Romano
10-06-2016, 15:11
VBF-Với t́nh h́nh kinh tế như hiện nay tại VN đă cho thấy 1 thực tế hết sức đáng lo ngại đó là việc người Việt đang tự bán rẻ sức lao động cho TG. Đồng tiền mà hiện tại Tg trả cho VN không khác ǵ là 1 nô lệ nhưng v́ nếu không làm th́ cũng không có ăn nên hầu hết ai cũng phải ngậm đắng nuốt cay.“Người Việt Nam chưa giàu đă già, cho nên nếu ḿnh không cải thiện về mặt đẳng cấp mà vẫn phát triển như từ trước đến nay th́ khả năng sẽ c̣n già nhanh hơn nữa mà vẫn nghèo”.
TS. Trần Đ́nh Thiên – Viện trưởng viện Kinh tế Trung ương nh́n nhận như vậy khi chia sẻ về thực trạng của hàng Việt hiện nay tại “Diễn đàn Hội nhập và Sức mạnh hàng Việt” diễn ra sáng nay (6/10).Theo ông Thiên, hiện nay, hàng hoá của Việt Nam sản xuất yếu là hàng gia công, lắp ráp. “Chúng ta nói xuất khẩu quần áo nhưng chỉ là đạp máy khâu, chúng ta nói xuất khẩu điện thoại Samsung nhưng chỉ là lắp ráp lại linh kiện”, ông Thiên nói.
Bởi hiện hàng hoá xuất khẩu của Việt Nam vẫn là hàng thô, giá trị gia tăng thấp và nếu không thay đổi, nguy cơ Việt Nam sẽ trở thành “cửu vạn của thế giới”.
“Cơ bản Việt Nam vẫn đi bán hàng thô, bán hàng thuê, chúng ta nhập khẩu 90% làm giá trị gia tăng thêm 5% và bán được 5% như thế chúng ta chỉ được 10% trong chỗ ấy và là cửu vạn của thế giới... Nền kinh tế của chúng ta không chuyển dịch về đẳng cấp th́ sức mạnh hàng Việt ở đâu? Măi sẽ chỉ ở phân khúc sản phẩm chất lượng thấp…", ông Thiên nhấn mạnh.
Nhấn mạnh đến nguyên nhân của vấn đề này, ông Thiên cho rằng đó là do chính sách vĩ mô của ta không khuyến khích sản xuất nội địa. “Chỉ nhập khẩu về lắp ráp và tiêu dùng th́ lấy đâu ra động lực cho các doanh nghiệp sáng tạo, sản xuất”, ông Thiên nói.
Theo ông Thiên, hàng hoá Việt Nam xuất khẩu chủ yếu là tài nguyên thô và hàng kém chất lượng và không có lấy một thương hiệu trên thị trường quốc tế. Ông Thiên cho biết: “Ở Quảng Ninh than cám c̣n thừa hơn chục triệu tấn nhưng vẫn phải nhập khẩu than của Trung Quốc về làm nhiệt điện và luyện kim. Lúa gạo xuất khẩu hàng đầu thế giới nhưng không có lấy một thương hiệu quốc tế. Về thương hiệu hàng hoá, hàng hóa của chúng ta đẳng cấp rất thấp, thương hiệu mà có chủ yếu của nước ngoài”.
Đồng t́nh với TS Trần Đ́nh Thiên, các đại biểu khác cũng đă đưa ra giải pháp cho các doanh nghiệp, đó là: “Các doanh nghiệp Việt Nam cần chú ư kiên tŕ định hướng công nghệ cao, đặc biệt chú ư đến đặc sắc Việt Nam và phải đầu tư vào đóng gói để tạo ra giá trị cho hàng hóa”.
Một loại h́nh hàng hoá không c̣n xa lạ trên thị trường hiện nay đó là các dịch vụ làm đẹp. Nó mang lại nguồn thu rất lớn cho đất nước và cơ hội việc làm rất lớn. Tuy nhiên, nó lại chưa được sự quan tâm thích đáng của Nhà nước cũng như các cấp lănh đạo.
Có mặt tại diễn đàn, PGS – TS Nguyễn Thị Thuận – Nguyên Quyền Hiệu trưởng Trường ĐH Lao động Xă hội, Chủ tịch hội Đào tạo – Phát triển nghề làm đẹp Việt Nam, đă nói lên những bức xúc cho ngành dịch vụ làm đẹp: “Hiện nay, thẩm mỹ của Việt Nam chưa đào tạo được nhiều, thậm chí chúng ta chưa có khoa Thẩm mỹ ở đại học Y dẫn đến t́nh trạng phải thuê gần như đa số bác sĩ thẩm mỹ ở Hàn Quốc vào. Bên cạnh đó, việc nhập hàng chính hăng vô cùng khó khăn, có người một năm nay không xin được giấy phép để nhập hàng, khi người ta xét đến cái mă của họ th́ ở bên kia người ta đă hết rồi, họ đă sản xuất sang mă mới”.
Theo bà Thuận, nên giao việc quản lư chất lượng, đưa ra các tiêu chí đánh giá và cấp giấy chứng nhận cho các hội giúp phát triển ngành dịch vụ làm đẹp.
