bắp dần dần, kéo đổ cả gia thế, th́ chuyện nầy thật khó xảy ra. Ông Trọng rất sợ vỡ b́nh quư, nên đánh chuột bằng tiếng ho lớn lớn thôi, sợ ǵ! Con đường t́nh nghĩa vẫn là thỏa thuận, nương nhau mà sống ổn, dài lâu. Việc ǵ ông Minh phải liều thân như thế, và bỏ lại tất cả? Cái gỗ quư, nếu có, cũng thành vô nghĩa. Con đă lớn, có của th́ không lo rồi, nhưng bà ấy th́ đẹp người, c̣n đầy nhựa sống, sao không tiếc, để cho ai?
C̣n như ông Bí thư Cường, ông Chủ tịch Tuấn th́ thôi, không biết, không nói. Chỉ đoán là các ông ấy đă ra đi đột ngột trong một giấc đang mơ, chắc chắn là huy hoàng một màu đỏ ối.Cuộc thảm sát nầy, đang và sẽ qua nhanh, biến nhanh, như ư đảng muốn. Nhưng tiếng vọng của nó th́ đang xoáy sâu nhiều chiều vào tâm tư của mọi người, cả đảng và cả dân.
Phần IV: C̣n nữa....
Kỳ 1:
Sự thật đằng sau vụ thanh toán Yên Bái của băng đảng Việt Cộng (http://vietbf.com/forum/showthread.php?t=100 3359)
Phần I: Chết nhanh ai hưởng lợi nhất?
Phần II: Một viên đạn mất tích (http://vietbf.com/forum/showthread.php?t=100 3359)
Phần III: Hoàn hảo bí mật
Đỗ Cường Minh, cẩn thận và chắc ăn đến 3 phát liền vào đầu, vào ngực, đối tượng bị dứt điểm ngay tức thời, tại chỗ, rất chắc chắn. Đối tượng thư hai, 3 phát liền cũng vào đầu, vào ngực và cũng có một kết quả hoàn hảo. Cái hoàn hảo cuối cùng, ông ấy dành cho ḿnh. Dù bà Chủ tịch UBND tỉnh nói rằng, tánh ông hiền lành, ḥa nhă…, mà nh́n mặt ông người ta cũng thấy thế. Nhưng việc sử dụng súng của ông là chuyên nghiệp với cái chức vụ ông đang có, không hề dễ chịu chút nào. Hẳn là ông từng đối đầu với những t́nh huống gay cấn với lâm tặc, và nhất là với các loại “lâm tặc” của lâm tặc và trên cả lâm tặc. Ở đó, nó đ̣i hỏi không những kỹ năng về sử dụng súng, mà càng đ̣i hỏi về trí tuệ, nhất là một trái tim biết dứt khoát.
Sau hoạt cảnh thứ nhất rất hoàn hảo tại văn pḥng ông Bí thư, ông Minh di chuyển “b́nh thường và vui vẻ” trên đoạn đường dài 150m giữa chốn đông người, về pḥng ông Chủ tịch HĐND tỉnh để thực hiện cảnh 2, và, kết quả cũng không hề kém. Không một ai phát hiện điều ǵ khác, hoặc ít nhất, ai là người đầu tiên – hoặc thậm chí nhóm người đầu tiên - bước vào các pḥng ấy để “nh́n thấy” sự việc? Không nghe đề cập đến!
Chỉ biết kết quả: ông Minh và vị chủ tịch Hội Đồng, kiêm trưởng ban tổ chức (nhân vật quyền lực thứ nh́ trong tỉnh) đă nằm trên đống máu với những vết đạn vào đầu, vào ngực. Oái ăm, sau đó mới phát hiện ông Bí thư ở bên ṭa nhà kia, cách 150 m, cũng đă đột ngột “chuyển sang” từ trần , trước ông chủ tịch mấy phút (không rơ là mấy phút) và không ai hay biết. Người ta chỉ thấy “sát thủ” hai lần, lần di chuyển “b́nh thường và vui vẻ” trên/trong hành lang Hội trường, và lần nữa, cái xác của ông và xác của ông Tuấn cùng đẫm máu trong pḥng riêng của ông Tuấn - Chủ tịch Hội đồng.
