june04
02-03-2017, 04:43
Dân oan bị dồn đến đường cùng và họ đă phải "biểu t́nh" trước Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ. Ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh, những người bị oan ức, mất đất đai, nhà cửa, ... t́m đến các cơ quan ngoại giao quốc tế để thu hút sự chú ư của dư luận. Lực lượng công an và bảo vệ đă ngăn chặn, thậm chí bắt dân oan lên xe đưa về đồn.
Oan ức, mất đất đai, mất nhà cửa…vụ việc xảy ra ở Việt Nam nhưng trong những năm gần đây có rất nhiều cá nhân, đoàn thể lại t́m đến các cơ quan ngoại giao quốc tế đặc biệt là Đại sứ quán Hoa Kỳ (Hà Nội) và Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ (Sài G̣n) để cầu cứu hoặc nhờ giúp đỡ, thậm chí là biểu t́nh để đánh động sự chú ư của dư luận. Chuyện tưởng như khó hiểu nhưng qua một vài chia sẻ của những dân oan đă cho thấy đây là bước đường cùng của họ…
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=991870&stc=1&d=1486096937Dân oan các tỉnh phía Nam tụ tập về Sài G̣n khiếu kiện
Bước đường cùng. Mong đánh động sự quan tâm của dư luận…
Ngày 10/1/2017 vừa qua, một nhóm người đa phần là những người dân ở các tỉnh phía Nam tay cầm những băng rôn, biểu ngữ có nội dung đ̣i lại đất đai, nhà cửa tiến đến cổng của Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ tại Sài G̣n để biểu t́nh, kêu oan và cầu cứu. Thoạt nh́n cứ tưởng người của Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ cướp đất đai, nhà cửa của những người dân này nhưng sự thật không phải vậy. Hầu hết những người dân này là nông dân, có chung một hoàn cảnh là bị nhà cầm quyền địa phương nơi mà họ đang cư ngụ thực hiện những cuộc cưỡng chế để lấy đất, lấy nhà và trao lại cho họ một số tiền gọi là đền bù với giá rẻ mạt.
Đó là chia sẻ của bà Oanh. Trong số những người có mặt trước cổng Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ vừa qua, có người đi khiếu kiện vài năm, cũng có người lên đến vài chục năm, đi hết cơ quan cấp này đến cơ quan cấp khác, từ địa phương cho đến Trung ương và kết quả đón nhận là sự đùn đẩy trong cách giải quyết của nhà cầm quyền Việt Nam.
Bà Quang, một người dân đi khiếu kiện lâu năm ở Tiền Giang có mặt trong nhóm người đứng trước cổng Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ vào hôm 10/1/2017 chia sẻ với chúng tôi:
“Con biết tại sao không? Tại v́ tụi cô đi đến tụi này (các cấp cầm quyền) th́ tụi này cứ đổ qua đổ lại không ai tiếp hết giờ kéo nhau đi ṿng ṿng vậy đó. Con cũng biết vậy, người nào người nấy đi suốt chục năm rồi có thằng nào giải quyết ǵ đâu. Lên đến Trung ương th́ Trung ương cũng chối tránh nên bây giờ về đi la làng thôi hà…kéo đi chổ này chổ kia hễ chổ nào có cơ quan là nhào dô hà.”
Và một chia sẻ khác cũng là một người đi khiếu kiện lâu năm tại Tiền Giang, bà Oanh đă cho chúng tôi biết lư do ḿnh t́m đến trụ sở Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ như sau:
“Tôi lên biểu t́nh vậy chứ giờ biết cầu cứu ai đây bây giờ. Chính quyền địa phương ép tôi quá nên tôi phải lên đó đặng kêu cứu mấy ông lớn giúp tôi có cái nhà đặng có chổ cho tôi sinh sống tuổi già“
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=991871&stc=1&d=1486096937
Công viên, nhà thờ và nơi công cộng khác là chốn để các dân oan dừng chân nghỉ ngơi
Chia sẻ với chúng tôi, bà Oanh cho biết đất đai của gia đ́nh bị Nhà nước lấy đă hơn chục năm nay nhưng chưa trả. Bà Oanh đi khiếu kiện và cho đến bây giờ vẫn chưa có đất để xây dựng nhà, trong cảnh tuổi đă già nhưng vẫn c̣n ở nhờ nhà người thân.
