Gibbs
09-30-2016, 21:23
Trang China News liệt kê về 7 cuộc chiến tranh Trung Cộng sẽ phát động trong 50 năm tới. Tiêu diệt Đài Loan (2020 - 2025); Nắm trọn Biển Đông, tiêu diệt Việt Cộng (2025 - 2030); Cuộc chiến thu hồi Nam Tây Tạng, đánh bại Ấn Độ (2035 - 2040); Cuộc chiến thu hồi quần đảo Điếu Ngư (sekaku) và quần đảo Lưu Cầu (Okinawa), đánh bại Nhật Bản (2040 - 2045); Cuộc chiến thống nhất Ngoại Mông, xâm lược và xóa tên Cộng ḥa nhân dân Mông Cổ (2045 - 2050); Cuộc chiến thu hồi vùng Viễn Đông, đánh bại nước Nga (2055 - 2060). Đẩy Mỹ khỏi châu Á, độc chiếm Thái B́nh Dương (2061-2066). Bản kế hoạch này gây một tiếng vang v́ tham vọng không tưởng của nó. Theo đó tất cả các quốc gia láng giềng hiện hữu của Trung Cộng đều sẽ nằm trong phạm vi mục tiêu của một cuộc chiến trong tương lai mà Trung Cộng sẽ đánh bại tất cả.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942555&stc=1&d=1475270462
Ảnh quân đội Trung Cộng diễn binh.
Điều ǵ đang diễn ra trong ḷng xă hội Trung Hoa, v́ đâu mà cái ư tưởng gây chiến và xâm lược các nước khác lại có sức sống kinh khủng đến thế trong suy nghĩ của người dân và chính quyền đang cai trị đất nước này?
Có thể nói lịch sử h́nh thành của người Trung Cộng "chính thống" là kết quả của các cuộc xâm lăng, và được viết tiếp cũng bằng các cuộc xâm lăng. Người Trung Cộng liên tục bành trướng ra bốn phía, lần lượt sát nhập Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông và phần đất thuộc về Bách Việt. Luôn có ưu thế về số đông so với các dân tộc giáp giới, người Hoa Hạ luôn có cảm giác về một sự ưu việt, giống như quan điểm của Hitler sau này về một giống dân siêu đẳng so với các dân tộc xung quanh. Quan điểm này là một quan điểm bén rễ đến tận xương tủy trong suy nghĩ của người Trung Cộng suốt chiều dài lịch sử.
Lần đầu tiên là khi các đạo quân của Thành Cát Tư Hăn tràn ngập Trung Hoa và dựng lên nhà Nguyên, cai trị Trung Cộng từ năm 1271 - 1368. Lần thứ hai là dưới triều đại Măn Thanh, một dân tộc du mục thiểu số phương Bắc, xâm lược toàn bộ Trung Hoa và duy tŕ cai trị trong 268 năm, từ 1644 - 1912. Cho đến nay, đây vẫn là những thời kỳ lịch sử được coi là sỉ nhục của người Hoa Hạ hay Hán tộc, được coi là thời kỳ mà người Hán phải nhận giặc làm cha. Chính điều đó h́nh thành nên những hiện tượng tâm lư phức tạp của người Trung Cộng hiện đại. Một mặt họ vẫn tự coi là một giống dân siêu đẳng, luôn có cảm giác ưu việt v́ lợi thế số đông. Mặt khác cũng cái số đông ấy luôn mặc cảm tự ti, dù chôn sâu trong ḷng, v́ số đông vượt trội ấy vẫn phải khuất phục nhiều lần trước các sắc dân thiểu số và phải chấp nhận hai triều đại cai trị "Nhận giặc làm cha" như những triều đại chính thức trong lịch sử Trung Cộng.
Mặc cảm đan xen giữa kiêu ngạo và tự ti ấy được tô đậm thêm với thời kỳ chiến tranh Nha phiến và cuối triều Thanh, khi các cường quốc phương Tây kéo nhau vào đặt tô giới trong lănh thổ Trung Cộng, và được nhấn đậm bằng cuộc xâm lăng của người Nhật Bản từ năm 1937 - 1945. Một lần nữa, người Hoa Hạ bị khuất phục bởi một dân tộc ít người hơn rất nhiều lần. Chỉ nhờ vào cơ may lịch sử khi Nhật Bản bị liên quân Hoa Kỳ và Liên Xô đánh bại mà Trung Cộng giành lại được độc lập. Chính quá tŕnh lịch sử h́nh thành phức tạp ấy đă tạo ra người Trung Cộng hiện đại ngày nay, họ luôn có khao khát dựa vào số đông để chứng minh tính ưu việt siêu đẳng của ḿnh bằng cách tiếp tục xâm lấn các vùng lănh thổ xung quanh. Khao khát chứng tỏ sức mạnh cơ bắp ấy được làm mạnh thêm bởi nỗi tự ti dai dẳng h́nh thành từ nỗi nhục nhiều lần phải "nhận giặc làm cha" trong lịch sử. Kết quả là cái máu xâm lược trong người Trung Cộng luôn vượt trội so với khao khát chung sống ḥa b́nh, mạnh hơn bất cứ một dân tộc nào trên thế giới ngày nay. Mỗi khi có điều kiện mạnh lên, điều người Trung Cộng nghĩ tới đầu tiên là phải thể hiện đẳng cấp ưu việt số đông của ḿnh bằng các hành vi xâm lấn "Thâm căn cố đế".
