PDA

View Full Version : CHẠY THEO NHÂN T̀NH


goodidea
01-01-2021, 10:45
Tôi tên là Lư, năm nay tôi 25 tuổi, c̣n chồng tôi tên là Hiểu, 30 tuổi, chồng tôi là thợ hồ, ngày làm được hai trăm đến hai trăm rưỡi ngàn tiền công, tôi ở nhà cơm nước nhà cửa rồi chăm con, con chúng tôi được 5 tuổi, đang học mẫu giáo, bé trai ngoan lắm.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1717489&stc=1&d=1609497890

Cuộc sống của vợ chồng tôi cũng b́nh thường như những cặp vợ chồng khác ở cái xứ này, sáng tầm bảy giờ chồng tôi lái con dream đi làm đến năm sáu giờ chiều th́ về đến nhà, chồng tôi hiền, không nhậu nhẹt như những đàn ông khác trong xóm, làm xong là về với vợ con, cả nhà ăn uống, sau đó xem ti vi đến chín giờ là đi ngủ hết, cuộc sống cứ lặp đi lặp lại như vậy măi.
Tôi với chồng đến với nhau là do mai mối, chúng tôi cùng huyện những khác xă, chồng tôi là con trai một, trên anh có một chị gái, dưới anh có một em gái, tất cả đều đă có gia đ́nh riêng hết , chỉ c̣n anh thôi, mà cha má chồng tôi cũng qua đời lâu rồi, thấy anh giỏi giang lại hiền lành chăm chỉ nên người ta làm mai cho tôi, cha má tôi thấy anh cũng thật thà, tuy không đẹp trai, nói trắng ra là anh hơi xấu, người cao một mét sáu, da đen, nói chung nh́n tổng quan không được hài hoà cho lắm, nhưng mẹ tôi nói, tre khô dễ nấu, chồng xấu dễ sài nên tôi cũng chấp nhận lấy anh khi vừa tṛn hai mươi tuổi.
Ngày tôi lấy anh đến giờ cũng đă năm năm, năm năm vợ chồng tôi chưa hề đánh nhau một lần nào cả, mỗi khi có vấn đề ǵ không đồng thuận , anh luôn nhường nhịn tôi hết, anh im lặng để tôi mắng chửi, để tôi la hét đến khi nào tôi hết nóng th́ thôi, làng xóm ai cũng khen tôi có phước, lấy đúng ông chồng lo làm ăn lại thương vợ chiều con, nhưng nhiều lúc tôi không hài ḷng cho lắm, tôi đẹp, dù ở quê nhưng da tôi trắng, mắt to mũi cao, dáng người thanh mảnh, mà lấy phải người chồng xấu, đă xấu lại c̣n khờ, chưa bao giờ tôi nghe chồng tôi nói mua cái này, sắm cái kia trong nhà, hoặc là thấy anh mặc bộ đồ nào nên hồn, đồ tôi mua anh đều cất trong tủ, không chịu mặc, tôi ghét quá không thèm mua cho nữa, có mấy bộ cũ rích cứ mặc đi mặc lại suốt. Nhiều khi có đám cưới, tôi không muốn đi cùng anh một chút nào, chồng người ta cao ráo sáng sủa, ăn nói lưu loát, quần áo gọn gàng, nh́n lại chồng ḿnh mà phát ngượng, nên hầu như tôi đều đi một ḿnh, anh có muốn đi tôi cũng không cho đi cùng, dần dà anh không c̣n ngỏ ư muốn đi nữa.
___
Ngày mai đám giỗ bà nội tôi nên hôm nay tôi đem con về trước một hôm để làm tiếp, ở quê người ta toàn tự nấu chứ không thuê mướn như trên thành phố, nhà này tiếp nhà kia, nào làm bánh, nấu nướng, cực lắm chứ có sung sướng cái ǵ đâu.
