nguoiduatinabc
12-30-2018, 06:41
Không ít người nhìn vào cứ tưởng nghề hướng dẫn viên du lịch là sướng, được đi nhiều nơi, ăn ngon, ở khách sạn,......Nhưng thực tế đây là một nghề thường phải xa gia đình, có khi còn gặp phải rủi ro như trường hợp của nam hướng dẫn viên Việt Nam vừa chết ở Ai Cập. Người thân của anh vẫn không dám tin là anh đã qua đời.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1321098&stc=1&d=1546152085
Em là người có ước mơ và hoài bão, từ nhỏ đã ý thức được việc học là quan trọng, chỉ có học giỏi mới có tương lai. 15 tuổi em đã chấp nhận sống xa Mẹ để vào ở với gia đình chị, em muốn tìm kiếm nơi có điều kiện học tập tốt hơn.
Khi em tốt nghiệp đại học, cả nhà mong muốn em làm giảng viên nhưng em bảo đi học tốn nhiều tiền quá, em sẽ đi làm một thời gian xem sao, thế là em xin vào cái công ty định mệnh ấy, em rất yêu cái nghề làm hướng dẫn viên, bởi nó là điều kiện giúp em khám phá cả thế giới, em như chú chim đại bàng có đôi cánh to lớn, thích thú bay lượn khắp nơi.
Cả dòng họ đều rất yêu quý em, một đứa con trai giỏi giang, ngoan ngoãn, em không chỉ biết lo cho mẹ những cái to lớn mà còn quan tâm đến những cái nhỏ nhặt nhất, đôi lúc nhìn em mua cả đồ áo mặc bên trong cho mẹ chị thấy em rất sâu sắc mà ngay cả chị cũng không bằng em, mọi người trong gia đình luôn luôn được em để mắt đến và giúp đỡ, những lúc chị cần gì chỉ cần ới Tiến ơi là em đều nói "vâng, để em"
Chị biết em còn nhiều mơ ước to lớn lắm nhưng mơ ước to lớn nhất của em là luôn muốn mang đến cho mẹ em cuộc sống sung sướng và tốt đẹp nhất, mơ ước dẫn mẹ đi khám phá thế giới cùng em, em đã thực hiện, đang thực hiện và còn những dự định tương lai sẽ thực hiện.
Mọi thứ bây giờ đã bỏ giở hết rồi em ah. Ông trời nỡ cướp đi của gia đình mình một đứa em luôn được mọi người yêu thương, bạn bè quý mến. Cả gia đình mình ko ai muốn tin vào chuyện đó, chị đọc cái tên Nguyễn Trọng Tiến 1989 bao nhiêu lần mà cứ cầu mong rằng chị đang đọc sai, ai ai cũng nghẹn ngào, mọi người đã khóc hết nước mắt vì thương nhớ em, em đã sống rất rất tốt ở thế giới này, chị mong ở thế giới bên kia em sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc.
Mỗi con người đều có số mệnh riêng, bây giờ mọi người chỉ còn biết nghĩ đó là ý trời để tự an ủi mình, dù rất đau nhưng vẫn phải nói câu Vĩnh Biệt, bên kia thế giới em hãy tự chăm sóc mình nhé, em là một đứa em mạnh mẽ, chị tin em sẽ sống tốt dù em ở nơi đâu nhưng điều chị tin tưởng hơn là em sẽ biến thành Thiên thần về bên Chúa, trên trời cao em hãy dõi theo mẹ và phù hộ cho mẹ em nhé, có lẽ em phải đi để mang hạnh phúc đến cho người khác nữa. Sẽ ko còn gặp lại nhau nữa đâu, ko còn gặp mặt nhau nữa đâu nhé em, em ra đi thanh thản.
Vĩnh biệt em.
http://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1321098&stc=1&d=1546152085
Em là người có ước mơ và hoài bão, từ nhỏ đã ý thức được việc học là quan trọng, chỉ có học giỏi mới có tương lai. 15 tuổi em đã chấp nhận sống xa Mẹ để vào ở với gia đình chị, em muốn tìm kiếm nơi có điều kiện học tập tốt hơn.
Khi em tốt nghiệp đại học, cả nhà mong muốn em làm giảng viên nhưng em bảo đi học tốn nhiều tiền quá, em sẽ đi làm một thời gian xem sao, thế là em xin vào cái công ty định mệnh ấy, em rất yêu cái nghề làm hướng dẫn viên, bởi nó là điều kiện giúp em khám phá cả thế giới, em như chú chim đại bàng có đôi cánh to lớn, thích thú bay lượn khắp nơi.
Cả dòng họ đều rất yêu quý em, một đứa con trai giỏi giang, ngoan ngoãn, em không chỉ biết lo cho mẹ những cái to lớn mà còn quan tâm đến những cái nhỏ nhặt nhất, đôi lúc nhìn em mua cả đồ áo mặc bên trong cho mẹ chị thấy em rất sâu sắc mà ngay cả chị cũng không bằng em, mọi người trong gia đình luôn luôn được em để mắt đến và giúp đỡ, những lúc chị cần gì chỉ cần ới Tiến ơi là em đều nói "vâng, để em"
Chị biết em còn nhiều mơ ước to lớn lắm nhưng mơ ước to lớn nhất của em là luôn muốn mang đến cho mẹ em cuộc sống sung sướng và tốt đẹp nhất, mơ ước dẫn mẹ đi khám phá thế giới cùng em, em đã thực hiện, đang thực hiện và còn những dự định tương lai sẽ thực hiện.
Mọi thứ bây giờ đã bỏ giở hết rồi em ah. Ông trời nỡ cướp đi của gia đình mình một đứa em luôn được mọi người yêu thương, bạn bè quý mến. Cả gia đình mình ko ai muốn tin vào chuyện đó, chị đọc cái tên Nguyễn Trọng Tiến 1989 bao nhiêu lần mà cứ cầu mong rằng chị đang đọc sai, ai ai cũng nghẹn ngào, mọi người đã khóc hết nước mắt vì thương nhớ em, em đã sống rất rất tốt ở thế giới này, chị mong ở thế giới bên kia em sẽ được hưởng cuộc sống hạnh phúc.
Mỗi con người đều có số mệnh riêng, bây giờ mọi người chỉ còn biết nghĩ đó là ý trời để tự an ủi mình, dù rất đau nhưng vẫn phải nói câu Vĩnh Biệt, bên kia thế giới em hãy tự chăm sóc mình nhé, em là một đứa em mạnh mẽ, chị tin em sẽ sống tốt dù em ở nơi đâu nhưng điều chị tin tưởng hơn là em sẽ biến thành Thiên thần về bên Chúa, trên trời cao em hãy dõi theo mẹ và phù hộ cho mẹ em nhé, có lẽ em phải đi để mang hạnh phúc đến cho người khác nữa. Sẽ ko còn gặp lại nhau nữa đâu, ko còn gặp mặt nhau nữa đâu nhé em, em ra đi thanh thản.
Vĩnh biệt em.