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942556&stc=1&d=1475270462
Trung Cộng bước vào thời đại Tập Cận B́nh từ năm 2012. Tập Cận B́nh "Một gă rắn tay, ưa lối giải quyết bằng bàn tay sắt và bạo lực". Cuộc chiến thống nhất quyền lực của Tập Cận B́nh đă có một dấu chấm hoàn hảo. Bằng việc bỏ tù Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang, Cốc Tuấn Sơn, Từ Tài Hậu và phó chủ tịch Quân ủy Quách Mạnh Hùng, Tập hiện không c̣n đối thủ. Ngày 12/08/2015, Tập cho đăng trên Nhân dân nhật báo lời cảnh cáo: "Các lănh đạo về hưu nên tránh xa chính trị, người đi th́ trà cũng nguội", một cái tát vỗ mặt Giang Trạch Dân và có thể là cả Hồ Cẩm Đào. Tập đủ tự tin để truy tố nốt cả Giang nếu cảm thấy quyền lực của ḿnh tiếp tục bị thách thức. Sau thời đại Mao Trạch Đông, Tập là người duy nhất đạt tới đỉnh cao quyền lực gần như tuyệt đối tại Trung Cộng. Tuy nhiên, cũng chính cuộc chiến quyền lực này đă đào rỗng ruột bộ máy cầm quyền Trung Cộng. Tập đă bỏ tù và truy tố hàng triệu quan chức nhằm lấy tính chính danh cho ḿnh. Bằng cách đó, Tập được ḷng dân nhưng những lỗ hổng trong bộ máy cai trị khó ḷng bù đắp một sớm một chiều. Đặc biệt trong bối cảnh nền kinh tế Trung Cộng đang đi vào một cuộc khủng hoảng không thể cứu văn.
Thị trường chứng khoán Trung Cộng sụp đổ gần như là một kết cục không thể đảo ngược. Từ năm 2012, khi lên nắm quyền, Tập t́m mọi cách duy tŕ một nền kinh tế với tâm lư thịnh vượng gia tăng, nhằm vẽ lên một giấc mộng Trung Hoa hùng cường trong mắt dân Trung Cộng. Các chính sách và ḍng tiền được định hướng để đảm bảo thị trường chứng khoán liên tục tăng cao. Người dân Trung Cộng thấy túi tiền ảo của ḿnh ph́nh lên ghê gớm. Đáng buồn cho Trung Cộng, nó lặp lại những ǵ mà Việt Cộng đă trải qua cách đây 8 năm, khi cơn băo khủng hoảng quét qua thị trường chứng khoán cuối năm 2007. Dù Trung Cộng đă đổ trên 141 tỷ USD để cứu thị trường, nhưng chắc chắn nó sẽ bước vào một thời kỳ suy giảm kéo dài không dưới 5 năm. Cái chết trên thị trường chứng khoán rồi sẽ c̣n lan rộng sang thị trường bất động sản, kéo theo sự khủng hoảng dây truyền trong hệ thống ngân hàng v́ nợ xấu tăng cao. Đây sẽ là một kỷ nguyên suy tàn cho giấc mộng Trung Hoa.
Các chính sách ngăn chặn kinh tế mà Mỹ định h́nh có vẻ đang bồi một cú đấm thôi sơn vào nền kinh tế Trung Cộng. Xuất khẩu của Trung Cộng vào Nhật đă giảm 13% so với cùng kỳ, vào EU đă giảm 12% và vào Mỹ cũng đă giảm trên dưới 2%. Trong bối cảnh khó khăn trong nước lan tràn th́ đây là những đ̣n chí mạng, tổng hợp chung, xuất khẩu của Trung Cộng đă giảm 8,3% trong tháng 7/2015. Khi TPP thành công, Trung Cộng sẽ c̣n gánh thêm các cú bồi nặng nề và tiếp tục phải đối mặt với đà suy giảm của ḍng thương mại xuất khẩu.
Nỗ lực khôi phục ḍng thương mại xuất khẩu vốn là thứ đă làm nên điều thần kỳ cho nền kinh tế Trung Cộng suốt 50 năm, Tập Cận B́nh cho phá giá đồng tiền. Chính sách kiềm chế Trung Cộng gần như đă định h́nh trong thế giới phương Tây, do đó mọi hành động phá giá tiền của Trung Cộng nhằm kích thích xuất khẩu gần như sẽ gặp các đ̣n đáp trả ngay lập tức. Vấn đề lớn hơn thế, bởi hàng hóa Trung Cộng hiện nay không phải chỉ bị ngăn chặn bởi các nhân tố thị trường (tỷ giá) mà c̣n bằng cả các hàng rào pháp lư và chính sách (TPP là một điển h́nh). Do đó, bất kể đồng NDT bị phá giá đến mức nào th́ đà suy giảm của ḍng hàng hóa xuất khẩu Trung Cộng là mặc định.
Tham vọng lớn nhất của Tập Cận B́nh là đưa NDT thành một đồng tiền quốc tế, cạnh tranh với vị trí thống trị của USD. Bằng việc phá giá NDT 3,6% trong ít ngày, Tập kéo lùi giấc mơ này thêm 20 năm, nếu thực sự TQ c̣n có cơ hội gượng dậy sau cú sốc.
Chính sách cai trị sắt máu của Tập tại Tân Cương, Tây Tạng rồi sẽ khiến Trung Cộng trả giá nặng nề. Khi kinh tế suy tàn, khủng hoảng rồi sẽ lan rộng trong xă hội Trung Hoa, vốn từ lâu c̣n rất ít sự gắn kết dựa trên nhân tính. Thế giới sẽ chứng kiến một kỷ nguyên bắn giết và bỏ tù tại Trung Cộng.
Khủng hoảng Trung Cộng không làm thế giới an toàn hơn mà là ngược lại. Không giống Liên Xô, vốn c̣n mang đôi nét văn minh châu Âu, cuối cùng đă sụp đổ trong ḥa b́nh, Trung Cộng chắc chắn sẽ t́m cách xuất khẩu khủng hoảng ra thế giới nhằm ổn định t́nh h́nh trong nước. Chính v́ thế, mối đe dọa chiến tranh của các nước giáp giới Trung Cộng không những không giảm đi khi đất nước này suy yếu mà là ngược lại. Cần nhớ rằng năm 1979, một trong những lư do Đặng Tiểu B́nh xua quân xâm lược Việt Cộng là nhằm cố kết xă hội Trung Cộng sau nhiều thập niên suy tàn dưới thời đại cai trị Mao Trạch Đông.
