goodidea
10-04-2020, 13:42
Ở tuối già, dám ly hôn là hiếm, dám kết hôn lại càng liều lĩnh hơn. Tôi có một người bạn gái ở trong trường hợp ngoại lệ như vậy.
Cô ấy yêu sớm, ngày còn học phổ thông cô ấy đã biết yêu, cô yêu một anh bộ đội mới nhập ngũ. Mối tình kéo dài 3 năm trời. Cô yêu say đắm, rồi nằng nặc đòi bố mẹ cho kết hôn bằng được. Sau khi cưới được vài tháng anh ấy vào nam chiến đấu rồi hy sinh, để lại cho cô đứa con trong bụng. Cô ở vậy nuôi con suốt 27 năm trời. Trong suốt 27 năm có nhiều người ngỏ lời yêu cô và muốn lấy cô làm vợ nhưng cô đều từ chối. Chúng tôi cứ đinh ninh rằng cô ấy đã tắt lửa lòng, và sẽ ở vậy đến suốt cuộc đời.
Nhưng bất ngờ thay, năm cô 50 tuổi cô tuyên bố với cả lớp là sẽ đi lấy chồng. Bọn con gái lớp tôi đi điều tra mới biết anh ta cũng goá vợ, có 3 con, có tiểu sử tim mạch và đái tháo đường. Chúng tôi xúm lại khuyên can, lo rằng bạn ấy sẽ goá chồng lần 2. Nhưng cô cứ kiên quyết theo ý mình, cô nói :" ngay cả lần trước mình cũng không ân hận, mình yêu anh ấy và anh ấy đã cho mình một đứa con tuyệt vời, sau 27 năm lần đầu tiên mình yêu lại được một người đàn ông, mình không muốn mất anh ấy, mình muốn cùng anh ấy đi hết quãng đường còn lại.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1665292&stc=1&d=1601818904
Quãng đường còn lại của cô thật gian nan. Lấy chồng trong thời gian 3 năm đầu cô còn đi họp lớp. Sau đó, những năm sau cô toàn vắng mặt với lý do chồng ốm.
Lớp tôi thương bạn lắm, bạn ấy đã khổ vì yêu, người nặng tình bao giờ cũng khổ vì yêu, yêu ai thì yêu hết lòng, dám hy sinh vì người đó mà không hề ân hận. Mỗi lần đến thăm chồng bạn chúng tôi đều thấy rõ điều đó, bạn tận tâm chăm sóc chồng hết lòng. Hai vợ chồng bạn tình cảm với nhau lắm, anh chồng thì dịu dàng lúc nào cũng âu yếm với vợ, anh có vẻ là một người hiền lành nhân hậu. Bạn tôi thì tất bật, nhưng nét mặt thì vẫn tươi tỉnh và hạnh phúc. Bạn ấy chắc rất toại nguyện khi được ở bên người mình yêu và được yêu. Chúng tôi thấy yên tâm và thầm chúc cho bạn được hạnh phúc mãi mãi.
Thế rồi, với bạn tôi thì không thể có hạnh phúc mãi mãi. Anh ấy mắc thêm bệnh ung thư dạ dày, sau 1 năm vật lộn với bệnh anh đã qua đời. Cô ấy ở tuổi 64 đã góa chồng lần 2. Sau 14 năm vất vả cùng người chồng bệnh tật, bạn tôi bây giờ lại phải sống những ngày cô đơn. Mỗi lần đến thăm bạn chúng tôi lại thấy một khuôn mặt buồn bã, những nếp nhăn như hằn lên theo năm tháng khổ đau và mất mát với 2 người chồng đã khuất. Nụ cười của bạn không còn tươi tắn nữa, trông bạn buồn lắm, thương lắm... Nhưng bạn ấy lại nói với chúng tôi :" đến bây giờ mình cũng không ân hận vì lấy anh ấy, 14 năm chung sống là 14 năm rất hạnh phúc của mình.
Bây giờ chúng tôi đều đã già, rồi sẽ đến ngày người mà mình thương yêu nhất ra đi, ta đều phải chấp nhận. Chỉ biết rằng cuộc đời này đừng để tuột mất tình yêu đích thực của mình. Tình yêu mãi vĩnh hằng trong tim, còn vật chất chỉ là vật ngoài thân mà thôi.
