Gibbs
02-04-2018, 15:05
Đôi thanh niên nam nữ, một anh tây và một chị người Việt trên đường về VN ăn tết. Họ đă chia sẻ ảnh bọc ba lô bằng ni lông để tránh mất cắp.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1171137&stc=1&d=1517756734
Cận tết nguyên đán 2018, khu vực quanh sân bay Tân Sơn Nhất vẫn tiếp tục tắc nghẽn và bản thân sân bay này chưa nhận được thêm một mét vuông “bồi thường” nào từ sân golf Tân Sơn Nhất chiếm dụng đến 157 ha.
Thế c̣n 14 dự án “giải cứu” sân bay Tân Sơn Nhất hiện ra sao?
Chỉ có ba cầu vượt đă cơ bản hoàn thành, trong lúc c̣n bốn dự án dang dở và bảy công tŕnh chưa xác định thời điểm khởi công. Mọi chuyện đều chậm chạp như rùa ḅ.
T́nh trạng trên xảy ra rất “đúng quy tŕnh”, bất chấp hai kỳ họp tháng 5 – 6 năm 2017 và tháng 10 – 11 của Quốc hội Việt Nam mà trong đó nhiều đại biểu phải “la làng”, yêu cầu phải cải thiện ngay lập tức nạn ùn ứ cả dưới đất lẫn trên trời.
Cũng bất chấp công luận và dư luận phẫn nộ phản ứng đối với nhóm lợi ích sân golf Tân Sơn Nhất được xem là “thuộc quân đội” hoặc ‘thân quân đội” đă cố t́nh chây ́ không chịu giao trả đất cho sân bay dân dụng.
Trong thực tế, sân bay dân dụng Tân Sơn Nhất đă bị nhóm lợi ích bắt làm “con tin”.
Lư do là… 3 ngàn tỷ đồng.
3 ngàn tỷ đồng là con số mà giới chủ đầu tư sân golf Tân Sơn Nhất đă công bố và “ra giá” theo cách “muốn lấy lại 157 ha đất sân golf Tân Sơn Nhất th́ phải bồi thường 3 ngàn tỷ đồng”.
Sau đó, cả giới lănh đạo Bộ Quốc pḥng từ Bộ trưởng Ngô Xuân Lịch đến Thứ trưởng Trần Đơn, cùng những nhân vật bị cho là “có cổ phần” trong sân golf Tân Sơn Nhất, trong các chuyến thị sát sân bay Tân Sơn Nhất và trong các cuộc làm việc với chính phủ và chính quyền TP.HCM, đă gián tiếp xác nhận và ủng hộ ư tưởng “bồi thường” vô lối đó.
Rất rơ, sân golf Tân Sơn Nhất đă trở thành “kẻ tống tiền”, c̣n ngân sách quốc gia và tiền thuế của dân tạo ra ngân sách lại bị biến thành một thứ “con tin”.
T́nh thế cấp bách đang đặt ra hai khả năng: ngân sách quốc gia có phải bồi thường hay là không.
Về mặt pháp luật, cần nhắc lại một kết luận của Chủ nhiệm Ủy ban pháp luật quốc hội Nguyễn Đức Kiên: hợp đồng xây dựng sân golf Tân Sơn Nhất là vô hiệu. Theo đó, có thể cho rằng phát ngôn của Thứ trưởng Đơn đă vô trách nhiệm và sai luật. Hợp đồng đă vô hiệu th́ chỉ có giải tỏa trắng chứ không bồi thường ǵ cả.
Nhưng nếu chính phủ vẫn “quyết liệt” trích ngân sách ra để bồi thường cho nhóm lợi ích sân golf mà không thèm hỏi ư kiến dân, quan chức nào sẽ phải chịu trách nhiệm về 3.000 tỷ đồng bồi thường trái pháp luật ấy?
Có lẽ bởi lư do quá nguy hiểm trên, cho tới giờ vẫn không một nhân vật nào của chính phủ và bộ ngành dám đứng ra “nhận trách nhiệm” để quyết định có bồi thường hay không.
