therealrtz
12-23-2020, 03:11
Đă 20 năm trôi qua, cảnh sát cũng có trong tay nhiều bằng chứng về kẻ thủ ác nhưng họ vẫn không thể xác định được danh tính của hắn.
Cuối năm là khoảng thời gian bận rộn của các gia đ́nh khi mọi người tất bật chuẩn bị mọi thứ để chào đón năm mới đến. Đó là một đêm mùa đông lạnh ở Setagaya, Tokyo, Nhật, khi bé gái 8 tuổi Niina Miyazawa, em gái Rei và bố mẹ em, Mikio và Yasuko, có mặt tại nhà cùng nhau chuẩn bị tận hưởng mùa lễ hội. Nhưng gia đ́nh măi măi không thể đón chào năm mới.
Cả nhà 4 người đă bị giết hại vào ngày 30/12/2000. Vụ án mạng này đă gây chấn động nước Nhật và cũng là một trong những vụ giết người bí ẩn nhất lịch sử h́nh sự xứ sở phù tang. Cảnh sát nắm được rất nhiều thông tin về kẻ thủ ác, tất cả mọi thứ trừ danh tính của hắn và lư do v́ sao hắn lại gây ra tội ác kinh hoàng như vậy.
Kẻ thủ ác để lại dấu vết ADN ở mọi nơi. Hắn không ngần ngại vứt quần áo và hung khí gây án ở hiện trường. Hắn thoải mái sử dụng máy tính của nạn nhân. Hắn thưởng thức ít nhất 4 que kem trong tủ lạnh và hắn đă ở ngay trong nhà của các nạn nhân suốt nhiều giờ đồng hồ sau khi giết chết họ.
Gần 250.000 nhân viên điều tra được huy động, hơn 15.000 manh mối thu thập được từ công chúng nhưng 20 năm trôi qua, cảnh sát vẫn không thể phá giải vụ án này.
"Tại sao hắn lại giết trẻ con?"
Niina là một bé gái năng động và khéo léo. Đứa trẻ này đang học lớp 2 và c̣n cả một tương lai rạng rỡ phía trước. Bà nội của Niina, bà Setsuko, nhớ rất rơ cháu gái bà rất thích múa ba lê. Em trai của Niina, Rei, 6 tuổi, bị khiếm khuyết về mặt tâm thần nhưng được sống trong t́nh yêu thương vô bờ bến của bố mẹ. Bố chúng, ông Mikio, làm việc cho một công ty marketing c̣n vợ ông, Yasuko, là một giáo viên.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1712093&stc=1&d=1608693024
Cảnh sát tin rằng vào ngày xảy ra vụ án, gia đ́nh ông Mikio đă ra ngoài đi shopping trước khi tận hưởng bữa tối ở nhà và xem tivi cùng nhau. Nhưng chuyện ǵ đă xảy ra tiếp theo lại khiến cảnh sát đau đầu trong suốt 2 thập kỷ.
Gia đ́nh ông Mikio sống ngay cạnh nhà bà ngoại của bọn trẻ, bà Haruko. Sáng ngày hôm sau, do không gọi điện được cho gia đ́nh của con gái như thường lệ nên bà đă sang nhà và gơ cửa nhưng không ai hồi đáp.
Bà Haruko mở cửa vào và trước mắt bà là con rể Mikio đang ngồi sụp dưới cầu thang gần cửa ra vào. Cơ thể bất động của ông đă hứng chịu nhiều vết dao đâm. Bà Haruko đi lên cầu thang và phát hiện con gái và cháu gái của bà cũng chịu số phận tương tự con rể. Bà tiến đến chạm vào người bọn họ, tuyệt vọng t́m kiếm chút dấu hiệu của sự sống.
Cảnh sát tin rằng kẻ thủ ác đă tấn công 2 mẹ con bé Niina ở một khu vực cách xa nơi họ gục chết. Tiếp đến, bà Haruko tiếp tục phát hiện thi thể cháu trai 6 tuổi Rei nằm chết trên giường của cậu bé. Đứa trẻ này đă bị siết cổ đến chết. Theo cảnh sát, Rei là nạn nhân bị sát hại đầu tiên.