Bốn giờ sáng tôi thức dậy vớt bánh tét ra treo cho nó nguội, rồi luôn chân luôn tay làm hàng tá công chuyện khác, nhà tôi có ba chị em gái, và hai anh trai, một anh thứ hai th́ ở chung nhà đă có vợ với hai đứa con gái, , c̣n một anh thứ tư th́ làm trên thành phố, c̣n chị em gái chúng tôi cũng có chồng hết. Mỗi lần có dịp về tụ họp đông đúc, nhốn nháo dữ lắm, hôm nay anh ngay dịp lễ 30/4,anh Tư tôi cũng nói sẽ về, con tôi trông cậu Tư lắm, lần nào cậu Tư về cũng cho tụi nhỏ tiền, nghe nói cậu Tư về đứa nào cũng mừng như tết.
Gần 8 giờ, nấu nướng xong xuôi, cúng kiếng rồi hết, chị em tôi mới sắp xếp ra đăi khách khứa, tôi loay hoay trong bếp th́ con Út nó chạy vào nói lớn :
--Cậu Tư về mấy đứa ơi, ra cậu cho quà ḱa.
Mấy đứa nhỏ nghe cậu Tư về th́ ào ra mừng cậu, tôi với mấy chị em vẫn c̣n lui cui trong bếp, đến khi xong việc mới đi lên nhà, anh Tư đang ngồi trong mâm nhậu, mấy chú mấy bác hỏi thăm anh này nọ, lúc này tôi mới để ư bên cạnh anh c̣n có một người nữa, ăn mặc rất lịch sự, áo sơ mi quần tây, mang giày, coi bộ không phải dân ở xứ này , tôi hỏi má :
--Ai ngồi kế anh Tư vậy má ?
--Bạn của anh Tư bây trên thành phố, chở anh Tư bây về bằng xe hơi đó.
--Vậy hả má? Xe hơi luôn hả?
--Ừ, xe đậu ở trước sân ḱa, cái xe đẹp lắm.
Tôi đi ra coi thử, chiếc xe màu đen đậu trong sân, mấy đứa nhỏ thấy xe hơi th́ xúm xít lại xung quanh ṣ thử, ở xứ tôi chưa nhà nào có xe hơi như vậy cả, người giàu có th́ có xe tay ga là oách lắm rồi. Cái người bạn này của anh Tư xem chừng là một người giàu có lắm đa.
Sau khi khách khứa về hết , dọn dẹp xong th́ anh em tôi mới có dịp ngồi xuống nói chuyện, nghe anh Tư giới thiệu, anh bạn này tên là Minh Trí, người gốc ở Sài G̣n, đă 32 tuổi nhưng chưa lập gia đ́nh, nhà có một xưởng may tư nhân, hiện tại anh Tư tôi làm quản lư ở đấy. Cha má tôi quư anh Minh Trí, bắt tôm cua cá ngon vô đăi anh ăn chiều, mấy người đàn ông th́ nhậu ở mâm trên, mấy người phụ nữ th́ ăn ở mâm bên cạnh, vừa ăn vừa nói chuyện, có chồng tôi không nhậu nên ngồi kế bên tôi, anh Tư tôi đưa ly rượu cho chồng tôi rồi nói :
--Uống với anh một ly đi Hiểu.
Chồng tôi từ chối vội :
-- Em không uống được đâu anh Tư, uống vô một hồi say em sợ không chở vợ con em về được.
--Uống một hai ly say sưa ǵ, lâu lâu anh mới về, anh em ḿnh mới gặp nhau.
Anh Tư tôi có mời thêm mấy lần mà chồng tôi vẫn nhất mực từ chối, thấy vậy tôi mới chen vào :
--Uống chút với anh Tư đi anh. Không uống nhiều th́ uống ít, có say th́ em chở.
Anh Hai tôi nói vọng vào:
-- Con Lư nó nói vậy rồi dượng năm cứ uống thoải mái đi. Mấy khi anh em được đông đủ như bây giờ. Uống đi dượng.
