Romano
04-03-2021, 15:55
Sự thờ ơ của nhân chứng trong hai vụ tấn công vào người gốc Á mới nhất tại New York đă cho thấy "hiệu ứng người ngoài cuộc" - khái niệm được đưa ra sau vụ án Genovese năm 1964.
“New York một lần nữa đă củng cố danh tiếng lâu đời về sự thờ ơ”, báo South China Morning Post mở đầu bài b́nh luận ngày 2/4 về các vụ tấn công người Mỹ gốc Á gần đây, và gợi lại vụ án Kitty Genovese khét tiếng cách đây gần 60 năm.
Ngày 29/3, thành phố New York đă chứng kiến không chỉ một mà đến hai vụ hành hung vô cớ nhắm vào người Mỹ gốc Á. Các vụ tấn công này là những câu chuyện mới nhất trong làn sóng tội ác v́ phân biệt chủng tộc đối với người gốc Á nổ ra trên khắp nước Mỹ kể từ đại dịch.
Tuy nhiên, South China Morning Post cho rằng điều đáng lo ngại nhất trong cả hai vụ tấn công trên là sự thờ ơ của những người ngoài cuộc.
Không ai can thiệp
Theo New York Times, một phụ nữ 65 tuổi gốc Philippines đang đi bộ ngang qua một ṭa nhà gần Quảng trường Thời đại th́ bị một người đàn ông bất ngờ đá vào bụng. Ông ta sau đó đạp nạn nhân thêm ba lần nữa và cuối cùng buông lời nhục mạ trước khi rời đi.
Trong khi đó, ba người đàn ông đứng ở sảnh ṭa chung cư gần hiện trường chứng kiến vụ việc nhưng không can thiệp. Khi người phụ nữ cố đứng dậy, một trong ba nhân chứng - được cho là nhân viên bảo vệ - đă đóng cửa trước của ṭa nhà lại.
Cùng ngày hôm đó, một người đàn ông gốc Á đă bị đấm và bị kẹp cổ đến bất tỉnh trên một chuyến tàu điện ngầm đông đúc. Có người đă quay phim và đưa lên mạng xă hội, nhưng không một ai tại hiện trường cố gắng giúp đỡ.
Trên thực tế, các nhà tâm lư học có một thuật ngữ cho hiện tượng này, được gọi là “hiệu ứng người ngoài cuộc”, theo South China Morning Post.
Thuật ngữ nảy sinh từ một vụ giết người khét tiếng ở New York vào thập niên 1960. Trớ trêu thay, hiện tượng này ngày càng phổ biến.
Hiệu ứng người ngoài cuộc
Hiệu ứng người ngoài cuộc c̣n được gọi là hội chứng Genovese, đặt theo tên của Kitty Genovese, một phụ nữ trẻ bị hăm hiếp và giết chết vào năm 1964 bên ngoài ṭa nhà mà cô ở. Nhiều hàng xóm được cho là đă chứng kiến vụ án nhưng không can ngăn.
Vụ việc đă trở thành một trong những vụ giết người khét tiếng nhất New York, sau khi nó làm phát sinh một nhánh mới trong nghiên cứu tâm lư, chuyên nghiên cứu về hiện tượng thờ ơ của nhân chứng, nhằm giải thích tại sao người chứng kiến lại không giúp đỡ nạn nhân. Tâm lư này thậm chí c̣n được áp dụng trong cuộc diệt chủng Holocaust của Đức Quốc xă trong Thế Chiến II.
Nghiên cứu về hiện tượng tâm lư trên bắt nguồn từ một bài báo đưa thông tin sai lệch trên tờ New York Times năm đó, với tiêu đề: "37 nhân chứng không báo cảnh sát" (số nhân chứng được nêu ra trong câu chuyện là 38).
Con số nhanh chóng gây được sự chú ư. Vào cuối năm đó, một biên tập viên của báo này thậm chí c̣n xuất bản một cuốn sách có tựa đề “Ba mươi tám nhân chứng: Vụ án Kitty Genovese”.