Vào những ngày đầu năm 2018, Văn pḥng Chính phủ lại có thêm một động tác “câu giờ” khi “thông báo kết luận” của một quan chức cấp chính phủ về vụ sân bay Tân Sơn Nhất.
Theo đó, Phó Thủ tướng Trịnh Đ́nh Dũng yêu cầu “rà soát quy hoạch, xây dựng phương án mở rộng xây dựng phương án mở rộng và lập điều chỉnh tổng thể Quy hoạch Cảng hàng không, các Quy hoạch liên quan tại khu vực Cảng hàng không – Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất”.
Cũng theo đó, “Bộ Giao thông vận tải rà soát lại các Quy hoạch, đánh giá hiện trạng sử dụng đất cho quốc pḥng như sân Golf, các đơn vị quân sự hiện hữu và đất cho ngành hàng không lập điều chỉnh tổng thể Quy hoạch Cảng hàng không. Đồng thời, đề xuất phương án sử dụng đất ở cả phía Bắc và phía Nam để phục vụ cho phát triển Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất…”.
Văn bản thông báo trên có thể được xem là nằm trong một chuỗi văn bản của Chính phủ đôn đốc “cả hệ thống chính trị vào cuộc” để mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất kể từ giữa năm 2017 đến nay, nhưng điều quái lạ là hiệu lực điều hành của “chính phủ kiến tạo” đă hiệu quả đến mức không có bất kỳ một động tác nào được triển khai, c̣n nhóm lợi ích mà trong đó chắc hẳn không thể thiếu thành phần then chốt là Bộ Giao thông vận tải, cho dù bộ này vừa có bộ trưởng mới thay cho nhân vật “không thể mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất về phía Bắc” (tức về phía sân golf) – cựu bộ trưởng Trương Quang Nghĩa, nay là bí thư thành ủy Đà Nẵng – đă chẳng có bất kỳ nhúc nhích nào.
Người dân hoàn toàn có thể đặt một dấu hỏi lớn: v́ sao “chính phủ kiến tạo” của Thủ tướng Phúc lại không thể “quyết liệt” giải tỏa sân golf Tân Sơn Nhất với hành vi chiếm dụng đất nhiều năm đă quá rơ ràng, mà lại để sân bay Tân Sơn Nhất bị biến thành một thứ “kiến tạo con tin”, trong lúc mới đây Nguyễn Xuân Phúc, trong một công điện đầy “sắc máu”, vừa chỉ đạo Bộ Công an phải thật nhanh chóng xử lư “các đối tượng gây rối”, theo cách muốn gán ghép cả những lái xe phải đối nạn lạm dụng thu phí vô tội vạ ở các trạng BOT thành “thế lực phản động”, và tóm lại ông Phúc đă như thể quay ngoắt sang việc bảo vệ cho nhóm lợi ích BOT chứ không phải “trở về với nhân dân”?
Dù lư do là ǵ th́ một lần nữa, hai tiếng Việt Nam lại được xướng danh, h́nh ảnh Việt Nam lại được quảng bá rộng răi hơn đến bạn bè quốc tế! Nhưng cũng như bao lần khác, nó không làm tôi thấy tự hào một chút nào cả, mà ngược lại, thấy cay đắng và nghèn nghẹn trong ḷng. Từng nhiều lần đi nước ngoài, từng nhiều lần bị hải quan nước bạn tra hỏi cộc cằn tại cửa khẩu nhập cảnh khi họ nh́n thấy b́a passport in chữ "Socialist Republic of Vietnam", rồi bị người dân bản địa nh́n với ánh mắt kỳ thị e dè khi biết xuất xứ Việt Nam của ḿnh, tôi đă bao phen nhục nhă ê chề. Tôi cảm thấy ức chế vô cùng, tự hỏi tại sao ḿnh phải gánh chịu sự kỳ thị vô lư cho những điều ḿnh không làm. Nhiều lúc tôi muốn hét lên thanh minh, "Oh come on! Tôi là một người Việt Nam non-socialist tử tế, tôi đến từ Saigon, tôi không hề giống như mấy người Việt Nam kia đâu!" Nhưng có ích ǵ, khi mà passport của tôi c̣n in ḍng chữ "Socialist Republic" rành rành ra đó, và họ chỉ đơn giản biết tôi đến từ nước CHXHCN Việt Nam!
