nguoiduatinabc
10-10-2019, 02:37
Cô gái không thể đi lại nhờ có mẹ là động lực cho em học tập. Hai mẹ con có hoàn cảnh khó khăn nhưng em nhiều năm liền vẫn có thành tích học tập tốt. Hàng ngày em đi học trên đôi tay của mẹ.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1466392&stc=1&d=1570675020
Mẹ là bà Lương Thị Phước (57 tuổi, Phù Mỹ, B́nh Định), con là Nguyễn Lương Phương Thủy (19 tuổi), sinh viên năm 2 khoa CNTT Trường ĐH Khoa học tự nhiên (ĐH Quốc gia TP.HCM).
9 tháng tuổi, Thủy đă ḷ ḍ tập đi, nhưng đến 19 tháng lại không may bị ngộ độc thuốc tiêm ngừa.
Đôi chân khỏe mạnh của Thủy yếu dần đi và 15 năm qua, trên đôi tay ngày một yếu dần của mẹ, Thủy đă đi đến tận giảng đường với một thành tích đáng nể: 12 năm liền là học sinh giỏi, đoạt giải khuyến khích, giải ba học sinh giỏi môn tin học cấp huyện, thành viên đội tuyển học sinh giỏi của tỉnh, bước vào khoa CNTT với 23,15 điểm.
Đôi tay của mẹ là đôi chân của con
Căn pḥng trọ nhỏ, ẩm ướt trong con hẻm hẹp đối diện Trường ĐH Khoa học tự nhiên (Thủ Đức) là nơi mà mẹ con Thủy đă thuê hai năm nay để Thủy tiện đi học. Ở đó, đều đặn 2h sáng mỗi ngày, bà Phước thức dậy nấu xôi, làm bánh bèo cho kịp bán buổi sáng.
Thủy cũng dậy thật sớm học bài, phụ mẹ cho bánh bèo, muối đậu vào hộp và đi bán cùng mẹ. Đến hơn 7h sáng, mẹ tranh thủ gửi xe xôi cho chú bán cơm gần đó rồi đẩy Thủy trên chiếc xe lăn (được một Việt kiều Nhật cho vào năm Thủy học lớp 7), bế Thủy vào giảng đường...
Ông Phạm Văn Dô, chủ tiệm cơm, kể mấy tháng trước thấy bà Phước đi làm thuê cực quá nên mới nói bà buôn bán được ǵ th́ đem ra trước hẻm này bán cho khỏe. Nay bán chắc được tầm hơn hai tháng rồi.
"Bé Thủy cũng siêng lắm, đi học về học bài rồi tiếp phụ chị làm nhiều việc, chứ chuẩn bị đồ bán ḿnh chị Phước lo không nổi" - ông Dô nói.
Cô Phước kể mũi thuốc tiêm ngừa năm nào đă khiến sốt cao, co giật, co quắp toàn thân, phần chân biến dạng phải đưa ra Hà Nội mới có thể cứu sống. Sau đó gia đ́nh bán nhà, vay mượn khắp nơi đưa em vô TP.HCM, ra Đà Nẵng rồi quay về Quy Nhơn (B́nh Định), chỉ mong Thủy đi lại được nhưng đành bất lực.
Cô Phước nghẹn ngào: "Năm lên 5 tuổi, thấy mấy bạn trong xóm đi học nên Thủy đ̣i đi, tôi cũng chỉ lên xin cô dạy mẫu giáo cho nó lên ngồi chơi, có ǵ nhờ cô trông giùm để đi làm, chứ đâu ngờ nó đi học được tới bây giờ. Con ḿnh mà, nó đi học được th́ ḿnh phải đưa nó đi, nó không đi được th́ ḿnh chở nó, ẵm nó đi. Nó đi đâu ḿnh đi theo đó. Ḿnh phải là đôi chân của nó".
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1466393&stc=1&d=1570675020
Vậy là trong hai năm qua, khi th́ bà Phước theo Thủy đi học, lên xuống giữa hai cơ sở của trường ở quận 5 và Thủ Đức, cùng Thủy tham gia các hoạt động của khoa, cùng đi tham quan bảo tàng, đi phỏng vấn xin học bổng...
Thầy Tô Văn Khiết - giáo viên Trường THPT Phù Mỹ, B́nh Định - nhớ lại ngày Thủy c̣n học ở quê, bà Phước chạy hết xe đạp rồi đến tập xe máy để đưa Thủy đến trường.