(Miền tây gọi là dượng thay v́ chú như miền bắc nhé mọi người).
Chồng tôi không từ chối được nữa, đi qua mâm kia ngồi, trước giờ anh không hay nhậu nhẹt nên chưa ǵ đă say, t́m chỗ nằm ngủ, mà cái tật của chồng tôi hễ đă ngủ là không dậy, cuối cùng đành phải ở lại thêm một đêm nữa.
Đến 10 giờ, tiệc tàn, tôi ra dọn dẹp mâm nhậu , lúc này chỉ c̣n anh Hai, anh Tư với anh Minh Trí, hai anh tôi say khướt,loạng choạng đi ngủ, c̣n Minh Trí, anh ta tỉnh táo hơn, phụ tôi bê chồng chén xuống nhà sau, cẩn thận lau chùi chỗ nhậu nữa.
--Anh vào nghỉ với anh Tư đi, để tôi làm được rồi.
Minh Trí cười, anh ta có nước da khá trắng, đúng chuẩn dân thành phố, đă vậy c̣n có mùi thơm nữa, hàm răng trắng bóc và thẳng tắp, đều như những hạt bắp.
--Để tôi phụ cho nhanh. Khuya rồi.
Tay Trí thoăn thoắt lau dọn, tôi bảo :
--Công nhận anh mạnh ghê, nhậu từ chiều giờ mà c̣n tỉnh queo hà, mấy anh tôi xỉn hết rồi.
--Cũng không tỉnh lắm đâu, tại tôi có thói quen dù có say cũng phải dọn dẹp sạch sẽ mới ngủ được.
--Vậy hả.. Anh kỹ quá..
-- bởi cái tính đó mà đến giờ vẫn ế. Người ta chê tôi sạch sẽ giống đàn bà…
Tôi với Trí bật cười v́ sự hóm hỉnh của anh ta, không ngờ anh ta vui tính như vậy.
____
Sáng sớm hôm sau chồng tôi ăn sáng rồi chạy xe đi làm luôn, tôi tính ở đến trưa rồi mới về cho con đi học, thức ăn hôm qua vẫn c̣n nên chỉ hâm lại là ăn, c̣n mấy ông đàn ông đi ra ao bắt tôm bắt cá ǵ đó, nghe anh Tư nói anh Trí khoái ra ruộng, nên bọn họ kéo nhau đi từ sớm đến gần 10 giờ mới đem về mớ cá rô đồng với cá lóc, anh Tư tôi nói :
--Cá này nướng là hết sẩy, con Lư đi nướng cho anh nhậu liu riu với chú bác một hồi coi, mai anh đi rồi.
Trí thấy vậy mới can :
--Thôi để tôi làm cho, chuyện này sao lại bắt phụ nữ làm..
--Ui trời, chuyện cơm nước mồi màng là chuyện đàn bà, anh lên nhà với tôi, để cho nó làm đi.. (nói với tôi) nào xong th́ dọn ra gốc me cho nó mát nghe Lư.
Tôi "Dạ" rồi đi nhóm lửa nướng cá lóc, cá rô th́ nấu canh chua bông điên điển, kho tiêu một ít nữa, anh Tư ảnh khoái cái món canh chua cá kho này lắm, tôi biết ư nên lần nào anh về tôi cũng làm cho anh ăn.
Trong lúc tôi đang nướng cá th́ Minh Trí đi ra, anh ta vừa tắm xong, mặc quần sọt, áo phông, nh́n cứ như thanh niên 26 27 tuổi, nói 32 người ta không tin đâu, trẻ lắm.
--Để tôi nướng cho, than này nóng lắm, hỏng da mặt hết.. Cô Lư cứ để tôi..
--Sao anh không ra chơi với anh Hai anh Tư mà xuống đây, để tôi làm xong tôi dọn ra luôn.