Ở Việt Nam hai từ “dân oan” hiện không c̣n xa lạ đối với dư luận trong và ngoài nước. Họ là những người như bà Quang, bà Oanh hay những người bị mất đất, mất tư liệu sản xuất hoặc những người bị oan sai đi khiếu kiện lâu năm, cuộc sống vất vưởng, là những tháng ngày ăn nằm ngoài đường để chầu trực nhà cầm quyền giải quyết đơn kiện, đôi khi c̣n bị xúc phạm thân thể và tù tội.
“Mấy bà này đi ra là phải gói cơm đem theo ăn, đi rồi về vất vả không có tiền xe về tội lắm con ơi! Thấy thương không? Sài G̣n ḥn ngọc Viễn Đông ǵ mà ngồi lấy cơm ra ăn. Trời! Đau ḷng dữ lắm!”.- Chia sẻ của bà Quang.
Cách giải quyết của nhà cầm quyền Việt Nam không thỏa đáng là một trong những nguyên nhân chính đẩy người dân oan t́m đến các cơ quan, công sở ngoại giao quốc tế để cầu cứu. Người dân oan coi đây là phao cứu sinh, mong đánh động đến những vị nắm chức vụ cao trong bộ máy cầm quyền Việt Nam nhưng hy vọng là mong manh nếu không nói là không thể như lời của bà Quang.
“Không hy vọng ǵ hết. Cũng đi vậy đó chứ hết phương rồi, dân oan giờ hết phương hết đường rồi đó“
Và chia sẻ của bà Oanh:
“Lên đó cầu cứu đặng ai thấy giải quyết cho tôi chứ giờ ở địa phương không ai giải quyết. Tôi quá trời quá khổ rồi!”
Tuy vậy, không phải cá nhân, tổ chức đoàn thể nào cũng có thể vào gặp được nhân viên các Đại sứ hay Tổng lănh sự quán các nước. Như trường hợp của bà Quang hay bà Oanh từ trước đến giờ có mặt trước Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ nhiều lần để kêu oan, cầu cứu nhưng chưa một lần được các nhân viên bên trong Tổng lănh sự mời vào đón tiếp. Bà Oanh chia sẻ:
“Đến nhiều lần nhưng không có lần nào gặp. Tôi lại đó cầu cứu th́ bắt đầu nó (công an, các lực lượng khác) đem xe, lực lượng đến hăm dọa đ̣i bắt đi tù này kia, tôi nói tôi có tội ǵ mà bắt đi tù. Nó làm vậy rồi bảo tôi ở nhà đi để giải quyết nhưng tôi ở nhà nó có giải quyết ǵ cho tôi đâu.”
Như hôm 10/1/2017 vừa qua, khi những người dân oan tiến đến cổng Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ th́ bị lực lượng công an, lực lượng bảo vệ ngăn chặn và sau đó là công an bắt các dân oan này lên xe có trường hợp th́ đưa về đồn công an xử lư hành chính và cũng có trường hợp đưa các dân oan này về lại địa phương.
“Không. Không ai ra tiếp hết. Khi đó công an, các lực lượng chặn tôi và mọi người không cho ai được vào gặp, họ đem xe tới đưa mọi người về tỉnh.”
Và cũng có trường hợp các dân oan tố cáo việc bản thân bi công an, các lực lượng khác đă mạnh tay bắt bớ, kéo quần áo, đánh đập. Sự khổ cực của dân oan là đỉnh điểm. Chuyện ở Việt Nam nhưng người dân phải cầu cứu đến các cơ quan, đoàn thể ngoại giao quốc tế là minh chứng cho t́nh cảnh bị đẩy đến bước đường cùng cuả những phận đời dân oan ở Việt Nam. Làm việc ǵ đó để đánh động dư luận là cách mà các dân oan như bà Quang, bà Oanh đang làm nhưng xem ra hy vọng vẫn đang là mong manh đối với họ và họ gặp rất nhiều nguy hiểm.