Dù bận làm trả nợ tiền chữa bệnh cho Thủy, nhưng chưa bao giờ bà để con trễ học hay vắng một hoạt động, một buổi học bồi dưỡng, một kỳ thi học sinh giỏi nào của lớp, của trường.
"Tôi phải đi học"
"Học nhiều làm ǵ, học 12 năm được rồi, người ta lành lặn người ta đi học, chứ em học ra rồi tương lai cũng không khá khẩm hơn..." là những lời nhiều người "khuyên" khi Thủy nhen nhóm ư định vào ĐH.
Huỳnh Thị Thúy Kiều, bạn thân với Thủy đă 8 năm, kể hồi học lớp 12 Kiều th́ mơ y dược, c̣n Thủy mơ CNTT nên hai đứa cùng nhau nỗ lực. 3h sáng, hai đứa hẹn nhau dậy học bài, mặc dù hồi đó ở quê lạnh lắm.
"Thủy sức khỏe yếu nhưng bạn ấy c̣n cố gắng hơn cả tôi. Đợt ôn thi, Thủy lại bệnh suốt nhưng vẫn không bỏ bữa học nào" - Thúy Kiều nhớ lại.
V́ là bạn thân nên Kiều c̣n tiết lộ: "Bên ngoài Thủy hay nói, hay cười nhưng bạn ấy lo nhiều hơn mọi người v́ biết có người c̣n lo hơn cả ḿnh, đó là cô Phước. Lúc phải đứng trước nhiều ngă rẽ, Thủy thấy thương cho cha mẹ nhiều. Nếu Thủy xác định đi học, nghĩa là mẹ Thủy phải bỏ hết công việc vào thành phố với Thủy. Có đêm hai đứa nhắn tin, rồi Thủy khóc đến tận sáng".
Kiều cũng cho biết thêm nhà Thủy khó khăn, cha bị suy tim, mẹ cũng không c̣n khỏe mạnh như trước, anh Thủy cũng c̣n đi học nên quyết định có học tiếp ở thành phố này hay không là vô cùng khó khăn với Thủy.
Phần Thủy, em kể: "Nhiều người từng không công nhận kết quả học tập của tôi, nói tôi học mười mấy năm là do nhà trường thương t́nh cho điểm thôi, chứ như tôi th́ sao mà học được vậy. Thầy cô, anh chị th́ khuyên nếu muốn tiếp tục học th́ nên ra Quy Nhơn hay Đà Nẵng học cho gần, thuận tiện hơn, chứ vào TP.HCM quá xa xôi".
Huỳnh Thị Thúy Kiều, bạn thân với Thủy đă 8 năm, kể hồi học lớp 12 Kiều th́ mơ y dược, c̣n Thủy mơ CNTT nên hai đứa cùng nhau nỗ lực. 3h sáng, hai đứa hẹn nhau dậy học bài, mặc dù hồi đó ở quê lạnh lắm.
"Thủy sức khỏe yếu nhưng bạn ấy c̣n cố gắng hơn cả tôi. Đợt ôn thi, Thủy lại bệnh suốt nhưng vẫn không bỏ bữa học nào" - Thúy Kiều nhớ lại.
V́ là bạn thân nên Kiều c̣n tiết lộ: "Bên ngoài Thủy hay nói, hay cười nhưng bạn ấy lo nhiều hơn mọi người v́ biết có người c̣n lo hơn cả ḿnh, đó là cô Phước. Lúc phải đứng trước nhiều ngă rẽ, Thủy thấy thương cho cha mẹ nhiều. Nếu Thủy xác định đi học, nghĩa là mẹ Thủy phải bỏ hết công việc vào thành phố với Thủy. Có đêm hai đứa nhắn tin, rồi Thủy khóc đến tận sáng".
Kiều cũng cho biết thêm nhà Thủy khó khăn, cha bị suy tim, mẹ cũng không c̣n khỏe mạnh như trước, anh Thủy cũng c̣n đi học nên quyết định có học tiếp ở thành phố này hay không là vô cùng khó khăn với Thủy.
Phần Thủy, em kể: "Nhiều người từng không công nhận kết quả học tập của tôi, nói tôi học mười mấy năm là do nhà trường thương t́nh cho điểm thôi, chứ như tôi th́ sao mà học được vậy. Thầy cô, anh chị th́ khuyên nếu muốn tiếp tục học th́ nên ra Quy Nhơn hay Đà Nẵng học cho gần, thuận tiện hơn, chứ vào TP.HCM quá xa xôi".
