Hanna
05-09-2018, 16:42
VBF-Sau vụ việc cô giáo gọi học sinh là "óc lợn" th́ cũng phải xem xét lại các trung tâm ngoại ngữ. Đa phần các trung tâm chỉ toàn sinh viên mới ra trường dạy tiếng Anh. Ngoài ra thầy Tây thực chất là thầy Tây ba lô.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1216016&stc=1&d=1525883982
Bảng hiệu “trung tâm” dạy tiếng Anh MST tại Hà Đông. (****)
HÀ NỘI – Trong cuộc bàn tán liên quan đến chuyện cô giáo Nguyễn Thị Kim Tuyến giảng dạy tại MST English lăng mạ một anh học viên là đồ "óc lợn" chỉ v́ anh này “quên” làm homework và không chịu đóng tiền phạt $4.50, nhiều bài báo trong nước đă nhảy vào cuộc, nêu ra t́nh trạng dạy học bừa băi tại Việt Nam hiện nay, mà trong đó cơ sở MST có thể ngang nhiên hoạt động ngay tại Hà Nội mà không có giấy phép. MST có tới ba cơ sở.
Trong một bài viết mang tựa đề “Trung tâm tiếng Anh bát nháo, nơi thợ dạy buôn chữ,” báo mạng **** cho biết một số giảng viên dạy tiếng Anh thật sự chưa có bằng cấp, hoặc chỉ là người ngoại quốc du lịch qua Việt Nam, gọi là “Tây ba lô.” Họ dạy học để kiếm tiền độ qua ngày trong lúc chờ chuyến đi chơi mới.
Nói với báo ****, anh Hoàng Minh, 28 tuổi, từng có kinh nghiệm làm trưởng pḥng marketing cho một trung tâm tiếng Anh ở Hà Nội, cho biết các trung tâm trong thành phố, kể cả nơi uy tín, đều có giảng viên là sinh viên, chưa có bằng cấp. Giảng viên nước ngoài hầu hết là "Tây ba lô thuê." Điều này khác xa với quảng cáo trên mạng.
Một số trung tâm có thể yêu cầu chứng chỉ tiếng Anh quốc tế v́ muốn giáo viên dạy lâu dài. Song, khá nhiều nơi chấp nhận cho giáo viên dạy "chui" và không cần yêu cầu ǵ cả: Không bài kiểm tra, cũng không nhắc nhở hay phê b́nh.
Nhiều trung tâm cũng không quan trọng nghiệp vụ sư phạm của giảng viên. Nếu dạy chuyên về IELTS, họ chỉ cần có chứng chỉ cao; về giao tiếp cần khả năng nghe nói.
Hoàng Minh cho biết phần lớn học viên t́m hiểu thông tin qua mạng. Khi đến cơ sở, họ ít khi hỏi xem trung tâm có được cấp phép không, chứng chỉ sư phạm hay tŕnh độ giảng viên thế nào?
“Học viên chỉ cần thấy giảng viên nói tiếng Anh như gió là tin lắm. Họ không quan tâm nhiều những thứ khác,” Hoàng Minh nói với ****.
Thậm chí, không ít giám đốc trung tâm là "tay ngang," không có bằng đại học. Họ thuê bằng cử nhân hoặc thạc sĩ sư phạm của một số người làm giám đốc trung tâm.
Cũng theo Hoàng Minh, các trung tâm lớn đều có giấy phép hoạt động nhưng thường bị hết hạn, hoặc chỉ có ở cơ sở chính, chi nhánh không có. Nhiều trung tâm nhỏ không có giấy phép, hoạt động dưới dạng ẩn danh là câu lạc bộ tiếng Anh.
Trung tâm tiếng Anh nào cũng có mánh khóe riêng. Đơn vị lớn thường không dám lường gạt v́ sợ học viên kiện tụng. Họ chỉ có mánh khóe để chiêu mộ học viên rồi nghĩ ra hợp đồng cam kết nếu không đạt được tŕnh độ nhất định sẽ hoàn lại tiền. Tuy nhiên, hợp đồng chỉ để cho có, hoặc được lập theo hướng không có hiệu lực. Người học thường không chú ư việc này.
“Ví dụ như hợp đồng sẽ không đóng dấu ở chỗ kư tên mà chỉ đóng dấu giáp lai, hoặc sẽ cố vẽ ra các điều khoản như học viên nghỉ một buổi sẽ không được đ̣i lại tiền,” Hoàng Minh cho biết.
Một số “thầy” Tây cho biết dạy học ở Việt Nam rất dễ, họ chỉ cần "khen thật nhiều" cho hết giờ học là xong nhiệm vụ. Việc lựa chọn giáo viên người nước ngoài cũng rất qua loa.
Hoàng Minh phân tích phần lớn trung tâm tiếng Anh đều chăm sóc học viên “như tiên” giống như khách hàng là "thượng đế."
