pizza
11-07-2017, 09:28
Trong cuộc sống, con người biểu hiện ra nhiều tính cách. Nếu bạn không bỏ được tính này, cuộc đời của bạn không bao giờ thành công, danh không thành mà công cũng không toại. Đó là kiêu ngạo, kiêu ngạo chính là khởi nguồn của mọi thất bại ai cũng dễ dàng mắc phải.
Kiêu ngạo chính là con đường dẫn tới bại vong
Kiêu ngạo hay ngạo mạn đến từ sự so b́, phân biệt. Bắt đầu từ việc so sánh bản thân với người khác, rồi từ đó những sự cố chấp về danh, lợi, quan niệm…của bản thân được h́nh thành.
Khi trong con người chúng ta có sự xuất hiện của tính ngạo mạn, trên mặt rất dễ lộ ra vẻ cứng rắn và cự tuyệt, hành động và lời nói trở nên ḱ quặc và khó chịu, giao tiếp với người khác cũng không được thoải mái, cởi mở.
Những ai có tính kiêu ngạo cao đi đến đâu cũng muốn được người khác công nhận và tán thưởng, không muốn hợp tác với người khác.
Con người nếu có tính kiêu ngạo th́ sẽ dẫn tới xem thường người khác, trong tất cả các phương diện đều coi thường cảnh giác, làm loạn, v́ thế thất bại cũng là điều tất yếu.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1128946&stc=1&d=1510046699
Đại khuyết điểm lớn nhất của đời người, muốn công thành danh toại hăy vứt bỏ ngay. Ảnh minh họa.
Kiêu ngạo cũng chính là con đường tự t́m đến thất bại do chính ḿnh mở lối, vậy nên cổ nhân có câu nói rằng: “Kiêu binh tất bại”. Đại văn hào vĩ đại nhất lịch sử nước Anh Shakespeare cũng từng nói: “Một người kiêu ngạo thường có kết quả sau cùng là chết chính trong sự kiêu ngạo của ḿnh”.
Ngạo mạn là một trở ngại rất lớn đối với người tu hành. Đặc biệt là những người tu hành có tính giác ngộ cao và có học vấn cho dù có một vị thiền sư uyên thâm Phật pháp ở bên cạnh th́ họ cũng sẽ v́ sự ngạo mạn của ḿnh mà bỏ qua cơ hội được lĩnh hội Phật pháp.
Từ ngạo mạn sinh ra đố kị, mà tạo cho ḿnh đủ loại thân, khẩu, ư ác nghiệp. Bản thân sẽ thường xuyên có cảm giác bị tụt lại phía sau, lâu dần sẽ thành tự bế và cảm giác ḿnh là kẻ thất bại.
Trong “Tam quốc diễn nghĩa”, thất bại của Quan Vũ thảy đều do tính kiêu ngạo của ḿnh mà gây ra. Quan Vũ là một mạnh tướng thiện chiến, có dũng có mưu. Nhưng Quan Vũ cũng chỉ v́ cái tính tự cao tự đại của ḿnh mà dẫn tới chết không toàn thây.
Ngược lại, Lục Tốn thân vốn là người đa mưu túc trí, khi lên làm tướng lại viết thư, dâng lễ lấy ḷng Quan Vũ. Quan Vũ đắc ư ngạo mạn, đối với lời can gián của người khác th́ coi khinh, chỉ cho rằng những ǵ ḿnh nhận định mới là đúng, c̣n người khác chỉ là đồ vô dụng, cuối cùng nhận quả đắng bị quân Ngô bao vây và sát hại.
Nếu như người tu hành có tính ngạo mạn là điều dễ hiểu nhưng nếu người tu hành mà không nh́n thấy sự ngạo mạn của chính ḿnh th́ chính là làm vấy bẩn Phật pháp.
Kiêu ngạo chính là con đường dẫn tới bại vong
Kiêu ngạo hay ngạo mạn đến từ sự so b́, phân biệt. Bắt đầu từ việc so sánh bản thân với người khác, rồi từ đó những sự cố chấp về danh, lợi, quan niệm…của bản thân được h́nh thành.
Khi trong con người chúng ta có sự xuất hiện của tính ngạo mạn, trên mặt rất dễ lộ ra vẻ cứng rắn và cự tuyệt, hành động và lời nói trở nên ḱ quặc và khó chịu, giao tiếp với người khác cũng không được thoải mái, cởi mở.
Những ai có tính kiêu ngạo cao đi đến đâu cũng muốn được người khác công nhận và tán thưởng, không muốn hợp tác với người khác.
Con người nếu có tính kiêu ngạo th́ sẽ dẫn tới xem thường người khác, trong tất cả các phương diện đều coi thường cảnh giác, làm loạn, v́ thế thất bại cũng là điều tất yếu.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1128946&stc=1&d=1510046699
Đại khuyết điểm lớn nhất của đời người, muốn công thành danh toại hăy vứt bỏ ngay. Ảnh minh họa.
Kiêu ngạo cũng chính là con đường tự t́m đến thất bại do chính ḿnh mở lối, vậy nên cổ nhân có câu nói rằng: “Kiêu binh tất bại”. Đại văn hào vĩ đại nhất lịch sử nước Anh Shakespeare cũng từng nói: “Một người kiêu ngạo thường có kết quả sau cùng là chết chính trong sự kiêu ngạo của ḿnh”.
Ngạo mạn là một trở ngại rất lớn đối với người tu hành. Đặc biệt là những người tu hành có tính giác ngộ cao và có học vấn cho dù có một vị thiền sư uyên thâm Phật pháp ở bên cạnh th́ họ cũng sẽ v́ sự ngạo mạn của ḿnh mà bỏ qua cơ hội được lĩnh hội Phật pháp.
Từ ngạo mạn sinh ra đố kị, mà tạo cho ḿnh đủ loại thân, khẩu, ư ác nghiệp. Bản thân sẽ thường xuyên có cảm giác bị tụt lại phía sau, lâu dần sẽ thành tự bế và cảm giác ḿnh là kẻ thất bại.
Trong “Tam quốc diễn nghĩa”, thất bại của Quan Vũ thảy đều do tính kiêu ngạo của ḿnh mà gây ra. Quan Vũ là một mạnh tướng thiện chiến, có dũng có mưu. Nhưng Quan Vũ cũng chỉ v́ cái tính tự cao tự đại của ḿnh mà dẫn tới chết không toàn thây.
Ngược lại, Lục Tốn thân vốn là người đa mưu túc trí, khi lên làm tướng lại viết thư, dâng lễ lấy ḷng Quan Vũ. Quan Vũ đắc ư ngạo mạn, đối với lời can gián của người khác th́ coi khinh, chỉ cho rằng những ǵ ḿnh nhận định mới là đúng, c̣n người khác chỉ là đồ vô dụng, cuối cùng nhận quả đắng bị quân Ngô bao vây và sát hại.
Nếu như người tu hành có tính ngạo mạn là điều dễ hiểu nhưng nếu người tu hành mà không nh́n thấy sự ngạo mạn của chính ḿnh th́ chính là làm vấy bẩn Phật pháp.