luyenchuong3000
12-27-2020, 15:40
"Nhà lănh đạo kiêu ngạo và bất cần của Trung Quốc hiện đang trở thành một nhà lănh đạo dân tộc chủ nghĩa. Các thành viên tinh hoa của đất nước lấy tín hiệu từ Tập Cận B́nh và tin rằng họ, những người kế thừa 'hơn 5.000 năm lịch sử", được định đoạt để thống trị thế giới. Xi, sử dụng ngôn ngữ của hai thiên niên kỷ của các vị hoàng đế, gợi ư rằng ông có Thiên mệnh cai trị tianxia (天下), có nghĩa là https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1714788&d=1609083625"Tất cả dưới thiên đường". Khi nói về "một cộng đồng chung tương lai cho nhân loại", như ông thường xuyên như vậy, chắc chắn ông ta đang nghĩ rằng mọi người khác đều có nghĩa vụ chung phải phục tùng ông ta ... Quan điểm của Trung Quốc về chủ quyền trên toàn thế giới là táo bạo, nhưng những người ở trung tâm quyền lực ở Bắc Kinh tin rằng 'giấc mơ Trung Hoa' sẽ đạt được v́ Hoa Kỳ đang trong giai đoạn suy tàn. Do đó, sự thống trị của Trung Quốc, mượn một trong những từ ưu ái của Đảng Cộng sản Trung Quốc là 'không thể tránh khỏi'. Những người theo thuyết tinh hoa Trung Quốc nh́n thấy sự chia rẽ trong xă hội Mỹ và vui mừng trước sự thống nhất rơ ràng của Trung Quốc. Họ nh́n COVID- 19 tiến tŕnh ở các nước khác và tin rằng hệ thống bán toàn trị của họ là ưu việt hơn. `` Trong cuộc chiến chống lại đại dịch này, sẽ có những cường quốc chiến thắng và những kẻ bại trận '', Wang Xiangsui, một đại tá cấp cao về hưu đang giảng dạy tại một trường đại học ở Bắc Kinh, cho biết trên tờ New York Times. 'Chúng tôi là một cường quốc chiến thắng trong khi Hoa Kỳ vẫn c̣n sa lầy và, tôi nghĩ, rất có thể trở thành một cường quốc bị đánh bại'.
Người Trung Quốc bị nhồi sọ từ khi c̣n nhỏ và không ngừng được nhào nặn bởi tuyên truyền, v́ vậy về cơ bản họ hiểu sai về mọi thứ. Họ có thể được tha thứ v́ đă không nhận ra rằng các nền dân chủ kiên cường công khai các vấn đề của họ, trong khi các chế độ gịn như Trung Quốc che giấu họ.
Kết quả là, Trung Quốc hiện đang bùng phát nạn kiêu ngạo ... Niềm tin vào quyền lực tối cao của chính họ khiến các tác nhân địa chính trị của Trung Quốc khó ngăn chặn. Quân Giải phóng Nhân dân đă xâm lược Ấn Độ trong năm nay tại ba địa điểm riêng biệt trên dăy Himalaya. Trung Quốc đă xây dựng hoặc chiếm đóng các khu định cư bên trong cả Nepal và Bhutan, lấy đất từ họ một cách hiệu quả. Máy bay và tàu của họ đă gây sức ép với Đài Loan, Nhật Bản và gần đây nhất là Hàn Quốc. Các nhà lănh đạo của Trung Quốc, áp dụng viễn cảnh của hai thiên niên kỷ thống trị của đế quốc, tin rằng họ có quyền thiêng liêng để làm bất cứ điều ǵ họ muốn, bao gồm cả việc thay đổi biên giới bằng vũ lực và đe dọa.
Tuy nhiên, nghịch lư thay, các nhà lănh đạo ĐCSTQ cũng không an toàn, v́ những người cai trị với khuynh hướng toàn trị luôn như vậy. Trong một xă hội mà quyền lực tối cao được cho là có toàn quyền kiểm soát và không thể sai lầm, mọi vấn đề dù nhỏ đến đâu cũng đều được nâng tầm quan trọng.