Hành tung của “sát thủ” diễn ra trong hai căn pḥng như một bóng ma. Người ta c̣n nói lần phát ngôn đầu tiên của BS trưởng bệnh viện, rằng ông Minh đă bị một phát đạn từ phía sau gáy, và lời phát ngôn nầy đă bị xóa ngay sau đó trên các bản tin. Đến hôm nay, chúng ta có thể cho rằng, cuộc thảm sát nầy là hoàn hảo về phía sát thủ, cuộc điều tra và đưa tin càng làm cho nó hoàn hảo hơn, nhưng là một hoàn hảo c̣n trong bí mật với nhiều giả thiết đặt ra. Việc chôn xác ba người được tiến hành nhanh chóng, không nghe lời tuyên bố nào của ngành Pháp y cũng tô đậm thêm những nghi vấn.
Ông Minh được cho là một cán bộ có nhân thân tốt: ḥa nhă, vui vẻ, hiền lành, có tinh thần trách nhiệm cao, và vân vân. Lại có vợ, đương nhiên là phẩm chất tốt không kém, là Tỉnh ủy viên, Chủ tịch Hội Phụ nữ, và bố vợ là cựu Bí thư tỉnh nhà. Bây giờ trở thành một sát thủ và tự sát luôn. Tại sao thế?
Giả định rằng ông Minh sắp mất chức Trưởng Chi cục Kiểm Lâm, và rằng ông Bí thư tỉnh đă làm công tác tư tưởng cho ông, như bà Chủ tịch UBND tỉnh đă nói, th́ sao nào? Ông Minh với tháng năm làm chức vụ ấy, chắc là không nghèo lắm. Với cái rừng đại ngàn đầy gỗ quư ấy, chẳng lẽ ông không được mét khối nào, khi mà gỗ đang di chuyển có cái búa kiểm lâm đóng vào, và cái gỗ nhập kho có búa đóng có tỉ lệ sai lệch rất lớn về số lượng như báo đă đăng? Cho dù ông không có khối nào, th́ bà vợ với chức Tỉnh ủy viên – Chủ tịch Hội PN – đâu phải là chức nhỏ, bà ấy lại đẹp người, chẳng phải là một của quư nữa sao? Lại có thế lực của ông bố cựu Bí thư tỉnh đâu phải đă mai một hết?
Mất chức, về nghỉ cho khỏe, cần ǵ nữa! Trường hợp người ta bứng ông đi, rồi lột vỏ bắp dần dần, kéo đổ cả gia thế, th́ chuyện nầy thật khó xảy ra. Ông Trọng rất sợ vỡ b́nh quư, nên đánh chuột bằng tiếng ho lớn lớn thôi, sợ ǵ! Con đường t́nh nghĩa vẫn là thỏa thuận, nương nhau mà sống ổn, dài lâu. Việc ǵ ông Minh phải liều thân như thế, và bỏ lại tất cả? Cái gỗ quư, nếu có, cũng thành vô nghĩa. Con đă lớn, có của th́ không lo rồi, nhưng bà ấy th́ đẹp người, c̣n đầy nhựa sống, sao không tiếc, để cho ai?
C̣n như ông Bí thư Cường, ông Chủ tịch Tuấn th́ thôi, không biết, không nói. Chỉ đoán là các ông ấy đă ra đi đột ngột trong một giấc đang mơ, chắc chắn là huy hoàng một màu đỏ ối.Cuộc thảm sát nầy, đang và sẽ qua nhanh, biến nhanh, như ư đảng muốn. Nhưng tiếng vọng của nó th́ đang xoáy sâu nhiều chiều vào tâm tư của mọi người, cả đảng và cả dân.
Phần IV: C̣n nữa....