“Học viên muốn giỏi tiếng Anh phải có kỷ luật thép. Nhiều trung tâm chiều học viên quá nên họ không làm bài tập, kém măi. Phần lớn trung tâm đều phạt tiền học viên nhưng tối đa chỉ 50,000 đồng (hơn $2). Số tiền này cuối khóa sẽ được dùng tổ chức tiệc,” Hoàng Minh giải thích.
http://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1216016&stc=1&d=1525883982
Bảng hiệu “trung tâm” dạy tiếng Anh MST tại Hà Đông. (****)
HÀ NỘI – Trong cuộc bàn tán liên quan đến chuyện cô giáo Nguyễn Thị Kim Tuyến giảng dạy tại MST English lăng mạ một anh học viên là đồ "óc lợn" chỉ v́ anh này “quên” làm homework và không chịu đóng tiền phạt $4.50, nhiều bài báo trong nước đă nhảy vào cuộc, nêu ra t́nh trạng dạy học bừa băi tại Việt Nam hiện nay, mà trong đó cơ sở MST có thể ngang nhiên hoạt động ngay tại Hà Nội mà không có giấy phép. MST có tới ba cơ sở.
Trong một bài viết mang tựa đề “Trung tâm tiếng Anh bát nháo, nơi thợ dạy buôn chữ,” báo mạng **** cho biết một số giảng viên dạy tiếng Anh thật sự chưa có bằng cấp, hoặc chỉ là người ngoại quốc du lịch qua Việt Nam, gọi là “Tây ba lô.” Họ dạy học để kiếm tiền độ qua ngày trong lúc chờ chuyến đi chơi mới.
Nói với báo ****, anh Hoàng Minh, 28 tuổi, từng có kinh nghiệm làm trưởng pḥng marketing cho một trung tâm tiếng Anh ở Hà Nội, cho biết các trung tâm trong thành phố, kể cả nơi uy tín, đều có giảng viên là sinh viên, chưa có bằng cấp. Giảng viên nước ngoài hầu hết là "Tây ba lô thuê." Điều này khác xa với quảng cáo trên mạng.
Một số trung tâm có thể yêu cầu chứng chỉ tiếng Anh quốc tế v́ muốn giáo viên dạy lâu dài. Song, khá nhiều nơi chấp nhận cho giáo viên dạy "chui" và không cần yêu cầu ǵ cả: Không bài kiểm tra, cũng không nhắc nhở hay phê b́nh.
Nhiều trung tâm cũng không quan trọng nghiệp vụ sư phạm của giảng viên. Nếu dạy chuyên về IELTS, họ chỉ cần có chứng chỉ cao; về giao tiếp cần khả năng nghe nói.
Hoàng Minh cho biết phần lớn học viên t́m hiểu thông tin qua mạng. Khi đến cơ sở, họ ít khi hỏi xem trung tâm có được cấp phép không, chứng chỉ sư phạm hay tŕnh độ giảng viên thế nào?
“Học viên chỉ cần thấy giảng viên nói tiếng Anh như gió là tin lắm. Họ không quan tâm nhiều những thứ khác,” Hoàng Minh nói với ****.
Thậm chí, không ít giám đốc trung tâm là "tay ngang," không có bằng đại học. Họ thuê bằng cử nhân hoặc thạc sĩ sư phạm của một số người làm giám đốc trung tâm.
Cũng theo Hoàng Minh, các trung tâm lớn đều có giấy phép hoạt động nhưng thường bị hết hạn, hoặc chỉ có ở cơ sở chính, chi nhánh không có. Nhiều trung tâm nhỏ không có giấy phép, hoạt động dưới dạng ẩn danh là câu lạc bộ tiếng Anh.
Trung tâm tiếng Anh nào cũng có mánh khóe riêng. Đơn vị lớn thường không dám lường gạt v́ sợ học viên kiện tụng. Họ chỉ có mánh khóe để chiêu mộ học viên rồi nghĩ ra hợp đồng cam kết nếu không đạt được tŕnh độ nhất định sẽ hoàn lại tiền. Tuy nhiên, hợp đồng chỉ để cho có, hoặc được lập theo hướng không có hiệu lực. Người học thường không chú ư việc này.
“Ví dụ như hợp đồng sẽ không đóng dấu ở chỗ kư tên mà chỉ đóng dấu giáp lai, hoặc sẽ cố vẽ ra các điều khoản như học viên nghỉ một buổi sẽ không được đ̣i lại tiền,” Hoàng Minh cho biết.
Một số “thầy” Tây cho biết dạy học ở Việt Nam rất dễ, họ chỉ cần "khen thật nhiều" cho hết giờ học là xong nhiệm vụ. Việc lựa chọn giáo viên người nước ngoài cũng rất qua loa.
Hoàng Minh phân tích phần lớn trung tâm tiếng Anh đều chăm sóc học viên “như tiên” giống như khách hàng là "thượng đế."
“Học viên muốn giỏi tiếng Anh phải có kỷ luật thép. Nhiều trung tâm chiều học viên quá nên họ không làm bài tập, kém măi. Phần lớn trung tâm đều phạt tiền học viên nhưng tối đa chỉ 50,000 đồng (hơn $2). Số tiền này cuối khóa sẽ được dùng tổ chức tiệc,” Hoàng Minh giải thích.