Log in

View Full Version : HẠI CON V̀ BỆNH... SĨ !


goodidea
03-17-2021, 09:42
Mùa thu là mùa đến trường. Bao vần thơ bao ca khúc viết về cảm xúc của mùa này dường như vẫn chưa bao giờ đủ . Những vần thơ , những khúc ca ngọt ngào trong sáng làm sao.

https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1757829&stc=1&d=1615974013

Ấy vậy mà giờ đây thời điểm trước đó thực sự trở thành một cuộc đua khốc liệt của những người lớn .Và bỗng nhiên trẻ con vô h́nh chung trở thành những nạn nhân vô tội của một thứ bệnh có tên là bệnh sĩ của cha mẹ chúng.
- Anh à ! Em đang băn khoăn sang năm con bé nhà ḿnh lên cấp hai không biết nên cho con học đúng tuyến hay trái tuyến đây anh ạ!
Thấy mẹ hỏi bố, con bé bèn nói:
- Ứ ừ , con không muốn xa các bạn lớp cũ đâu con muốn theo các bạn học tiếp lên cấp 2 ở trường con cơ !
Bố ś một cái rơ mạnh, quay sang mắng yêu nó:
- Hừm, không được, con gái của bố là phải học ở trường có thương hiệu, để bố đi nhậu ai hỏi bố c̣n tự hào ngẩng mặt lên trả lời chứ!
- Ứ ừ con không muốn xa các bạn đâu!
- Không được bố đă quyết định là con phải nghe! À mà bố đă mất công chạy trường cho con là con phải luôn dẫn đầu lớp đấy nhé ! Nói chung điểm mang về là phải chín mười! Chứ không ai hỏi “ Cháu nhà học được không ? “ bố biết trả lời sao con nhỉ!
Con bé mặt ỉu śu śu thất vọng v́ nó biết trong nhà bố đă quyết như giời quyết không ai có thể xoay chuyển được t́nh thế!
- À em ạ ! Chạy vào trường thương hiệu rồi nhẽ phải xin tiếp cho con vào bằng được lớp chọn em à đă đẳng cấp th́ đẳng cấp luôn thể!
Mẹ con bé buông xuôi :
- ùi tuỳ anh, anh quyết thế nào em theo!
Tuần sau, bố phấn khởi về nhà thông báo một câu xanh rờn :
- Xong rồi! Ok rồi con nhé! Con đă có tên trong trường điểm của quận nhà ta và có tên trong lớp chọn luôn! Ok!
Vậy việc con lại là ở con , con học thế nào để khi bố đi nhậu với bạn bè bố c̣n được tự hào kể về con khi có ai hỏi!
Con bé mở tṛn xoe mắt nh́n bố như mắt con lật đật của Nga thời tem phiếu. Một đôi mắt biểu cảm rơ sự bất lực và tuyệt vọng.
Thế rồi nó bắt đầu bị bố đưa vào một cuộc chiến chạy đua thương hiệu khốc liệt . Ngày chia tay với các bạn lớp cũ nơi nó gắn bó năm năm ở bậc tiểu học là ngày buồn thảm nhất! Nó viết lưu bút cho các bạn mà mắt đẫm lệ! Nó ôm các bạn khóc nức nở. Mấy hôm sau ở nhà nó buồn bă , ăn cơm xong ôm con gấu to mẹ mua cho lên giường nằm khóc thút thít.
- Em! Bắt đầu tuần sau em chịu khó đèo con đi học thêm nhé ! Vào lớp chon để đứng đầu lớp là phải nỗ lực không ngừng nghỉ ! Anh đă t́m hiểu hỏi đươc cho con toàn chỗ học thêm xịn nhất cô giáo có thương hiệu nhất , giáo viên dạy giỏi cấp thành phố cả đấy!
Mẹ con bé thở dài như bất lực:
- Vầng!
Đoạn bố quay sang động viên con gái:
- Bố đă lo hoàn tất cho con mọi điều ok rồi nhé! Trường điểm lớp chọn rồi nhé ! Việc của con bây giờ là chỉ có học học nữa học măi như ông Lê Nin ngày xưa đă nói để dẫn đầu lớp chọn nhé ! Con không làm được bố xấu hổ với bạn bè lắm!
V́ bố đường hoàng là sếp , nhân viên mà biết con sếp học không giỏi th́ bố nhục nhă lắm !
Và rồi con bé hết cả mùa hè ! Nó bắt đầy một cuộc chạy xô thực sự ! Cái câu nói dặn ḍ của bố hôm qua cứ ám ảnh nó buộc nó phải chạy đua tốc độ để đáp ứng .
Một ngày ngồi sau xe máy của mẹ chạy xô đi học thêm ba ca học trước chương tŕnh để dẫn đầu lớp chọn khiến con bé phờ phạc mệt mỏi!
Nó chỉ biết vùi đầu vào sách vở để giải toán và làm văn nâng cao .
Nh́n lũ bạn trong ngơ hồn nhiên chạy nhảy đùa nghich vui chơi mà nó thèm! Nó có cảm giác bị nhốt như công chúa trong cung cấm .Nó khao khát được vui chơi được hồn nhiên nô đùa như các vạn cùng trang lứa trong ngơ.
Một buổi chiều, nó quyết định tháo cũi sổ lồng. Nó lẻn ra khỏi nhà theo lũ bạn trốn ra ngoài công viên chơi ! Nó tung tăng chạy nhảy nô đùa , cười thoả sức, mọi cảm xúc bỗng sung sướng vỡ oà ! Nó có cảm giác giống như một con chim non được thoát cũi sổ lồng bay trên bầu trời của tự do!
Đang nô đùa thoả thích nó tái mét run rẩy ! Bố xuất hiện như ông thiên lôi trước mặt!
- Con về thay quần áo ngay! Chuẩn bị lên xe bố trở đi học ! Bố nói con phải dẫn đầu lớp chon con quên rồi sao!
Con bé đứng chết sững! Sao lúc này nó cảm thấy sợ bố nó đến thế! Xa lạ đến thế! Nó hét lên một tiếng kinh hoàng :
- Con không yêu bố nữa! Bố tránh xa con ra! Con muốn được là chính ḿnh!
Thấy nó thét lên như vậy bố nó cũng hét lên :
- Con phải dẫn đầu lớp chọn ! Con phải nghe lời bố !!!!
- Không không không !!!!!
Và những ngày sau cứ nửa đêm con bé lên cơn thần kinh hoảng loạn , mỗi lần như vậy người nó vă mồ hôi ! Chân tay đập xuống giường loạn xạ ! Nó lại hét lên trong mơ :
- Không không không !!!!!!
Mẹ nó thương nó nhưng sợ bố chẳng dám kêu than nửa lời ! Chỉ biết ôm chặt lấy nó mắt rơm rớm khóc và lo âu !
C̣n ông bố th́ vẫn một mực “ Nó phải dẫn đầu lớp chọn “ v́ là con sếp th́ không thể không học xuất sắc !
Hậu quả con bé bị trầm cảm , suốt ngày ngồi trong buồng không muốn ra chỗ đèn sáng . Nó buồn bă vô cảm ôm con gấu ngồi bất động và phải nhờ bác sĩ tâm lí điều trị một thời gian dài .
Vậy đó trong xă hội bây giờ trẻ con bị trầm cảm nhiều lắm ! Có em do áp lực học tập quá lớn đă có hành vi tự tử do trầm cảm mất kiểm soát .
Và than ôi , nguyên nhân dẫn đến chứng bệnh này của trẻ lại là do bệnh sĩ của cha mẹ chúng !

VietBF@sưu tập