Trong nhiều thập niên, Trung Cộng đă thực hiện chiến dịch tuyên truyền và chuẩn bị tâm lư rất kỹ càng cho đại bộ phận dân chúng Trung Cộng về đường lưỡi ḅ và chủ quyền của Trung Cộng về các quần đảo ở biển Đông. Thế mạnh quân sự vượt trội khiến trên 80% số thanh niên TQ hiện đều rất hung hăng và cho rằng việc dùng sức mạnh để chiếm trọn biển Đông là hoàn toàn hợp lư. Có thể nói, Trung Cộng đă chuẩn bị rất kỹ cho cuộc chiến về mặt tuyên truyền và con người cho cuộc chiến tranh tương lai ở Biển Đông.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942557&stc=1&d=1475270462
Kế hoạch đánh phủ đầu Việt Nam
Các khoản đầu tư hàng trăm tỷ USD mỗi năm vào quân sự khiến TQ có sức mạnh bằng hầu như tất cả các nước châu Á cộng lại. Số lượng máy bay tại các đại quân khu, số khu trục hạm, tuần dương hạm và tàu tên lửa biên chế tại ba hạm đội Bắc Hải, Đông Hải và Nam Hải của Trung Cộng hiện vượt xa quy mô không quân và hải quân của cả Ấn Độ và Nhật Bản cộng lại. Dù các tàu chiến và máy bay TQ có thể thua kém Nhật Bản đôi chút về công nghệ tinh vi, nhưng khoảng cách đang ngày một thu hẹp, và điều quan trọng là số lượng th́ TQ vượt xa mọi đối thủ. Nếu chiến tranh là sự so đọ khả năng chấp nhận tổn thất và tiêu hao, th́ về mặt này châu Á không ai so được với TQ. Riêng hạm đội Nam Hải và lực lượng không quân đóng tại căn cứ Tam Á, Du Lâm có sức mạnh vượt xa hải quân và không quân của tất cả các nước Đông Nam Á cộng lại, nếu chỉ xét đơn thuần về số lượng trang bị và đơn vị khí tài.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942558&stc=1&d=1475270462
Nắm trọn Biển Đông
Dù bảy đảo nhân tạo tại Trường Sa vẫn chưa hoàn tất, nhưng sự sẵn sàng phục vụ chiến tranh của các căn cứ tại đảo Phú Lâm - Hoàng Sa và các căn cứ tại Du Lâm - Hải Nam khiến Trung Cộng có thể tung một đ̣n đánh phủ đầu ồ ạt bằng không quân tới các căn cứ ven biển của các nước ven biển Đông, đặc biệt là Việt Cộng. Mức đe dọa sẽ ngày một nặng nề khi các phi đạo tại Trường Sa hoàn tất. Trong bối cảnh đó, Trung Cộng có khả năng uy hiếp nặng nề mọi quốc gia Đông Nam Á, và phần nào loại trừ được nguy cơ bị kiểm soát yết hầu Mallaca từ Mỹ và đồng minh.
T́nh h́nh căng thẳng tại bán đảo Triều Tiên có thể cung cấp cho Trung Cộng một cơ hội tuyệt hảo để lợi dụng cho các hành vi xâm lăng có kiểm soát. Nước Nga và châu Âu đang bận rộn với câu chuyện Syria và ḍng người di dân. Mỹ cũng buộc phải phân tán nguồn lực của ḿnh để đối phó với các căng thẳng ngày một tăng ở châu Âu và Trung Đông. Bên cạnh đó, lần đầu tiên kể từ năm 1952, Trung Cộng đă bắt tay với Mỹ và đưa ra một lệnh trừng phạt rất nặng nề đối với Triều Tiên. Có thể cho rằng đó là sự trừng phạt của Trung Cộng đối với thái độ nhờn mặt của Kim Jung Un kể từ khi lên nắm quyền tại Bắc Triều Tiên, nhưng cũng có thể lư giải Trung Cộng đang chơi một ván cờ với nhiều mục tiêu. Bằng việc dồn Kim Jung Un đến thế đường cùng, bán đảo Triều Tiên đang nóng hơn bao giờ hết, rất có thể Triều Tiên sẽ phản ứng cực kỳ hung hăng đối với các biện pháp kiểm soát tàu bè ra vào Triều Tiên theo nghị quyết trừng phạt mới. Điều này có thể khiến nổ ra các vụ chạm súng trực tiếp giữa Bắc Triều Tiên với Hàn Quốc và Nhật Bản, những quốc gia thù địch sát sườn. T́nh huống này nổ ra sẽ đặt Mỹ và đồng minh Đông Bắc Á trước áp lực cực kỳ căng thẳng v́ Triều Tiên sở hữu vũ khí tấn công hạt nhân. Ngoài ra, năm 2016 nước Mỹ đang bước vào mùa bầu cử, mọi sự chú ư đều đang dồn vào cuộc đấu giữa các ứng viên và hai đảng Dân chủ - Cộng ḥa, Mỹ sao nhăng rất nhiều các vấn đề quốc tế. Trung Cộng chắc chắn sẽ tận dụng cơ hội này để giải quyết mọi vấn đề.
HN9CzHf9aKk
Điểm lại lịch sử, tham vọng mở rộng lănh thổ của Trung Cộng là vô cùng lớn và nó luôn được mọi triều đại cai trị Trung Cộng nung nấu và kế thừa, dù đó là thời phong kiến hay đến thời cận đại của Tưởng Giới Thạch. Và dù là một đối thủ một mất một c̣n nhưng Mao Trạch Đông chẳng thấy phiền hà ǵ khi tiếp thu và phát triển thêm tham vọng bành trướng biển Đông của Tưởng. Đến thời Đặng Tiểu B́nh, nó được hiện thực hóa bằng cuộc xâm lăng Hoàng Sa năm 1974, cuộc chiến biên giới khốc liệt với Việt Cộng kéo dài từ 1979 đến 1988, và đặc biệt là cuộc xâm lăng chiếm 6 đảo đá tại Trường Sa năm 1988. Trong tất cả các cuộc chiến xâm lược ấy, rất đáng tiếc, nạn nhân luôn là Việt Cộng và phần thất trận cũng luôn thuộc về Việt Cộng. Ngày nay, Tập Cận B́nh đang kế thừa tiếp dă tâm ấy, và Tập đă rất sẵn sàng. Cái c̣n thiếu chỉ là thời cơ.
