PDA

View Full Version : NGƯỜI YÊU CỦA TÔI MUỐN TRỞ THÀNH TU SĨ


goodidea
03-29-2021, 04:12
- Anh về thăm nhà với em được không?
Tôi không thể tin những ǵ tai ḿnh nghe thấy. Lần đầu tiên từ khi quen nhau, em rủ tôi về thăm nhà. Nhưng tại sao lại là về thăm nhà mà không phải là về nhà em chơi? Trong đầu tôi chợt nảy ra ư nghĩ ḱ quặc đó. Rồi lại nhanh chóng bỏ qua, có lẽ chỉ là một cách nói khác. Tôi vội vàng gật đầu. Như kiểu sợ nếu không nhanh đưa ra quyết định th́ em sẽ đổi ư vậy.

https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1765012&stc=1&d=1616991112

Giữa tôi và em có một khoảng cách. Ấy là em thường nói với tôi vậy. Tôi quen em t́nh cờ trong một event của công ty. Khi đó, chúng tôi kết hợp cùng nhau dưới vai tṛ là hai MC. Rất nhanh th́ chúng tôi t́m thấy nhiều điểm chung. Rồi th́ tôi đem ḷng yêu mến em từ lúc nào không biết.
Khoảng cách mà em nói đến, gần đây em mới thổ lộ. Đó chính là tôn giáo.
Từ khi hai đứa có quan hệ thân thiết một chút. Tôi vẫn hay dành thời gian mỗi tối thứ 7 đưa em đi nhà thờ. Với tôi, nhà thờ công giáo thật xa lạ. Từ phía ngoài nh́n là kiến trúc nhà với mái cao chót vót. Phía trên là cây thánh giá. Những hoạ tiết trang trí cầu kỳ, với tượng Đức Chúa và tháp chuông. Phía trong nhà thờ là những bức hoạ chân dung và những tích cổ mà tôi xem không hiểu nổi. Tôi thường chỉ đứng ngoài chờ em sau mỗi lần em dự lễ.
Ngày tôi chính thức tỏ t́nh. Em từ chối.
- Em xin lỗi, nhưng em không có ư định lấy chồng.
Tôi đă chết lặng sau câu từ chối ấy. Trước kia, tôi tưởng rằng “khoảng cách” mà em nói đến chỉ là v́ tôi là người “vô thần”, c̣n em là người công giáo. Tôi đă có những t́m hiểu nhất định. “Lương” và “công” vẫn có thể kết hôn cùng nhau. Chỉ là người ngoài như tôi sẽ phải tham dự một khoá học và dâng lễ rửa tội. Những việc đó, v́ t́nh yêu với em tôi sẵn sàng chấp nhận. Vậy mà khi nghe lời từ chối ấy, tôi đă hiểu ra theo một góc nh́n khác. Phải chăng đó chỉ là cái cớ mà em đưa ra.
Nhưng đúng vào lúc tôi tuyệt vọng nhất. Em lại muốn tôi về thăm nhà cùng em. Đây phải chăng là trao cho tôi một cơ hội hay muốn tôi thấy khó mà lui. Mặc kệ là ǵ chuyến đi này tôi nhất định không thể bỏ lỡ.
Đây sẽ là lần đầu tiên tôi đón Giáng Sinh tại một vùng xứ đạo thực thụ. Quê em là vùng đất giáp ranh giữa Thanh Hoá và Nghệ An. Ấn tượng đầu tiên của tôi với mảnh đất này không phải là sự trù phú. Mà là những nhà thờ công giáo mọc rất gần nhau. Từ nhà thờ này, có thể dễ dàng nh́n thấy nóc nhà thờ khác. Nhân sinh quan của tôi có một chút vặn vẹo. Chưa bao giờ tôi nh́n thấy nhiều nhà thờ gần nhau như thế.
- Giới thiệu với Bố và D́. Đây là người yêu của con.
Một câu giới thiệu trực tiếp đến mức mà tôi nghe xong cũng thấy khó tin. Điều này tôi thật sự là không được báo trước. Chẳng phải là em đă từ chối lời tỏ t́nh của tôi hay sao? Chẳng phải là em nói không muốn lấy chồng sao? Nếu là em suy nghĩ lại và thay đổi th́ nó cũng quá nhanh đi. Tất nhiên trong ḷng tôi dâng lên một niềm vui lớn không nói nổi thành lời. Bữa cơm hôm đó với tôi là một kỷ niệm không bao giờ quên.
- Em xin lỗi, v́ đă không nói trước với anh. Nhưng những điều em nói trong bữa tối, anh đừng coi là thật.
A. Tôi thấy trong ḷng nhói lên. Trên miệng có chút khô khốc và đắng chát. Sau bữa ăn, tôi có thời gian cùng em đi dạo phố. Tưởng rằng em sẽ giải thích với tôi cái sự lạ lùng khi năy. Không ngờ em lại dội một gáo nước lạnh vào ngọn lửa niềm tin mới được nhóm lại trong tôi.