Và Trung Quốc không thiếu vấn đề. Xă hội Trung Quốc vẫn chưa phục hồi sau đại dịch COVID-19, điều này đặc biệt rơ ràng là chi tiêu tiêu dùng yếu và tỷ lệ vỡ nợ trái phiếu tăng cao ... Môi trường lại càng có dấu hiệu cạn kiệt hơn. Ví dụ, nước sạch vẫn c̣n khan hiếm.
Kết quả là, các nhà lănh đạo Trung Quốc có thể tin rằng họ mạnh bây giờ nhưng sẽ không muộn hơn, do đó nh́n thấy cơ hội đóng lại ... Tính chính danh của ĐCSTQ, trong nhiều thập kỷ, phụ thuộc vào việc liên tục mang lại sự thịnh vượng. V́ vậy, với một nền kinh tế mỏng manh, cơ sở chắc chắn duy nhất của tính hợp pháp là chủ nghĩa dân tộc. Chủ nghĩa dân tộc, như một vấn đề thực tế, có nghĩa là hành động sai trái của quân đội ở nước ngoài.
Bởi v́ ông Tập đă tích lũy quyền lực chính trị gần như chưa từng có, nên giờ đây ông có trách nhiệm giải tŕnh gần như chưa từng có. Có điều, không may cho anh ta, không ai khác để đổ lỗi. Hơn nữa, ông Tập, với sự đàn áp không thương tiếc đối với những kẻ thù chính trị kể từ khi lên nắm quyền vào cuối năm 2012, đă làm tăng cái giá của sự thất bại chính trị. V́ vậy, ông Tập biết rằng ông có thể mất tất cả - quyền lực, tài sản, tự do và cuộc sống - nếu ông thất bại.
Do đó, kẻ thống trị Trung Quốc có ngưỡng rủi ro rất thấp. Chúng ta có thể nghĩ rằng ông ấy nên thận trọng, nhưng Tập Cận B́nh hiện có động cơ để đả kích và bắt đầu một cuộc khủng hoảng không thể tưởng tượng được.
Tại thời điểm này, các xă hội tự do không đánh giá cao sự nguy hiểm gây ra bởi một Trung Quốc vô cùng kiêu ngạo và vô cùng bất an.
"China's arrogant and insecure leader is now going on a nationalist bender. Members of the country's elite take their cue from Xi Jinping and believe that they, the inheritors of 'more than 5,000 years of history', are destined to rule the world. The entire world? Xi, using the language of two millennia of emperors, suggests he has the Mandate of Heaven to rule tianxia (天下), meaning 'All Under Heaven'. When speaking of 'a community of shared future for mankind', as he often does, he is surely thinking that everyone else has the common obligation to submit to him...The Chinese view of worldwide sovereignty is audacious, but those at the center of power in Beijing believe the 'Chinese dream' will be attained because the United States is in terminal decline. Therefore, China's dominance is, to borrow one of the Chinese Communist Party's favored words, 'inevitable'. Chinese elitists see the divisions in American society and rejoice at the apparent unity of China. They look at COVID-19 infections in other countries and believe their semi-totalitarian system is superior. 'In this fight against the pandemic, there will be victorious powers and defeated ones', said Wang Xiangsui, a retired senior colonel teaching at a Beijing university, as quoted in The New York Times. 'We're a victor power while the United States is still mired and, I think, may well become a defeated power'.
The Chinese people are indoctrinated from a young age and relentlessly molded by propaganda, so they fundamentally misunderstand just about everything. They can be forgiven for failing to realize that resilient democracies publicize their problems, while brittle regimes like China's hide theirs.
As a result, China now has an epidemic of haughtiness...The belief in their own supremacy makes the Chinese difficult geopolitical actors to deter. The People's Liberation Army invaded India this year in three separate locations in the Himalayas. China has built or occupied settlements inside both Nepal and Bhutan, effectively grabbing land from them. Its planes and vessels have pressured Taiwan, Japan and, most recently, South Korea. China's leaders, adopting the outlook of two millennia of imperial rule, believe they have a divine right to do whatever they want, including changing their borders by force and intimidation.
Yet CCP leaders are, paradoxically, also insecure, as rulers with totalitarian pretensions always are. In a society where the supremo is supposed to be in total control and infallible, every problem, however small, is magnified in significance.
