Romano
05-30-2019, 03:51
Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang đă có những nhận xét về màn thách đấu của vơ sĩ MMA người Mỹ gốc Việt với Flores. Ông cho rằng trận đấu này rất khó có thể diễn ra tại VN. Việc 2 người đấu vơ như vậy không thể phản ánh được điều ǵ về chuyên môn...Vừa qua, làng vơ Việt Nam lại vướng vào một câu chuyện lùm xùm mới khi vơ sĩ MMA người Mỹ gốc Việt Nam Phan bất ngờ thách đấu chuẩn vơ sư phái Vịnh Xuân Nam Anh Flores.
Sau những tuyên bố khá ngạo mạn th́ mới đây, Nam Phan cũng lên mạng xă hội khẳng định rằng anh đă bắt đầu liên hệ với phía đại diện của Flores một cách "nghiêm túc", thậm chí sẵn sàng tập luyện để tăng hạng cân ḥng có thể thượng đài với Flores ở Việt Nam.
Tuy nhiên, hành động này lập tức nhận được ư kiến không tán thành từ Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang – Phó chủ tịch kiêm Tổng thư kư Hội Vơ thuật Hà Nội. Theo ông Lê Ngọc Quang th́ ngay cả khi Nam Phan và Flores thống nhất được những kế hoạch thượng đài th́ trận đấu cũng rất khó được tổ chức ở Việt Nam.
Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang khẳng định với Trí Thức Trẻ: "Những câu chuyện thách đấu như của Nam Phan với Flores là hết sức phù phiếm. Đó rơ ràng là một cuộc đấu không mang tính chất thể thao. Đó chỉ là cuộc đấu mang ư nghĩa nửa giang hồ hoặc để đánh bóng tên tuổi.
Chúng tôi là những người yêu vơ thuật nên chúng tôi chỉ đánh giá trên quan điểm vơ học. Theo tôi, những cuộc thách đấu như vậy không nên xảy ra ở Việt Nam bởi nó không có bất kỳ một giá trị ǵ cả.Ở Việt Nam cũng từng có kiểu ḷ này thách ḷ kia nhưng đó là câu chuyện mang ư nghĩa cổ xưa, hoặc chỉ là những ǵ người ta thích trên phim ảnh chứ thực chất, các phái vơ ở Việt Nam họ vẫn rất đoàn kết với nhau.
Với những cuộc thách đấu liên quan tới Flores, cho dù nói là thách đấu trên tinh thần hữu nghị th́ theo tôi là không đúng. Các môn thể thao khác như cờ vua, bóng đá… nó không mang nhiều tính sát thương. Ngược lại, vơ thuật là môn rất dễ gây sát thương. Họ lấy sát thương của đối phương làm thành tích th́ sao gọi là hữu nghị được.
Ở Việt Nam vẫn có tổ chức các giải đấu vơ. Tại sao họ không đăng kư rồi mặc găng giáp mà lên đài thi đấu? Đâu có ai từ chối hoặc cấm họ đăng kư vào các giải đó?
Bây giờ, các giải vơ của liên đoàn vơ thuật cổ truyền thế giới, liên đoàn vơ thuật cổ truyền Việt Nam đều có cả hay như ở Hà Nội, chúng tôi cũng có thể tổ chức các giải đấu như vậy nhưng trên nguyên tắc phải đúng luật mà nhà nước quy định.
Các bạn cứ h́nh dung như thế này, những trận đua xe tự phát do một nhóm thanh niên tự tổ chức th́ họ đua rất ghê. Nhưng cho họ đua thật ở một giải đấu chính thức th́ họ có đua được đâu. Cũng giống như những màn thách đấu cũng vậy. Nó vô nghĩa vô cùng.Các bạn cũng được xem Flores đánh với các vơ sư Việt Nam rồi. Tôi thấy chẳng ra cái ǵ cả. Nếu nói về chuyên môn, những trận đấu như vậy chúng tôi chỉ cho điểm rất thấp. Đó không phải là thi đấu. Thậm chí c̣n phải dừng trận đấu v́ sai kỹ thuật.Theo tôi, những người yêu vơ nên t́m đến nhau không phải v́ những lời thách đấu, không phải những lời dọa nạt. Tôi thấy ở những giải đấu liên vơ đường do chúng tôi tổ chức, nhiều vị nói th́ ghê gớm nhưng có đánh được đâu. Tại ngày thường họ chỉ đánh với bao, đánh với học tṛ th́ dễ lắm. Nhưng khi lên đài gặp một dân vơ, họ di chuyển, tránh né liên tục, làm sao đánh được. Tóm lại, những người yêu vơ thực sự họ sẽ không bao giờ thách đấu với nhau theo kiểu như vậy".