“Ngoài ra, việc quản lư tên của các đơn vị kinh doanh chưa tốt, một nơi đào tạo rất nhỏ bé cũng được cấp tên Học viện và người được đào tạo tŕnh độ văn hóa rất hạn chế cũng được gọi là Giáo sư”, bà Thuận chia sẻ.
TS. Trần Đ́nh Thiên – Viện trưởng viện Kinh tế Trung ương nh́n nhận như vậy khi chia sẻ về thực trạng của hàng Việt hiện nay tại “Diễn đàn Hội nhập và Sức mạnh hàng Việt” diễn ra sáng nay (6/10).Theo ông Thiên, hiện nay, hàng hoá của Việt Nam sản xuất yếu là hàng gia công, lắp ráp. “Chúng ta nói xuất khẩu quần áo nhưng chỉ là đạp máy khâu, chúng ta nói xuất khẩu điện thoại Samsung nhưng chỉ là lắp ráp lại linh kiện”, ông Thiên nói.
Bởi hiện hàng hoá xuất khẩu của Việt Nam vẫn là hàng thô, giá trị gia tăng thấp và nếu không thay đổi, nguy cơ Việt Nam sẽ trở thành “cửu vạn của thế giới”.
“Cơ bản Việt Nam vẫn đi bán hàng thô, bán hàng thuê, chúng ta nhập khẩu 90% làm giá trị gia tăng thêm 5% và bán được 5% như thế chúng ta chỉ được 10% trong chỗ ấy và là cửu vạn của thế giới... Nền kinh tế của chúng ta không chuyển dịch về đẳng cấp th́ sức mạnh hàng Việt ở đâu? Măi sẽ chỉ ở phân khúc sản phẩm chất lượng thấp…", ông Thiên nhấn mạnh.
Nhấn mạnh đến nguyên nhân của vấn đề này, ông Thiên cho rằng đó là do chính sách vĩ mô của ta không khuyến khích sản xuất nội địa. “Chỉ nhập khẩu về lắp ráp và tiêu dùng th́ lấy đâu ra động lực cho các doanh nghiệp sáng tạo, sản xuất”, ông Thiên nói.
Theo ông Thiên, hàng hoá Việt Nam xuất khẩu chủ yếu là tài nguyên thô và hàng kém chất lượng và không có lấy một thương hiệu trên thị trường quốc tế. Ông Thiên cho biết: “Ở Quảng Ninh than cám c̣n thừa hơn chục triệu tấn nhưng vẫn phải nhập khẩu than của Trung Quốc về làm nhiệt điện và luyện kim. Lúa gạo xuất khẩu hàng đầu thế giới nhưng không có lấy một thương hiệu quốc tế. Về thương hiệu hàng hoá, hàng hóa của chúng ta đẳng cấp rất thấp, thương hiệu mà có chủ yếu của nước ngoài”.
Đồng t́nh với TS Trần Đ́nh Thiên, các đại biểu khác cũng đă đưa ra giải pháp cho các doanh nghiệp, đó là: “Các doanh nghiệp Việt Nam cần chú ư kiên tŕ định hướng công nghệ cao, đặc biệt chú ư đến đặc sắc Việt Nam và phải đầu tư vào đóng gói để tạo ra giá trị cho hàng hóa”.
Một loại h́nh hàng hoá không c̣n xa lạ trên thị trường hiện nay đó là các dịch vụ làm đẹp. Nó mang lại nguồn thu rất lớn cho đất nước và cơ hội việc làm rất lớn. Tuy nhiên, nó lại chưa được sự quan tâm thích đáng của Nhà nước cũng như các cấp lănh đạo.
Có mặt tại diễn đàn, PGS – TS Nguyễn Thị Thuận – Nguyên Quyền Hiệu trưởng Trường ĐH Lao động Xă hội, Chủ tịch hội Đào tạo – Phát triển nghề làm đẹp Việt Nam, đă nói lên những bức xúc cho ngành dịch vụ làm đẹp: “Hiện nay, thẩm mỹ của Việt Nam chưa đào tạo được nhiều, thậm chí chúng ta chưa có khoa Thẩm mỹ ở đại học Y dẫn đến t́nh trạng phải thuê gần như đa số bác sĩ thẩm mỹ ở Hàn Quốc vào. Bên cạnh đó, việc nhập hàng chính hăng vô cùng khó khăn, có người một năm nay không xin được giấy phép để nhập hàng, khi người ta xét đến cái mă của họ th́ ở bên kia người ta đă hết rồi, họ đă sản xuất sang mă mới”.
Theo bà Thuận, nên giao việc quản lư chất lượng, đưa ra các tiêu chí đánh giá và cấp giấy chứng nhận cho các hội giúp phát triển ngành dịch vụ làm đẹp.
“Ngoài ra, việc quản lư tên của các đơn vị kinh doanh chưa tốt, một nơi đào tạo rất nhỏ bé cũng được cấp tên Học viện và người được đào tạo tŕnh độ văn hóa rất hạn chế cũng được gọi là Giáo sư”, bà Thuận chia sẻ.