Bà Haruko lập tức gọi báo cảnh sát. Nhận được tin báo, bà nội của bọn trẻ, bà Setsuko, gần như "chết đứng" v́ sốc. Thậm chí, bà Setsuko c̣n không nhớ được tang lễ của gia đ́nh con trai bà diễn ra như thế nào, chỉ biết rằng bà bị chấn thương tâm lư nặng nề nên được người thân d́u vào nhà nghỉ.
"Tại sao hắn lại giết bọn trẻ. Nếu kẻ thủ ác ôm ḷng thù hận, hắn chỉ cần giết người lớn thôi mà. Tôi thật sự không thể hiểu được" - bà Setsuko nói.
Nỗi ám ảnh về gương mặt của những nạn nhân
Takeshi Tsuchida từng là một thành viên không thể thiếu của đội điều tra vụ án mạng gia đ́nh Miyazawa. Dù thời gian trôi qua bao lâu đi nữa th́ ông Takeshi vẫn không thể quên đi biểu cảm gương mặt của 4 nạn nhân khi được t́m thấy.
"Những nạn nhân bị giết chết đột ngột có vẻ mặt hoàn toàn khác với gương mặt của người chết v́ bệnh tật hoặc những nguyên nhân tự nhiên. Họ có biểu cảm của sự giận dữ, đau khổ và hối hận. Tôi nghĩ cảm giác chung của những nạn nhân là hối hận" - ông Takeshi nói.
"Khi nghĩ đến gia đ́nh của nạn nhân đă đánh mất người mà họ yêu thương, tôi không thể bỏ qua vụ án này. Tôi có thể làm ǵ với tư cách là một thường dân? Tôi không thể tham gia điều tra hay c̣ng tay kẻ thủ ác nhưng tôi có nhiều kiến thức về vụ án. Vậy nên tôi đă tự làm tờ rơi để thu thập thêm các thông tin" - ông Takeshi chia sẻ.
Một trong những chi tiết khiến ông Takeshi luôn canh cánh trong ḷng là sự tàn độc của kẻ thủ ác. Ông không thể tin được một người b́nh thường lại có thể gây ra tội ác kinh hoàng như vậy, đến nỗi cảnh sát không thể công khai những bức ảnh chụp vết thương nạn nhân cho gia đ́nh họ. Ông Takeshi chưa từng nh́n thấy vụ án nào mà nạn nhân bị giết hại một cách tàn bạo như vậy.
Cảnh sát thu thập được dấu vân tay và ADN của kẻ thủ ác nhưng đến nay, họ vẫn chưa t́m được mẫu ADN trùng khớp trong hệ thống dữ liệu. Chiếc áo mà hắn bỏ lại hiện trường cũng chỉ bán ra 130 mẫu nhưng nhân viên điều tra lại chỉ có thể xác định được danh tính của 12 người trong số đó.
Cảnh sát có trong tay mẫu máu của kẻ thủ ác và nó cho biết hắn là đàn ông, có thể là con lai. Dấu chân chỉ ra đôi giày mà hắn mang vào đêm gây án được sản xuất tại Hàn Quốc bởi v́ kích cỡ giày như thế không có bán ở Nhật.
Cảnh sát tin rằng kẻ thủ ác có dáng người mảnh khảnh nhờ vào chiếc túi mà hắn bỏ lại chỉ dành cho người có ṿng eo khoảng 70-75cm. Cơ quan chức năng c̣n có thông tin về việc kẻ thủ ác đă ăn đậu và hạt vừng ngay trước ngày gây án.
"Đă nhiều năm trôi qua và bất chấp những bằng chứng mà kẻ thủ ác bỏ lại hiện trường, chúng tôi vẫn không thể t́m ra hắn" - Takeshi nói.
Làm sao để bắt được kẻ thủ ác?
Bởi v́ không thể xác định được nguyên nhân gây án nên cảnh sát không thể thu hẹp được phạm vi điều tra. Một vài người cho rằng mọi chuyện bắt đầu từ cuộc căi vă của ông Mikio và những người chơi trượt ván ở công viên gần nhà, dựa vào tuổi tác và quần áo mà kẻ thủ ác để lại hiện trường. Nhưng giả thiết chỉ dừng lại ở đó mà không dẫn cảnh sát đến đâu.