- Bố và D́ của em, họ nói chỉ cần em có người yêu, họ sẽ không xen vào chuyện của em nữa.
Đó là lư do mà em đưa tôi về thăm nhà ư? Chỉ để cùng em diễn một vở kịch. Để em không c̣n bị một người em gọi là bố, và một người là mẹ kế xen vào cuộc sống riêng tư của ḿnh sao? Dằn xuống những tự ái cá nhân, với t́nh yêu của ḿnh dành cho em. Tôi tự hài ḷng với vai diễn nhỏ mà ḿnh vừa dành được. Thôi th́ không có được t́nh yêu của em. Nhưng giúp em giải quyết những phiền phức. Ôm cái danh hiệu người yêu có tiếng mà không có miếng này cũng không thiệt. Mà nghĩ đi cũng phải nghĩ lại. Em lựa chọn tôi, thực ra cũng đă coi tôi là người em tin tưởng đến nhường nào.
Em dẫn tôi đi chơi một ṿng quanh xóm đạo. Giới thiệu cho tôi những tập tục của người dân nơi đây đón giáng sinh. Ngoài trang trí cây thông noel. Ở khu vực này nhà nào cũng làm một chiếc đèn ngôi sao lớn năm cánh treo ở nơi cao nhất trong nhà. Đó không phải là đèn lồng như dịp lễ trung thu, mà là ngôi sao giáng sinh đem lại ánh sáng dẫn dắt ngày Chúa ra đời. Là phép lạ của thượng đế.
Mỗi gia đ́nh đều chuẩn bị một bàn bánh kẹo. Không khác ǵ so với người ngoài bắc đón tết âm lịch. Trong mắt từ trẻ nhỏ đến các cụ già đều có một niềm vui hân hoan không nói thành lời.
Em xuưt xoa chà hai tay vào nhau dù đă mặc áo bông và đội mũ len ấm áp. Giáng sinh năm nay thật sự rất lạnh. Nhưng em thích không khí như vậy. Thích cái cảm giác hà hơi cũng tạo ra một làn khói trắng mỏng manh. Mấy năm gần đây ngày giáng sinh thời tiết cũng ấm áp. Thật là khiến cho ḷng người cũng cảm thấy mất mát.
- Em có một ước mơ là được cùng những người em yêu thương nhất đón một lễ giáng sinh trọn vẹn anh ạ.
Tôi và em đứng phía sau nhà thờ, nơi có một ban công nh́n ra phía bờ sông. Tôi nh́n sang em sau câu giăi bày ấy. Thấy đôi mắt em vương những hạt buồn phiền. Em đă từng kể cho tôi về gia đ́nh của ḿnh. Bố mẹ em cưới nhau không được bao lâu th́ bố bỏ mẹ con em ở lại vùng đất này để đi làm xa. Sau đó ông ấy trở về khi mẹ em qua đời sau một tai nạn lao động. Nhưng ông không về một ḿnh mà đưa thêm D́ và một con riêng. Lúc đó em mới 7 tuổi c̣n quá nhỏ để phản đối.
Vậy là chẳng có giáng sinh nào em được ở bên đủ cả mẹ lẫn bố. Trong sâu thẳm trái tim em là sự thiếu hụt dai dẳng thứ t́nh cảm gia đ́nh. Cái niềm vui nhỏ bé được nhận những lời chúc phúc đủ đầy của cả cha lẫn mẹ. Niềm vui khi sau đêm noel sáng dậy được nhận những món quà trong những chiếc vớ lớn của “ông già noel”.
Chắc là em giận bố lắm, dù cuối cùng th́ ông ấy đă trở về và chăm sóc em đến tận khi trưởng thành. Nhưng những tổn thương ông gây ra cho mẹ con em th́ em vẫn sẽ nhớ măi mà chẳng bao giờ có thể quên. Lúc đó tôi có kích động muốn ôm em vào ḷng ḿnh. Muốn đem cho em hơi thở ấm áp của thứ t́nh yêu nồng nàn bỏng cháy trong trái tim tôi.
- Em sẽ đi tu anh ạ. Sẽ trở thành một Tu Sĩ.
- Tại sao em lại chọn con đường ấy? Em c̣n trẻ và có nhiều hoài băo cơ mà?
- V́ em phải thực hiện một lời hứa với Đức Chúa trời.
—————————————
Tôi và e trở về nhà khi kim đồng hồ đă chỉ 11 giờ đêm. Chỉ thấy bố em trong bộ lễ phục, có lẽ ông sắp lên nhà thờ để dâng lễ.
- Cháu có muốn đi nhà thờ cùng chú không?
Thực ra, tâm trạng tôi lúc đó không được tốt. Nhưng tôi cũng chưa từng dự Lễ Vọng giáng sinh lần nào trong đời. Nên đồng ư cùng ông đi tới nhà thờ.