Bài viết dưới đây là những đúc kết và trải nghiệm của tôi sau những chuyến đi nước ngoài. Tôi ước một ngày, những điều ấy sẽ không c̣n đúng nữa, để tôi có thể ngẩng cao đầu mà tự hào trả lời: "Yes, I'm from Vietnam!"
Bạn biết ḿnh là người Việt Nam ở nước ngoài khi:
1. Đến phi trường Singapore, làm thủ tục nhập cảnh, các bạn nữ bị săm soi, hỏi han đủ điều, bị đưa vô pḥng an ninh cách ly để thẩm vấn, thậm chí sau đó bị trục xuất về nước.
2. Đến phi trường nước Đức, làm thủ tục nhập cảnh, xuất tŕnh cuốn passport b́a xanh chữ vàng "socialist republic...", lập tức sẽ được hỏi "Đến nước Đức làm ǵ?", "Ở bao lâu? Khi nào về?", "Mang theo bao nhiêu tiền?"...
3. Đi du lịch Thái Lan, vô nhà hàng buffet ăn trưa th́ đập ngay vào mắt là bảng thông báo chỉ viết bằng tiếng Việt: "Xin vui ḷng ăn bấy nhiêu lấy bấy nhiêu, nếu ăn không hết sẽ phạt từ 200 bath đến 500 bath. Xin cảm ơn."
4. Đi du học Nhật Bản, bạn thấy những tờ giấy thông báo dán trên xe bus "Không được vất rác, hút thuốc bừa băi trên xe bus", những tờ giấy cảnh báo dán khắp các siêu thị, shop bán hàng "Ăn cắp là pham tội... Camera đang hoạt động". Tất cả viết bằng hai thứ tiếng Nhật, Việt.
5. Đi du lịch Hàn Quốc, thỉnh thoảng bạn đọc được cảnh báo bằng song ngữ Hàn-Việt "Không xả rác bừa băi... Nếu không sẽ bị phạt tiền. Phạt tiền dưới 1 triệu won".
6. Đi lao động Đài Loan, bạn bắt gặp những cảnh báo răn đe tội ăn cắp vặt bằng song ngữ Trung-Việt ở khắp nơi.
7. Ngồi trong một quán cafe lăng mạn ở Rome (Ư), trong không gian ngập tràn ánh nến và những tiếng nói cười th́ thầm, bỗng nghe rú lên tiếng cười hoang dại từ bàn bên vọng lại: "Ối giời ơi! Thế á? Cái Hà nó khoe mua cái túi này ở Milan những 5 ngh́n đô cơ đấy!"
8. Đang xếp hàng mua vé vào tham quan bảo tàng Louvre (Paris, Pháp), bỗng một cô gái châu Á tóc đen chen vào trước bạn, nở một nụ cười cầu tài: "Em đang vội. Merci bú ku".
9. Lang thang trên đường phố Barcelona (Tây Ban Nha), thả hồn theo buổi hoàng hôn nắng nhẹ, mơ màng theo các cô gái tóc vàng gợi cảm, bỗng nghe đâu đây "một câu ḥ Nghệ Tĩnh": "Đ*t mẹ! Con nhỏ đang dắt chó đó vú bự văi luôn mầy ạ!"
10. Đi đă rồi, về đến phi trường Tân Sơn Nhất, làm thủ tục nhập cảnh, anh hải quan cứ cầm cái passport đưa lên đưa xuống, lật qua lật lại, hỏi vặn vẹo đến hơn 10 phút "Đi đâu về?", "Đi làm ǵ?"... Đến lúc lấy hành lư th́ bị bẻ khóa, rạch ngăn kéo...