Nhà báo điều tra Fumiya Ichihashi đă dành nhiều năm nghiên cứu vụ án và thậm chí c̣n viết cuốn sách đưa ra kết luận của riêng ḿnh, rằng kẻ thủ ác là một người đă từng đi lính Hàn Quốc sau đó trở thành kẻ giết thuê.
Ông Fumiya tin rằng một trong những động cơ gây án của kẻ thủ ác là chiếm đoạt số tiền bồi thường mà gia đ́nh ông Mikio nhận được trong dự án mở rộng công viên gần nhà họ.
"Dựa vào những ǵ mà kẻ thủ ác bỏ lại hiện trường, tôi tin rằng hắn rất tự tin rằng bản thân sẽ không bao giờ bị bắt. Giả thiết của tôi là kẻ thủ ác không phải là người Nhật và hắn đă nhanh chóng cao chạy xa bay ra nước ngoài" - ông Fumiya nói.
Bà Haruko, người đầu tiên phát hiện bi kịch gia đ́nh, ban đầu nói với cảnh sát rằng bà sử dụng ch́a khóa dự pḥng để mở cửa ra vào nhưng vài năm sau, bà cho biết bản thân không chắc là ḿnh có làm vậy không. Điều này khiến cảnh sát gặp khó khăn trong việc xác định cách thức ra vào hiện trường của kẻ thủ ác. Theo nhà báo Fumiya, chính những chi tiết cơ bản này đă khiến cho vụ án trở nên phức tạp và khó phá giải hơn.
"Trừ khi phép màu xảy ra và kẻ thủ ác tự giao nộp hoặc dấu vân tay của hắn được t́m thấy trong một vụ án khác th́ chúng ta mới có cơ hội bắt được hắn" - ông Fumiya nói thêm.
Cho đến nay, chuyện ǵ đă xảy ra vào cái đêm định mệnh 30/12/2000 với gia đ́nh Miyazawa? Kẻ thủ ác là ai và động cơ gây án của hắn là ǵ? vẫn là những câu hỏi bị bỏ ngỏ chưa t́m được lời giải đáp của một trong những vụ án bí ẩn nhất lịch sử h́nh sự Nhật Bản.
VietBF @ Sưu tầm
Cuối năm là khoảng thời gian bận rộn của các gia đ́nh khi mọi người tất bật chuẩn bị mọi thứ để chào đón năm mới đến. Đó là một đêm mùa đông lạnh ở Setagaya, Tokyo, Nhật, khi bé gái 8 tuổi Niina Miyazawa, em gái Rei và bố mẹ em, Mikio và Yasuko, có mặt tại nhà cùng nhau chuẩn bị tận hưởng mùa lễ hội. Nhưng gia đ́nh măi măi không thể đón chào năm mới.
Cả nhà 4 người đă bị giết hại vào ngày 30/12/2000. Vụ án mạng này đă gây chấn động nước Nhật và cũng là một trong những vụ giết người bí ẩn nhất lịch sử h́nh sự xứ sở phù tang. Cảnh sát nắm được rất nhiều thông tin về kẻ thủ ác, tất cả mọi thứ trừ danh tính của hắn và lư do v́ sao hắn lại gây ra tội ác kinh hoàng như vậy.
Kẻ thủ ác để lại dấu vết ADN ở mọi nơi. Hắn không ngần ngại vứt quần áo và hung khí gây án ở hiện trường. Hắn thoải mái sử dụng máy tính của nạn nhân. Hắn thưởng thức ít nhất 4 que kem trong tủ lạnh và hắn đă ở ngay trong nhà của các nạn nhân suốt nhiều giờ đồng hồ sau khi giết chết họ.
Gần 250.000 nhân viên điều tra được huy động, hơn 15.000 manh mối thu thập được từ công chúng nhưng 20 năm trôi qua, cảnh sát vẫn không thể phá giải vụ án này.
"Tại sao hắn lại giết trẻ con?"
