troopy
10-12-2020, 08:44
Đă ra ngoài "ăn phở" c̣n về nhà ruồng rẫy bỏ vợ con, vậy mà giờ anh ta c̣n đ̣i quay lại, tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao?
Tôi cũng muốn bỏ qua cho chồng cũng là cho cuộc hôn nhân của chúng tôi thêm cơ hội và để con gái có gia đ́nh đủ đầy cha mẹ. Thế nhưng chồng tôi không cần cơ hội đó, anh ta một mực muốn ly hôn để cưới cô bồ trẻ đẹp.
Làm sao có thể giữ được người muốn ra đi, tôi đành chấp nhận ly hôn. Thế nhưng khi chúng tôi thông báo mọi chuyện với gia đ́nh hai bên th́ ông bà nội ngoại đều xúm vào khuyên chúng tôi nghĩ lại. Chúng tôi quyết định tạm thời ly thân, tôi đưa con gái ra khỏi nhà.
Tôi biết chồng đă quyết chí ly hôn, anh ta chấp nhận ly thân là để chiều ḷng bố mẹ mà thôi. Chính v́ thế vừa ly thân được 1 tháng, anh ta đă sốt sắng và hằn học bắt tôi đến kư đơn bằng được, để anh ta nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân này trên pháp luật. C̣n có thể đường đường chính chính rước người t́nh về làm vợ.
Đúng là cuộc đời không bao giờ có thể nói trước được chữ ngờ. Sáng hôm ấy anh ta gọi điện một mực bắt tôi trong ngày hôm đó phải qua chỗ anh ta để kư đơn. Buổi tối tôi ghé qua th́ đón chờ tôi lại là một là một cảnh tượng tang thương.
Bố mẹ chồng ngồi câm lặng trong nhà, bố chồng ủ rũ, phờ phạc trông thấy, c̣n mẹ chồng th́ liên tục lau nước mắt. Vừa nh́n thấy tôi, bà vội vàng chạy lại rồi ôm chầm lấy tôi ̣a khóc.
Lúc ấy tôi mới biết chồng tôi vừa gặp tai nạn thảm khốc. Hiện tại anh ta đang được cấp cứu trong bệnh viện, chưa biết sống chết thế nào. Mẹ chồng tôi đă vào viện với con trai nhưng v́ quá đau buồn mà ngất xỉu ngay tại bệnh viện. Ông bà đành ở nhà chờ tin tức, có vào viện cũng chẳng giải quyết được ǵ.
Tôi thẫn thờ không thể tin nổi. Vừa lúc sáng anh ta c̣n gọi điện giục giă tôi đến kư đơn bằng được, bây giờ đă hôn mê trong pḥng cấp cứu chẳng biết có qua khỏi hay không. Trong ḷng tôi lúc ấy cũng có phần thương cho anh ta nhưng tôi không quá buồn đau hay suy sụp. Bởi suy cho cùng t́nh nghĩa giữa tôi với anh ta cũng đă cạn kiệt rồi.
Cũng may cuối cùng chồng tôi đă qua cơn nguy kịch. Khi tôi vào thăm anh ta, chồng tôi xanh xao, yếu ớt nằm trên giường bệnh. Anh ta nắm chặt tay tôi thều thào nói lời xin lỗi, mong tôi đừng rời bỏ anh ta, hăy tha thứ cho lỗi lầm của anh ta khi trước. Anh ta hối hận lắm rồi, trải qua sống chết anh ta mới nhận ra ai là người quan trọng nhất với ḿnh.
Vụ tai nạn đó đă lấy đi đôi chân khiến anh ta phải ngồi xe lăn vĩnh viễn. Chẳng thấy mặt mũi cô bồ của anh ta đâu, có lẽ nghe tin đă sợ mất mặt mà chạy vội rồi. Anh ta chỉ c̣n có tôi để bấu víu, có xin lỗi và mong được quay lại cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng tôi không bao giờ có thể quên được những ǵ anh ta đă làm với ḿnh. Nếu anh ta không gặp tai nạn th́ lúc này chúng tôi đă nộp đơn ra ṭa và anh ta vô cùng phấn khởi vui vầy bên duyên mới rồi.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1669351&stc=1&d=1602492059
Một gă đàn ông ngoại t́nh về ruồng bỏ vợ con, mà tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao? (Ảnh minh họa)
Song không chỉ anh ta mà bố mẹ chồng tôi cũng nỉ non xin tôi thương t́nh đừng bỏ rơi anh ta. Thậm chí đến bố mẹ tôi cũng khuyên một ngày vợ chồng cũng nên nghĩa, bây giờ tôi ruồng rẫy anh ta th́ thiên hạ sẽ nói tôi không ra ǵ. Chưa nói chúng tôi vẫn chưa hoàn tất thủ tục ly hôn.
Tôi phải làm thế nào đây, chẳng c̣n t́nh nghĩa ǵ mà phải chăm sóc cho người đàn ông tật nguyền ấy ư? Chẳng lẽ v́ lo sợ điều tiếng mà tôi phải hy sinh v́ một kẻ phản bội sao? Phụ nữ sao cứ măi phải chịu đựng khổ sở như vậy? Một gă đàn ông ngoại t́nh về ruồng bỏ vợ con, mà tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao? Thật là nực cười!