Có thể nói Trung Cộng rất giỏi trong việc tận dụng thời cơ. Tây Tạng từng giành được độc lập năm 1913, và họ duy tŕ được nền độc lập của ḿnh đến năm 1951. Lợi dụng việc toàn thế giới bị hút vào cuộc chiến Triều Tiên 1950 - 1953, dù đă gửi hàng triệu lính đến Triều Tiên, Mao Trạch Đông vẫn âm thầm gửi một đội quân đến Tây Tạng mà không ai kịp nhận ra. Khi nước Mỹ thoát khỏi được cuộc chiến Triều Tiên th́ Tây Tạng đă là một câu chuyện đă rồi với Trung Cộng. Năm 1959, sau một cuộc kháng cự bất thành, nền độc lập của Tây Tạng chính thức bị xóa sổ. Quốc gia này đă biến mất trên bản đồ thế giới. Người Tây Tạng đang bị gạt ra bên lề và biến thành thiểu số trên chính quê hương sau các kế hoạch Hán hóa của Bắc Kinh. Ngày nay, họ chỉ c̣n dám mơ về một quyền tự trị ít ỏi về văn hóa mà cũng chẳng thể đạt tới.
Năm 1974, khi cuộc chiến Nam - Bắc ở Việt Nam đang bước vào chặng xế chiều. Mỹ kư hiệp định Paris và rút khỏi cuộc chơi, miền Nam kiệt quệ v́ viện trợ cắt giảm c̣n miền Bắc đang há miệng mắc quai v́ công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng kư ngày 14/09/1958 theo đó thừa nhận Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Trung Cộng (Đây là một vết nhơ lớn nhất trong sự nghiệp của Hồ Chí Minh, năm 1958 đang là lănh tụ tối cao và đầy quyền lực, Hồ không kư, nhưng tất nhiên Phạm Văn Đồng chỉ có thể kư công hàm dưới sự cho phép của Hồ); Mao Trạch Đông chớp lấy thời cơ ấy đă gửi hạm đội đến Hoàng Sa (Từ 1954 - 1972 khi Mỹ c̣n sát cánh với VNCH, quyền kiểm soát Hoàng Sa luôn nằm trong tay người Việt và Mao chưa bao giờ dám gửi hạm đội tới đó). Sau nỗ lực kháng cự ngắn ngủi bất thành của Việt Nam Cộng Ḥa, lúc đó đă rất suy yếu và đang trên đà bại trận trước Bắc Việt, người Việt mất trọn vẹn Hoàng Sa và chưa nh́n thấy tương lai lúc nào đ̣i lại được.
Năm 1988 đồng minh duy nhất của Việt Cộng là Liên Xô đang sụp đổ, kinh tế Việt Cộng khủng hoảng và kiệt quệ sau nhiều năm chiến tranh và cai trị dốt nát của ĐCS, Đặng Tiểu B́nh chớp thời cơ gửi hạm đội tới Trường Sa. Hải quân Việt Cộng nhận lệnh không nổ súng, dù vô cùng dũng cảm, họ mất một số tàu và 64 thủy binh. Việt Cộng cũng đồng thời mất 6 đảo đá chiến lược tại Trường Sa.
Năm 1995, lợi dụng liên minh Mỹ - Philipin suy yếu sau khi người Philipin yêu cầu Mỹ rời căn cứ hải quân Subic từ năm 1992, Trung Cộng gửi bảy tàu đến chiếm đá vành khăn đang nằm dưới sự kiểm soát của Philipin. Quốc gia này bất lực và thấm đ̣n đau cho sự sai lầm chiến lược của ḿnh.
Năm 2012, Trung Cộng lần đầu tiên thí điểm chiến lược bắp cải để chiếm đoạt băi đá scaborough do Philipin kiểm soát. Bằng việc sử dụng tàu cá, tàu công vụ chiếm lĩnh ṿng trong và tàu quân sự đe dọa ṿng ngoài, cuối cùng Trung Cộng kiểm soát được băi đá này. Bất lực trên thực địa, người Philipin sau đó chọn một hướng đi mà họ ít nhiều đạt được thành công khi kiện Trung Cộng ra ṭa quốc tế.
Tháng 5/2014 Trung Cộng điều giàn khoan Haiyang 981 và hơn 100 tàu chiến vào lănh hải Việt Cộng. Các nguồn lực và sự chú ư của Việt Cộng bị hút cạn vào cuộc chiến ṿi rồng và đâm húc không cân sức với Trung Cộng (Chính xác th́ chỉ có TQ dùng ṿi rồng và đâm húc tàu Việt Cộng, phía Việt Cộng chỉ duy tŕ sự hiện diện và dùng loa phản đối). Trong lúc đó Trung Cộng ồ ạt xây 7 đảo nhân tạo tại các băi đá đă chiếm từ Việt Cộng và Philipin ở Trường Sa, tiến một bước rất dài trong lộ tŕnh xâm lược biển Đông.