Niina là một bé gái năng động và khéo léo. Đứa trẻ này đang học lớp 2 và c̣n cả một tương lai rạng rỡ phía trước. Bà nội của Niina, bà Setsuko, nhớ rất rơ cháu gái bà rất thích múa ba lê. Em trai của Niina, Rei, 6 tuổi, bị khiếm khuyết về mặt tâm thần nhưng được sống trong t́nh yêu thương vô bờ bến của bố mẹ. Bố chúng, ông Mikio, làm việc cho một công ty marketing c̣n vợ ông, Yasuko, là một giáo viên.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1712093&stc=1&d=1608693024
Cảnh sát tin rằng vào ngày xảy ra vụ án, gia đ́nh ông Mikio đă ra ngoài đi shopping trước khi tận hưởng bữa tối ở nhà và xem tivi cùng nhau. Nhưng chuyện ǵ đă xảy ra tiếp theo lại khiến cảnh sát đau đầu trong suốt 2 thập kỷ.
Gia đ́nh ông Mikio sống ngay cạnh nhà bà ngoại của bọn trẻ, bà Haruko. Sáng ngày hôm sau, do không gọi điện được cho gia đ́nh của con gái như thường lệ nên bà đă sang nhà và gơ cửa nhưng không ai hồi đáp.
Bà Haruko mở cửa vào và trước mắt bà là con rể Mikio đang ngồi sụp dưới cầu thang gần cửa ra vào. Cơ thể bất động của ông đă hứng chịu nhiều vết dao đâm. Bà Haruko đi lên cầu thang và phát hiện con gái và cháu gái của bà cũng chịu số phận tương tự con rể. Bà tiến đến chạm vào người bọn họ, tuyệt vọng t́m kiếm chút dấu hiệu của sự sống.
Cảnh sát tin rằng kẻ thủ ác đă tấn công 2 mẹ con bé Niina ở một khu vực cách xa nơi họ gục chết. Tiếp đến, bà Haruko tiếp tục phát hiện thi thể cháu trai 6 tuổi Rei nằm chết trên giường của cậu bé. Đứa trẻ này đă bị siết cổ đến chết. Theo cảnh sát, Rei là nạn nhân bị sát hại đầu tiên.
Bà Haruko lập tức gọi báo cảnh sát. Nhận được tin báo, bà nội của bọn trẻ, bà Setsuko, gần như "chết đứng" v́ sốc. Thậm chí, bà Setsuko c̣n không nhớ được tang lễ của gia đ́nh con trai bà diễn ra như thế nào, chỉ biết rằng bà bị chấn thương tâm lư nặng nề nên được người thân d́u vào nhà nghỉ.
"Tại sao hắn lại giết bọn trẻ. Nếu kẻ thủ ác ôm ḷng thù hận, hắn chỉ cần giết người lớn thôi mà. Tôi thật sự không thể hiểu được" - bà Setsuko nói.
Nỗi ám ảnh về gương mặt của những nạn nhân
Takeshi Tsuchida từng là một thành viên không thể thiếu của đội điều tra vụ án mạng gia đ́nh Miyazawa. Dù thời gian trôi qua bao lâu đi nữa th́ ông Takeshi vẫn không thể quên đi biểu cảm gương mặt của 4 nạn nhân khi được t́m thấy.
"Những nạn nhân bị giết chết đột ngột có vẻ mặt hoàn toàn khác với gương mặt của người chết v́ bệnh tật hoặc những nguyên nhân tự nhiên. Họ có biểu cảm của sự giận dữ, đau khổ và hối hận. Tôi nghĩ cảm giác chung của những nạn nhân là hối hận" - ông Takeshi nói.
"Khi nghĩ đến gia đ́nh của nạn nhân đă đánh mất người mà họ yêu thương, tôi không thể bỏ qua vụ án này. Tôi có thể làm ǵ với tư cách là một thường dân? Tôi không thể tham gia điều tra hay c̣ng tay kẻ thủ ác nhưng tôi có nhiều kiến thức về vụ án. Vậy nên tôi đă tự làm tờ rơi để thu thập thêm các thông tin" - ông Takeshi chia sẻ.
Một trong những chi tiết khiến ông Takeshi luôn canh cánh trong ḷng là sự tàn độc của kẻ thủ ác. Ông không thể tin được một người b́nh thường lại có thể gây ra tội ác kinh hoàng như vậy, đến nỗi cảnh sát không thể công khai những bức ảnh chụp vết thương nạn nhân cho gia đ́nh họ. Ông Takeshi chưa từng nh́n thấy vụ án nào mà nạn nhân bị giết hại một cách tàn bạo như vậy.
