therealrtz
01-09-2017, 00:10
Có lẽ chứng khát t́nh thường bị mọi người dè bỉu và khinh bỉ. Tuy nhiên người trong cuộc bị chứng này như một căn bệnh không chế ngự được và bị nó hành hạ khiến phải tự chà đạp lên đạo đức của ḿnh. Bạn hăy nghe tâm sự của một cô gái bị mắc chứng này.
Khi người thiếu nữ xinh đẹp chua chát tự nhận ḿnh mắc chứng cuồng t́nh, nh́n đôi vai trần run bần bật và những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt em, tôi mới biết rằng, sự thật c̣n khủng khiếp và ám ảnh hơn bội lần những ǵ người ta đồn thổi.
“Lắm khi nghĩ lại, em tự sỉ vả, tự thấy ghê tởm bản thân ḿnh. Nhưng rồi, mỗi khi “cơn nghiện” lên em quên hết những dằn vặt ấy, gần như mất tỉnh táo và hành động như một con quỷ khát t́nh…”, Lam khẽ cười buồn, đôi mắt đẹp ngân ngấn lệ.
Nếu không nghe trực tiếp từ miệng Lam, có lẽ tôi đă chắc chắn câu chuyện về em chỉ là do những sinh viên ưa “tám” chuyện và ghen ghét dựng lên mà thôi. Thế nhưng, khi em chua chát tự nhận ḿnh mắc chứng cuồng t́nh, nh́n đôi vai trần run bần bật và những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt em, tôi mới biết rằng, sự thật c̣n khủng khiếp và ám ảnh hơn bội lần những ǵ người ta đồn thổi.
Lam 22 tuổi, em đẹp, quả thực đẹp, đẹp đến mức thứ văn chương thô sơ của tôi khó mà miêu tả trọn vẹn được. Như cái hôm em gặp tôi, em mặc một bộ đầm đen bó sát khoe đôi vai trần mảnh mai, nước da trắng ngần, nơn nà, đôi chân thon mịn, thẳng tắp, hai g̣ bồng đảo tṛn đầy nhấp nhô sau làn áo mỏng. Thú thực, đứng trước em, người đàn ông luôn tự nhận ḿnh là mẫu mực, chung thủy, hết ḷng yêu thương vợ con như tôi cũng mấy dịp xốn xang. Và tôi chắc chắn, tất cả những người đàn ông trong quán cà phê hôm ấy cũng dăm ba lần liếc trộm em.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=981600&stc=1&d=1483920456
Lam đau đớn kể về bi kịch của đời mình (Ảnh minh họa).
Lam sinh ra trong một gia đ́nh khá giả ở đất Cảng Hải Pḥng, hiện đang là sinh viên năm cuối của một trường Đại học ở Hà Nội. Nếu chỉ nh́n vào vẻ bề ngoài đẹp đẽ ấy, ai cũng nghĩ hẳn em là một người may mắn khi được cuộc đời ban cho quá nhiều ưu ái. Thế nhưng, mỗi một ngày trôi qua em phải sống trong sự day dứt, giằng xé với con quỷ đang ẩn sâu dưới h́nh hài xinh đẹp kia.
“Em làm “chuyện đó” năm 18 tuổi với người yêu đầu tiên, anh ta hơn em 5 tuổi. Nhưng khác với những người con gái khác, sau khi “mất cái ngàn vàng” em không những chẳng thấy đau khổ mà c̣n cảm giác thích thú tột độ. Khi ấy, đă là sinh viên năm đầu tiên, cuộc sống ở trọ khá thoải mái nên mỗi khi anh ấy rảnh chúng em đều gặp nhau “tâm sự”. Mỗi bận như thế, em đều chủ động gần gũi và “đ̣i hỏi” tới 3, 4 lần.
Thế rồi, nửa năm sau, anh ấy đề nghị chia tay. Thật đáng xấu hổ là, anh ấy thú thật, lư do chia tay v́… em “ham muốn” quá nhiều khiến anh sợ hăi. Đau ḷng v́ thất t́nh th́ ít nhưng đầu óc em ám ảnh, nhớ cồn cào h́nh ảnh hai đứa trong căn pḥng sực nức nước hoa rẻ tiền ở nhà nghỉ th́ nhiều. Đó là quăng thời gian đầu tiên mà em biết được những trang web đen, đồ chơi người lớn và thú vui tự th.ỏ.a măn quái đản. Trong cơn cuồng dại của khát khao, em đă dùng mọi cách để thỏa cơn … vọng.