And China has no shortage of problems. Chinese society still has not recovered from the COVID-19 epidemic, which is especially evident from weak consumer spending and rising bond default rates...The environment is showing even more signs of exhaustion. Clean water, for instance, remains scarce.
China's leaders, as a result, could believe they are strong now but will not be later, therefore seeing a closing window of opportunity...The legitimacy of the CCP had, for decades, depended on the continual delivery of prosperity. So with a fragile economy, the only sure basis of legitimacy is nationalism. Nationalism, as a practical matter, means military misadventure abroad.
Because Xi has accumulated almost unprecedented political power, he now has almost unprecedented accountability. There is, unfortunately for him, no one else to blame. Furthermore, Xi has, with merciless persecution of political enemies since taking power in late 2012, raised the costs of political failure. So Xi knows that he could lose everything — power, assets, freedom and life — should he fail.
China's ruler, therefore, has a very low threshold of risk. We may think he should be cautious, but Xi Jinping now has incentives to lash out and start a crisis that is unimaginable.
At this moment, free societies do not appreciate the danger posed by an incredibly arrogant and deeply insecure China.
https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?p=413 7029#post4137029
Người Trung Quốc bị nhồi sọ từ khi c̣n nhỏ và không ngừng được nhào nặn bởi tuyên truyền, v́ vậy về cơ bản họ hiểu sai về mọi thứ. Họ có thể được tha thứ v́ đă không nhận ra rằng các nền dân chủ kiên cường công khai các vấn đề của họ, trong khi các chế độ gịn như Trung Quốc che giấu họ.
Kết quả là, Trung Quốc hiện đang bùng phát nạn kiêu ngạo ... Niềm tin vào quyền lực tối cao của chính họ khiến các tác nhân địa chính trị của Trung Quốc khó ngăn chặn. Quân Giải phóng Nhân dân đă xâm lược Ấn Độ trong năm nay tại ba địa điểm riêng biệt trên dăy Himalaya. Trung Quốc đă xây dựng hoặc chiếm đóng các khu định cư bên trong cả Nepal và Bhutan, lấy đất từ họ một cách hiệu quả. Máy bay và tàu của họ đă gây sức ép với Đài Loan, Nhật Bản và gần đây nhất là Hàn Quốc. Các nhà lănh đạo của Trung Quốc, áp dụng viễn cảnh của hai thiên niên kỷ thống trị của đế quốc, tin rằng họ có quyền thiêng liêng để làm bất cứ điều ǵ họ muốn, bao gồm cả việc thay đổi biên giới bằng vũ lực và đe dọa.
Tuy nhiên, nghịch lư thay, các nhà lănh đạo ĐCSTQ cũng không an toàn, v́ những người cai trị với khuynh hướng toàn trị luôn như vậy. Trong một xă hội mà quyền lực tối cao được cho là có toàn quyền kiểm soát và không thể sai lầm, mọi vấn đề dù nhỏ đến đâu cũng đều được nâng tầm quan trọng.
Và Trung Quốc không thiếu vấn đề. Xă hội Trung Quốc vẫn chưa phục hồi sau đại dịch COVID-19, điều này đặc biệt rơ ràng là chi tiêu tiêu dùng yếu và tỷ lệ vỡ nợ trái phiếu tăng cao ... Môi trường lại càng có dấu hiệu cạn kiệt hơn. Ví dụ, nước sạch vẫn c̣n khan hiếm.
Kết quả là, các nhà lănh đạo Trung Quốc có thể tin rằng họ mạnh bây giờ nhưng sẽ không muộn hơn, do đó nh́n thấy cơ hội đóng lại ... Tính chính danh của ĐCSTQ, trong nhiều thập kỷ, phụ thuộc vào việc liên tục mang lại sự thịnh vượng. V́ vậy, với một nền kinh tế mỏng manh, cơ sở chắc chắn duy nhất của tính hợp pháp là chủ nghĩa dân tộc. Chủ nghĩa dân tộc, như một vấn đề thực tế, có nghĩa là hành động sai trái của quân đội ở nước ngoài.