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1466392&stc=1&d=1570675020
Mẹ là bà Lương Thị Phước (57 tuổi, Phù Mỹ, B́nh Định), con là Nguyễn Lương Phương Thủy (19 tuổi), sinh viên năm 2 khoa CNTT Trường ĐH Khoa học tự nhiên (ĐH Quốc gia TP.HCM).
9 tháng tuổi, Thủy đă ḷ ḍ tập đi, nhưng đến 19 tháng lại không may bị ngộ độc thuốc tiêm ngừa.
Đôi chân khỏe mạnh của Thủy yếu dần đi và 15 năm qua, trên đôi tay ngày một yếu dần của mẹ, Thủy đă đi đến tận giảng đường với một thành tích đáng nể: 12 năm liền là học sinh giỏi, đoạt giải khuyến khích, giải ba học sinh giỏi môn tin học cấp huyện, thành viên đội tuyển học sinh giỏi của tỉnh, bước vào khoa CNTT với 23,15 điểm.
Đôi tay của mẹ là đôi chân của con
Căn pḥng trọ nhỏ, ẩm ướt trong con hẻm hẹp đối diện Trường ĐH Khoa học tự nhiên (Thủ Đức) là nơi mà mẹ con Thủy đă thuê hai năm nay để Thủy tiện đi học. Ở đó, đều đặn 2h sáng mỗi ngày, bà Phước thức dậy nấu xôi, làm bánh bèo cho kịp bán buổi sáng.
Thủy cũng dậy thật sớm học bài, phụ mẹ cho bánh bèo, muối đậu vào hộp và đi bán cùng mẹ. Đến hơn 7h sáng, mẹ tranh thủ gửi xe xôi cho chú bán cơm gần đó rồi đẩy Thủy trên chiếc xe lăn (được một Việt kiều Nhật cho vào năm Thủy học lớp 7), bế Thủy vào giảng đường...
Ông Phạm Văn Dô, chủ tiệm cơm, kể mấy tháng trước thấy bà Phước đi làm thuê cực quá nên mới nói bà buôn bán được ǵ th́ đem ra trước hẻm này bán cho khỏe. Nay bán chắc được tầm hơn hai tháng rồi.
"Bé Thủy cũng siêng lắm, đi học về học bài rồi tiếp phụ chị làm nhiều việc, chứ chuẩn bị đồ bán ḿnh chị Phước lo không nổi" - ông Dô nói.
Cô Phước kể mũi thuốc tiêm ngừa năm nào đă khiến sốt cao, co giật, co quắp toàn thân, phần chân biến dạng phải đưa ra Hà Nội mới có thể cứu sống. Sau đó gia đ́nh bán nhà, vay mượn khắp nơi đưa em vô TP.HCM, ra Đà Nẵng rồi quay về Quy Nhơn (B́nh Định), chỉ mong Thủy đi lại được nhưng đành bất lực.
Cô Phước nghẹn ngào: "Năm lên 5 tuổi, thấy mấy bạn trong xóm đi học nên Thủy đ̣i đi, tôi cũng chỉ lên xin cô dạy mẫu giáo cho nó lên ngồi chơi, có ǵ nhờ cô trông giùm để đi làm, chứ đâu ngờ nó đi học được tới bây giờ. Con ḿnh mà, nó đi học được th́ ḿnh phải đưa nó đi, nó không đi được th́ ḿnh chở nó, ẵm nó đi. Nó đi đâu ḿnh đi theo đó. Ḿnh phải là đôi chân của nó".
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1466393&stc=1&d=1570675020
Vậy là trong hai năm qua, khi th́ bà Phước theo Thủy đi học, lên xuống giữa hai cơ sở của trường ở quận 5 và Thủ Đức, cùng Thủy tham gia các hoạt động của khoa, cùng đi tham quan bảo tàng, đi phỏng vấn xin học bổng...
Thầy Tô Văn Khiết - giáo viên Trường THPT Phù Mỹ, B́nh Định - nhớ lại ngày Thủy c̣n học ở quê, bà Phước chạy hết xe đạp rồi đến tập xe máy để đưa Thủy đến trường.