Thế rồi, em đọc báo kể về trường hợp nhiều phụ nữ bị “tai nạn” trong quá tŕnh “tự giải quyết” như: chảy máu, nhiễm trùng, có người c̣n bị vô sinh. Lúc đọc xong, quả thật cũng rất hăi hùng, em tự hứa là sẽ không làm như vậy nữa. Thế nhưng, con quỷ trong em lúc nào cũng trỗi dậy, đ̣i hỏi và thèm khát không ngừng. Em nghĩ đến một cách “an toàn” hơn, đó là… cặp bồ, nhất cử lưỡng tiện, vừa có tiền, vừa có t́nh.
Em đẹp và quyến rũ, em biết vậy, v́ thế không khó để em t́m thấy những người sẵn sàng chu cấp cho em xe đẹp, quần áo hàng hiệu, những thú tiêu khiển đắt tiền. Và tất nhiên, sau mỗi cuộc vui là tṛ chơi …. Thế nhưng, tṛ chơi t́nh ái với các đại gia cũng vẫn làm em hụt hẫng. Bởi, đa phần họ là doanh nhân, thời gian rảnh rỗi ít và nhất là lúc nào cũng phải lén lén lút lút đề pḥng “con sư tử” ở nhà.
Thế rồi, em t́m đến những đối tượng khác, không phải v́ tiền mà chủ yếu là để thỏa măn niềm đam mê của ḿnh. Đó có thể chỉ là vài anh chàng nhân viên quèn, ngay cả mấy nam sinh viên “rỗng túi”, chỉ cần họ đáp ứng được “nhu cầu” của em, em sẵn sàng lao vào họ như con thiêu thân.
Thậm chí, khi họ thiếu tiền, em không ngần ngại móc hầu bao để “bao” người t́nh. Em lại rất giỏi trong việc sắp xếp thời gian, nên chàng nào cũng tưởng em là của riêng họ. Có khoảng thời gian, em “yêu” một lúc cả 5 anh chàng đấy, anh có tin không?”, Lam khẽ hướng ánh mắt sang phía tôi. Tôi thoáng bối rối, không biết nên gật đầu hay lắc đầu nữa, v́ thế, tôi chọn cách im lặng.
“Có lẽ, anh sẽ tự hỏi, 4 năm trời xoay quanh con đường t́nh ái đầy loạn lạc như vậy, làm sao em có thể vượt qua được tới 4 năm Đại học?”, Lam bất chợt xoay câu hỏi theo hướng khác.
Tôi gật đầu. “Đơn giản thôi, em “ngủ” với các thầy để… xin điểm”, nói rồi, em bật cười. Tiếng cười lanh lảnh đầy chua chát nhưng đôi mắt đă ngân ngấn lệ.
Tôi không biết em nói thực hay nói đùa nữa, thế nhưng, quả thực, những chia sẻ của cô gái trẻ vừa mới qua tuổi 20 này khiến tôi hơi choáng váng. Em kém tôi gần một giáp tuổi đời, nhưng trong chuyện t́nh trường, đứng trước em tôi chỉ như đứa trẻ mới lớn.
Em bảo, lắm lúc nghĩ lại cũng thấy sợ, thấy ghê tởm ḿnh lắm, cũng khao khát được sống như một người con gái b́nh thường. Thế nhưng, em đă nhúng chân quá sâu vào vũng lầy rồi, không thể nhấc lên được, con quỷ “đói t́nh” chẳng thể nào buông tha em. Tôi hỏi về tương lai. Em lắc đầu: “Tương lai ư? Em chưa nghĩ tới”.
Rồi em quay sang tôi: “Anh cứ viết về em, viết chân thực vào, chỉ cần đổi tên của em. Em chưa bao giờ có thể thổ lộ cùng ai những câu chuyện này. Giờ được tâm sự cùng anh, một người không quen biết, em cảm thấy nhẹ ḷng hơn một chút. Giờ, em có cuộc hẹn với “bồ” rồi. Nếu anh muốn, chúng ta có thể gặp nhau vào tối mai”.
Em nháy mắt, đẩy cái nh́n lúng liếng sang tôi. Tôi vẫn chưa kịp phản ứng th́ em đă bật cười khanh khách: “Em đùa đấy! Em đă nói trước rồi, em tâm sự với anh th́ đây là lần đầu cũng là lần cuối ḿnh gặp mặt”.
