View Full Version : Thi sĩ Du Tử Lê đã qua đời ở tuổi 77
vuitoichat
10-09-2019, 12:39
Cô con gái Orchid Lâm Quỳnh, ái nữ nhà thơ đã báo tin qua đoạn text có câu: “Bố đã đi rồi”, đó là thi sĩ Du Tử Lê, nhà thơ quan trọng của nền thi ca miền Nam Việt Nam, qua đời tại thành phố Garden Grove, California, thọ 77 tuổi.
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1466177&stc=1&d=1570624725
Thi sĩ Du Tử Lê
Du Tử Lê là một trong những nhà thơ có tác phẩm được phổ nhạc nhiều nhất và thịnh hành nhất với công chúng Việt Nam. Trong đó có những tác phẩm trở thành kinh điển, như Khúc Thụy Du, Chỉ Nhớ Người Thôi Đã Hết Đời, Đêm Nhớ Trăng Sài Gòn, Em Ngủ Trong Một Mùa Đông, Giữ Đời Cho Nhau, Khi Tôi Chết Hãy Đem Tôi Ra Biển…
Nhật báo Người Việt dẫn lời cô Orchid Lâm Quỳnh cho biết tim nhà thơ “ngừng đập lúc 8 giờ 6 phút tối thứ Hai, 7 tháng 10".
Không biết "thưởng thức" thơ ông nhưng cũng có nghe tên qua những bản nhạc Việt. Xin thắp 1 nén nhang!
hoanglan22
10-09-2019, 12:54
Thành thật chia buồn cùng gia đình ông
anhhaila
10-09-2019, 14:15
Khúc Thuỵ Du đã R.I.P
Thành thật chia buồn cùng gia đình ông
cha12 ba
10-09-2019, 18:01
R.I.P.
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1466231&stc=1&d=1570644049
MountRushmore
10-09-2019, 18:48
77 thì hơi trẻ nhỉ?
Chính trường Mỹ vẫn còn nóng bỏng với mấy ông "cụ" tuổi này....
Mỗi người một đời....
trungthu
10-10-2019, 01:16
Nhìn nhau chợt thấy ra sông núi
.................... .................... ...........
.................... .................... ................
nhìn nhau chợt thấy ra sông núi
có chút gì nghe rất thốn đau.
hẹn bay về chết trong tay mẹ
tổ quốc nghìn năm bỏ đươc sao?
( thơ Du Tử Lê )
Đêm, nhớ trăng sài gòn
.................... ..........
.................... ........
nhớ nghĩa trang quê bạn bè
nhớ pho tượng lính buồn se bụi đường
đêm về theo vết xe lăn
tôi trăng viễn xứ, sầu em bến nào?
1978 ( th ơ Du Tử Lê )
R.I.P
NiagaraFalls
10-10-2019, 14:14
Không từ mà biệt ở tuổi 77, để lại 77 tác phẩm văn thơ...
Oái ăm nhỉ.... Biết thế thì "sản xuất" mẹ một lèo tới 100 luôn....
Chắc ông hạnh phúc lắm, vì biết bao người muốn "đi" thanh thản như ông mà chưa chắc đã được...
Dù rằng có hơi trẻ thật.... mà ai bảo không nghĩ tới số trăm chi...
Chả có gì phải buồn; nhưng chả nhẽ lại "chia vui" sao!....
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đời lưu vong không cả một ngôi mồ
vùi đất lạ thịt xương e khó rã
hồn không đi sao trở lại quê nhà
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
nước ngược dòng sẽ đẩy xác trôi đi
bên kia biển là quê hương tôi đó
rặng tre xưa muôn tuổi vẫn xanh rì
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và nhớ đừng vội vuốt mắt cho tôi
cho tôi hướng vọng quê tôi lần cuối
biết đâu chừng xác tôi chẳng đến nơi
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
đừng ngập ngừng vì ái ngại cho tôi
những năm trước bao người ngon miệng cá
thì sá gì thêm một xác cong queo
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
cho tôi về gặp lại các con tôi
cho tôi về nhìn thấy lệ chúng rơi
từ những mắt đã buồn hơn bóng tối
Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển
và trên đường hãy nhớ hát quốc ca
ôi lâu quá không còn ai hát nữa
(bài hát giờ cũng như một hồn ma)
Khi tôi chết nỗi buồn kia cũng hết
đời lưu vong tận tuyệt với linh hồn.
12-77
vBulletin® v3.8.9, Copyright ©2000-2025, vBulletin Solutions, Inc.