--Th́ để tôi phụ cô cho nhanh, với tôi không quen bắt phụ nữ phục vụ kiểu này, phụ nữ là phải nâng niu chiều chuộng và hưởng thụ, việc này cứ để đàn ông bọn tôi làm. Cô đứng lên đi.
Tôi cũng không c̣n cách từ chối, ở quê tôi việc này toàn đàn bà làm, cơm nước chén bát đều một tay làm hết, đàn ông chỉ đi làm kiếm tiền thôi, chồng tôi cũng vậy, đi làm về cũng chỉ ăn và xem tivi một lúc rồi đi ngủ, chứ đời nào tranh rửa bát đũa hay tranh nấu ăn với tôi, tôi chợt nh́n Minh Trí, đúng là người thành phố có khác, suy nghĩ tân tiến quá trời, biết trân trọng phụ nữ, đâu như đám đàn ông ở quê, quê mùa và cổ hủ thấy sợ. Ước ǵ chồng tôi được một góc của Minh Trí nhỉ?
____
Chiều hôm đó con tôi đi học về, ăn uống xong tôi kiểm tra th́ tôi thấy trong cặp nó có tờ hai trăm ngàn, tôi hỏi nó ở đâu có số tiền này, nó nói là cái chú kia cho, tôi gặng hỏi chú nào, măi nó mới nói là chú mặc đồ đẹp đẹp, ngồi gần cậu Tư, tôi đoán người nó nói là Minh Trí.
Chồng tôi có mắng thằng bé :
--Lần sau người lạ cho con không được lấy nghe chưa?
Tôi cau mày bảo lại anh :
--Sao lại người lạ, đó là bạn anh Tư chứ lạ ǵ?
-- biết là bạn anh Tư, nhưng đó cũng là bạn anh ấy chứ có quen biết ǵ con ḿnh đâu mà cho nhiều như vậy, con nít có nhiều tiền trong người rất nguy hiểm.
--Ui, nó biết sài tiền đâu, Bo đưa đây mẹ giữ cho.
Chả hiểu hôm nay chồng tôi làm sao, lại tranh luận với tôi :
--Anh đi làm nghe người ta nói người xấu họ tẩm thuốc mê vô cái này cái kia rồi dụ dỗ bắt cóc mấy đứa nhỏ, giờ xă hội trắng đen lẫn lộn, pḥng ngừa vẫn tốt hơn, Bo nhớ lời cha, người lạ cho ǵ cũng không được lấy nghe chưa
--Dạ, con biết rồi.
--Ừ… lại đây cha mở hoạt h́nh cho coi.. À em, năy anh có thăm câu được con cá lóc đó, em coi nướng chui chấm mắm me ăn.
Tự dưng tôi buột miệng hỏi :
--Ai nướng?
Chồng tôi đáp mà không cần suy nghĩ :
--Th́ mọi ngày em vẫn nướng mà, sao vậy? Hay em muốn làm món khác th́ làm đi.
Tôi chẳng hiểu v́ sao có chút bực bội và hụt hẫng, tôi mong đợi chồng tôi tranh làm và bảo tôi lên xem ti vi với con, nhưng không có, anh dửng dưng xem việc nấu nướng là bổn phận của tôi phải làm, không nghĩ đến cảm nhận của tôi.
Bữa ăn đó tôi ăn không ngon miệng chút nào, cứ khó chịu kiểu ǵ ấy.
Khi cho con ngủ, chồng tôi quay qua ôm tôi, anh xoa ngực tôi, tôi biết anh muốn ǵ nên gạt tay anh ra, gắt gỏng :
--ngủ đi, em mệt.
--em muốn bệnh hả?
--Ừ.. Ngủ đi..
Tôi xoay lưng về phía chồng tôi, cả đêm đó tôi cứ nghĩ thầm so sánh, có chút ǵ đó cứ rấm rứt trong ḷng.

VietBF sưu tầm