nguoiduatinabc
07-28-2020, 16:34
Từ ảnh hưởng dịch bệnh Covid-19 trước đó. Nhiều người dân lao động, công nhân đồng lương sụt giảm khiến phải kiếm thêm việc làm khác. Như vậy mới có thể bám trụ được ở đất Sài G̣n.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1627095&stc=1&d=1595954051
T́m việc mới không dễ
Từ khi dịch Covid-19 bùng phát mạnh vào giữa tháng 3, nhiều công nhân cho biết họ bị giảm giờ làm, không tăng ca v́ thế mà thu nhập cũng giảm đi không ít. Thu nhập giảm, chi tiêu eo hẹp hơn khiến một số người nghĩ đến việc t́m thêm công việc khác để làm nhưng trong hoàn cảnh dịch bệnh, t́m một công việc mới không hề dễ dàng.
Chị Lê Thị Trang (42 tuổi, quê Hà Tĩnh) chân ướt chân ráo vào Sài G̣n từ thời c̣n con gái. Một thời gian sau, chị lập gia đ́nh và về quê nhưng không lâu sau đó lại quay trở lại Sài G̣n tiếp tục làm công nhân để nuôi con trai đang học lớp 11 tại một trường cấp 3 ở quận Thủ Đức (TP.HCM).
Công ty gặp khó khăn, chị Trang nghỉ ở nhà và được nhận trợ cấp gần 5 triệu đồng/tháng từ tháng 5 đến nay. Để kiếm thêm tiền trang trải chi phí và không kiếm được công việc nào khác, chị mở sạp bán trái cây ở gần nhà. Trong khoảng thời gian trường học cho học sinh nghỉ học để tránh dịch, con trai phụ chị bán hàng. Sạp hàng không đắc khách nhưng vẫn giúp chị có thêm thu nhập để trang trải tiền thuê pḥng trọ hàng tháng.
Nói về lư do vẫn cố gắng bám trụ Sài G̣n mưu sinh, chị Trang bày tỏ v́ việc học của con trai nên chị phải ở lại. “Tôi cố gắng kiếm thêm một ít để cho con được ăn học đàng hoàng để sau này không phải khổ. Tôi ở Sài G̣n lâu quá rồi nên đă quen với nhịp sống của Sài G̣n, về quê chưa chắc đă tốt hơn. Ai có nói là Sài G̣n khó sống hay như thế nào th́ tôi thấy Sài G̣n cũng b́nh thường v́ dù ở đâu th́ cũng cố gắng”, chị bộc bạch.
C̣n chị Đào Thị Minh Huệ tâm sự: “Công ty cho nghỉ và đă hỗ trợ cho tôi 200.000 đồng mỗi ngày trừ chủ nhật nhưng nh́n chung lương chị đă giảm nhiều đi, trước đây được 7 triệu mấy giờ chỉ c̣n 5 triệu. May là chồng tôi nghỉ ít hơn nên đỡ được phần nào. Cả gia đ́nh tôi bây giờ ăn rau ăn cỏ cho qua ngày, ăn cũng bớt lại mỗi thứ một chút cho đủ sống thôi”.
Thời gian dịch bệnh v́ ở nhà nhiều, cảm thấy chán nản nên chị Huệ đă nhiều lần đi đọc đường t́m kiếm các công việc làm thêm mong phụ giúp gia đ́nh đỡ khổ nhưng v́ t́nh h́nh dịch bệnh chung nên đă không ai nhận chị vào làm thêm thời gian này.
Chuyển nghề để kiếm thêm thu nhập
Chia sẻ với PV, ông Trần Xuân Vinh, chủ dăy trọ trên đường B́nh Chiểu (Q.Thủ Đức, TP.HCM) cho biết, dăy trọ của ông có 50 pḥng, chủ yếu là công nhân làm việc tại KCN Sóng Thần (B́nh Dương), KCN B́nh Chiểu (Q.Thủ Đức), KCX Linh Trung 2 (Q.Thủ Đức), KCN Đồng An (B́nh Dương). “Từ dịch đến giờ số người trả pḥng để qua nhà mới th́ có chứ người trả pḥng để về quê th́ không có”, ông nói.
Chúng tôi t́m đến pḥng trọ của chị Huỳnh Thị Kim Trâm (41 tuổi) và anh Trần Hùng Lực. Tổ ấm của hai anh chị hơn mười năm qua là căn pḥng trọ nhỏ trong dăy trọ cho công nhân thuê của ông Vinh. Được biết, các cặp vợ chồng làm công nhân sinh sống ở đây chủ yếu là gia đ́nh có con nhỏ. Một số cho con ở cùng và đi học ở thành phố, một số phải gửi con về quê cho ông bà chăm sóc và gửi tiền về hàng tháng.