Điểm lại tất cả các sự kiện trên, có thể nói Trung Cộng rất giỏi trong việc chớp thời cơ cho các hành vi xâm lấn của ḿnh.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942559&stc=1&d=1475270462
Độc chiếm Thái B́nh Dương
Năm 2016 và các năm kế tiếp, có rất nhiều thời cơ Trung Cộng có thể tận dụng để phục vụ cho dă tâm xâm lược xuyên suốt của họ. Cũng trong vài năm tới đây, nhu cầu xuất khẩu khủng hoảng bằng một cuộc chiến tranh sẽ ngày càng lớn với TQ. Một cuộc chiến có kiểm soát và giành thắng lợi ở Biển Đông, có thể khiến Tập Cận B́nh ngồi vững trên ngai vàng thêm ít nhất 10 năm bất chấp các biến động xă hội lớn trong nước do kinh tế suy thoái, và nếu thắng, đương nhiên TQ sẽ bước càng xa trên lộ tŕnh nắm trọn Biển Đông, độc chiếm Thái B́nh Dương mà họ chưa bao giờ xao nhăng.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942555&stc=1&d=1475270462
Ảnh quân đội Trung Cộng diễn binh.
Điều ǵ đang diễn ra trong ḷng xă hội Trung Hoa, v́ đâu mà cái ư tưởng gây chiến và xâm lược các nước khác lại có sức sống kinh khủng đến thế trong suy nghĩ của người dân và chính quyền đang cai trị đất nước này?
Có thể nói lịch sử h́nh thành của người Trung Cộng "chính thống" là kết quả của các cuộc xâm lăng, và được viết tiếp cũng bằng các cuộc xâm lăng. Người Trung Cộng liên tục bành trướng ra bốn phía, lần lượt sát nhập Tân Cương, Tây Tạng, Nội Mông và phần đất thuộc về Bách Việt. Luôn có ưu thế về số đông so với các dân tộc giáp giới, người Hoa Hạ luôn có cảm giác về một sự ưu việt, giống như quan điểm của Hitler sau này về một giống dân siêu đẳng so với các dân tộc xung quanh. Quan điểm này là một quan điểm bén rễ đến tận xương tủy trong suy nghĩ của người Trung Cộng suốt chiều dài lịch sử.
Lần đầu tiên là khi các đạo quân của Thành Cát Tư Hăn tràn ngập Trung Hoa và dựng lên nhà Nguyên, cai trị Trung Cộng từ năm 1271 - 1368. Lần thứ hai là dưới triều đại Măn Thanh, một dân tộc du mục thiểu số phương Bắc, xâm lược toàn bộ Trung Hoa và duy tŕ cai trị trong 268 năm, từ 1644 - 1912. Cho đến nay, đây vẫn là những thời kỳ lịch sử được coi là sỉ nhục của người Hoa Hạ hay Hán tộc, được coi là thời kỳ mà người Hán phải nhận giặc làm cha. Chính điều đó h́nh thành nên những hiện tượng tâm lư phức tạp của người Trung Cộng hiện đại. Một mặt họ vẫn tự coi là một giống dân siêu đẳng, luôn có cảm giác ưu việt v́ lợi thế số đông. Mặt khác cũng cái số đông ấy luôn mặc cảm tự ti, dù chôn sâu trong ḷng, v́ số đông vượt trội ấy vẫn phải khuất phục nhiều lần trước các sắc dân thiểu số và phải chấp nhận hai triều đại cai trị "Nhận giặc làm cha" như những triều đại chính thức trong lịch sử Trung Cộng.
Mặc cảm đan xen giữa kiêu ngạo và tự ti ấy được tô đậm thêm với thời kỳ chiến tranh Nha phiến và cuối triều Thanh, khi các cường quốc phương Tây kéo nhau vào đặt tô giới trong lănh thổ Trung Cộng, và được nhấn đậm bằng cuộc xâm lăng của người Nhật Bản từ năm 1937 - 1945. Một lần nữa, người Hoa Hạ bị khuất phục bởi một dân tộc ít người hơn rất nhiều lần. Chỉ nhờ vào cơ may lịch sử khi Nhật Bản bị liên quân Hoa Kỳ và Liên Xô đánh bại mà Trung Cộng giành lại được độc lập. Chính quá tŕnh lịch sử h́nh thành phức tạp ấy đă tạo ra người Trung Cộng hiện đại ngày nay, họ luôn có khao khát dựa vào số đông để chứng minh tính ưu việt siêu đẳng của ḿnh bằng cách tiếp tục xâm lấn các vùng lănh thổ xung quanh. Khao khát chứng tỏ sức mạnh cơ bắp ấy được làm mạnh thêm bởi nỗi tự ti dai dẳng h́nh thành từ nỗi nhục nhiều lần phải "nhận giặc làm cha" trong lịch sử. Kết quả là cái máu xâm lược trong người Trung Cộng luôn vượt trội so với khao khát chung sống ḥa b́nh, mạnh hơn bất cứ một dân tộc nào trên thế giới ngày nay. Mỗi khi có điều kiện mạnh lên, điều người Trung Cộng nghĩ tới đầu tiên là phải thể hiện đẳng cấp ưu việt số đông của ḿnh bằng các hành vi xâm lấn "Thâm căn cố đế".
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942556&stc=1&d=1475270462
Trung Cộng bước vào thời đại Tập Cận B́nh từ năm 2012. Tập Cận B́nh "Một gă rắn tay, ưa lối giải quyết bằng bàn tay sắt và bạo lực". Cuộc chiến thống nhất quyền lực của Tập Cận B́nh đă có một dấu chấm hoàn hảo. Bằng việc bỏ tù Bạc Hy Lai, Chu Vĩnh Khang, Cốc Tuấn Sơn, Từ Tài Hậu và phó chủ tịch Quân ủy Quách Mạnh Hùng, Tập hiện không c̣n đối thủ. Ngày 12/08/2015, Tập cho đăng trên Nhân dân nhật báo lời cảnh cáo: "Các lănh đạo về hưu nên tránh xa chính trị, người đi th́ trà cũng nguội", một cái tát vỗ mặt Giang Trạch Dân và có thể là cả Hồ Cẩm Đào. Tập đủ tự tin để truy tố nốt cả Giang nếu cảm thấy quyền lực của ḿnh tiếp tục bị thách thức. Sau thời đại Mao Trạch Đông, Tập là người duy nhất đạt tới đỉnh cao quyền lực gần như tuyệt đối tại Trung Cộng. Tuy nhiên, cũng chính cuộc chiến quyền lực này đă đào rỗng ruột bộ máy cầm quyền Trung Cộng. Tập đă bỏ tù và truy tố hàng triệu quan chức nhằm lấy tính chính danh cho ḿnh. Bằng cách đó, Tập được ḷng dân nhưng những lỗ hổng trong bộ máy cai trị khó ḷng bù đắp một sớm một chiều. Đặc biệt trong bối cảnh nền kinh tế Trung Cộng đang đi vào một cuộc khủng hoảng không thể cứu văn.