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1171137&stc=1&d=1517756734
Cận tết nguyên đán 2018, khu vực quanh sân bay Tân Sơn Nhất vẫn tiếp tục tắc nghẽn và bản thân sân bay này chưa nhận được thêm một mét vuông “bồi thường” nào từ sân golf Tân Sơn Nhất chiếm dụng đến 157 ha.
Thế c̣n 14 dự án “giải cứu” sân bay Tân Sơn Nhất hiện ra sao?
Chỉ có ba cầu vượt đă cơ bản hoàn thành, trong lúc c̣n bốn dự án dang dở và bảy công tŕnh chưa xác định thời điểm khởi công. Mọi chuyện đều chậm chạp như rùa ḅ.
T́nh trạng trên xảy ra rất “đúng quy tŕnh”, bất chấp hai kỳ họp tháng 5 – 6 năm 2017 và tháng 10 – 11 của Quốc hội Việt Nam mà trong đó nhiều đại biểu phải “la làng”, yêu cầu phải cải thiện ngay lập tức nạn ùn ứ cả dưới đất lẫn trên trời.
Cũng bất chấp công luận và dư luận phẫn nộ phản ứng đối với nhóm lợi ích sân golf Tân Sơn Nhất được xem là “thuộc quân đội” hoặc ‘thân quân đội” đă cố t́nh chây ́ không chịu giao trả đất cho sân bay dân dụng.
Trong thực tế, sân bay dân dụng Tân Sơn Nhất đă bị nhóm lợi ích bắt làm “con tin”.
Lư do là… 3 ngàn tỷ đồng.
3 ngàn tỷ đồng là con số mà giới chủ đầu tư sân golf Tân Sơn Nhất đă công bố và “ra giá” theo cách “muốn lấy lại 157 ha đất sân golf Tân Sơn Nhất th́ phải bồi thường 3 ngàn tỷ đồng”.
Sau đó, cả giới lănh đạo Bộ Quốc pḥng từ Bộ trưởng Ngô Xuân Lịch đến Thứ trưởng Trần Đơn, cùng những nhân vật bị cho là “có cổ phần” trong sân golf Tân Sơn Nhất, trong các chuyến thị sát sân bay Tân Sơn Nhất và trong các cuộc làm việc với chính phủ và chính quyền TP.HCM, đă gián tiếp xác nhận và ủng hộ ư tưởng “bồi thường” vô lối đó.
Rất rơ, sân golf Tân Sơn Nhất đă trở thành “kẻ tống tiền”, c̣n ngân sách quốc gia và tiền thuế của dân tạo ra ngân sách lại bị biến thành một thứ “con tin”.
T́nh thế cấp bách đang đặt ra hai khả năng: ngân sách quốc gia có phải bồi thường hay là không.
Về mặt pháp luật, cần nhắc lại một kết luận của Chủ nhiệm Ủy ban pháp luật quốc hội Nguyễn Đức Kiên: hợp đồng xây dựng sân golf Tân Sơn Nhất là vô hiệu. Theo đó, có thể cho rằng phát ngôn của Thứ trưởng Đơn đă vô trách nhiệm và sai luật. Hợp đồng đă vô hiệu th́ chỉ có giải tỏa trắng chứ không bồi thường ǵ cả.
Nhưng nếu chính phủ vẫn “quyết liệt” trích ngân sách ra để bồi thường cho nhóm lợi ích sân golf mà không thèm hỏi ư kiến dân, quan chức nào sẽ phải chịu trách nhiệm về 3.000 tỷ đồng bồi thường trái pháp luật ấy?
Có lẽ bởi lư do quá nguy hiểm trên, cho tới giờ vẫn không một nhân vật nào của chính phủ và bộ ngành dám đứng ra “nhận trách nhiệm” để quyết định có bồi thường hay không.
