Log in

View Full Version : LIỆU CÓ G̀ MỚI Ở HỘI NGHỊ BẮC ĐỚI HÀ?


luyenchuong3000
08-05-2020, 12:11
Hàng năm ĐCS Trung Quốc có hai hội nghị rất quan trọng là hội nghị Trung Nam Hải và Bắc Đới Hà.https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1630931&d=1596629489
Hội nghị Trung Nam Hải dành riêng cho các quan chức chủ yếu của bộ Chính trị đương nhiệm nhằm củng cố và thống nhất quyền lực của bộ máy ĐCS, đánh giá những vấn đề trong nước và quốc tế để có những quyết sách quan trọng. C̣n hội nghị Bắc Đới Hà với danh nghĩa tạo điều kiện nghỉ ngơi cho các uỷ viên bộ Chính trị, gặp gỡ, tham khảo ư kiến các vị cựu uỷ viên bộ Chính trị của những khoá trước đă nghỉ hưu nhưng thực chất trong đó vấn đề chủ yếu là đàm phán trong việc phân chia quyền lực và quyền lợi giữa các phe phái nhằm duy tŕ, củng cố vị thế lănh đạo của giới cầm quyền.
Bắc Đới Hà thuộc phía Đông tỉnh Hà Bắc của Trung Quốc, là địa thế giáp biển có khí hậu lư tưởng cho việc nghỉ dưỡng vào mùa hè nên hội nghị Bắc Đới Hà hàng năm được tiến hành vào khoảng cuối mùa hạ thuận lợi cho giới chức cao cấp gặp gỡ, nghỉ ngơi sau một năm làm việc căng thẳng.
Đó cũng là một hội nghị mang tính tuyệt mật nên hiện giờ vấn đề an ninh khu vực đang được xiết chặt, các hành khách đến Bắc Đới Hà dù đường sắt hay đường bộ đều bị kiểm soát kỹ lưỡng, những dân oan nhiều năm khiếu kiện không có kết quả cũng t́m mọi cách tiếp cận hội nghị này để mong có dịp kêu oan đều không thể lọt qua lực lượng an ninh ch́m nổi dày đặc. Nhiều nhà hoạt động dân chủ và có ư kiến trái chiều bị canh gác nghiêm ngặt và nhiều người bị bắt bớ, câu lưu.
Hội nghị Bắc Đới Hà năm ngoái trúng vào thời điểm Hoa Kỳ bắt đầu cuộc chiến mậu dịch khiến Trung Quốc gặp một số khó khăn về kinh tế nhưng chưa hẳn bị suy thoái nên mọi thoả hiệp giữa các phe phái diễn ra khá yên ả. Tuy nhiên năm nay hội nghị này diễn ra trong hoàn cảnh cực kỳ nhạy cảm bởi Trung Quốc đang trong giai đoạn “tứ bề thọ địch” khi nền kinh tế không chỉ c̣n là suy thoái mà đang trong giai đoạn khủng hoảng bởi không chỉ v́ sự tháo chạy của các công ty nước ngoài mà ngay các công ty trong nước đang lâm vào hoàn cảnh cực kỳ khó khăn khi Mỹ và các nước có nền kinh tế mạnh kiểm soát gắt gao nguồn hàng xuất khẩu và quá ít đơn đặt hàng của các nước có quan hệ truyền thống khiến hàng trăm triệu việc làm bị mất, nhiều nhà máy phải đóng cửa và các nhân công từ thành thị đổ dồn về nông thôn khiến cho các vùng quê lâm vào hoàn cảnh bất ổn định cả về kinh tế lẫn mọi quan hệ xă hội khác cùng với lũ lụt xảy ra nghiêm trọng ở 27 tỉnh phía nam, dịch bệnh hoành hành và nhiều vấn nạn khác.
Việc làm giảm sút, giá cả tăng cao, nhu yếu phẩm và nhất là lương thực giảm sút nghiêm trọng khiến Trung Quốc phải bấm bụng tăng đột biến lượng mua đậu nành, ngô bắp của Hoa Kỳ mặc dù hai nước đang trong giai đoạn thương chiến gay gắt và Hoa Kỳ lại tăng tần suất và lực lượng hiện diện quân sự ở biển Đông, thực hành ráo riết cuộc vận động đồng minh và thế giới trong chính sách cô lập trên mọi lĩnh vực và ra nhiều đạo luật trừng phạt gây bất lợi cho chính quyền ĐCS Trung Quốc.
