troopy
01-21-2021, 03:48
Để có tiền trả nợ, cô Ngô Yến Yến, 43 tuổi quyết định mang thai hộ, đứa bé trong bụng không cùng huyết thống với cô mà không biết bi kịch chờ đón cô.
Năm 2016, người phụ nữ 43 tuổi này từ Thành Đô khăn gói đến Thượng Hải bởi đọc được thông tin "Tuyển dụng lương cao: một năm kiếm 200.000 tệ (720 triệu đồng)". Nhắn tin cho số điện thoại ghi trên tờ rơi tuyển dụng, cô được giới thiệu đó là công việc mang thai hộ. Nghĩ đến số tiền kiếm được rất lớn, không chỉ đủ trả nợ mà có thể giúp cô mở một cửa hàng nhỏ. "Tôi đồng ư tham gia", Ngô trả lời dứt khoát qua điện thoại.
Cô không nói với ai kể cả cha mẹ về quyết định của ḿnh. Cô đến Thượng Hải và trải qua nhiều đợt kiểm tra y tế.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1729016&stc=1&d=1611200663
Ngô Xuyên Xuyên ở Thành Đô với cô con gái Coco sinh ra nhờ mang thai hộ. Ảnh: ynet.com
Thời điểm đó Ngô cũng chưa hiểu mang thai hộ là ǵ, chỉ làm theo sự sắp xếp của "công ty". Sau khi khám sức khỏe, cô bắt đầu uống thuốc, tiêm thuốc, kiểm tra nội mạc tử cung và chuẩn bị cho việc cấy ghép. Ngô được "công ty" bố trí cho một bảo mẫu chăm sóc, không phải lo lắng về thức ăn, quần áo hay phương tiện đi lại.
Ngày thứ bảy sau khi khám sức khỏe, Ngô được thông báo độ dày của nội mạc tử cung đă đạt tiêu chuẩn và chuẩn bị cho cuộc cấy ghép vào hôm sau. Cô nhớ ḿnh được đưa đến nơi giống như một cơ sở y tế, xung quanh có 20-30 người phụ nữ đang chờ đến lượt. Tổng cộng có 3 phôi được đặt. Nhớ lại thời điểm làm thủ thuật, Ngô không đau đớn. "Tôi chỉ thấy gai người v́ đột ngột trở thành mẹ. Nhưng tự động viên mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp", cô nói.
Ca phẫu thuật thành công. Theo chỉ dẫn của "bác sĩ", Ngô được về nhà nghỉ ngơi và hạn chế hoạt động. "Phải kiềm chế hoạt động mạnh ngay cả hắt hơi", người bảo mẫu dặn ḍ. Ngô bắt đầu trở nên thận trọng, ngoài ăn và đi vệ sinh, thời gian c̣n lại chỉ nằm trên giường. Ngày thứ bảy sau cấy ghép, cô lấy que thử thai và hiện hai vạch. Đến ngày thứ mười bốn, Ngô được đưa đến bệnh viện xét nghiệm máu, kết quả cho thấy cô có thai.
Khoản thù lao 200.000 tệ của Ngô không được trả một lần. Theo quy định của "công ty", 15.000 tệ trong số này được trả theo mức tăng dần của các tháng mang thai, ngoài ra có "lương cố định" 2.000 tệ mỗi tháng. Phần c̣n lại khi thành công sẽ được trả sau.
Khi mang thai được một tháng, Ngô bị ra máu và dọa sảy, cô sờ tay lên bụng nói: "Con có thể đến với thế giới này bằng cách làm việc chăm chỉ. Chúng ta có thể cùng nhau thoát khỏi t́nh trạng khó khăn này". Có vẻ một "hợp đồng" được lập với sinh linh bé bỏng trong bụng, Ngô mong đứa bé sinh ra thuận lợi để thu đủ tiền.
Sau ba tháng mang thai, Ngô lập hồ sơ trong bệnh viện với danh tính vợ của khách hàng. Trong cuộc kiểm tra định kỳ sau đó, cô phát hiện ḿnh mắc giang mai. Người phụ nữ này khẳng định bản thân không làm ǵ để gây bệnh "Nếu có vấn đề th́ ngay từ khi kiểm tra sức khỏe ban đầu công ty phải phát hiện ra", cô cự căi với bảo mẫu. Ngô cho rằng chính môi trường cấy ghép không sạch hoặc phôi gửi vào có vấn đề.