Vào những ngày đầu năm 2018, Văn pḥng Chính phủ lại có thêm một động tác “câu giờ” khi “thông báo kết luận” của một quan chức cấp chính phủ về vụ sân bay Tân Sơn Nhất.
Theo đó, Phó Thủ tướng Trịnh Đ́nh Dũng yêu cầu “rà soát quy hoạch, xây dựng phương án mở rộng xây dựng phương án mở rộng và lập điều chỉnh tổng thể Quy hoạch Cảng hàng không, các Quy hoạch liên quan tại khu vực Cảng hàng không – Sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất”.
Cũng theo đó, “Bộ Giao thông vận tải rà soát lại các Quy hoạch, đánh giá hiện trạng sử dụng đất cho quốc pḥng như sân Golf, các đơn vị quân sự hiện hữu và đất cho ngành hàng không lập điều chỉnh tổng thể Quy hoạch Cảng hàng không. Đồng thời, đề xuất phương án sử dụng đất ở cả phía Bắc và phía Nam để phục vụ cho phát triển Cảng hàng không quốc tế Tân Sơn Nhất…”.
Văn bản thông báo trên có thể được xem là nằm trong một chuỗi văn bản của Chính phủ đôn đốc “cả hệ thống chính trị vào cuộc” để mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất kể từ giữa năm 2017 đến nay, nhưng điều quái lạ là hiệu lực điều hành của “chính phủ kiến tạo” đă hiệu quả đến mức không có bất kỳ một động tác nào được triển khai, c̣n nhóm lợi ích mà trong đó chắc hẳn không thể thiếu thành phần then chốt là Bộ Giao thông vận tải, cho dù bộ này vừa có bộ trưởng mới thay cho nhân vật “không thể mở rộng sân bay Tân Sơn Nhất về phía Bắc” (tức về phía sân golf) – cựu bộ trưởng Trương Quang Nghĩa, nay là bí thư thành ủy Đà Nẵng – đă chẳng có bất kỳ nhúc nhích nào.
Người dân hoàn toàn có thể đặt một dấu hỏi lớn: v́ sao “chính phủ kiến tạo” của Thủ tướng Phúc lại không thể “quyết liệt” giải tỏa sân golf Tân Sơn Nhất với hành vi chiếm dụng đất nhiều năm đă quá rơ ràng, mà lại để sân bay Tân Sơn Nhất bị biến thành một thứ “kiến tạo con tin”, trong lúc mới đây Nguyễn Xuân Phúc, trong một công điện đầy “sắc máu”, vừa chỉ đạo Bộ Công an phải thật nhanh chóng xử lư “các đối tượng gây rối”, theo cách muốn gán ghép cả những lái xe phải đối nạn lạm dụng thu phí vô tội vạ ở các trạng BOT thành “thế lực phản động”, và tóm lại ông Phúc đă như thể quay ngoắt sang việc bảo vệ cho nhóm lợi ích BOT chứ không phải “trở về với nhân dân”?
Dù lư do là ǵ th́ một lần nữa, hai tiếng Việt Nam lại được xướng danh, h́nh ảnh Việt Nam lại được quảng bá rộng răi hơn đến bạn bè quốc tế! Nhưng cũng như bao lần khác, nó không làm tôi thấy tự hào một chút nào cả, mà ngược lại, thấy cay đắng và nghèn nghẹn trong ḷng. Từng nhiều lần đi nước ngoài, từng nhiều lần bị hải quan nước bạn tra hỏi cộc cằn tại cửa khẩu nhập cảnh khi họ nh́n thấy b́a passport in chữ "Socialist Republic of Vietnam", rồi bị người dân bản địa nh́n với ánh mắt kỳ thị e dè khi biết xuất xứ Việt Nam của ḿnh, tôi đă bao phen nhục nhă ê chề. Tôi cảm thấy ức chế vô cùng, tự hỏi tại sao ḿnh phải gánh chịu sự kỳ thị vô lư cho những điều ḿnh không làm. Nhiều lúc tôi muốn hét lên thanh minh, "Oh come on! Tôi là một người Việt Nam non-socialist tử tế, tôi đến từ Saigon, tôi không hề giống như mấy người Việt Nam kia đâu!" Nhưng có ích ǵ, khi mà passport của tôi c̣n in ḍng chữ "Socialist Republic" rành rành ra đó, và họ chỉ đơn giản biết tôi đến từ nước CHXHCN Việt Nam!