Dù bận làm trả nợ tiền chữa bệnh cho Thủy, nhưng chưa bao giờ bà để con trễ học hay vắng một hoạt động, một buổi học bồi dưỡng, một kỳ thi học sinh giỏi nào của lớp, của trường.
"Tôi phải đi học"
"Học nhiều làm ǵ, học 12 năm được rồi, người ta lành lặn người ta đi học, chứ em học ra rồi tương lai cũng không khá khẩm hơn..." là những lời nhiều người "khuyên" khi Thủy nhen nhóm ư định vào ĐH.
Huỳnh Thị Thúy Kiều, bạn thân với Thủy đă 8 năm, kể hồi học lớp 12 Kiều th́ mơ y dược, c̣n Thủy mơ CNTT nên hai đứa cùng nhau nỗ lực. 3h sáng, hai đứa hẹn nhau dậy học bài, mặc dù hồi đó ở quê lạnh lắm.
"Thủy sức khỏe yếu nhưng bạn ấy c̣n cố gắng hơn cả tôi. Đợt ôn thi, Thủy lại bệnh suốt nhưng vẫn không bỏ bữa học nào" - Thúy Kiều nhớ lại.
V́ là bạn thân nên Kiều c̣n tiết lộ: "Bên ngoài Thủy hay nói, hay cười nhưng bạn ấy lo nhiều hơn mọi người v́ biết có người c̣n lo hơn cả ḿnh, đó là cô Phước. Lúc phải đứng trước nhiều ngă rẽ, Thủy thấy thương cho cha mẹ nhiều. Nếu Thủy xác định đi học, nghĩa là mẹ Thủy phải bỏ hết công việc vào thành phố với Thủy. Có đêm hai đứa nhắn tin, rồi Thủy khóc đến tận sáng".
Kiều cũng cho biết thêm nhà Thủy khó khăn, cha bị suy tim, mẹ cũng không c̣n khỏe mạnh như trước, anh Thủy cũng c̣n đi học nên quyết định có học tiếp ở thành phố này hay không là vô cùng khó khăn với Thủy.
Phần Thủy, em kể: "Nhiều người từng không công nhận kết quả học tập của tôi, nói tôi học mười mấy năm là do nhà trường thương t́nh cho điểm thôi, chứ như tôi th́ sao mà học được vậy. Thầy cô, anh chị th́ khuyên nếu muốn tiếp tục học th́ nên ra Quy Nhơn hay Đà Nẵng học cho gần, thuận tiện hơn, chứ vào TP.HCM quá xa xôi".
Huỳnh Thị Thúy Kiều, bạn thân với Thủy đă 8 năm, kể hồi học lớp 12 Kiều th́ mơ y dược, c̣n Thủy mơ CNTT nên hai đứa cùng nhau nỗ lực. 3h sáng, hai đứa hẹn nhau dậy học bài, mặc dù hồi đó ở quê lạnh lắm.
"Thủy sức khỏe yếu nhưng bạn ấy c̣n cố gắng hơn cả tôi. Đợt ôn thi, Thủy lại bệnh suốt nhưng vẫn không bỏ bữa học nào" - Thúy Kiều nhớ lại.
V́ là bạn thân nên Kiều c̣n tiết lộ: "Bên ngoài Thủy hay nói, hay cười nhưng bạn ấy lo nhiều hơn mọi người v́ biết có người c̣n lo hơn cả ḿnh, đó là cô Phước. Lúc phải đứng trước nhiều ngă rẽ, Thủy thấy thương cho cha mẹ nhiều. Nếu Thủy xác định đi học, nghĩa là mẹ Thủy phải bỏ hết công việc vào thành phố với Thủy. Có đêm hai đứa nhắn tin, rồi Thủy khóc đến tận sáng".
Kiều cũng cho biết thêm nhà Thủy khó khăn, cha bị suy tim, mẹ cũng không c̣n khỏe mạnh như trước, anh Thủy cũng c̣n đi học nên quyết định có học tiếp ở thành phố này hay không là vô cùng khó khăn với Thủy.
Phần Thủy, em kể: "Nhiều người từng không công nhận kết quả học tập của tôi, nói tôi học mười mấy năm là do nhà trường thương t́nh cho điểm thôi, chứ như tôi th́ sao mà học được vậy. Thầy cô, anh chị th́ khuyên nếu muốn tiếp tục học th́ nên ra Quy Nhơn hay Đà Nẵng học cho gần, thuận tiện hơn, chứ vào TP.HCM quá xa xôi".