Công ty yêu cầu cô không nói với khách hàng, đợi họ nghĩ giải pháp. Nhưng Ngô không ngờ, khách hàng sau khi biết cô mang thai đă vượt hàng ngh́n km từ Nội Mông đến thăm. Đó là một cặp vợ chồng ngoài 50 tuổi, có con trai nhưng mới mất v́ tai nạn nên t́m người đẻ thuê. Cặp vợ chồng này mua rất nhiều đồ ăn ngon cho Ngô và đưa một phong b́ tiền cảm ơn. Thấy họ quá tốt, cô cảm thấy áy náy.
Ngay tối đó, cô nhắn tin cho người vợ nói rằng bản thân đang mắc bệnh giang mai. "Tôi không thể tiếp tục nói dối hai người", phía bên kia chỉ im lặng. Thông qua điều trị ngăn chặn, Ngô chữa khỏi bệnh sau khi mang thai được 5 tháng. Cùng thời điểm này, cô nhận được cuộc gọi từ khách hàng, yêu cầu phá thai và không muốn tiếp tục hợp đồng nữa.
Vào ngày hôm đó, Ngô thức cả đêm, trong đầu có hai luồng suy nghĩ. Một là cô bỏ đứa trẻ trong bụng, hai là lo lắng về việc sinh ra một đứa bé không khỏe mạnh.
Rạng sáng, Ngô quyết định rời Thượng Hải. Cô sợ công ty sẽ đưa ḿnh vào ṿng lao lư. Lúc đó cô chỉ nhận được khoản tiền 15.000 tệ ban đầu và một phần "lương cố định" của công ty. Ư tưởng mang thai hộ để trả nợ chính thức thất bại từ thời điểm đó.
Cuối năm 2016, Ngô trở lại Thành Đô và có ư định bỏ thai. Tuy nhiên bác sĩ khẳng định cô khỏe mạnh và đứa trẻ cũng vậy. Hơn nữa đứa trẻ trong bụng ngày càng có nhiều cử động. Nó luôn đạp về phía trước ngực, những lúc như vậy cô sờ bụng nói: "Cục cưng à, mẹ con rất đau". Như hiểu lời, đứa trẻ lại ngoan ngoăn.
Căng thẳng, phấn khích, mong đợi và ngày càng xuất hiện nhiều cảm xúc từ sinh linh bé bỏng, những kư ức về lần làm mẹ đầu của Ngô được đánh thức. Càng ngày cô càng cảm thấy đứa con trong bụng thuộc về ḿnh.
Khi mang thai được 9 tháng, Ngô ra chợ t́m việc làm v́ hết tiền. Người ta giới thiệu cô cho một người đàn ông họ Trương đă ly hôn. Khi gặp nhau, cô kể cho Trương về hoàn cảnh của ḿnh và cả đứa bé trong bụng. Người đàn ông nói không bận tâm và đưa cô về nhà chăm sóc. Trương quan tâm tới đứa trẻ trong bụng Ngô hơn cả cô mong đợi, thậm chí anh nghĩ rằng nếu sau này hai người không ở được với nhau, có thể giao đứa bé cho anh nuôi.
Trong tài liệu do Ngô cung cấp, tên một phụ nữ khác được viết vào cột tên của người mẹ khi nhập viện. Theo giải thích của Ngô, lúc đó cô và Trương chưa kết hôn và không muốn anh chịu viện phí. V́ bản thân không có tiền nên cô đă bán giấy khai sinh của đứa trẻ cho người khác.
Tháng 4/2017 trải qua quá tŕnh sinh mổ trong bệnh viện. Lần đầu nh́n thấy Coco với hai lúm đồng tiền, Ngô có suy nghĩ duy nhất là mang đến hạnh phúc cho cô bé. Sau khi con gái chào đời, Ngô và Trương kết hôn. Người phụ nữ này cảm thấy cuộc sống của ḿnh cuối cùng cũng đă "nở hoa".