Oan ức, mất đất đai, mất nhà cửa…vụ việc xảy ra ở Việt Nam nhưng trong những năm gần đây có rất nhiều cá nhân, đoàn thể lại t́m đến các cơ quan ngoại giao quốc tế đặc biệt là Đại sứ quán Hoa Kỳ (Hà Nội) và Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ (Sài G̣n) để cầu cứu hoặc nhờ giúp đỡ, thậm chí là biểu t́nh để đánh động sự chú ư của dư luận. Chuyện tưởng như khó hiểu nhưng qua một vài chia sẻ của những dân oan đă cho thấy đây là bước đường cùng của họ…
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=991870&stc=1&d=1486096937Dân oan các tỉnh phía Nam tụ tập về Sài G̣n khiếu kiện
Bước đường cùng. Mong đánh động sự quan tâm của dư luận…
Ngày 10/1/2017 vừa qua, một nhóm người đa phần là những người dân ở các tỉnh phía Nam tay cầm những băng rôn, biểu ngữ có nội dung đ̣i lại đất đai, nhà cửa tiến đến cổng của Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ tại Sài G̣n để biểu t́nh, kêu oan và cầu cứu. Thoạt nh́n cứ tưởng người của Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ cướp đất đai, nhà cửa của những người dân này nhưng sự thật không phải vậy. Hầu hết những người dân này là nông dân, có chung một hoàn cảnh là bị nhà cầm quyền địa phương nơi mà họ đang cư ngụ thực hiện những cuộc cưỡng chế để lấy đất, lấy nhà và trao lại cho họ một số tiền gọi là đền bù với giá rẻ mạt.
Đó là chia sẻ của bà Oanh. Trong số những người có mặt trước cổng Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ vừa qua, có người đi khiếu kiện vài năm, cũng có người lên đến vài chục năm, đi hết cơ quan cấp này đến cơ quan cấp khác, từ địa phương cho đến Trung ương và kết quả đón nhận là sự đùn đẩy trong cách giải quyết của nhà cầm quyền Việt Nam.
Bà Quang, một người dân đi khiếu kiện lâu năm ở Tiền Giang có mặt trong nhóm người đứng trước cổng Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ vào hôm 10/1/2017 chia sẻ với chúng tôi:
“Con biết tại sao không? Tại v́ tụi cô đi đến tụi này (các cấp cầm quyền) th́ tụi này cứ đổ qua đổ lại không ai tiếp hết giờ kéo nhau đi ṿng ṿng vậy đó. Con cũng biết vậy, người nào người nấy đi suốt chục năm rồi có thằng nào giải quyết ǵ đâu. Lên đến Trung ương th́ Trung ương cũng chối tránh nên bây giờ về đi la làng thôi hà…kéo đi chổ này chổ kia hễ chổ nào có cơ quan là nhào dô hà.”
Và một chia sẻ khác cũng là một người đi khiếu kiện lâu năm tại Tiền Giang, bà Oanh đă cho chúng tôi biết lư do ḿnh t́m đến trụ sở Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ như sau:
“Tôi lên biểu t́nh vậy chứ giờ biết cầu cứu ai đây bây giờ. Chính quyền địa phương ép tôi quá nên tôi phải lên đó đặng kêu cứu mấy ông lớn giúp tôi có cái nhà đặng có chổ cho tôi sinh sống tuổi già“
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=991871&stc=1&d=1486096937
Công viên, nhà thờ và nơi công cộng khác là chốn để các dân oan dừng chân nghỉ ngơi
Chia sẻ với chúng tôi, bà Oanh cho biết đất đai của gia đ́nh bị Nhà nước lấy đă hơn chục năm nay nhưng chưa trả. Bà Oanh đi khiếu kiện và cho đến bây giờ vẫn chưa có đất để xây dựng nhà, trong cảnh tuổi đă già nhưng vẫn c̣n ở nhờ nhà người thân.
