florida80
04-30-2020, 18:43
Sài G̣n, thành phố lớn nhất nước, trung tâm của miền Nam, đă có rất nhiều đổi thay, khiến người ta không khỏi thở than tiếc nuối…
Sài Gòn là điểm đến của mọi thứ, mọi ngành nghề, mọi người dân tứ xứ đều đổ xô về Sài G̣n. Trường học tốt nhất nằm ở Sài G̣n. Cứ tới mùa thi, người ta nh́n thấy các thí sinh và người thân lũ lượt từ miền Trung vào, từ cao nguyên xuống, từ miền Tây, kể cả miền Bắc, hành trang vào thi các trường đại học ở Sài G̣n. Thậm chí ngay từ bậc trung học, không tin tưởng các trường địa phương, một số phụ huynh đã cho con em lên thành phố học nội trú ở các trường tư thục.
LHGCm0LxHYI
Bệnh viện giỏi nhất cũng nằm ở Sài Gòn. Thành phố này là điểm đến của mọi người bệnh. Bệnh nhân nặng chuyển từ tỉnh lên, v́ chỉ ở Sài G̣n mới có các bệnh viện chuyên khoa mắt, ung thư, tim mạch… Các bệnh viện lớn than thở mỗi ngày tiếp đến hàng ngàn bệnh nhân, chỉ v́ hơi hơi bệnh, người ta đă lo chạy lên thành phố cho chắc.
Mà đâu phải chỉ có thể. Du lịch, khách sạn, thể thao, văn hóa, nghệ thuật… đều tập trung vào một nơi. Các món ngon vật lạ đều tập trung đến thành phố.
Do đó, Sài G̣n phải phát triển đầu tiên, phát triển vượt bậc để đáp ứng vị thế của ḿnh.
Sài G̣n đă bành trướng khá rộng. Các quận 7, B́nh Tân, Tân Phú… được thành lập để giải quyết cho dân số gia tăng đến chóng mặt. Chung cư, cư xá ồ ạt chen lấn nhau mọc ra nhanh chóng như được ông thần đèn của Aladin hóa phép. Và cũng không thiếu thảm họa mà việc này mang lại. Đơn cử như khu Phú Mỹ Hưng đã bị coi là một trong những nguyên nhân gây ngập nước, do xây dựng trên vùng trũng là chỗ thoát nước của thành phố.
Thế nhưng mọi người vẫn thích đổ xô vào trung tâm Sài Gòn để học hành, ăn chơi, chữa bệnh… Mà khu trung tâm th́ nhỏ hẹp.
Trung tâm của thành phố là quận 1, quận 3, quận 5, theo câu nói dân chơi truyền tụng trước kia: Ăn quận 5, nằm quận 3, la cà quận 1. Quận 5 nổi tiếng với các nhà hàng Tàu, quận 3 lắm biệt thự trên những con đường yên tĩnh và quận 1 nhiều pḥng trà, rạp hát… Trung tâm của khu này xiết lại là khu vực chợ Bến Thành tỏa ra xung quanh.
Từ trước 75, chính quyền đã có kế hoạch phát triển Thủ Thiêm thành khu đô thị mới, còn bên Sài G̣n giữ nguyên làm khu đô thị hành chính.
Nhưng rồi đến khi phía Thủ Thiêm thật sự được giải tỏa để xây dựng thì kéo theo bao nhiêu là bất cập. Có thời gian con đường chính hẹp, đất cát mịt mù; nhà cửa bị mua sang tay cả nhưng không thấy xây cất nhiều; đường xá, cầu cống chưa thấy nhúc nhích. Đó là chưa kể tới những chuyện đền bù. Nhà văn Dương Hà có một căn biệt thự ở bên này cầu Thủ Thiêm nhưng ông liên tục kêu buồn quá. Bạn bè không ai chịu đến chơi nên ngày nào, ông phải kêu xe ôm chở qua phía Sài G̣n t́m người nhậu nhẹt, trò chuyện.
Có hầm Thủ Thiêm, có cầu Thủ Thiêm, thành ra thừa phà. Trong những ngày cuối cùng hoạt động, con phà trăm năm chở đầy những người thành phố tiếc nuối. Một ông già cho biết từ sáng sớm ông đă xuống phà rồi theo con phà đi qua đi lại măi mà không lên bờ. Người khác mang con nhỏ ra đứng nh́n lưu lại trong kư ức con phà, mai mốt may ra hiểu được câu ca dao:
Bắp non mà nướng lửa ḷ
Đố ai ve được con đ̣ Thủ Thiêm
Nhiều câu ca dao nhắc đến địa danh như vậy đă trôi vào lịch sử. Những chuyến phà trong ngày cuối cùng ấy chỉ toàn người mê mải quay phim, chụp h́nh hơn là khách cần qua sông. Rồi con phà di cư qua Cát Lái. Chỉ c̣n mấy khẩu súng thần công đen bóng trên bờ vẫn nằm yên ngóng ra bến phà chuyển thành bến đậu cho thuyền cao tốc.