Tuy nhiên việc xin hộ khẩu cho con gái gặp trục trặc, vợ chồng Ngô xin tư vấn th́ được hướng dẫn nếu không có giấy khai sinh phải nộp hồ sơ xét nghiệm quan hệ huyết thống. Cả hai người không có quan hệ huyết thống với Coco, bởi vậy đă mua giấy khai sinh giả rồi làm giấy quan hệ huyết thống giả.... bị lừa mất hàng trăm ngh́n tệ.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1729017&stc=1&d=1611200663
Ngô Xuyên Xuyên t́m đến nhà bố mẹ đẻ của Coco ở Nội Mông. Ảnh: ynet.com
Cùng đường, tháng 12/2020, Ngô t́m bố mẹ đẻ của Coco ở Nội Mông với hy vọng cho cô bé một gia đ́nh đúng nghĩa. Không ngờ, cặp đôi này sau đó lại nhờ người khác mang thai hộ thành công một cặp song sinh. Nh́n thấy ảnh của Coco, ông bố chỉ nói "Rất tốt" nhưng không có ư định nhận con. Ông cũng không hứa về việc hỗ trợ vật chất cho cô bé.
Với Ngô, cô thấy hối hận nhiều việc đă làm kể từ khi bắt đầu mang thai hộ, nhưng lại hạnh phúc bởi sự xuất hiện của Coco. Dù không có quan hệ huyết thống với ai trong gia đ́nh nhưng cô bé này luôn được hưởng t́nh yêu thương từ mọi người. Nhà nghèo nhưng Coco vẫn được nuôi bằng sữa nhập khẩu, tă nhập khẩu từ khi mới sinh ra. Ai đi đâu về cũng mua vô số đồ chơi cho cô bé.
"Con muốn được đi học" là câu nói thường xuyên nhất của Coco. Cô bé cũng thích khiêu vũ, chỉ cần nghe nhạc là giơ bàn tay nhỏ lên uốn dẻo. Rất muốn cho con đi học, nhưng không nơi nào nhận bởi Coco không có hộ khẩu.
Ngô ngày càng không chắc chắn cô và con gái sẽ đi về đâu. Gần đây người phụ nữ này bắt đầu hỏi con: "Coco có thích mẹ không?", lần nào cô bé cũng gật đầu lia lịa. Và khi thấy Ngô khóc, Coco chạy đến ôm lấy mặt mẹ lau nước mắt. Người mẹ lúc này lại mỉm cười, lẩm bẩm đủ cho ḿnh nghe thấy: "Con gái giỏi quá, khi có hộ khẩu, con có thể được đi học múa, hát".
*VietBF@sưu tập
Năm 2016, người phụ nữ 43 tuổi này từ Thành Đô khăn gói đến Thượng Hải bởi đọc được thông tin "Tuyển dụng lương cao: một năm kiếm 200.000 tệ (720 triệu đồng)". Nhắn tin cho số điện thoại ghi trên tờ rơi tuyển dụng, cô được giới thiệu đó là công việc mang thai hộ. Nghĩ đến số tiền kiếm được rất lớn, không chỉ đủ trả nợ mà có thể giúp cô mở một cửa hàng nhỏ. "Tôi đồng ư tham gia", Ngô trả lời dứt khoát qua điện thoại.
Cô không nói với ai kể cả cha mẹ về quyết định của ḿnh. Cô đến Thượng Hải và trải qua nhiều đợt kiểm tra y tế.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1729016&stc=1&d=1611200663
Ngô Xuyên Xuyên ở Thành Đô với cô con gái Coco sinh ra nhờ mang thai hộ. Ảnh: ynet.com
Thời điểm đó Ngô cũng chưa hiểu mang thai hộ là ǵ, chỉ làm theo sự sắp xếp của "công ty". Sau khi khám sức khỏe, cô bắt đầu uống thuốc, tiêm thuốc, kiểm tra nội mạc tử cung và chuẩn bị cho việc cấy ghép. Ngô được "công ty" bố trí cho một bảo mẫu chăm sóc, không phải lo lắng về thức ăn, quần áo hay phương tiện đi lại.
Ngày thứ bảy sau khi khám sức khỏe, Ngô được thông báo độ dày của nội mạc tử cung đă đạt tiêu chuẩn và chuẩn bị cho cuộc cấy ghép vào hôm sau. Cô nhớ ḿnh được đưa đến nơi giống như một cơ sở y tế, xung quanh có 20-30 người phụ nữ đang chờ đến lượt. Tổng cộng có 3 phôi được đặt. Nhớ lại thời điểm làm thủ thuật, Ngô không đau đớn. "Tôi chỉ thấy gai người v́ đột ngột trở thành mẹ. Nhưng tự động viên mọi thứ đang diễn ra tốt đẹp", cô nói.