Theo Guardian, bắt đầu từ năm 1969, các nhà nghiên cứu tâm lư xă hội John Darley và Bibb Latane, hai người theo dơi sát sao vụ án Genovese, đă xuất bản hàng loạt bài báo về công tŕnh của họ. Ngoài việc xác định đâu là nguyên nhân khiến các nhân chứng thờ ơ, họ c̣n mong muốn xác định được số lượng nhân chứng tối thiểu có thể gây ra “sự do dự tập thể”.
Sau khi thực hiện hàng loạt thí nghiệm lâm sàng, họ đưa ra kết luận rằng các nhân chứng ít có khả năng giúp đỡ nạn nhân hơn nếu xung quanh có nhiều nhân chứng khác. Và, nếu càng có nhiều người xung quanh th́ khả năng có người can thiệp càng ít v́ ai cũng nghĩ rằng người khác sẽ lên tiếng.Trong nhiều thập kỷ, các t́nh tiết của câu chuyện về vụ án Genovese trên New York Times đă bị đặt ra nghi vấn hoặc thậm chí bị bóc trần là sai sự thật. Theo cuốn sách của Kevin Cook xuất bản năm 2014 nói về vụ án này, hóa ra, ban đầu hung thủ đă tấn công Genovese và bỏ trốn khi một người hàng xóm kêu cứu. Hầu hết người chứng kiến cho rằng sự việc đă dừng lại ở đó.
Tuy nhiên, nạn nhân - khi đó bị thương - đă ḅ ra phía sau ṭa nhà. Hầu hết nhân chứng đều được cho là không thể nh́n thấy hay nghe thấy diễn biến tiếp theo của vụ án tại khu vực này. Tại đây, hung thủ quay lại, cưỡng hiếp Genovese và đâm cô trọng thương.
Chỉ có hai nhân chứng được xác định là có thể chứng kiến toàn bộ chuỗi sự kiện nhưng không can thiệp, hoặc ít nhất là không trực tiếp can thiệp. Một trong hai người này cuối cùng đă báo cảnh sát và đến an ủi bạn cùng pḥng với nạn nhân.
Dẫu vậy, các nhà tâm lư lập luận rằng những thí nghiệm lâm sàng tạo ra thuật ngữ “hiệu ứng người ngoài cuộc” nên được đánh giá độc lập với vụ án Genovese, bất kể thông tin ban đầu do tờ New York Times đưa ra có chính xác hay không, theo South China Morning Post.
Tờ báo này nhận xét bất chấp hiện tượng tâm lư nêu nên có thật hay không, th́ hai vụ tấn công người Mỹ gốc Á ở New York vào đầu tuần này cũng đă cho thấy sự thơ ơ rơ ràng của các nhân chứng.
The witness's indifference in the two latest Asian attacks in New York has demonstrated the "bystander effect" - a concept introduced after the 1964 Genovese case.
"New York has once again strengthened its longstanding reputation of indifference," the South China Morning Post opened an April 2 commentary on recent Asian American attacks, and recalled the case. Kitty Genovese was notorious nearly 60 years ago.
On March 29, New York City witnessed not one but two unjustified attacks against Asian Americans. These attacks are the latest in a wave of racist crimes against Asians that have erupted across America since the pandemic.
However, the South China Morning Post said that the most worrying of both attacks was the indifference of bystanders.
No one interfered
According to the New York Times, a 65-year-old Filipino woman was walking past a building near Times Square when a man suddenly kicked her in the stomach. He then kicked the victim three more times and finally let out his insults before leaving.
Meanwhile, three men standing in the lobby of an apartment building near the scene witnessed the incident but did not interfere. As the woman tried to get up, one of the three witnesses - believed to be a security guard - closed the front door of the building.
That same day, an Asian man was punched and strangled to unconscious on a crowded subway train. Someone filmed it and posted it on social media, but no one at the scene was trying to help.
In fact, psychologists have a term for this phenomenon, called the "bystander effect," according to the South China Morning Post.
The term arose from a notorious murder in New York in the 1960s. Ironically, this phenomenon is growing in popularity.