Sài Gòn là điểm đến của mọi thứ, mọi ngành nghề, mọi người dân tứ xứ đều đổ xô về Sài G̣n. Trường học tốt nhất nằm ở Sài G̣n. Cứ tới mùa thi, người ta nh́n thấy các thí sinh và người thân lũ lượt từ miền Trung vào, từ cao nguyên xuống, từ miền Tây, kể cả miền Bắc, hành trang vào thi các trường đại học ở Sài G̣n. Thậm chí ngay từ bậc trung học, không tin tưởng các trường địa phương, một số phụ huynh đã cho con em lên thành phố học nội trú ở các trường tư thục.
LHGCm0LxHYI
Bệnh viện giỏi nhất cũng nằm ở Sài Gòn. Thành phố này là điểm đến của mọi người bệnh. Bệnh nhân nặng chuyển từ tỉnh lên, v́ chỉ ở Sài G̣n mới có các bệnh viện chuyên khoa mắt, ung thư, tim mạch… Các bệnh viện lớn than thở mỗi ngày tiếp đến hàng ngàn bệnh nhân, chỉ v́ hơi hơi bệnh, người ta đă lo chạy lên thành phố cho chắc.
Mà đâu phải chỉ có thể. Du lịch, khách sạn, thể thao, văn hóa, nghệ thuật… đều tập trung vào một nơi. Các món ngon vật lạ đều tập trung đến thành phố.
Do đó, Sài G̣n phải phát triển đầu tiên, phát triển vượt bậc để đáp ứng vị thế của ḿnh.
Sài G̣n đă bành trướng khá rộng. Các quận 7, B́nh Tân, Tân Phú… được thành lập để giải quyết cho dân số gia tăng đến chóng mặt. Chung cư, cư xá ồ ạt chen lấn nhau mọc ra nhanh chóng như được ông thần đèn của Aladin hóa phép. Và cũng không thiếu thảm họa mà việc này mang lại. Đơn cử như khu Phú Mỹ Hưng đã bị coi là một trong những nguyên nhân gây ngập nước, do xây dựng trên vùng trũng là chỗ thoát nước của thành phố.
Thế nhưng mọi người vẫn thích đổ xô vào trung tâm Sài Gòn để học hành, ăn chơi, chữa bệnh… Mà khu trung tâm th́ nhỏ hẹp.
Trung tâm của thành phố là quận 1, quận 3, quận 5, theo câu nói dân chơi truyền tụng trước kia: Ăn quận 5, nằm quận 3, la cà quận 1. Quận 5 nổi tiếng với các nhà hàng Tàu, quận 3 lắm biệt thự trên những con đường yên tĩnh và quận 1 nhiều pḥng trà, rạp hát… Trung tâm của khu này xiết lại là khu vực chợ Bến Thành tỏa ra xung quanh.
Từ trước 75, chính quyền đã có kế hoạch phát triển Thủ Thiêm thành khu đô thị mới, còn bên Sài G̣n giữ nguyên làm khu đô thị hành chính.
Nhưng rồi đến khi phía Thủ Thiêm thật sự được giải tỏa để xây dựng thì kéo theo bao nhiêu là bất cập. Có thời gian con đường chính hẹp, đất cát mịt mù; nhà cửa bị mua sang tay cả nhưng không thấy xây cất nhiều; đường xá, cầu cống chưa thấy nhúc nhích. Đó là chưa kể tới những chuyện đền bù. Nhà văn Dương Hà có một căn biệt thự ở bên này cầu Thủ Thiêm nhưng ông liên tục kêu buồn quá. Bạn bè không ai chịu đến chơi nên ngày nào, ông phải kêu xe ôm chở qua phía Sài G̣n t́m người nhậu nhẹt, trò chuyện.
Có hầm Thủ Thiêm, có cầu Thủ Thiêm, thành ra thừa phà. Trong những ngày cuối cùng hoạt động, con phà trăm năm chở đầy những người thành phố tiếc nuối. Một ông già cho biết từ sáng sớm ông đă xuống phà rồi theo con phà đi qua đi lại măi mà không lên bờ. Người khác mang con nhỏ ra đứng nh́n lưu lại trong kư ức con phà, mai mốt may ra hiểu được câu ca dao:
Bắp non mà nướng lửa ḷ
Đố ai ve được con đ̣ Thủ Thiêm
Nhiều câu ca dao nhắc đến địa danh như vậy đă trôi vào lịch sử. Những chuyến phà trong ngày cuối cùng ấy chỉ toàn người mê mải quay phim, chụp h́nh hơn là khách cần qua sông. Rồi con phà di cư qua Cát Lái. Chỉ c̣n mấy khẩu súng thần công đen bóng trên bờ vẫn nằm yên ngóng ra bến phà chuyển thành bến đậu cho thuyền cao tốc.