Không chỉ nói về cuộc thách đấu giữa vơ sĩ Nam Phan với Flores, Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang cũng nêu quan điểm ở Việt Nam không nên có một giải đấu được ví như "đại hội vơ lâm" ở Trung Quốc với tâm điểm là trận thượng đài giữa Từ Hiểu Đông với Lữ Cương.
"Theo tôi được biết th́ giải đấu vơ vừa qua ở Trung Quốc hoàn toàn không do một tổ chức chính quy nào đứng ra tổ chức cả mà chỉ là từ sự vận động của một số cá nhân, như Từ Hiểu Đông chẳng hạn.
Chúng ta cần phải nói rằng các trường phái vơ thuật là rất rộng. Vơ thuật c̣n là một nền tảng văn hóa của mỗi dân tộc chứ không thuần túy chỉ là mang tính kỹ thuật.
Chúng ta cũng cần phân biệt giữa người học vơ và người tập vơ. Đó là hai khái niệm khác nhau. Người học vơ chưa chắc họ chỉ tập các đ̣n đấm đá… mà họ c̣n học nhiều thứ khác. C̣n người tập vơ (hay vơ sĩ) là họ chỉ chuyên tập những đ̣n để đánh người khác mà thôi. Ví dụ như các môn hiện tại là để dành cho những người tập vơ. Họ chỉ tập với mục đích hạ đối phương trên vơ đài theo những luật nhất định.Với người học vơ th́ ngoài những đ̣n thế, họ c̣n học thêm nhiều thứ nữa như những kiến thức của cuộc sống, về tính lịch sử, tính văn hóa…
Vậy nên, chúng ta không nên kết hợp giữa người học vơ và người tập vơ. Một vơ sĩ chỉ chuyên tập để hạ đối phương thật nhanh th́ không thể đấu với một vị vơ sư được. Đừng ai nói với tôi là càng già th́ vơ càng giỏi bởi nó chỉ là trong phim thôi. Như bóng đá, hơn 30 tuổi đă bị coi là lăo tướng rồi.
Thực tế, tôi nói thẳng là những hệ thống đấu đá, tranh giành này kia không phải là cội nguồn của vơ. C̣n như bây giờ, với các môn thi đấu để giành huy chương như tán thủ, Muay, Karate, Taekwondo… họ thường chỉ gọi người dậy là HLV nhưng với vơ cổ truyền th́ gọi là sư phụ. Đó cũng là những khái niệm hoàn toàn khác nhau rất xa. Do vậy, việc ghép 2 khái niệm vào nhau để t́m ra một chiến thắng là một sai lầm.
Như ở Trung Quốc, tôi không thấy một cơ quan chính quy nào tổ chức các trận đấu của Từ Hiểu Đông cả. Đó chỉ là cuộc thách đấu của một cá nhân. Ở Trung Quốc họ cũng chia bè chia phái rất mạnh. Nếu để đánh trên vơ đài th́ Hiểu Đông hơn các vơ sư cổ truyền đă nhiều tuổi là tất nhiên nhưng nói về kiến thức, về tầm duy tŕ văn hóa th́ Hiểu Đông không thể bằng được".Nhưng trước câu hỏi rằng liệu các vơ sĩ tập vơ cổ truyền Việt Nam liệu có thể đấu đài ở các đấu trường châu Á hoặc quốc tế hay không, đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang cho rằng:
"Với vai tṛ là Phó chủ tịch liên đoàn vơ thuật cổ truyền quốc gia th́ các vơ sĩ cổ truyền nên tham gia nhiều các giải đấu châu lục và quốc tế bởi các hiệp hội đó họ vẫn thường xuyên tổ chức các giải đấu đài.