Thị trường chứng khoán Trung Cộng sụp đổ gần như là một kết cục không thể đảo ngược. Từ năm 2012, khi lên nắm quyền, Tập t́m mọi cách duy tŕ một nền kinh tế với tâm lư thịnh vượng gia tăng, nhằm vẽ lên một giấc mộng Trung Hoa hùng cường trong mắt dân Trung Cộng. Các chính sách và ḍng tiền được định hướng để đảm bảo thị trường chứng khoán liên tục tăng cao. Người dân Trung Cộng thấy túi tiền ảo của ḿnh ph́nh lên ghê gớm. Đáng buồn cho Trung Cộng, nó lặp lại những ǵ mà Việt Cộng đă trải qua cách đây 8 năm, khi cơn băo khủng hoảng quét qua thị trường chứng khoán cuối năm 2007. Dù Trung Cộng đă đổ trên 141 tỷ USD để cứu thị trường, nhưng chắc chắn nó sẽ bước vào một thời kỳ suy giảm kéo dài không dưới 5 năm. Cái chết trên thị trường chứng khoán rồi sẽ c̣n lan rộng sang thị trường bất động sản, kéo theo sự khủng hoảng dây truyền trong hệ thống ngân hàng v́ nợ xấu tăng cao. Đây sẽ là một kỷ nguyên suy tàn cho giấc mộng Trung Hoa.
Các chính sách ngăn chặn kinh tế mà Mỹ định h́nh có vẻ đang bồi một cú đấm thôi sơn vào nền kinh tế Trung Cộng. Xuất khẩu của Trung Cộng vào Nhật đă giảm 13% so với cùng kỳ, vào EU đă giảm 12% và vào Mỹ cũng đă giảm trên dưới 2%. Trong bối cảnh khó khăn trong nước lan tràn th́ đây là những đ̣n chí mạng, tổng hợp chung, xuất khẩu của Trung Cộng đă giảm 8,3% trong tháng 7/2015. Khi TPP thành công, Trung Cộng sẽ c̣n gánh thêm các cú bồi nặng nề và tiếp tục phải đối mặt với đà suy giảm của ḍng thương mại xuất khẩu.
Nỗ lực khôi phục ḍng thương mại xuất khẩu vốn là thứ đă làm nên điều thần kỳ cho nền kinh tế Trung Cộng suốt 50 năm, Tập Cận B́nh cho phá giá đồng tiền. Chính sách kiềm chế Trung Cộng gần như đă định h́nh trong thế giới phương Tây, do đó mọi hành động phá giá tiền của Trung Cộng nhằm kích thích xuất khẩu gần như sẽ gặp các đ̣n đáp trả ngay lập tức. Vấn đề lớn hơn thế, bởi hàng hóa Trung Cộng hiện nay không phải chỉ bị ngăn chặn bởi các nhân tố thị trường (tỷ giá) mà c̣n bằng cả các hàng rào pháp lư và chính sách (TPP là một điển h́nh). Do đó, bất kể đồng NDT bị phá giá đến mức nào th́ đà suy giảm của ḍng hàng hóa xuất khẩu Trung Cộng là mặc định.
Tham vọng lớn nhất của Tập Cận B́nh là đưa NDT thành một đồng tiền quốc tế, cạnh tranh với vị trí thống trị của USD. Bằng việc phá giá NDT 3,6% trong ít ngày, Tập kéo lùi giấc mơ này thêm 20 năm, nếu thực sự TQ c̣n có cơ hội gượng dậy sau cú sốc.
Chính sách cai trị sắt máu của Tập tại Tân Cương, Tây Tạng rồi sẽ khiến Trung Cộng trả giá nặng nề. Khi kinh tế suy tàn, khủng hoảng rồi sẽ lan rộng trong xă hội Trung Hoa, vốn từ lâu c̣n rất ít sự gắn kết dựa trên nhân tính. Thế giới sẽ chứng kiến một kỷ nguyên bắn giết và bỏ tù tại Trung Cộng.
Khủng hoảng Trung Cộng không làm thế giới an toàn hơn mà là ngược lại. Không giống Liên Xô, vốn c̣n mang đôi nét văn minh châu Âu, cuối cùng đă sụp đổ trong ḥa b́nh, Trung Cộng chắc chắn sẽ t́m cách xuất khẩu khủng hoảng ra thế giới nhằm ổn định t́nh h́nh trong nước. Chính v́ thế, mối đe dọa chiến tranh của các nước giáp giới Trung Cộng không những không giảm đi khi đất nước này suy yếu mà là ngược lại. Cần nhớ rằng năm 1979, một trong những lư do Đặng Tiểu B́nh xua quân xâm lược Việt Cộng là nhằm cố kết xă hội Trung Cộng sau nhiều thập niên suy tàn dưới thời đại cai trị Mao Trạch Đông.
