june04
12-04-2016, 05:24
Nhiều cuộc hôn nhân diễn ra là v́ lợi ích cá nhân chứ không hề dựa trên t́nh yêu. Các cô gái trẻ khi đă bước chân về nhà chồng mới ngỡ ngàng nhận ra sự thật này. Cuộc đời họ tốt đẹp hơn khi biết gạt bỏ đau thương để bước chân ra khỏi vũng bùn đó.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=968089&stc=1&d=1480829052
Tốt nghiệp đại học, tôi về quê thi và may mắn đỗ công chức. Một đứa như tôi chính là ước mơ của rất nhiều chàng trai lúc đó. Tôi ưa nh́n, công việc ổn định lại nổi tiếng ngoan ngoăn.
Thật ra lúc đi học dưới trường, tôi cũng từng yêu một người say đắm hơn 2 năm, chúng tôi cũng sâu nặng, nhưng ra trường mỗi đứa một nơi nên phải chia tay.
Đi làm gần 1 năm, tôi nhận lời yêu Thái. Thái là bác sĩ, trước đó tôi và anh cũng có quen biết sơ sơ, nhưng không thân lắm. Măi sau lúc anh theo đuổi, chúng tôi mới có cơ hội gặp gỡ hơn. Cũng nhờ có Thái động viên, mang lại niềm vui, tôi dần quên đi mối t́nh đầu, thật sự tôi cũng không nói cho Thái biết ḿnh từng yêu người khác, tôi không thích anh nghĩ linh tinh.
T́nh yêu của chúng tôi tiến triển nhanh, sau đó anh cầu hôn tôi. Tôi vui vẻ, hạnh phúc nhận lời. Chắc là ai giống tôi th́ cũng thế thôi, tôi cũng muốn yên ổn để sống rồi.
Tôi về nhà Thái, mẹ Thái có vẻ soi mói, nh́n ngó tôi rất kỹ, tôi luôn có cảm giác ǵ đó bất an kinh khủng. Nhưng anhh bảo mẹ anh thế chứ không nghĩ ǵ đâu.
Thế nhưng đêm tân hôn, khi hai đứa vừa động pḥng th́ mẹ Thái ấp vào. Bà bật điện, xông xái kiếm tra mặc tôi đứng đấy đờ người v́ bất ngờ. Thế rồi bất chợt, bà túm tóc, tát cho tôi cái nổ đom đóm:
- A, con ranh này, hóa ra mày là loại gái mất trinh
- Mẹ ơi, có sao đâu, Thái vừa bênh tôi...
- Sao à, thầy nói lấy vợ mất trinh về cái nhà này là thất bát, chết sớm cả nhà đấy. Thôi cô cuốn xéo đi ngay, cô không ở lại đây được đâu.
Tôi nước mắt lưng tṛng, quay sang nh́n Thái, ai ngờ anh cũng đứng yên, không nói lại một câu nào. Tủi quá, tôi mới xách quần áo bỏ đi.
Cũng chính cái đêm bị đuổi đi, tôi va xe vào một người đàn ông đi ngược đường. Anh đưa tôi vào viện, hỏi han. Tôi tủi quá, vừa khóc vừa kể lại chuyện đau ḷng của ḿnh.
Anh ngồi cạnh chỉ biết vỗ về tôi, anh cũng kể chuyện cuộc đời ḿnh. Vợ anh mất do ốm nặng, giờ anh đang sống 1 ḿnh.
Hiện tại, tôi và anh đang hẹn ḥ với nhau, tôi cảm thấy cuộc sống rất vui vẻ, ư nghĩa, cũng may đêm hôm đó, mẹ Thái đuổi tôi đi, nếu không tôi chẳng bao giờ biết được con người thật của Thái, cũng không thể có cơ hội gặp được một người đàn ông tốt như bây giờ...
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=968089&stc=1&d=1480829052
Tốt nghiệp đại học, tôi về quê thi và may mắn đỗ công chức. Một đứa như tôi chính là ước mơ của rất nhiều chàng trai lúc đó. Tôi ưa nh́n, công việc ổn định lại nổi tiếng ngoan ngoăn.
Thật ra lúc đi học dưới trường, tôi cũng từng yêu một người say đắm hơn 2 năm, chúng tôi cũng sâu nặng, nhưng ra trường mỗi đứa một nơi nên phải chia tay.
Đi làm gần 1 năm, tôi nhận lời yêu Thái. Thái là bác sĩ, trước đó tôi và anh cũng có quen biết sơ sơ, nhưng không thân lắm. Măi sau lúc anh theo đuổi, chúng tôi mới có cơ hội gặp gỡ hơn. Cũng nhờ có Thái động viên, mang lại niềm vui, tôi dần quên đi mối t́nh đầu, thật sự tôi cũng không nói cho Thái biết ḿnh từng yêu người khác, tôi không thích anh nghĩ linh tinh.
T́nh yêu của chúng tôi tiến triển nhanh, sau đó anh cầu hôn tôi. Tôi vui vẻ, hạnh phúc nhận lời. Chắc là ai giống tôi th́ cũng thế thôi, tôi cũng muốn yên ổn để sống rồi.
Tôi về nhà Thái, mẹ Thái có vẻ soi mói, nh́n ngó tôi rất kỹ, tôi luôn có cảm giác ǵ đó bất an kinh khủng. Nhưng anhh bảo mẹ anh thế chứ không nghĩ ǵ đâu.
Thế nhưng đêm tân hôn, khi hai đứa vừa động pḥng th́ mẹ Thái ấp vào. Bà bật điện, xông xái kiếm tra mặc tôi đứng đấy đờ người v́ bất ngờ. Thế rồi bất chợt, bà túm tóc, tát cho tôi cái nổ đom đóm:
- A, con ranh này, hóa ra mày là loại gái mất trinh
- Mẹ ơi, có sao đâu, Thái vừa bênh tôi...
- Sao à, thầy nói lấy vợ mất trinh về cái nhà này là thất bát, chết sớm cả nhà đấy. Thôi cô cuốn xéo đi ngay, cô không ở lại đây được đâu.
Tôi nước mắt lưng tṛng, quay sang nh́n Thái, ai ngờ anh cũng đứng yên, không nói lại một câu nào. Tủi quá, tôi mới xách quần áo bỏ đi.
Cũng chính cái đêm bị đuổi đi, tôi va xe vào một người đàn ông đi ngược đường. Anh đưa tôi vào viện, hỏi han. Tôi tủi quá, vừa khóc vừa kể lại chuyện đau ḷng của ḿnh.
Anh ngồi cạnh chỉ biết vỗ về tôi, anh cũng kể chuyện cuộc đời ḿnh. Vợ anh mất do ốm nặng, giờ anh đang sống 1 ḿnh.
Hiện tại, tôi và anh đang hẹn ḥ với nhau, tôi cảm thấy cuộc sống rất vui vẻ, ư nghĩa, cũng may đêm hôm đó, mẹ Thái đuổi tôi đi, nếu không tôi chẳng bao giờ biết được con người thật của Thái, cũng không thể có cơ hội gặp được một người đàn ông tốt như bây giờ...