Nói rồi, em bước ra, cũng như lúc bước vào, kéo theo cả trăm cái nh́n thèm muốn. Tôi thở dài nh́n theo em đến khi cái bóng liêu xiêu khuất hẳn…
Therealtz © VietBF
Khi người thiếu nữ xinh đẹp chua chát tự nhận ḿnh mắc chứng cuồng t́nh, nh́n đôi vai trần run bần bật và những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt em, tôi mới biết rằng, sự thật c̣n khủng khiếp và ám ảnh hơn bội lần những ǵ người ta đồn thổi.
“Lắm khi nghĩ lại, em tự sỉ vả, tự thấy ghê tởm bản thân ḿnh. Nhưng rồi, mỗi khi “cơn nghiện” lên em quên hết những dằn vặt ấy, gần như mất tỉnh táo và hành động như một con quỷ khát t́nh…”, Lam khẽ cười buồn, đôi mắt đẹp ngân ngấn lệ.
Nếu không nghe trực tiếp từ miệng Lam, có lẽ tôi đă chắc chắn câu chuyện về em chỉ là do những sinh viên ưa “tám” chuyện và ghen ghét dựng lên mà thôi. Thế nhưng, khi em chua chát tự nhận ḿnh mắc chứng cuồng t́nh, nh́n đôi vai trần run bần bật và những giọt nước mắt lăn dài trên khuôn mặt em, tôi mới biết rằng, sự thật c̣n khủng khiếp và ám ảnh hơn bội lần những ǵ người ta đồn thổi.
Lam 22 tuổi, em đẹp, quả thực đẹp, đẹp đến mức thứ văn chương thô sơ của tôi khó mà miêu tả trọn vẹn được. Như cái hôm em gặp tôi, em mặc một bộ đầm đen bó sát khoe đôi vai trần mảnh mai, nước da trắng ngần, nơn nà, đôi chân thon mịn, thẳng tắp, hai g̣ bồng đảo tṛn đầy nhấp nhô sau làn áo mỏng. Thú thực, đứng trước em, người đàn ông luôn tự nhận ḿnh là mẫu mực, chung thủy, hết ḷng yêu thương vợ con như tôi cũng mấy dịp xốn xang. Và tôi chắc chắn, tất cả những người đàn ông trong quán cà phê hôm ấy cũng dăm ba lần liếc trộm em.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=981600&stc=1&d=1483920456
Lam đau đớn kể về bi kịch của đời mình (Ảnh minh họa).
Lam sinh ra trong một gia đ́nh khá giả ở đất Cảng Hải Pḥng, hiện đang là sinh viên năm cuối của một trường Đại học ở Hà Nội. Nếu chỉ nh́n vào vẻ bề ngoài đẹp đẽ ấy, ai cũng nghĩ hẳn em là một người may mắn khi được cuộc đời ban cho quá nhiều ưu ái. Thế nhưng, mỗi một ngày trôi qua em phải sống trong sự day dứt, giằng xé với con quỷ đang ẩn sâu dưới h́nh hài xinh đẹp kia.
“Em làm “chuyện đó” năm 18 tuổi với người yêu đầu tiên, anh ta hơn em 5 tuổi. Nhưng khác với những người con gái khác, sau khi “mất cái ngàn vàng” em không những chẳng thấy đau khổ mà c̣n cảm giác thích thú tột độ. Khi ấy, đă là sinh viên năm đầu tiên, cuộc sống ở trọ khá thoải mái nên mỗi khi anh ấy rảnh chúng em đều gặp nhau “tâm sự”. Mỗi bận như thế, em đều chủ động gần gũi và “đ̣i hỏi” tới 3, 4 lần.
Thế rồi, nửa năm sau, anh ấy đề nghị chia tay. Thật đáng xấu hổ là, anh ấy thú thật, lư do chia tay v́… em “ham muốn” quá nhiều khiến anh sợ hăi. Đau ḷng v́ thất t́nh th́ ít nhưng đầu óc em ám ảnh, nhớ cồn cào h́nh ảnh hai đứa trong căn pḥng sực nức nước hoa rẻ tiền ở nhà nghỉ th́ nhiều. Đó là quăng thời gian đầu tiên mà em biết được những trang web đen, đồ chơi người lớn và thú vui tự th.ỏ.a măn quái đản. Trong cơn cuồng dại của khát khao, em đă dùng mọi cách để thỏa cơn … vọng.
