PDA

View Full Version : VỀ GIÀ


goodidea
12-15-2020, 14:38
Ai cũng phải già, và ai cũng lo ḿnh sẽ sống ra sao khi về già. Dăy phố tôi ở, trong nhà hầu hết chỉ c̣n các ông bà già, bọn trẻ chúng đi làm xa hết cả, và cũng không ít nhà chỉ có một người, mà chủ yếu là các bà già (có lẽ v́ các bà thọ hơn các ông).
Chị gần nhà tôi năm nay đă 70 tuổi, hiện tại chị sống một ḿnh trong ngôi nhà to mặt đường những 4 tầng.
Anh chị kết hôn sớm, và sinh con cũng sớm ở độ tuổi 20. Và hơn nữa chị c̣n sinh liền 6 đứa, 4 trai 2 gái. Sở dĩ chị đẻ nhiều thế v́ hồi đó cứ chửa là đẻ (trời sinh voi sinh cỏ mà). Anh làm công nhân nhà máy cơ khí, chị chỉ ở nhà mở quán hàng nước. Nhà chị đói lắm, 6 đứa trẻ sinh ra trong thời kỳ bao cấp,chúng ăn gạo mậu dịch, bữa cơm chỉ có rau chấm nước mắm. Khi chúng lớn lên, không đứa nào học đại học. 4 đứa con trai th́ lang bạt vào tận Sài G̣n (thằng cả đi bộ đội, sau giải ngũ vào sài g̣n rồi kéo 3 đứa em vào đó).Sau đó chúng lấy vợ nên ở luôn trong đó. C̣n 2 đứa con gái lấy chồng ở Hà Nội, tuy không xa nhà nhưng chúng cũng ít về thăm bố mẹ v́ quá bận rộn
Bây giờ chúng cũng đă lớn cả rồi, có gia đ́nh riêng, cũng chỉ đủ ăn.
Ngày anh chị c̣n trẻ, 2 đứa con gái ngoài bắc gửi con anh chị trông, giờ cháu lớn rồi thế là chúng lại lôi tuột con lên Hà Nội.
Chỉ lại c̣n 2 ông bà. Nhưng năm ngoái anh bị ung thư phổi và ra đi ở cái tuổi 74.
Cuộc đời của chị đă sang một giai đoạn khó khăn mới.
Bởi ngày anh c̣n sống, các con muốn làm ǵ mặc chúng. Thời kỳ vất vả nuôi con cũng qua rồi. Trong nhà chỉ có 2 người già vẫn c̣n đủ sức nương tựa vào nhau. Nay anh ra đi chỉ c̣n ḿnh chị.
Và thế là nhiều vấn đề phức tạp và khó sử lư với cuộc đời của chị bắt đầu từ ngày anh mất
Ngay sau ngày đưa anh ra đồng 6 đứa con đă họp gia đ́nh bàn về chuyện bán nhà rồi sắp xếp cuộc sống cho chị. Chúng tính toán đưa chị về nhà chúng ở. Nhà con gái th́ không ở được rồi v́ 2 đứa đều về làm dâu nhà người ta. Thế là chúng quyết định đưa chị về nhà chúng ở, mà ở tận Sài G̣n.
Chị bảo với tôi : chị sợ sống ở nơi đất khách quê người, chị sợ mấy nàng dâu bởi mấy đứa nó lạnh nhạt với chị lắm, có vài lần chị vào thăm ở có hơi lâu 1 tí vậy mà chúng tỏ ra rất khó chịu, chúng coi chị như người lạ, như khách ở trong nhà. Bây giờ chị già rồi, vào đấy ăn nhờ mà chẳng giúp ǵ các con được,chị ngại lắm.
Nhiều con ấy thế mà chị không thể ở được với đứa nào, bây giờ chị vẫn c̣n sức khoẻ, c̣n tự đi chợ nấu ăn, quét dọn nhà cửa. Chị tham gia phong trào thể dục và cả văn nghệ xóm sôi nổi lắm, vậy mà giờ phải theo các con, hơn nữa liệu có sống nổi mấy ngày.
Chị bây giờ như thân cô thế cô, nương tựa vào con sao mà khó thế. Bọn trẻ th́ không yên tâm để chị sống một ḿnh trong căn nhà khi mà tuổi chị đă già.
Già rồi phải biết sợ con, chúng bảo sao phải nghe vậy.
Nhưng chúng bảo bán nhà th́ chị sợ lắm. Ngôi nhà đă mấy chục năm gắn bó với chị, chúng bán nhà rồi chia nhau, đến khi không thể ở được với đứa nào th́ chị biết quay về đâu?
Nhà chị có giá ra phết, một căn nhà nằm trên miếng đất 240m vuông ngay trên trục đường cái to nếu bán th́ có đến gần chục tỉ, nhiều tiền thế nên đứa nào cũng biểu quyết bán.
Hay là chị ra nhà dưỡng lăo ở?, chị mang theo tiền bán nhà một phần và sống đến cuối đời ở đó. Chị có hỏi tôi, tôi cũng không biết nói sao, bởi tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện sau này ra nhà dưỡng lăo ở, tôi mới chỉ hơi già và vẫn c̣n đủ đôi.
Khó và khổ cho chị quá. Già là vậy, vô dụng rồi, chẳng c̣n tự quyết cho ḿnh được cái ǵ, rồi có ngày phải ăn gửi nằm nhờ nhà các con.
Chị nên theo các con hay ra trại dưỡng lăo ở?
Tôi bất lực không biết khuyên chị ra sao
Thương chị quá. Cuộc đời của ta về già ai cũng thật đáng lo.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1707506&stc=1&d=1608043102

VietBF sưu tầm