Ở Việt Nam hai từ “dân oan” hiện không c̣n xa lạ đối với dư luận trong và ngoài nước. Họ là những người như bà Quang, bà Oanh hay những người bị mất đất, mất tư liệu sản xuất hoặc những người bị oan sai đi khiếu kiện lâu năm, cuộc sống vất vưởng, là những tháng ngày ăn nằm ngoài đường để chầu trực nhà cầm quyền giải quyết đơn kiện, đôi khi c̣n bị xúc phạm thân thể và tù tội.
“Mấy bà này đi ra là phải gói cơm đem theo ăn, đi rồi về vất vả không có tiền xe về tội lắm con ơi! Thấy thương không? Sài G̣n ḥn ngọc Viễn Đông ǵ mà ngồi lấy cơm ra ăn. Trời! Đau ḷng dữ lắm!”.- Chia sẻ của bà Quang.
Cách giải quyết của nhà cầm quyền Việt Nam không thỏa đáng là một trong những nguyên nhân chính đẩy người dân oan t́m đến các cơ quan, công sở ngoại giao quốc tế để cầu cứu. Người dân oan coi đây là phao cứu sinh, mong đánh động đến những vị nắm chức vụ cao trong bộ máy cầm quyền Việt Nam nhưng hy vọng là mong manh nếu không nói là không thể như lời của bà Quang.
“Không hy vọng ǵ hết. Cũng đi vậy đó chứ hết phương rồi, dân oan giờ hết phương hết đường rồi đó“
Và chia sẻ của bà Oanh:
“Lên đó cầu cứu đặng ai thấy giải quyết cho tôi chứ giờ ở địa phương không ai giải quyết. Tôi quá trời quá khổ rồi!”
Tuy vậy, không phải cá nhân, tổ chức đoàn thể nào cũng có thể vào gặp được nhân viên các Đại sứ hay Tổng lănh sự quán các nước. Như trường hợp của bà Quang hay bà Oanh từ trước đến giờ có mặt trước Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ nhiều lần để kêu oan, cầu cứu nhưng chưa một lần được các nhân viên bên trong Tổng lănh sự mời vào đón tiếp. Bà Oanh chia sẻ:
“Đến nhiều lần nhưng không có lần nào gặp. Tôi lại đó cầu cứu th́ bắt đầu nó (công an, các lực lượng khác) đem xe, lực lượng đến hăm dọa đ̣i bắt đi tù này kia, tôi nói tôi có tội ǵ mà bắt đi tù. Nó làm vậy rồi bảo tôi ở nhà đi để giải quyết nhưng tôi ở nhà nó có giải quyết ǵ cho tôi đâu.”
Như hôm 10/1/2017 vừa qua, khi những người dân oan tiến đến cổng Tổng lănh sự quán Hoa Kỳ th́ bị lực lượng công an, lực lượng bảo vệ ngăn chặn và sau đó là công an bắt các dân oan này lên xe có trường hợp th́ đưa về đồn công an xử lư hành chính và cũng có trường hợp đưa các dân oan này về lại địa phương.
“Không. Không ai ra tiếp hết. Khi đó công an, các lực lượng chặn tôi và mọi người không cho ai được vào gặp, họ đem xe tới đưa mọi người về tỉnh.”
Và cũng có trường hợp các dân oan tố cáo việc bản thân bi công an, các lực lượng khác đă mạnh tay bắt bớ, kéo quần áo, đánh đập. Sự khổ cực của dân oan là đỉnh điểm. Chuyện ở Việt Nam nhưng người dân phải cầu cứu đến các cơ quan, đoàn thể ngoại giao quốc tế là minh chứng cho t́nh cảnh bị đẩy đến bước đường cùng cuả những phận đời dân oan ở Việt Nam. Làm việc ǵ đó để đánh động dư luận là cách mà các dân oan như bà Quang, bà Oanh đang làm nhưng xem ra hy vọng vẫn đang là mong manh đối với họ và họ gặp rất nhiều nguy hiểm.