Thế rồi, em đọc báo kể về trường hợp nhiều phụ nữ bị “tai nạn” trong quá tŕnh “tự giải quyết” như: chảy máu, nhiễm trùng, có người c̣n bị vô sinh. Lúc đọc xong, quả thật cũng rất hăi hùng, em tự hứa là sẽ không làm như vậy nữa. Thế nhưng, con quỷ trong em lúc nào cũng trỗi dậy, đ̣i hỏi và thèm khát không ngừng. Em nghĩ đến một cách “an toàn” hơn, đó là… cặp bồ, nhất cử lưỡng tiện, vừa có tiền, vừa có t́nh.
Em đẹp và quyến rũ, em biết vậy, v́ thế không khó để em t́m thấy những người sẵn sàng chu cấp cho em xe đẹp, quần áo hàng hiệu, những thú tiêu khiển đắt tiền. Và tất nhiên, sau mỗi cuộc vui là tṛ chơi …. Thế nhưng, tṛ chơi t́nh ái với các đại gia cũng vẫn làm em hụt hẫng. Bởi, đa phần họ là doanh nhân, thời gian rảnh rỗi ít và nhất là lúc nào cũng phải lén lén lút lút đề pḥng “con sư tử” ở nhà.
Thế rồi, em t́m đến những đối tượng khác, không phải v́ tiền mà chủ yếu là để thỏa măn niềm đam mê của ḿnh. Đó có thể chỉ là vài anh chàng nhân viên quèn, ngay cả mấy nam sinh viên “rỗng túi”, chỉ cần họ đáp ứng được “nhu cầu” của em, em sẵn sàng lao vào họ như con thiêu thân.
Thậm chí, khi họ thiếu tiền, em không ngần ngại móc hầu bao để “bao” người t́nh. Em lại rất giỏi trong việc sắp xếp thời gian, nên chàng nào cũng tưởng em là của riêng họ. Có khoảng thời gian, em “yêu” một lúc cả 5 anh chàng đấy, anh có tin không?”, Lam khẽ hướng ánh mắt sang phía tôi. Tôi thoáng bối rối, không biết nên gật đầu hay lắc đầu nữa, v́ thế, tôi chọn cách im lặng.
“Có lẽ, anh sẽ tự hỏi, 4 năm trời xoay quanh con đường t́nh ái đầy loạn lạc như vậy, làm sao em có thể vượt qua được tới 4 năm Đại học?”, Lam bất chợt xoay câu hỏi theo hướng khác.
Tôi gật đầu. “Đơn giản thôi, em “ngủ” với các thầy để… xin điểm”, nói rồi, em bật cười. Tiếng cười lanh lảnh đầy chua chát nhưng đôi mắt đă ngân ngấn lệ.
Tôi không biết em nói thực hay nói đùa nữa, thế nhưng, quả thực, những chia sẻ của cô gái trẻ vừa mới qua tuổi 20 này khiến tôi hơi choáng váng. Em kém tôi gần một giáp tuổi đời, nhưng trong chuyện t́nh trường, đứng trước em tôi chỉ như đứa trẻ mới lớn.
Em bảo, lắm lúc nghĩ lại cũng thấy sợ, thấy ghê tởm ḿnh lắm, cũng khao khát được sống như một người con gái b́nh thường. Thế nhưng, em đă nhúng chân quá sâu vào vũng lầy rồi, không thể nhấc lên được, con quỷ “đói t́nh” chẳng thể nào buông tha em. Tôi hỏi về tương lai. Em lắc đầu: “Tương lai ư? Em chưa nghĩ tới”.
Rồi em quay sang tôi: “Anh cứ viết về em, viết chân thực vào, chỉ cần đổi tên của em. Em chưa bao giờ có thể thổ lộ cùng ai những câu chuyện này. Giờ được tâm sự cùng anh, một người không quen biết, em cảm thấy nhẹ ḷng hơn một chút. Giờ, em có cuộc hẹn với “bồ” rồi. Nếu anh muốn, chúng ta có thể gặp nhau vào tối mai”.
Em nháy mắt, đẩy cái nh́n lúng liếng sang tôi. Tôi vẫn chưa kịp phản ứng th́ em đă bật cười khanh khách: “Em đùa đấy! Em đă nói trước rồi, em tâm sự với anh th́ đây là lần đầu cũng là lần cuối ḿnh gặp mặt”.
Nói rồi, em bước ra, cũng như lúc bước vào, kéo theo cả trăm cái nh́n thèm muốn. Tôi thở dài nh́n theo em đến khi cái bóng liêu xiêu khuất hẳn…
Therealtz © VietBF