Vậy th́, nếu các vơ sĩ, vơ sư thực sự có khả năng, họ nên đăng kư để thượng đài theo luật ở các giải đấu đó thay v́ thách đấu một cách tùy tiện ở bên ngoài".
Sau những tuyên bố khá ngạo mạn th́ mới đây, Nam Phan cũng lên mạng xă hội khẳng định rằng anh đă bắt đầu liên hệ với phía đại diện của Flores một cách "nghiêm túc", thậm chí sẵn sàng tập luyện để tăng hạng cân ḥng có thể thượng đài với Flores ở Việt Nam.
Tuy nhiên, hành động này lập tức nhận được ư kiến không tán thành từ Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang – Phó chủ tịch kiêm Tổng thư kư Hội Vơ thuật Hà Nội. Theo ông Lê Ngọc Quang th́ ngay cả khi Nam Phan và Flores thống nhất được những kế hoạch thượng đài th́ trận đấu cũng rất khó được tổ chức ở Việt Nam.
Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang khẳng định với Trí Thức Trẻ: "Những câu chuyện thách đấu như của Nam Phan với Flores là hết sức phù phiếm. Đó rơ ràng là một cuộc đấu không mang tính chất thể thao. Đó chỉ là cuộc đấu mang ư nghĩa nửa giang hồ hoặc để đánh bóng tên tuổi.
Chúng tôi là những người yêu vơ thuật nên chúng tôi chỉ đánh giá trên quan điểm vơ học. Theo tôi, những cuộc thách đấu như vậy không nên xảy ra ở Việt Nam bởi nó không có bất kỳ một giá trị ǵ cả.Ở Việt Nam cũng từng có kiểu ḷ này thách ḷ kia nhưng đó là câu chuyện mang ư nghĩa cổ xưa, hoặc chỉ là những ǵ người ta thích trên phim ảnh chứ thực chất, các phái vơ ở Việt Nam họ vẫn rất đoàn kết với nhau.
Với những cuộc thách đấu liên quan tới Flores, cho dù nói là thách đấu trên tinh thần hữu nghị th́ theo tôi là không đúng. Các môn thể thao khác như cờ vua, bóng đá… nó không mang nhiều tính sát thương. Ngược lại, vơ thuật là môn rất dễ gây sát thương. Họ lấy sát thương của đối phương làm thành tích th́ sao gọi là hữu nghị được.
Ở Việt Nam vẫn có tổ chức các giải đấu vơ. Tại sao họ không đăng kư rồi mặc găng giáp mà lên đài thi đấu? Đâu có ai từ chối hoặc cấm họ đăng kư vào các giải đó?
Bây giờ, các giải vơ của liên đoàn vơ thuật cổ truyền thế giới, liên đoàn vơ thuật cổ truyền Việt Nam đều có cả hay như ở Hà Nội, chúng tôi cũng có thể tổ chức các giải đấu như vậy nhưng trên nguyên tắc phải đúng luật mà nhà nước quy định.
Các bạn cứ h́nh dung như thế này, những trận đua xe tự phát do một nhóm thanh niên tự tổ chức th́ họ đua rất ghê. Nhưng cho họ đua thật ở một giải đấu chính thức th́ họ có đua được đâu. Cũng giống như những màn thách đấu cũng vậy. Nó vô nghĩa vô cùng.Các bạn cũng được xem Flores đánh với các vơ sư Việt Nam rồi. Tôi thấy chẳng ra cái ǵ cả. Nếu nói về chuyên môn, những trận đấu như vậy chúng tôi chỉ cho điểm rất thấp. Đó không phải là thi đấu. Thậm chí c̣n phải dừng trận đấu v́ sai kỹ thuật.Theo tôi, những người yêu vơ nên t́m đến nhau không phải v́ những lời thách đấu, không phải những lời dọa nạt. Tôi thấy ở những giải đấu liên vơ đường do chúng tôi tổ chức, nhiều vị nói th́ ghê gớm nhưng có đánh được đâu. Tại ngày thường họ chỉ đánh với bao, đánh với học tṛ th́ dễ lắm. Nhưng khi lên đài gặp một dân vơ, họ di chuyển, tránh né liên tục, làm sao đánh được. Tóm lại, những người yêu vơ thực sự họ sẽ không bao giờ thách đấu với nhau theo kiểu như vậy".