Để kiếm thêm thu nhập, anh Lực làm thêm công việc lái xe ôm công nghệ khi c̣n làm công nhân từ tháng 10.2017. Hiện tại, v́ dịch bệnh anh Lực và vợ đều bị giảm giờ làm, anh quyết định nghỉ việc ở công ty để chạy xe ôm công nghệ toàn thời gian. Mỗi ngày chở khách, anh Lực kiếm được từ 200.000 - 300.000 đồng.
“Thu nhập từ việc chạy xe ôm công nghệ không nhiều hơn là mấy so với công việc công nhân của tôi trước đây. Nhưng tôi thấy chạy xe thuận tiện hơn cho tôi, tôi có thể chủ động thời gian, linh động lịch làm việc của ḿnh. Tôi có thể thay vợ lo cho con nhỏ nhiều hơn, từ đó vợ tôi vẫn có thể đi làm công ty đúng giờ”, anh Lực kể.
Khi chuyển hẳn sang nghề tài xế xe công nghệ, anh Lực làm việc mỗi ngày từ sáng sớm đến trưa. Trưa, anh ghé về nhà ăn cơm rồi tiếp tục chạy buổi chiều mà không kịp nghỉ ngơi. Đến tối muộn, có khi gần 20 giờ anh Lực mới về đến nhà. Thời gian của anh Lực đa phần phục vụ khách trên các tuyến đường, không có khu vực cố định, cứ có cuốc là anh chạy.
Dù nhiều lúc ế khách, anh Lực vẫn cố gắng ở ngoài đường, đậu xe ở nhiều nơi để đợi khách đặt kiếm thêm tiền lo cho gia đ́nh, v́ vợ anh đă giảm giờ làm quá nhiều do dịch bệnh.
Anh Lực kể thêm: “Thời gian cách ly xă hội, tôi vẫn chạy xe v́ muốn kiếm thêm một ít để nuôi con cho đầy đủ. Buồn lắm nhưng mà vợ chồng vẫn ráng nhắc nhau vượt qua. Sắp tới con tôi nghỉ hè, vợ tôi cũng đi làm nên có lẽ thời gian đi làm của tôi cũng thay đổi. Sáng tôi dậy từ 5 giờ sáng để chạy vài cuốc sau đó 8 giờ vợ đi làm th́ tôi về cho con ăn, chơi với con rồi trưa cho con ăn, nếu có cuốc gần gần th́ tôi chạy kiếm thêm chút”, anh bộc bạch.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1627095&stc=1&d=1595954051
T́m việc mới không dễ
Từ khi dịch Covid-19 bùng phát mạnh vào giữa tháng 3, nhiều công nhân cho biết họ bị giảm giờ làm, không tăng ca v́ thế mà thu nhập cũng giảm đi không ít. Thu nhập giảm, chi tiêu eo hẹp hơn khiến một số người nghĩ đến việc t́m thêm công việc khác để làm nhưng trong hoàn cảnh dịch bệnh, t́m một công việc mới không hề dễ dàng.
Chị Lê Thị Trang (42 tuổi, quê Hà Tĩnh) chân ướt chân ráo vào Sài G̣n từ thời c̣n con gái. Một thời gian sau, chị lập gia đ́nh và về quê nhưng không lâu sau đó lại quay trở lại Sài G̣n tiếp tục làm công nhân để nuôi con trai đang học lớp 11 tại một trường cấp 3 ở quận Thủ Đức (TP.HCM).
Công ty gặp khó khăn, chị Trang nghỉ ở nhà và được nhận trợ cấp gần 5 triệu đồng/tháng từ tháng 5 đến nay. Để kiếm thêm tiền trang trải chi phí và không kiếm được công việc nào khác, chị mở sạp bán trái cây ở gần nhà. Trong khoảng thời gian trường học cho học sinh nghỉ học để tránh dịch, con trai phụ chị bán hàng. Sạp hàng không đắc khách nhưng vẫn giúp chị có thêm thu nhập để trang trải tiền thuê pḥng trọ hàng tháng.
Nói về lư do vẫn cố gắng bám trụ Sài G̣n mưu sinh, chị Trang bày tỏ v́ việc học của con trai nên chị phải ở lại. “Tôi cố gắng kiếm thêm một ít để cho con được ăn học đàng hoàng để sau này không phải khổ. Tôi ở Sài G̣n lâu quá rồi nên đă quen với nhịp sống của Sài G̣n, về quê chưa chắc đă tốt hơn. Ai có nói là Sài G̣n khó sống hay như thế nào th́ tôi thấy Sài G̣n cũng b́nh thường v́ dù ở đâu th́ cũng cố gắng”, chị bộc bạch.