Effect bystanders
The bystander effect is also known as Genovese syndrome, named after Kitty Genovese, a young woman who was raped and killed in 1964 outside the building where she lived. Many neighbors are said to have witnessed the case but did not dissuade it.
The incident has become one of New York's most notorious murders, after it gave rise to a new branch of psychological research, specializing in the study of witness indifference, to explain why people Witnessing does not help the victim. This mentality was even applied during the Holocaust genocide of Nazi Germany during World War II.
The study of the psychological phenomenon originated from a misinformed article in the New York Times that year, titled: "37 witnesses did not report to the police" (number of witnesses mentioned in the story. is 38).
The number quickly caught attention. Later that year, an editor of the newspaper even published a book titled "Thirty-eight witnesses: The Kitty Genovese Case".
According to the Guardian, starting in 1969, the psychosocial researchers John Darley and Bibb Latane, two who closely followed the Genovese case, published a series of articles about their work. In addition to determining what causes witnesses to be indifferent, they also want to identify the minimum number of witnesses that can cause "collective hesitation".
After performing a series of clinical experiments, they concluded that witnesses were less likely to help the victim if there were many other witnesses around. And, the more people around, the less likely it is that someone would intervene because everyone thought someone else would speak up. For decades, details of the New York Times Genovese case have been to question or even be exposed is untrue. According to a book by Kevin Cook published in 2014 about this case, it turns out, at first the perpetrator attacked Genovese and fled when a neighbor called for help. Most of the bystanders assumed that it stopped there.
However, the victim - then injured - crawled behind the building. Most witnesses are believed to be unable to see or hear what continues the case in this area. Here, the perpetrator returned, raped Genovese and stabbed her mortally.
Only two witnesses were identified as able to witness the entire sequence without interfering, or at least not directly interfering. One of the two eventually reported to the police and came to comfort his roommate with the victim.
Even so, psychologists argue that clinical experiments create the term "bystander effect" should be evaluated independently of the Genovese case, regardless of initial information given by the New York Times. is it correct or not, according to the South China Morning Post.
The newspaper commented that regardless of whether the psychological phenomenon should be true or not, the two attacks on Asian Americans in New York earlier this week also showed the apparent indifference of the witnesses.
“New York một lần nữa đă củng cố danh tiếng lâu đời về sự thờ ơ”, báo South China Morning Post mở đầu bài b́nh luận ngày 2/4 về các vụ tấn công người Mỹ gốc Á gần đây, và gợi lại vụ án Kitty Genovese khét tiếng cách đây gần 60 năm.
Ngày 29/3, thành phố New York đă chứng kiến không chỉ một mà đến hai vụ hành hung vô cớ nhắm vào người Mỹ gốc Á. Các vụ tấn công này là những câu chuyện mới nhất trong làn sóng tội ác v́ phân biệt chủng tộc đối với người gốc Á nổ ra trên khắp nước Mỹ kể từ đại dịch.
Tuy nhiên, South China Morning Post cho rằng điều đáng lo ngại nhất trong cả hai vụ tấn công trên là sự thờ ơ của những người ngoài cuộc.
Không ai can thiệp
Theo New York Times, một phụ nữ 65 tuổi gốc Philippines đang đi bộ ngang qua một ṭa nhà gần Quảng trường Thời đại th́ bị một người đàn ông bất ngờ đá vào bụng. Ông ta sau đó đạp nạn nhân thêm ba lần nữa và cuối cùng buông lời nhục mạ trước khi rời đi.
Trong khi đó, ba người đàn ông đứng ở sảnh ṭa chung cư gần hiện trường chứng kiến vụ việc nhưng không can thiệp. Khi người phụ nữ cố đứng dậy, một trong ba nhân chứng - được cho là nhân viên bảo vệ - đă đóng cửa trước của ṭa nhà lại.
Cùng ngày hôm đó, một người đàn ông gốc Á đă bị đấm và bị kẹp cổ đến bất tỉnh trên một chuyến tàu điện ngầm đông đúc. Có người đă quay phim và đưa lên mạng xă hội, nhưng không một ai tại hiện trường cố gắng giúp đỡ.