Bởi v́ ông Tập đă tích lũy quyền lực chính trị gần như chưa từng có, nên giờ đây ông có trách nhiệm giải tŕnh gần như chưa từng có. Có điều, không may cho anh ta, không ai khác để đổ lỗi. Hơn nữa, ông Tập, với sự đàn áp không thương tiếc đối với những kẻ thù chính trị kể từ khi lên nắm quyền vào cuối năm 2012, đă làm tăng cái giá của sự thất bại chính trị. V́ vậy, ông Tập biết rằng ông có thể mất tất cả - quyền lực, tài sản, tự do và cuộc sống - nếu ông thất bại.
Do đó, kẻ thống trị Trung Quốc có ngưỡng rủi ro rất thấp. Chúng ta có thể nghĩ rằng ông ấy nên thận trọng, nhưng Tập Cận B́nh hiện có động cơ để đả kích và bắt đầu một cuộc khủng hoảng không thể tưởng tượng được.
Tại thời điểm này, các xă hội tự do không đánh giá cao sự nguy hiểm gây ra bởi một Trung Quốc vô cùng kiêu ngạo và vô cùng bất an.
"China's arrogant and insecure leader is now going on a nationalist bender. Members of the country's elite take their cue from Xi Jinping and believe that they, the inheritors of 'more than 5,000 years of history', are destined to rule the world. The entire world? Xi, using the language of two millennia of emperors, suggests he has the Mandate of Heaven to rule tianxia (天下), meaning 'All Under Heaven'. When speaking of 'a community of shared future for mankind', as he often does, he is surely thinking that everyone else has the common obligation to submit to him...The Chinese view of worldwide sovereignty is audacious, but those at the center of power in Beijing believe the 'Chinese dream' will be attained because the United States is in terminal decline. Therefore, China's dominance is, to borrow one of the Chinese Communist Party's favored words, 'inevitable'. Chinese elitists see the divisions in American society and rejoice at the apparent unity of China. They look at COVID-19 infections in other countries and believe their semi-totalitarian system is superior. 'In this fight against the pandemic, there will be victorious powers and defeated ones', said Wang Xiangsui, a retired senior colonel teaching at a Beijing university, as quoted in The New York Times. 'We're a victor power while the United States is still mired and, I think, may well become a defeated power'.
The Chinese people are indoctrinated from a young age and relentlessly molded by propaganda, so they fundamentally misunderstand just about everything. They can be forgiven for failing to realize that resilient democracies publicize their problems, while brittle regimes like China's hide theirs.
As a result, China now has an epidemic of haughtiness...The belief in their own supremacy makes the Chinese difficult geopolitical actors to deter. The People's Liberation Army invaded India this year in three separate locations in the Himalayas. China has built or occupied settlements inside both Nepal and Bhutan, effectively grabbing land from them. Its planes and vessels have pressured Taiwan, Japan and, most recently, South Korea. China's leaders, adopting the outlook of two millennia of imperial rule, believe they have a divine right to do whatever they want, including changing their borders by force and intimidation.
Yet CCP leaders are, paradoxically, also insecure, as rulers with totalitarian pretensions always are. In a society where the supremo is supposed to be in total control and infallible, every problem, however small, is magnified in significance.
And China has no shortage of problems. Chinese society still has not recovered from the COVID-19 epidemic, which is especially evident from weak consumer spending and rising bond default rates...The environment is showing even more signs of exhaustion. Clean water, for instance, remains scarce.
China's leaders, as a result, could believe they are strong now but will not be later, therefore seeing a closing window of opportunity...The legitimacy of the CCP had, for decades, depended on the continual delivery of prosperity. So with a fragile economy, the only sure basis of legitimacy is nationalism. Nationalism, as a practical matter, means military misadventure abroad.
Because Xi has accumulated almost unprecedented political power, he now has almost unprecedented accountability. There is, unfortunately for him, no one else to blame. Furthermore, Xi has, with merciless persecution of political enemies since taking power in late 2012, raised the costs of political failure. So Xi knows that he could lose everything — power, assets, freedom and life — should he fail.
China's ruler, therefore, has a very low threshold of risk. We may think he should be cautious, but Xi Jinping now has incentives to lash out and start a crisis that is unimaginable.
At this moment, free societies do not appreciate the danger posed by an incredibly arrogant and deeply insecure China.
https://www.vietbf.com/forum/showthread.php?p=413 7029#post4137029