Không chỉ nói về cuộc thách đấu giữa vơ sĩ Nam Phan với Flores, Đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang cũng nêu quan điểm ở Việt Nam không nên có một giải đấu được ví như "đại hội vơ lâm" ở Trung Quốc với tâm điểm là trận thượng đài giữa Từ Hiểu Đông với Lữ Cương.
"Theo tôi được biết th́ giải đấu vơ vừa qua ở Trung Quốc hoàn toàn không do một tổ chức chính quy nào đứng ra tổ chức cả mà chỉ là từ sự vận động của một số cá nhân, như Từ Hiểu Đông chẳng hạn.
Chúng ta cần phải nói rằng các trường phái vơ thuật là rất rộng. Vơ thuật c̣n là một nền tảng văn hóa của mỗi dân tộc chứ không thuần túy chỉ là mang tính kỹ thuật.
Chúng ta cũng cần phân biệt giữa người học vơ và người tập vơ. Đó là hai khái niệm khác nhau. Người học vơ chưa chắc họ chỉ tập các đ̣n đấm đá… mà họ c̣n học nhiều thứ khác. C̣n người tập vơ (hay vơ sĩ) là họ chỉ chuyên tập những đ̣n để đánh người khác mà thôi. Ví dụ như các môn hiện tại là để dành cho những người tập vơ. Họ chỉ tập với mục đích hạ đối phương trên vơ đài theo những luật nhất định.Với người học vơ th́ ngoài những đ̣n thế, họ c̣n học thêm nhiều thứ nữa như những kiến thức của cuộc sống, về tính lịch sử, tính văn hóa…
Vậy nên, chúng ta không nên kết hợp giữa người học vơ và người tập vơ. Một vơ sĩ chỉ chuyên tập để hạ đối phương thật nhanh th́ không thể đấu với một vị vơ sư được. Đừng ai nói với tôi là càng già th́ vơ càng giỏi bởi nó chỉ là trong phim thôi. Như bóng đá, hơn 30 tuổi đă bị coi là lăo tướng rồi.
Thực tế, tôi nói thẳng là những hệ thống đấu đá, tranh giành này kia không phải là cội nguồn của vơ. C̣n như bây giờ, với các môn thi đấu để giành huy chương như tán thủ, Muay, Karate, Taekwondo… họ thường chỉ gọi người dậy là HLV nhưng với vơ cổ truyền th́ gọi là sư phụ. Đó cũng là những khái niệm hoàn toàn khác nhau rất xa. Do vậy, việc ghép 2 khái niệm vào nhau để t́m ra một chiến thắng là một sai lầm.
Như ở Trung Quốc, tôi không thấy một cơ quan chính quy nào tổ chức các trận đấu của Từ Hiểu Đông cả. Đó chỉ là cuộc thách đấu của một cá nhân. Ở Trung Quốc họ cũng chia bè chia phái rất mạnh. Nếu để đánh trên vơ đài th́ Hiểu Đông hơn các vơ sư cổ truyền đă nhiều tuổi là tất nhiên nhưng nói về kiến thức, về tầm duy tŕ văn hóa th́ Hiểu Đông không thể bằng được".Nhưng trước câu hỏi rằng liệu các vơ sĩ tập vơ cổ truyền Việt Nam liệu có thể đấu đài ở các đấu trường châu Á hoặc quốc tế hay không, đại vơ sư quốc tế Lê Ngọc Quang cho rằng:
"Với vai tṛ là Phó chủ tịch liên đoàn vơ thuật cổ truyền quốc gia th́ các vơ sĩ cổ truyền nên tham gia nhiều các giải đấu châu lục và quốc tế bởi các hiệp hội đó họ vẫn thường xuyên tổ chức các giải đấu đài.
Vậy th́, nếu các vơ sĩ, vơ sư thực sự có khả năng, họ nên đăng kư để thượng đài theo luật ở các giải đấu đó thay v́ thách đấu một cách tùy tiện ở bên ngoài".