C̣n chị Đào Thị Minh Huệ tâm sự: “Công ty cho nghỉ và đă hỗ trợ cho tôi 200.000 đồng mỗi ngày trừ chủ nhật nhưng nh́n chung lương chị đă giảm nhiều đi, trước đây được 7 triệu mấy giờ chỉ c̣n 5 triệu. May là chồng tôi nghỉ ít hơn nên đỡ được phần nào. Cả gia đ́nh tôi bây giờ ăn rau ăn cỏ cho qua ngày, ăn cũng bớt lại mỗi thứ một chút cho đủ sống thôi”.
Thời gian dịch bệnh v́ ở nhà nhiều, cảm thấy chán nản nên chị Huệ đă nhiều lần đi đọc đường t́m kiếm các công việc làm thêm mong phụ giúp gia đ́nh đỡ khổ nhưng v́ t́nh h́nh dịch bệnh chung nên đă không ai nhận chị vào làm thêm thời gian này.
Chuyển nghề để kiếm thêm thu nhập
Chia sẻ với PV, ông Trần Xuân Vinh, chủ dăy trọ trên đường B́nh Chiểu (Q.Thủ Đức, TP.HCM) cho biết, dăy trọ của ông có 50 pḥng, chủ yếu là công nhân làm việc tại KCN Sóng Thần (B́nh Dương), KCN B́nh Chiểu (Q.Thủ Đức), KCX Linh Trung 2 (Q.Thủ Đức), KCN Đồng An (B́nh Dương). “Từ dịch đến giờ số người trả pḥng để qua nhà mới th́ có chứ người trả pḥng để về quê th́ không có”, ông nói.
Chúng tôi t́m đến pḥng trọ của chị Huỳnh Thị Kim Trâm (41 tuổi) và anh Trần Hùng Lực. Tổ ấm của hai anh chị hơn mười năm qua là căn pḥng trọ nhỏ trong dăy trọ cho công nhân thuê của ông Vinh. Được biết, các cặp vợ chồng làm công nhân sinh sống ở đây chủ yếu là gia đ́nh có con nhỏ. Một số cho con ở cùng và đi học ở thành phố, một số phải gửi con về quê cho ông bà chăm sóc và gửi tiền về hàng tháng.
Để kiếm thêm thu nhập, anh Lực làm thêm công việc lái xe ôm công nghệ khi c̣n làm công nhân từ tháng 10.2017. Hiện tại, v́ dịch bệnh anh Lực và vợ đều bị giảm giờ làm, anh quyết định nghỉ việc ở công ty để chạy xe ôm công nghệ toàn thời gian. Mỗi ngày chở khách, anh Lực kiếm được từ 200.000 - 300.000 đồng.
“Thu nhập từ việc chạy xe ôm công nghệ không nhiều hơn là mấy so với công việc công nhân của tôi trước đây. Nhưng tôi thấy chạy xe thuận tiện hơn cho tôi, tôi có thể chủ động thời gian, linh động lịch làm việc của ḿnh. Tôi có thể thay vợ lo cho con nhỏ nhiều hơn, từ đó vợ tôi vẫn có thể đi làm công ty đúng giờ”, anh Lực kể.
Khi chuyển hẳn sang nghề tài xế xe công nghệ, anh Lực làm việc mỗi ngày từ sáng sớm đến trưa. Trưa, anh ghé về nhà ăn cơm rồi tiếp tục chạy buổi chiều mà không kịp nghỉ ngơi. Đến tối muộn, có khi gần 20 giờ anh Lực mới về đến nhà. Thời gian của anh Lực đa phần phục vụ khách trên các tuyến đường, không có khu vực cố định, cứ có cuốc là anh chạy.
Dù nhiều lúc ế khách, anh Lực vẫn cố gắng ở ngoài đường, đậu xe ở nhiều nơi để đợi khách đặt kiếm thêm tiền lo cho gia đ́nh, v́ vợ anh đă giảm giờ làm quá nhiều do dịch bệnh.
Anh Lực kể thêm: “Thời gian cách ly xă hội, tôi vẫn chạy xe v́ muốn kiếm thêm một ít để nuôi con cho đầy đủ. Buồn lắm nhưng mà vợ chồng vẫn ráng nhắc nhau vượt qua. Sắp tới con tôi nghỉ hè, vợ tôi cũng đi làm nên có lẽ thời gian đi làm của tôi cũng thay đổi. Sáng tôi dậy từ 5 giờ sáng để chạy vài cuốc sau đó 8 giờ vợ đi làm th́ tôi về cho con ăn, chơi với con rồi trưa cho con ăn, nếu có cuốc gần gần th́ tôi chạy kiếm thêm chút”, anh bộc bạch.