sunshine1104
09-22-2016, 11:48
"Cơn bạo bệnh đến với tôi từ 14 năm trước, lúc đó thông tin không như bây giờ, chỉ nghĩ rằng ung thư là sắp chết", ca sĩ Ư Lan. Đó là chia sẻ của danh ca Ư Lan về căn bệnh ung thư đă đeo bám cô hơn một thập kỷ. T́nh yêu gia đ́nh và ư chí sống mănh liệt đă giúp Ư Lan vẫn sống vui vẻ đến ngày hôm nay.
EZNl0gwgah4
- 6 lần sinh nở, trải qua nỗi buồn hôn nhân, lại mang trong ḿnh trọng bệnh, chị làm thế nào để giữ được vóc dáng thon gọn, h́nh ảnh trẻ trung dù sắp 60 tuổi?
Thực ra, nói tôi là dân thể thao cũng không sai bởi tôi bắt đầu đến với các môn thể thao từ khi 3 tuổi. Bơi là môn đầu tiên tôi học. Người ta nói gia đ́nh nghệ sĩ sẽ phóng khoáng nhưng gia đ́nh tôi, mẹ Thái Thanh khó quá là khó. Bà là người cực kỳ nghiêm khắc thành ra tuổi thơ của tôi không có bạn. Các bạn được tổ chức sinh nhật ở bar, hát ḥ, nhảy đầm nhưng tôi xin thế nào cũng không cho.
Đời sống của tôi chỉ có học, hết giờ tài xế đón rồi đưa thẳng chị em tôi tới cung văn hoá thể thao Tao Đàn bây giờ để nhốt ở trong đó. Đó là ngôi nhà thứ 2 của tôi. Tôi chẳng biết làm ǵ ngoài việc tập thể thao, tất cả các môn. Và cho tới giờ phút này, tuần ít nhất cũng 2 lần tôi bơi. Trông tôi mong manh như một cành lan vậy thôi nhưng đụng vào thử coi (cười).
Cơn bạo bệnh đến với tôi từ 14 năm trước, lúc đó thông tin không như bây giờ, chỉ nghĩ rằng ung thư là sắp chết. Có 2 t́nh yêu lớn giúp tôi vượt qua. Đó là t́nh yêu gia đ́nh và t́nh yêu các con đă giúp tôi có niềm tin vào việc điều trị. Tôi chỉ nghĩ duy nhất một điều, nếu tôi chết, ai sẽ nuôi các con tôi, thương các con tôi như mẹ của chúng. Tôi quyết tâm chiến thắng bệnh tật. Và đến bây giờ, 14 năm qua, ngoài việc thuốc điều trị, tập thể thao th́ tinh thần lạc quan là quan trọng nhất để chiến thắng bệnh tật.
Tôi cũng hy vọng có một chương tŕnh nào đó tập hợp những người cũng mắc ung thư giống tôi lại, tôi sẽ tṛ chuyện với họ về việc đối mặt với bệnh tật niềm tin chiến thắng nó quan trọng như thế nào.
vietbf @ sưu tầm
EZNl0gwgah4
- 6 lần sinh nở, trải qua nỗi buồn hôn nhân, lại mang trong ḿnh trọng bệnh, chị làm thế nào để giữ được vóc dáng thon gọn, h́nh ảnh trẻ trung dù sắp 60 tuổi?
Thực ra, nói tôi là dân thể thao cũng không sai bởi tôi bắt đầu đến với các môn thể thao từ khi 3 tuổi. Bơi là môn đầu tiên tôi học. Người ta nói gia đ́nh nghệ sĩ sẽ phóng khoáng nhưng gia đ́nh tôi, mẹ Thái Thanh khó quá là khó. Bà là người cực kỳ nghiêm khắc thành ra tuổi thơ của tôi không có bạn. Các bạn được tổ chức sinh nhật ở bar, hát ḥ, nhảy đầm nhưng tôi xin thế nào cũng không cho.
Đời sống của tôi chỉ có học, hết giờ tài xế đón rồi đưa thẳng chị em tôi tới cung văn hoá thể thao Tao Đàn bây giờ để nhốt ở trong đó. Đó là ngôi nhà thứ 2 của tôi. Tôi chẳng biết làm ǵ ngoài việc tập thể thao, tất cả các môn. Và cho tới giờ phút này, tuần ít nhất cũng 2 lần tôi bơi. Trông tôi mong manh như một cành lan vậy thôi nhưng đụng vào thử coi (cười).
Cơn bạo bệnh đến với tôi từ 14 năm trước, lúc đó thông tin không như bây giờ, chỉ nghĩ rằng ung thư là sắp chết. Có 2 t́nh yêu lớn giúp tôi vượt qua. Đó là t́nh yêu gia đ́nh và t́nh yêu các con đă giúp tôi có niềm tin vào việc điều trị. Tôi chỉ nghĩ duy nhất một điều, nếu tôi chết, ai sẽ nuôi các con tôi, thương các con tôi như mẹ của chúng. Tôi quyết tâm chiến thắng bệnh tật. Và đến bây giờ, 14 năm qua, ngoài việc thuốc điều trị, tập thể thao th́ tinh thần lạc quan là quan trọng nhất để chiến thắng bệnh tật.
Tôi cũng hy vọng có một chương tŕnh nào đó tập hợp những người cũng mắc ung thư giống tôi lại, tôi sẽ tṛ chuyện với họ về việc đối mặt với bệnh tật niềm tin chiến thắng nó quan trọng như thế nào.
vietbf @ sưu tầm