Ca phẫu thuật thành công. Theo chỉ dẫn của "bác sĩ", Ngô được về nhà nghỉ ngơi và hạn chế hoạt động. "Phải kiềm chế hoạt động mạnh ngay cả hắt hơi", người bảo mẫu dặn ḍ. Ngô bắt đầu trở nên thận trọng, ngoài ăn và đi vệ sinh, thời gian c̣n lại chỉ nằm trên giường. Ngày thứ bảy sau cấy ghép, cô lấy que thử thai và hiện hai vạch. Đến ngày thứ mười bốn, Ngô được đưa đến bệnh viện xét nghiệm máu, kết quả cho thấy cô có thai.
Khoản thù lao 200.000 tệ của Ngô không được trả một lần. Theo quy định của "công ty", 15.000 tệ trong số này được trả theo mức tăng dần của các tháng mang thai, ngoài ra có "lương cố định" 2.000 tệ mỗi tháng. Phần c̣n lại khi thành công sẽ được trả sau.
Khi mang thai được một tháng, Ngô bị ra máu và dọa sảy, cô sờ tay lên bụng nói: "Con có thể đến với thế giới này bằng cách làm việc chăm chỉ. Chúng ta có thể cùng nhau thoát khỏi t́nh trạng khó khăn này". Có vẻ một "hợp đồng" được lập với sinh linh bé bỏng trong bụng, Ngô mong đứa bé sinh ra thuận lợi để thu đủ tiền.
Sau ba tháng mang thai, Ngô lập hồ sơ trong bệnh viện với danh tính vợ của khách hàng. Trong cuộc kiểm tra định kỳ sau đó, cô phát hiện ḿnh mắc giang mai. Người phụ nữ này khẳng định bản thân không làm ǵ để gây bệnh "Nếu có vấn đề th́ ngay từ khi kiểm tra sức khỏe ban đầu công ty phải phát hiện ra", cô cự căi với bảo mẫu. Ngô cho rằng chính môi trường cấy ghép không sạch hoặc phôi gửi vào có vấn đề.
Công ty yêu cầu cô không nói với khách hàng, đợi họ nghĩ giải pháp. Nhưng Ngô không ngờ, khách hàng sau khi biết cô mang thai đă vượt hàng ngh́n km từ Nội Mông đến thăm. Đó là một cặp vợ chồng ngoài 50 tuổi, có con trai nhưng mới mất v́ tai nạn nên t́m người đẻ thuê. Cặp vợ chồng này mua rất nhiều đồ ăn ngon cho Ngô và đưa một phong b́ tiền cảm ơn. Thấy họ quá tốt, cô cảm thấy áy náy.
Ngay tối đó, cô nhắn tin cho người vợ nói rằng bản thân đang mắc bệnh giang mai. "Tôi không thể tiếp tục nói dối hai người", phía bên kia chỉ im lặng. Thông qua điều trị ngăn chặn, Ngô chữa khỏi bệnh sau khi mang thai được 5 tháng. Cùng thời điểm này, cô nhận được cuộc gọi từ khách hàng, yêu cầu phá thai và không muốn tiếp tục hợp đồng nữa.
Vào ngày hôm đó, Ngô thức cả đêm, trong đầu có hai luồng suy nghĩ. Một là cô bỏ đứa trẻ trong bụng, hai là lo lắng về việc sinh ra một đứa bé không khỏe mạnh.
Rạng sáng, Ngô quyết định rời Thượng Hải. Cô sợ công ty sẽ đưa ḿnh vào ṿng lao lư. Lúc đó cô chỉ nhận được khoản tiền 15.000 tệ ban đầu và một phần "lương cố định" của công ty. Ư tưởng mang thai hộ để trả nợ chính thức thất bại từ thời điểm đó.
Cuối năm 2016, Ngô trở lại Thành Đô và có ư định bỏ thai. Tuy nhiên bác sĩ khẳng định cô khỏe mạnh và đứa trẻ cũng vậy. Hơn nữa đứa trẻ trong bụng ngày càng có nhiều cử động. Nó luôn đạp về phía trước ngực, những lúc như vậy cô sờ bụng nói: "Cục cưng à, mẹ con rất đau". Như hiểu lời, đứa trẻ lại ngoan ngoăn.