Trong nhiều thập niên, Trung Cộng đă thực hiện chiến dịch tuyên truyền và chuẩn bị tâm lư rất kỹ càng cho đại bộ phận dân chúng Trung Cộng về đường lưỡi ḅ và chủ quyền của Trung Cộng về các quần đảo ở biển Đông. Thế mạnh quân sự vượt trội khiến trên 80% số thanh niên TQ hiện đều rất hung hăng và cho rằng việc dùng sức mạnh để chiếm trọn biển Đông là hoàn toàn hợp lư. Có thể nói, Trung Cộng đă chuẩn bị rất kỹ cho cuộc chiến về mặt tuyên truyền và con người cho cuộc chiến tranh tương lai ở Biển Đông.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942557&stc=1&d=1475270462
Kế hoạch đánh phủ đầu Việt Nam
Các khoản đầu tư hàng trăm tỷ USD mỗi năm vào quân sự khiến TQ có sức mạnh bằng hầu như tất cả các nước châu Á cộng lại. Số lượng máy bay tại các đại quân khu, số khu trục hạm, tuần dương hạm và tàu tên lửa biên chế tại ba hạm đội Bắc Hải, Đông Hải và Nam Hải của Trung Cộng hiện vượt xa quy mô không quân và hải quân của cả Ấn Độ và Nhật Bản cộng lại. Dù các tàu chiến và máy bay TQ có thể thua kém Nhật Bản đôi chút về công nghệ tinh vi, nhưng khoảng cách đang ngày một thu hẹp, và điều quan trọng là số lượng th́ TQ vượt xa mọi đối thủ. Nếu chiến tranh là sự so đọ khả năng chấp nhận tổn thất và tiêu hao, th́ về mặt này châu Á không ai so được với TQ. Riêng hạm đội Nam Hải và lực lượng không quân đóng tại căn cứ Tam Á, Du Lâm có sức mạnh vượt xa hải quân và không quân của tất cả các nước Đông Nam Á cộng lại, nếu chỉ xét đơn thuần về số lượng trang bị và đơn vị khí tài.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942558&stc=1&d=1475270462
Nắm trọn Biển Đông
Dù bảy đảo nhân tạo tại Trường Sa vẫn chưa hoàn tất, nhưng sự sẵn sàng phục vụ chiến tranh của các căn cứ tại đảo Phú Lâm - Hoàng Sa và các căn cứ tại Du Lâm - Hải Nam khiến Trung Cộng có thể tung một đ̣n đánh phủ đầu ồ ạt bằng không quân tới các căn cứ ven biển của các nước ven biển Đông, đặc biệt là Việt Cộng. Mức đe dọa sẽ ngày một nặng nề khi các phi đạo tại Trường Sa hoàn tất. Trong bối cảnh đó, Trung Cộng có khả năng uy hiếp nặng nề mọi quốc gia Đông Nam Á, và phần nào loại trừ được nguy cơ bị kiểm soát yết hầu Mallaca từ Mỹ và đồng minh.
T́nh h́nh căng thẳng tại bán đảo Triều Tiên có thể cung cấp cho Trung Cộng một cơ hội tuyệt hảo để lợi dụng cho các hành vi xâm lăng có kiểm soát. Nước Nga và châu Âu đang bận rộn với câu chuyện Syria và ḍng người di dân. Mỹ cũng buộc phải phân tán nguồn lực của ḿnh để đối phó với các căng thẳng ngày một tăng ở châu Âu và Trung Đông. Bên cạnh đó, lần đầu tiên kể từ năm 1952, Trung Cộng đă bắt tay với Mỹ và đưa ra một lệnh trừng phạt rất nặng nề đối với Triều Tiên. Có thể cho rằng đó là sự trừng phạt của Trung Cộng đối với thái độ nhờn mặt của Kim Jung Un kể từ khi lên nắm quyền tại Bắc Triều Tiên, nhưng cũng có thể lư giải Trung Cộng đang chơi một ván cờ với nhiều mục tiêu. Bằng việc dồn Kim Jung Un đến thế đường cùng, bán đảo Triều Tiên đang nóng hơn bao giờ hết, rất có thể Triều Tiên sẽ phản ứng cực kỳ hung hăng đối với các biện pháp kiểm soát tàu bè ra vào Triều Tiên theo nghị quyết trừng phạt mới. Điều này có thể khiến nổ ra các vụ chạm súng trực tiếp giữa Bắc Triều Tiên với Hàn Quốc và Nhật Bản, những quốc gia thù địch sát sườn. T́nh huống này nổ ra sẽ đặt Mỹ và đồng minh Đông Bắc Á trước áp lực cực kỳ căng thẳng v́ Triều Tiên sở hữu vũ khí tấn công hạt nhân. Ngoài ra, năm 2016 nước Mỹ đang bước vào mùa bầu cử, mọi sự chú ư đều đang dồn vào cuộc đấu giữa các ứng viên và hai đảng Dân chủ - Cộng ḥa, Mỹ sao nhăng rất nhiều các vấn đề quốc tế. Trung Cộng chắc chắn sẽ tận dụng cơ hội này để giải quyết mọi vấn đề.
HN9CzHf9aKk
Điểm lại lịch sử, tham vọng mở rộng lănh thổ của Trung Cộng là vô cùng lớn và nó luôn được mọi triều đại cai trị Trung Cộng nung nấu và kế thừa, dù đó là thời phong kiến hay đến thời cận đại của Tưởng Giới Thạch. Và dù là một đối thủ một mất một c̣n nhưng Mao Trạch Đông chẳng thấy phiền hà ǵ khi tiếp thu và phát triển thêm tham vọng bành trướng biển Đông của Tưởng. Đến thời Đặng Tiểu B́nh, nó được hiện thực hóa bằng cuộc xâm lăng Hoàng Sa năm 1974, cuộc chiến biên giới khốc liệt với Việt Cộng kéo dài từ 1979 đến 1988, và đặc biệt là cuộc xâm lăng chiếm 6 đảo đá tại Trường Sa năm 1988. Trong tất cả các cuộc chiến xâm lược ấy, rất đáng tiếc, nạn nhân luôn là Việt Cộng và phần thất trận cũng luôn thuộc về Việt Cộng. Ngày nay, Tập Cận B́nh đang kế thừa tiếp dă tâm ấy, và Tập đă rất sẵn sàng. Cái c̣n thiếu chỉ là thời cơ.