Cảnh sát thu thập được dấu vân tay và ADN của kẻ thủ ác nhưng đến nay, họ vẫn chưa t́m được mẫu ADN trùng khớp trong hệ thống dữ liệu. Chiếc áo mà hắn bỏ lại hiện trường cũng chỉ bán ra 130 mẫu nhưng nhân viên điều tra lại chỉ có thể xác định được danh tính của 12 người trong số đó.
Cảnh sát có trong tay mẫu máu của kẻ thủ ác và nó cho biết hắn là đàn ông, có thể là con lai. Dấu chân chỉ ra đôi giày mà hắn mang vào đêm gây án được sản xuất tại Hàn Quốc bởi v́ kích cỡ giày như thế không có bán ở Nhật.
Cảnh sát tin rằng kẻ thủ ác có dáng người mảnh khảnh nhờ vào chiếc túi mà hắn bỏ lại chỉ dành cho người có ṿng eo khoảng 70-75cm. Cơ quan chức năng c̣n có thông tin về việc kẻ thủ ác đă ăn đậu và hạt vừng ngay trước ngày gây án.
"Đă nhiều năm trôi qua và bất chấp những bằng chứng mà kẻ thủ ác bỏ lại hiện trường, chúng tôi vẫn không thể t́m ra hắn" - Takeshi nói.
Làm sao để bắt được kẻ thủ ác?
Bởi v́ không thể xác định được nguyên nhân gây án nên cảnh sát không thể thu hẹp được phạm vi điều tra. Một vài người cho rằng mọi chuyện bắt đầu từ cuộc căi vă của ông Mikio và những người chơi trượt ván ở công viên gần nhà, dựa vào tuổi tác và quần áo mà kẻ thủ ác để lại hiện trường. Nhưng giả thiết chỉ dừng lại ở đó mà không dẫn cảnh sát đến đâu.
Nhà báo điều tra Fumiya Ichihashi đă dành nhiều năm nghiên cứu vụ án và thậm chí c̣n viết cuốn sách đưa ra kết luận của riêng ḿnh, rằng kẻ thủ ác là một người đă từng đi lính Hàn Quốc sau đó trở thành kẻ giết thuê.
Ông Fumiya tin rằng một trong những động cơ gây án của kẻ thủ ác là chiếm đoạt số tiền bồi thường mà gia đ́nh ông Mikio nhận được trong dự án mở rộng công viên gần nhà họ.
"Dựa vào những ǵ mà kẻ thủ ác bỏ lại hiện trường, tôi tin rằng hắn rất tự tin rằng bản thân sẽ không bao giờ bị bắt. Giả thiết của tôi là kẻ thủ ác không phải là người Nhật và hắn đă nhanh chóng cao chạy xa bay ra nước ngoài" - ông Fumiya nói.
Bà Haruko, người đầu tiên phát hiện bi kịch gia đ́nh, ban đầu nói với cảnh sát rằng bà sử dụng ch́a khóa dự pḥng để mở cửa ra vào nhưng vài năm sau, bà cho biết bản thân không chắc là ḿnh có làm vậy không. Điều này khiến cảnh sát gặp khó khăn trong việc xác định cách thức ra vào hiện trường của kẻ thủ ác. Theo nhà báo Fumiya, chính những chi tiết cơ bản này đă khiến cho vụ án trở nên phức tạp và khó phá giải hơn.
"Trừ khi phép màu xảy ra và kẻ thủ ác tự giao nộp hoặc dấu vân tay của hắn được t́m thấy trong một vụ án khác th́ chúng ta mới có cơ hội bắt được hắn" - ông Fumiya nói thêm.
Cho đến nay, chuyện ǵ đă xảy ra vào cái đêm định mệnh 30/12/2000 với gia đ́nh Miyazawa? Kẻ thủ ác là ai và động cơ gây án của hắn là ǵ? vẫn là những câu hỏi bị bỏ ngỏ chưa t́m được lời giải đáp của một trong những vụ án bí ẩn nhất lịch sử h́nh sự Nhật Bản.
VietBF @ Sưu tầm