VietBF@sưu tập
Cô ấy yêu sớm, ngày còn học phổ thông cô ấy đã biết yêu, cô yêu một anh bộ đội mới nhập ngũ. Mối tình kéo dài 3 năm trời. Cô yêu say đắm, rồi nằng nặc đòi bố mẹ cho kết hôn bằng được. Sau khi cưới được vài tháng anh ấy vào nam chiến đấu rồi hy sinh, để lại cho cô đứa con trong bụng. Cô ở vậy nuôi con suốt 27 năm trời. Trong suốt 27 năm có nhiều người ngỏ lời yêu cô và muốn lấy cô làm vợ nhưng cô đều từ chối. Chúng tôi cứ đinh ninh rằng cô ấy đã tắt lửa lòng, và sẽ ở vậy đến suốt cuộc đời.
Nhưng bất ngờ thay, năm cô 50 tuổi cô tuyên bố với cả lớp là sẽ đi lấy chồng. Bọn con gái lớp tôi đi điều tra mới biết anh ta cũng goá vợ, có 3 con, có tiểu sử tim mạch và đái tháo đường. Chúng tôi xúm lại khuyên can, lo rằng bạn ấy sẽ goá chồng lần 2. Nhưng cô cứ kiên quyết theo ý mình, cô nói :" ngay cả lần trước mình cũng không ân hận, mình yêu anh ấy và anh ấy đã cho mình một đứa con tuyệt vời, sau 27 năm lần đầu tiên mình yêu lại được một người đàn ông, mình không muốn mất anh ấy, mình muốn cùng anh ấy đi hết quãng đường còn lại.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1665292&stc=1&d=1601818904
Quãng đường còn lại của cô thật gian nan. Lấy chồng trong thời gian 3 năm đầu cô còn đi họp lớp. Sau đó, những năm sau cô toàn vắng mặt với lý do chồng ốm.
Lớp tôi thương bạn lắm, bạn ấy đã khổ vì yêu, người nặng tình bao giờ cũng khổ vì yêu, yêu ai thì yêu hết lòng, dám hy sinh vì người đó mà không hề ân hận. Mỗi lần đến thăm chồng bạn chúng tôi đều thấy rõ điều đó, bạn tận tâm chăm sóc chồng hết lòng. Hai vợ chồng bạn tình cảm với nhau lắm, anh chồng thì dịu dàng lúc nào cũng âu yếm với vợ, anh có vẻ là một người hiền lành nhân hậu. Bạn tôi thì tất bật, nhưng nét mặt thì vẫn tươi tỉnh và hạnh phúc. Bạn ấy chắc rất toại nguyện khi được ở bên người mình yêu và được yêu. Chúng tôi thấy yên tâm và thầm chúc cho bạn được hạnh phúc mãi mãi.
Thế rồi, với bạn tôi thì không thể có hạnh phúc mãi mãi. Anh ấy mắc thêm bệnh ung thư dạ dày, sau 1 năm vật lộn với bệnh anh đã qua đời. Cô ấy ở tuổi 64 đã góa chồng lần 2. Sau 14 năm vất vả cùng người chồng bệnh tật, bạn tôi bây giờ lại phải sống những ngày cô đơn. Mỗi lần đến thăm bạn chúng tôi lại thấy một khuôn mặt buồn bã, những nếp nhăn như hằn lên theo năm tháng khổ đau và mất mát với 2 người chồng đã khuất. Nụ cười của bạn không còn tươi tắn nữa, trông bạn buồn lắm, thương lắm... Nhưng bạn ấy lại nói với chúng tôi :" đến bây giờ mình cũng không ân hận vì lấy anh ấy, 14 năm chung sống là 14 năm rất hạnh phúc của mình.
Bây giờ chúng tôi đều đã già, rồi sẽ đến ngày người mà mình thương yêu nhất ra đi, ta đều phải chấp nhận. Chỉ biết rằng cuộc đời này đừng để tuột mất tình yêu đích thực của mình. Tình yêu mãi vĩnh hằng trong tim, còn vật chất chỉ là vật ngoài thân mà thôi.
VietBF@sưu tập