Trên thực tế, các nhà tâm lư học có một thuật ngữ cho hiện tượng này, được gọi là “hiệu ứng người ngoài cuộc”, theo South China Morning Post.
Thuật ngữ nảy sinh từ một vụ giết người khét tiếng ở New York vào thập niên 1960. Trớ trêu thay, hiện tượng này ngày càng phổ biến.
Hiệu ứng người ngoài cuộc
Hiệu ứng người ngoài cuộc c̣n được gọi là hội chứng Genovese, đặt theo tên của Kitty Genovese, một phụ nữ trẻ bị hăm hiếp và giết chết vào năm 1964 bên ngoài ṭa nhà mà cô ở. Nhiều hàng xóm được cho là đă chứng kiến vụ án nhưng không can ngăn.
Vụ việc đă trở thành một trong những vụ giết người khét tiếng nhất New York, sau khi nó làm phát sinh một nhánh mới trong nghiên cứu tâm lư, chuyên nghiên cứu về hiện tượng thờ ơ của nhân chứng, nhằm giải thích tại sao người chứng kiến lại không giúp đỡ nạn nhân. Tâm lư này thậm chí c̣n được áp dụng trong cuộc diệt chủng Holocaust của Đức Quốc xă trong Thế Chiến II.
Nghiên cứu về hiện tượng tâm lư trên bắt nguồn từ một bài báo đưa thông tin sai lệch trên tờ New York Times năm đó, với tiêu đề: "37 nhân chứng không báo cảnh sát" (số nhân chứng được nêu ra trong câu chuyện là 38).
Con số nhanh chóng gây được sự chú ư. Vào cuối năm đó, một biên tập viên của báo này thậm chí c̣n xuất bản một cuốn sách có tựa đề “Ba mươi tám nhân chứng: Vụ án Kitty Genovese”.
Theo Guardian, bắt đầu từ năm 1969, các nhà nghiên cứu tâm lư xă hội John Darley và Bibb Latane, hai người theo dơi sát sao vụ án Genovese, đă xuất bản hàng loạt bài báo về công tŕnh của họ. Ngoài việc xác định đâu là nguyên nhân khiến các nhân chứng thờ ơ, họ c̣n mong muốn xác định được số lượng nhân chứng tối thiểu có thể gây ra “sự do dự tập thể”.
Sau khi thực hiện hàng loạt thí nghiệm lâm sàng, họ đưa ra kết luận rằng các nhân chứng ít có khả năng giúp đỡ nạn nhân hơn nếu xung quanh có nhiều nhân chứng khác. Và, nếu càng có nhiều người xung quanh th́ khả năng có người can thiệp càng ít v́ ai cũng nghĩ rằng người khác sẽ lên tiếng.Trong nhiều thập kỷ, các t́nh tiết của câu chuyện về vụ án Genovese trên New York Times đă bị đặt ra nghi vấn hoặc thậm chí bị bóc trần là sai sự thật. Theo cuốn sách của Kevin Cook xuất bản năm 2014 nói về vụ án này, hóa ra, ban đầu hung thủ đă tấn công Genovese và bỏ trốn khi một người hàng xóm kêu cứu. Hầu hết người chứng kiến cho rằng sự việc đă dừng lại ở đó.
Tuy nhiên, nạn nhân - khi đó bị thương - đă ḅ ra phía sau ṭa nhà. Hầu hết nhân chứng đều được cho là không thể nh́n thấy hay nghe thấy diễn biến tiếp theo của vụ án tại khu vực này. Tại đây, hung thủ quay lại, cưỡng hiếp Genovese và đâm cô trọng thương.
Chỉ có hai nhân chứng được xác định là có thể chứng kiến toàn bộ chuỗi sự kiện nhưng không can thiệp, hoặc ít nhất là không trực tiếp can thiệp. Một trong hai người này cuối cùng đă báo cảnh sát và đến an ủi bạn cùng pḥng với nạn nhân.
