PDA

View Full Version : Bố bé gái bị xâm hại ở bụi chuối xót xa kể lại


nguoiduatinabc
03-18-2019, 15:37
Vụ bé gái bị xâm hại ở bụi chuối khiến gãy răng hàm, rạn xương. Có những người hàng xóm chẳng hiểu sao lại vô duyên đến thế. Bố cháu bé xót xa chia sẻ câu chuyện.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attachmentid=1352128&stc=1&d=1552923426
Vụ việc bé gái V.N.Q (9 tuổi, trú tại xã Hợp Đồng, huyện Chương Mỹ, Hà Nội) bị đối tượng Nguyễn Trọng Trình (31 tuổi, trú tại xã Hòa Chính, huyện Chương Mỹ, Hà Nội) dâm ô tại vườn chuối gây chảy máu vùng kín, gãy răng hàm, rạn xương, khiến dư luận phẫn nộ.

Chiều 18.3, chia sẻ với Báo Lao Động, anh V.T.M - bố cháu bé, dáng người nhỏ thó, gương mặt sạm đi vì những đêm âm thầm khóc một mình. Anh nói hai từ "xâm hại" sẽ ám ảnh mình suốt cuộc đời.

"Tình hình sức khỏe con tôi tạm ổn định. Tôi và vợ, ngày hai lần đưa con đến trường nghe giảng, phần vì muốn con quên đi ký ức đau lòng ấy, phần muốn con không bị ảnh hưởng đến việc học tập.

Con gái đã được cơ quan công an đưa đi giám định tổn thương. Tôi cũng đưa con đến trụ sở Công an TP. Hà Nội lấy lời khai. Tôi muốn đưa sự thật ra ánh sáng, công an xử lý đúng người, đúng tội, nghiêm minh.

Nghe tin bị can Nguyễn Trọng Trình được tại ngoại, tôi sốc lắm. Tôi tự hỏi mình, một kẻ gây ra nỗi đau cho người khác, tại sao phạm tội "ít nghiêm trọng", được thay đổi biện pháp ngăn chặn. Tôi bức xúc nhiều. Tôi cũng kiềm chế nhiều, không cho phép mình trả thù kẻ đồi bại kia.

Cương vị làm cha làm mẹ, chứng kiến con mình bị xâm hại, tôi buồn thực sự. Trong đầu tôi, chưa bao giờ nghĩ sự việc này xảy đến với con gái mình. Ban đầu, tôi không dám chia sẻ với ai, bất kỳ ai, kể cả người thân của mình. Sau 3 ngày, mới dám chia sẻ với một vài người.

Đưa con ra viện Sản Trung ương thăm khám, tôi chỉ nói con bị ngã xe, không dám nói bị xâm hại. Sau mấy đêm nằm viện, con vẫn rất hoảng sợ, không dám tiếp xúc với ai, đụng chạm vào người ai. Một cái bắt tay, một cái ôm vỗ về của ai đó cũng làm con hoảng sợ. Đêm ngủ, con trằn trọc, có tiếng động lớn là giật mình.

Gia đình tôi chịu áp lực nhiều. Ai đi qua nhà, đều đi chậm, ngó vào xem, rồi to nhỏ, bàn tán. Tôi thấy bất an và chạnh lòng. Ai cũng vậy, ở vào hoàn cảnh tôi, chắc cũng có chung cảm giác như thế.

Có người hàng xóm còn khiếm nhã, chạy vào sân hỏi to: "Ôi, con nhà mày bị hiếp dâm à". Tôi đau lắm, không biết nói thế nào, chỉ xua tay rồi cáo bận. Tôi biết nói thế nào đây, chẳng nhẽ tôi phải thú nhận với họ "con gái mình bị xâm hại".

Con trai tôi đang học lớp 2, đi học về cháu liền bảo bố: "Các bạn của con, với mấy anh chị lớn lúc nào cũng bảo con kể chuyện chị Q cho anh chị nghe. Con không biết nói thế nào bố ạ". Tôi bảo con chị chỉ bị ngã xe thôi, không có chuyện gì cả. Buồn quá.

Rạng sáng 26.2, tôi đưa con ra Bệnh viện Đa khoa huyện Chương Mỹ, tôi trao đổi thẳng với giám đốc bệnh viện, nói con gái bị xâm hại. Bác sĩ cũng cử người thăm khám cẩn thận.

Sau đó, con gái tôi được chuyển lên viện Phụ sản Hà Nội. Ở bệnh viện này, đa số là các bà bầu, thấy con gái đến, gương mặt buồn rầu, họ cũng đoán được phần nào sự việc. Ngại quá, tôi cho con nhập viện ngày đầu, sau đó xin về.

Tôi mong muốn Cơ quan Cảnh sát điều tra - Công an huyện Chương Mỹ chuyển hồ sơ lên Công an TP. Hà Nội để giải quyết theo đúng quy định của pháp luật. Tôi khẩn thiết mong cơ quan bảo vệ trẻ em , cơ quan ngôn luận xem xét, vào cuộc bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp cho con tôi, cũng như nhanh chóng đưa "yêu râu xanh" ra trừng trị theo đúng quy định của pháp luật".