Có thể nói Trung Cộng rất giỏi trong việc tận dụng thời cơ. Tây Tạng từng giành được độc lập năm 1913, và họ duy tŕ được nền độc lập của ḿnh đến năm 1951. Lợi dụng việc toàn thế giới bị hút vào cuộc chiến Triều Tiên 1950 - 1953, dù đă gửi hàng triệu lính đến Triều Tiên, Mao Trạch Đông vẫn âm thầm gửi một đội quân đến Tây Tạng mà không ai kịp nhận ra. Khi nước Mỹ thoát khỏi được cuộc chiến Triều Tiên th́ Tây Tạng đă là một câu chuyện đă rồi với Trung Cộng. Năm 1959, sau một cuộc kháng cự bất thành, nền độc lập của Tây Tạng chính thức bị xóa sổ. Quốc gia này đă biến mất trên bản đồ thế giới. Người Tây Tạng đang bị gạt ra bên lề và biến thành thiểu số trên chính quê hương sau các kế hoạch Hán hóa của Bắc Kinh. Ngày nay, họ chỉ c̣n dám mơ về một quyền tự trị ít ỏi về văn hóa mà cũng chẳng thể đạt tới.
Năm 1974, khi cuộc chiến Nam - Bắc ở Việt Nam đang bước vào chặng xế chiều. Mỹ kư hiệp định Paris và rút khỏi cuộc chơi, miền Nam kiệt quệ v́ viện trợ cắt giảm c̣n miền Bắc đang há miệng mắc quai v́ công hàm bán nước của Phạm Văn Đồng kư ngày 14/09/1958 theo đó thừa nhận Hoàng Sa, Trường Sa thuộc về Trung Cộng (Đây là một vết nhơ lớn nhất trong sự nghiệp của Hồ Chí Minh, năm 1958 đang là lănh tụ tối cao và đầy quyền lực, Hồ không kư, nhưng tất nhiên Phạm Văn Đồng chỉ có thể kư công hàm dưới sự cho phép của Hồ); Mao Trạch Đông chớp lấy thời cơ ấy đă gửi hạm đội đến Hoàng Sa (Từ 1954 - 1972 khi Mỹ c̣n sát cánh với VNCH, quyền kiểm soát Hoàng Sa luôn nằm trong tay người Việt và Mao chưa bao giờ dám gửi hạm đội tới đó). Sau nỗ lực kháng cự ngắn ngủi bất thành của Việt Nam Cộng Ḥa, lúc đó đă rất suy yếu và đang trên đà bại trận trước Bắc Việt, người Việt mất trọn vẹn Hoàng Sa và chưa nh́n thấy tương lai lúc nào đ̣i lại được.
Năm 1988 đồng minh duy nhất của Việt Cộng là Liên Xô đang sụp đổ, kinh tế Việt Cộng khủng hoảng và kiệt quệ sau nhiều năm chiến tranh và cai trị dốt nát của ĐCS, Đặng Tiểu B́nh chớp thời cơ gửi hạm đội tới Trường Sa. Hải quân Việt Cộng nhận lệnh không nổ súng, dù vô cùng dũng cảm, họ mất một số tàu và 64 thủy binh. Việt Cộng cũng đồng thời mất 6 đảo đá chiến lược tại Trường Sa.
Năm 1995, lợi dụng liên minh Mỹ - Philipin suy yếu sau khi người Philipin yêu cầu Mỹ rời căn cứ hải quân Subic từ năm 1992, Trung Cộng gửi bảy tàu đến chiếm đá vành khăn đang nằm dưới sự kiểm soát của Philipin. Quốc gia này bất lực và thấm đ̣n đau cho sự sai lầm chiến lược của ḿnh.
Năm 2012, Trung Cộng lần đầu tiên thí điểm chiến lược bắp cải để chiếm đoạt băi đá scaborough do Philipin kiểm soát. Bằng việc sử dụng tàu cá, tàu công vụ chiếm lĩnh ṿng trong và tàu quân sự đe dọa ṿng ngoài, cuối cùng Trung Cộng kiểm soát được băi đá này. Bất lực trên thực địa, người Philipin sau đó chọn một hướng đi mà họ ít nhiều đạt được thành công khi kiện Trung Cộng ra ṭa quốc tế.
Tháng 5/2014 Trung Cộng điều giàn khoan Haiyang 981 và hơn 100 tàu chiến vào lănh hải Việt Cộng. Các nguồn lực và sự chú ư của Việt Cộng bị hút cạn vào cuộc chiến ṿi rồng và đâm húc không cân sức với Trung Cộng (Chính xác th́ chỉ có TQ dùng ṿi rồng và đâm húc tàu Việt Cộng, phía Việt Cộng chỉ duy tŕ sự hiện diện và dùng loa phản đối). Trong lúc đó Trung Cộng ồ ạt xây 7 đảo nhân tạo tại các băi đá đă chiếm từ Việt Cộng và Philipin ở Trường Sa, tiến một bước rất dài trong lộ tŕnh xâm lược biển Đông.
Điểm lại tất cả các sự kiện trên, có thể nói Trung Cộng rất giỏi trong việc chớp thời cơ cho các hành vi xâm lấn của ḿnh.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=942559&stc=1&d=1475270462
Độc chiếm Thái B́nh Dương
Năm 2016 và các năm kế tiếp, có rất nhiều thời cơ Trung Cộng có thể tận dụng để phục vụ cho dă tâm xâm lược xuyên suốt của họ. Cũng trong vài năm tới đây, nhu cầu xuất khẩu khủng hoảng bằng một cuộc chiến tranh sẽ ngày càng lớn với TQ. Một cuộc chiến có kiểm soát và giành thắng lợi ở Biển Đông, có thể khiến Tập Cận B́nh ngồi vững trên ngai vàng thêm ít nhất 10 năm bất chấp các biến động xă hội lớn trong nước do kinh tế suy thoái, và nếu thắng, đương nhiên TQ sẽ bước càng xa trên lộ tŕnh nắm trọn Biển Đông, độc chiếm Thái B́nh Dương mà họ chưa bao giờ xao nhăng.