VietBF@sưu tập
Tôi cũng muốn bỏ qua cho chồng cũng là cho cuộc hôn nhân của chúng tôi thêm cơ hội và để con gái có gia đ́nh đủ đầy cha mẹ. Thế nhưng chồng tôi không cần cơ hội đó, anh ta một mực muốn ly hôn để cưới cô bồ trẻ đẹp.
Làm sao có thể giữ được người muốn ra đi, tôi đành chấp nhận ly hôn. Thế nhưng khi chúng tôi thông báo mọi chuyện với gia đ́nh hai bên th́ ông bà nội ngoại đều xúm vào khuyên chúng tôi nghĩ lại. Chúng tôi quyết định tạm thời ly thân, tôi đưa con gái ra khỏi nhà.
Tôi biết chồng đă quyết chí ly hôn, anh ta chấp nhận ly thân là để chiều ḷng bố mẹ mà thôi. Chính v́ thế vừa ly thân được 1 tháng, anh ta đă sốt sắng và hằn học bắt tôi đến kư đơn bằng được, để anh ta nhanh chóng kết thúc cuộc hôn nhân này trên pháp luật. C̣n có thể đường đường chính chính rước người t́nh về làm vợ.
Đúng là cuộc đời không bao giờ có thể nói trước được chữ ngờ. Sáng hôm ấy anh ta gọi điện một mực bắt tôi trong ngày hôm đó phải qua chỗ anh ta để kư đơn. Buổi tối tôi ghé qua th́ đón chờ tôi lại là một là một cảnh tượng tang thương.
Bố mẹ chồng ngồi câm lặng trong nhà, bố chồng ủ rũ, phờ phạc trông thấy, c̣n mẹ chồng th́ liên tục lau nước mắt. Vừa nh́n thấy tôi, bà vội vàng chạy lại rồi ôm chầm lấy tôi ̣a khóc.
Lúc ấy tôi mới biết chồng tôi vừa gặp tai nạn thảm khốc. Hiện tại anh ta đang được cấp cứu trong bệnh viện, chưa biết sống chết thế nào. Mẹ chồng tôi đă vào viện với con trai nhưng v́ quá đau buồn mà ngất xỉu ngay tại bệnh viện. Ông bà đành ở nhà chờ tin tức, có vào viện cũng chẳng giải quyết được ǵ.
Tôi thẫn thờ không thể tin nổi. Vừa lúc sáng anh ta c̣n gọi điện giục giă tôi đến kư đơn bằng được, bây giờ đă hôn mê trong pḥng cấp cứu chẳng biết có qua khỏi hay không. Trong ḷng tôi lúc ấy cũng có phần thương cho anh ta nhưng tôi không quá buồn đau hay suy sụp. Bởi suy cho cùng t́nh nghĩa giữa tôi với anh ta cũng đă cạn kiệt rồi.
Cũng may cuối cùng chồng tôi đă qua cơn nguy kịch. Khi tôi vào thăm anh ta, chồng tôi xanh xao, yếu ớt nằm trên giường bệnh. Anh ta nắm chặt tay tôi thều thào nói lời xin lỗi, mong tôi đừng rời bỏ anh ta, hăy tha thứ cho lỗi lầm của anh ta khi trước. Anh ta hối hận lắm rồi, trải qua sống chết anh ta mới nhận ra ai là người quan trọng nhất với ḿnh.
Vụ tai nạn đó đă lấy đi đôi chân khiến anh ta phải ngồi xe lăn vĩnh viễn. Chẳng thấy mặt mũi cô bồ của anh ta đâu, có lẽ nghe tin đă sợ mất mặt mà chạy vội rồi. Anh ta chỉ c̣n có tôi để bấu víu, có xin lỗi và mong được quay lại cũng là điều dễ hiểu.
Thế nhưng tôi không bao giờ có thể quên được những ǵ anh ta đă làm với ḿnh. Nếu anh ta không gặp tai nạn th́ lúc này chúng tôi đă nộp đơn ra ṭa và anh ta vô cùng phấn khởi vui vầy bên duyên mới rồi.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1669351&stc=1&d=1602492059
Một gă đàn ông ngoại t́nh về ruồng bỏ vợ con, mà tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao? (Ảnh minh họa)
Song không chỉ anh ta mà bố mẹ chồng tôi cũng nỉ non xin tôi thương t́nh đừng bỏ rơi anh ta. Thậm chí đến bố mẹ tôi cũng khuyên một ngày vợ chồng cũng nên nghĩa, bây giờ tôi ruồng rẫy anh ta th́ thiên hạ sẽ nói tôi không ra ǵ. Chưa nói chúng tôi vẫn chưa hoàn tất thủ tục ly hôn.
Tôi phải làm thế nào đây, chẳng c̣n t́nh nghĩa ǵ mà phải chăm sóc cho người đàn ông tật nguyền ấy ư? Chẳng lẽ v́ lo sợ điều tiếng mà tôi phải hy sinh v́ một kẻ phản bội sao? Phụ nữ sao cứ măi phải chịu đựng khổ sở như vậy? Một gă đàn ông ngoại t́nh về ruồng bỏ vợ con, mà tôi vẫn cứ phải cư xử cao thượng, tốt đẹp với anh ta hay sao? Thật là nực cười!
VietBF@sưu tập