Theo các nhà phân tích th́ Trung Quốc đang tồn tại bốn thế lực có thể đối lập, sẵn sàng tranh giành quyền lực và quyền lợi. Thứ nhất là phe phái dựa vào “xác chết chưa chôn” của Giang Trạch Dân. Nhóm này nắm giữ nguồn lợi chủ yếu về khai khoáng, đất đai và bất động sản. Nhóm thứ hai thuộc về nhóm Hồ Cẩm Đào. Giai đoạn Hồ Cẩm Đào cầm quyền là giai đoạn kinh tế tăng trưởng cao nhất chủ yếu do thúc đẩy và nắm giữ lợi nhuận về tài chính và ngân hàng với đối sách khá mềm dẻo. Thứ ba là phái Tập Cận B́nh với sự ảnh hưởng lớn ở các nước Đông Nam Á, Tây Á và chủ yếu ở châu Phi - (khu vực mà Mỹ cùng khối châu Âu ít quan tâm) bằng những cái bẫy nợ và chính sách “một vành đai, một con đường” nhằm thao túng và khống chế toàn bộ khu vực Ấn Độ dương. Thứ tư là phái mới nổi của Thủ tướng đương nhiệm Lư Khắc Cường lại có vẻ thân thiện và gây được thiện cảm với khu vực Đông Âu và một số các nước trong khối EU.
Để dẫn dắt sức nóng ra bên ngoài làm phân tán sự chú ư của thế giới cùng với việc tạo cho ḿnh thế thượng phong trong hội nghị Bắc Đới Hà sắp tới, Tập Cận B́nh đă tiến hành cùng lúc gây căng thẳng ở biên giới Trung - Ấn, gia tăng sức mạnh quân sự ở biển đông cùng eo biển Đài loan và chuẩn bị cho cuộc tập trận lớn kéo dài với chủ đề “đánh chiếm đảo Đông Sa của Đài Loan”, đồng thời dùng lực lượng đông đảo dân quân biển và ngư phủ tràn ra khu vực biển Đông Bắc Á (khu vực tranh chấp mà Trung Quốc gọi là Điếu Ngư, Nhật Bản gọi là xen-Ca-Cư) cùng với lời đe doạ phát động chiến tranh nếu cần thiết để đoạt chủ quyền trong khu vực tranh chấp nhiều năm qua.
Tuy nhiên lực lượng kinh tế và quân sự của Trung Quốc có thực sự mạnh hay không th́ nhiều nhà phân tích gần như khẳng định rằng: không ! Sự hùng hổ và phô trương của họ giống như một sự giẫy dụa trong giai đoạn tuyệt vọng. Nguồn tin cho hay một đại tá trong lực lượng PLA đang sống lưu vong có tên là Diêu Thành cho hay: nếu chiến tranh quân sự Trung-Mỹ nổ ra th́ sẽ không ít ṇng súng quay ngược lại bởi không những lực lượng quân đội không thiện chiến mà vũ khí, khí tài của Trung Quốc cũng không đủ mạnh như những ǵ họ đă công bố cùng với việc các tướng lĩnh cũng không chỉ của riêng phe phái Tập Cận B́nh.
Những ǵ sẽ có thể xảy ra trong hội nghị Bắc Đới Hà?
- Nếu như các phe phái nhượng bộ nhau để thoả hiệp đối sách đương đầu với cuộc khủng hoảng toàn diện hiện nay để cứu nguy cho đảng cầm quyền th́ Tập Cận B́nh sẽ đủ quyền lực để đối phó với cuộc chiến quân sự bằng cách lùi bước trước sức mạnh của Hoa Kỳ và đồng minh mà củng cố, thống nhất nội bộ chờ cơ hội phục hưng sức mạnh kinh tế trong cuộc đối đầu lâu dài, đồng thời có thể gây áp lực với các chính quyền địa phương buộc họ phải tuân thủ mọi quyết sách từ Trung ương và đàn áp các thế lực đối kháng. Như vậy ĐCS Trung Quốc có thể tồn tại mà tiếp tục chính sách cai trị độc đoán của ḿnh.
- Nếu hội nghị lần này các phe phái không nhân nhượng nhau, nghĩa là họ không muốn hy sinh quyền lợi của ḿnh khi mà thế lực của Tập Cận B́nh đang suy yếu, các thế lực muốn dựa cơ hội đó để giành lấy quyền lực cho riêng ḿnh th́ có nghĩa Tập Cận B́nh lại càng mất nhiều khả năng chủ động ứng phó bằng đối sách riêng và cuộc đối đầu quân sự là điều hiển nhiên trong một tương lai không xa cùng với sự bất tuân mệnh lệnh của các chính quyền địa phương với ư đồ cát cứ sẽ xảy ra và ĐCS sẽ sớm mất đi quyền lực để biết đâu thời Thập bát quốc sẽ có thể trở lại với một đất nước xửa nay vẫn có một lịch sử tan hợp vốn dĩ.
Khả năng trường hợp thứ hai có thể xảy ra v́ xưa nay đối với ĐCS Trung Quốc hầu như ít có từ thoả hiệp bởi vốn dĩ họ sinh ra từ bạo lực, tồn tại bằng bạo lực và các cuộc tranh giành.