Vào phía trong nhà thờ là một thế giới rất khác. Phía trên là điện thờ được trang hoàng tráng lệ. Có cảm giác như cả câu chuyện lịch sử của Chúa Giêsu đều được bày ra trước mặt. Xung quanh là ban nhạc và dàn hợp xướng đă sẵn sàng cho buổi lễ. Trong không khí trang nghiêm các con chiên ngoan đạo đă ngồi thành hàng trên những chiếc ghế băng dài. Những người đến muộn xếp hàng dài đến tận cổng vào của nhà thờ.
- Đây có thể sẽ là lễ giáng sinh cuối cùng của chú.
Ôi chao, sao bố con nhà này giống nhau đến vậy. Mở miệng ra nói toàn chuyện giật gân. Tôi thầm than trong ḷng nhưng cũng đầy cảm thán.
Hoá ra chú cũng không phải là người theo đạo từ nhỏ. Chú chỉ mới trở thành con chiên sau khi quay về nơi này giành quyền chăm sóc con khi vợ chú qua đời. Lúc trước, khi hai người cưới nhau không được gia đ́nh đồng ư. Nhưng v́ cô chú có con mà phải miễn cưỡng chấp nhận. Sau đó th́ chú bỏ ra bắc đi làm và lấy vợ mới.
- Tuổi trẻ của chú là những chuỗi ngày bồng bột. Sống theo bản năng và không có đức tin. Những sai lầm nối tiếp sai lầm khiến cho hai mẹ con nó phải chịu đựng những tháng ngày nhọc nhằn và tủi nhục. Chú đă cố gắng bù đắp cho nó. Nhưng giờ chú không c̣n nhiều thời gian nữa rồi. May mà có Đức Chúa phù trợ. Chú kéo dài được đến ngày hôm nay đă là cả một kỳ tích.
Ông nh́n tôi với ánh mắt đầy hy vọng. Có vẻ như muốn trao gửi người con gái này của ông cho tôi. Trời ơi, tôi phân vân đến mức trân chối không biết giải thích thế nào. Tôi yêu con gái chú lắm chứ. Nhưng cô ấy nào có muốn lấy tôi. Cô ấy c̣n muốn đi tu kia ḱa.
- Linh mục Phaolo đă nói cho chú biết. Con bé muốn trở thành Tu Sĩ. Con có biết chuyện này không?
Hoá ra là chú đă biết dự định của em. Nhưng tại sao vẫn tin tưởng thân phận người yêu này của tôi. Nếu tôi trả lời là không biết, có phải là sẽ lộ ra thân phận người yêu giả mạo của ḿnh hay không? C̣n nếu nói biết. Đùa à, ai lại đồng t́nh với việc người yêu ḿnh sẽ trở thành một Tu Sĩ cơ chứ. Trước câu tra xét có phần bất ngờ ấy. Tôi lưỡng lự không thể nói thành lời.
- Con bé hứa với Chúa trời rằng, Nó sẽ trở thành một Tu sĩ, cả đời cầu nguyện cho chú b́nh yên qua khỏi căn bệnh này. Nhưng con bé đă sai rồi. Chúa trời sẽ không bao giờ chấp nhận thoả hiệp với ai bất cứ điều ǵ. Cho dù là điều đó xuất phát từ ḷng hiếu thuận đi chăng nữa. Thời gian của chú không c̣n nhiều nữa. Nên Linh mục cũng đă đồng ư với chú sẽ tŕ hoăn việc đó lại. Phần c̣n lại ta hy vọng vào con.
- Nhưng cô ấy đă từ chối lời tỏ t́nh của cháu rồi chú ạ.
Ông chú nh́n tôi với ánh mắt nh́n một kẻ ngốc nghếch. Tôi thật sự xứng đáng bị coi là một gă ngờ nghệch trước việc đọc suy nghĩ của phụ nữ. Nếu là người khác th́ tôi đă nổi đoá với biểu t́nh khuôn mặt như vậy, nhưng trong trường hợp này th́ tôi lại mong chờ lời giải thích từ chú nhiều hơn.
- Với con bé, giáng sinh luôn là một dịp đặc biệt. Người nó đưa về vào dịp này, nhất định là người nó hết mực yêu thương.
Phải rồi, tôi như người mơ được người khác thức tỉnh. Em đă nói với tôi rằng ước mơ của em là được cùng những người ḿnh yêu thương nhất đón giáng sinh. Vậy hôm nay tôi có mặt ở đây chẳng phải là cũng nằm trong số đó hay sao.
Giờ th́ tôi đă hiểu v́ sao em nóng ruột muốn trở thành một Tu Sĩ như thế. Em sợ nếu ḿnh không nhanh chóng thực hiện lời hứa ấy. Chúa sẽ nổi giận và đưa bố em đi mất. Hoá ra em không hận bố ḿnh như em vẫn nói. Em yêu bố nhiều hơn bất cứ ai ở trên đời và em cũng yêu tôi.
Em giống như cô bé bán diêm. Dầm ḿnh trong đêm giáng sinh lạnh giá. Đốt những que diêm trong bao diêm hy vọng của ḷng ḿnh. Lần lượt nh́n những ước mơ của ḿnh trôi qua và tan biến. Dành tất cả sự sùng bái và đức tin mong đánh đổi lấy một phép nhiệm màu.

VietBF@sưu tập