Căng thẳng, phấn khích, mong đợi và ngày càng xuất hiện nhiều cảm xúc từ sinh linh bé bỏng, những kư ức về lần làm mẹ đầu của Ngô được đánh thức. Càng ngày cô càng cảm thấy đứa con trong bụng thuộc về ḿnh.
Khi mang thai được 9 tháng, Ngô ra chợ t́m việc làm v́ hết tiền. Người ta giới thiệu cô cho một người đàn ông họ Trương đă ly hôn. Khi gặp nhau, cô kể cho Trương về hoàn cảnh của ḿnh và cả đứa bé trong bụng. Người đàn ông nói không bận tâm và đưa cô về nhà chăm sóc. Trương quan tâm tới đứa trẻ trong bụng Ngô hơn cả cô mong đợi, thậm chí anh nghĩ rằng nếu sau này hai người không ở được với nhau, có thể giao đứa bé cho anh nuôi.
Trong tài liệu do Ngô cung cấp, tên một phụ nữ khác được viết vào cột tên của người mẹ khi nhập viện. Theo giải thích của Ngô, lúc đó cô và Trương chưa kết hôn và không muốn anh chịu viện phí. V́ bản thân không có tiền nên cô đă bán giấy khai sinh của đứa trẻ cho người khác.
Tháng 4/2017 trải qua quá tŕnh sinh mổ trong bệnh viện. Lần đầu nh́n thấy Coco với hai lúm đồng tiền, Ngô có suy nghĩ duy nhất là mang đến hạnh phúc cho cô bé. Sau khi con gái chào đời, Ngô và Trương kết hôn. Người phụ nữ này cảm thấy cuộc sống của ḿnh cuối cùng cũng đă "nở hoa".
Tuy nhiên việc xin hộ khẩu cho con gái gặp trục trặc, vợ chồng Ngô xin tư vấn th́ được hướng dẫn nếu không có giấy khai sinh phải nộp hồ sơ xét nghiệm quan hệ huyết thống. Cả hai người không có quan hệ huyết thống với Coco, bởi vậy đă mua giấy khai sinh giả rồi làm giấy quan hệ huyết thống giả.... bị lừa mất hàng trăm ngh́n tệ.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1729017&stc=1&d=1611200663
Ngô Xuyên Xuyên t́m đến nhà bố mẹ đẻ của Coco ở Nội Mông. Ảnh: ynet.com
Cùng đường, tháng 12/2020, Ngô t́m bố mẹ đẻ của Coco ở Nội Mông với hy vọng cho cô bé một gia đ́nh đúng nghĩa. Không ngờ, cặp đôi này sau đó lại nhờ người khác mang thai hộ thành công một cặp song sinh. Nh́n thấy ảnh của Coco, ông bố chỉ nói "Rất tốt" nhưng không có ư định nhận con. Ông cũng không hứa về việc hỗ trợ vật chất cho cô bé.
Với Ngô, cô thấy hối hận nhiều việc đă làm kể từ khi bắt đầu mang thai hộ, nhưng lại hạnh phúc bởi sự xuất hiện của Coco. Dù không có quan hệ huyết thống với ai trong gia đ́nh nhưng cô bé này luôn được hưởng t́nh yêu thương từ mọi người. Nhà nghèo nhưng Coco vẫn được nuôi bằng sữa nhập khẩu, tă nhập khẩu từ khi mới sinh ra. Ai đi đâu về cũng mua vô số đồ chơi cho cô bé.
"Con muốn được đi học" là câu nói thường xuyên nhất của Coco. Cô bé cũng thích khiêu vũ, chỉ cần nghe nhạc là giơ bàn tay nhỏ lên uốn dẻo. Rất muốn cho con đi học, nhưng không nơi nào nhận bởi Coco không có hộ khẩu.
Ngô ngày càng không chắc chắn cô và con gái sẽ đi về đâu. Gần đây người phụ nữ này bắt đầu hỏi con: "Coco có thích mẹ không?", lần nào cô bé cũng gật đầu lia lịa. Và khi thấy Ngô khóc, Coco chạy đến ôm lấy mặt mẹ lau nước mắt. Người mẹ lúc này lại mỉm cười, lẩm bẩm đủ cho ḿnh nghe thấy: "Con gái giỏi quá, khi có hộ khẩu, con có thể được đi học múa, hát".
*VietBF@sưu tập