Bài viết dưới đây là những đúc kết và trải nghiệm của tôi sau những chuyến đi nước ngoài. Tôi ước một ngày, những điều ấy sẽ không c̣n đúng nữa, để tôi có thể ngẩng cao đầu mà tự hào trả lời: "Yes, I'm from Vietnam!"
Bạn biết ḿnh là người Việt Nam ở nước ngoài khi:
1. Đến phi trường Singapore, làm thủ tục nhập cảnh, các bạn nữ bị săm soi, hỏi han đủ điều, bị đưa vô pḥng an ninh cách ly để thẩm vấn, thậm chí sau đó bị trục xuất về nước.
2. Đến phi trường nước Đức, làm thủ tục nhập cảnh, xuất tŕnh cuốn passport b́a xanh chữ vàng "socialist republic...", lập tức sẽ được hỏi "Đến nước Đức làm ǵ?", "Ở bao lâu? Khi nào về?", "Mang theo bao nhiêu tiền?"...
3. Đi du lịch Thái Lan, vô nhà hàng buffet ăn trưa th́ đập ngay vào mắt là bảng thông báo chỉ viết bằng tiếng Việt: "Xin vui ḷng ăn bấy nhiêu lấy bấy nhiêu, nếu ăn không hết sẽ phạt từ 200 bath đến 500 bath. Xin cảm ơn."
4. Đi du học Nhật Bản, bạn thấy những tờ giấy thông báo dán trên xe bus "Không được vất rác, hút thuốc bừa băi trên xe bus", những tờ giấy cảnh báo dán khắp các siêu thị, shop bán hàng "Ăn cắp là pham tội... Camera đang hoạt động". Tất cả viết bằng hai thứ tiếng Nhật, Việt.
5. Đi du lịch Hàn Quốc, thỉnh thoảng bạn đọc được cảnh báo bằng song ngữ Hàn-Việt "Không xả rác bừa băi... Nếu không sẽ bị phạt tiền. Phạt tiền dưới 1 triệu won".
6. Đi lao động Đài Loan, bạn bắt gặp những cảnh báo răn đe tội ăn cắp vặt bằng song ngữ Trung-Việt ở khắp nơi.
7. Ngồi trong một quán cafe lăng mạn ở Rome (Ư), trong không gian ngập tràn ánh nến và những tiếng nói cười th́ thầm, bỗng nghe rú lên tiếng cười hoang dại từ bàn bên vọng lại: "Ối giời ơi! Thế á? Cái Hà nó khoe mua cái túi này ở Milan những 5 ngh́n đô cơ đấy!"
8. Đang xếp hàng mua vé vào tham quan bảo tàng Louvre (Paris, Pháp), bỗng một cô gái châu Á tóc đen chen vào trước bạn, nở một nụ cười cầu tài: "Em đang vội. Merci bú ku".
9. Lang thang trên đường phố Barcelona (Tây Ban Nha), thả hồn theo buổi hoàng hôn nắng nhẹ, mơ màng theo các cô gái tóc vàng gợi cảm, bỗng nghe đâu đây "một câu ḥ Nghệ Tĩnh": "Đ*t mẹ! Con nhỏ đang dắt chó đó vú bự văi luôn mầy ạ!"
10. Đi đă rồi, về đến phi trường Tân Sơn Nhất, làm thủ tục nhập cảnh, anh hải quan cứ cầm cái passport đưa lên đưa xuống, lật qua lật lại, hỏi vặn vẹo đến hơn 10 phút "Đi đâu về?", "Đi làm ǵ?"... Đến lúc lấy hành lư th́ bị bẻ khóa, rạch ngăn kéo...