Dẫu vậy, các nhà tâm lư lập luận rằng những thí nghiệm lâm sàng tạo ra thuật ngữ “hiệu ứng người ngoài cuộc” nên được đánh giá độc lập với vụ án Genovese, bất kể thông tin ban đầu do tờ New York Times đưa ra có chính xác hay không, theo South China Morning Post.
Tờ báo này nhận xét bất chấp hiện tượng tâm lư nêu nên có thật hay không, th́ hai vụ tấn công người Mỹ gốc Á ở New York vào đầu tuần này cũng đă cho thấy sự thơ ơ rơ ràng của các nhân chứng.
The witness's indifference in the two latest Asian attacks in New York has demonstrated the "bystander effect" - a concept introduced after the 1964 Genovese case.
"New York has once again strengthened its longstanding reputation of indifference," the South China Morning Post opened an April 2 commentary on recent Asian American attacks, and recalled the case. Kitty Genovese was notorious nearly 60 years ago.
On March 29, New York City witnessed not one but two unjustified attacks against Asian Americans. These attacks are the latest in a wave of racist crimes against Asians that have erupted across America since the pandemic.
However, the South China Morning Post said that the most worrying of both attacks was the indifference of bystanders.
No one interfered
According to the New York Times, a 65-year-old Filipino woman was walking past a building near Times Square when a man suddenly kicked her in the stomach. He then kicked the victim three more times and finally let out his insults before leaving.
Meanwhile, three men standing in the lobby of an apartment building near the scene witnessed the incident but did not interfere. As the woman tried to get up, one of the three witnesses - believed to be a security guard - closed the front door of the building.
That same day, an Asian man was punched and strangled to unconscious on a crowded subway train. Someone filmed it and posted it on social media, but no one at the scene was trying to help.
In fact, psychologists have a term for this phenomenon, called the "bystander effect," according to the South China Morning Post.
The term arose from a notorious murder in New York in the 1960s. Ironically, this phenomenon is growing in popularity.
Effect bystanders
The bystander effect is also known as Genovese syndrome, named after Kitty Genovese, a young woman who was raped and killed in 1964 outside the building where she lived. Many neighbors are said to have witnessed the case but did not dissuade it.
The incident has become one of New York's most notorious murders, after it gave rise to a new branch of psychological research, specializing in the study of witness indifference, to explain why people Witnessing does not help the victim. This mentality was even applied during the Holocaust genocide of Nazi Germany during World War II.
The study of the psychological phenomenon originated from a misinformed article in the New York Times that year, titled: "37 witnesses did not report to the police" (number of witnesses mentioned in the story. is 38).
The number quickly caught attention. Later that year, an editor of the newspaper even published a book titled "Thirty-eight witnesses: The Kitty Genovese Case".
According to the Guardian, starting in 1969, the psychosocial researchers John Darley and Bibb Latane, two who closely followed the Genovese case, published a series of articles about their work. In addition to determining what causes witnesses to be indifferent, they also want to identify the minimum number of witnesses that can cause "collective hesitation".
After performing a series of clinical experiments, they concluded that witnesses were less likely to help the victim if there were many other witnesses around. And, the more people around, the less likely it is that someone would intervene because everyone thought someone else would speak up. For decades, details of the New York Times Genovese case have been to question or even be exposed is untrue. According to a book by Kevin Cook published in 2014 about this case, it turns out, at first the perpetrator attacked Genovese and fled when a neighbor called for help. Most of the bystanders assumed that it stopped there.
However, the victim - then injured - crawled behind the building. Most witnesses are believed to be unable to see or hear what continues the case in this area. Here, the perpetrator returned, raped Genovese and stabbed her mortally.
Only two witnesses were identified as able to witness the entire sequence without interfering, or at least not directly interfering. One of the two eventually reported to the police and came to comfort his roommate with the victim.
Even so, psychologists argue that clinical experiments create the term "bystander effect" should be evaluated independently of the Genovese case, regardless of initial information given by the New York Times. is it correct or not, according to the South China Morning Post.
The newspaper commented that regardless of whether the psychological phenomenon should be true or not, the two attacks on Asian Americans in New York earlier this week also showed the apparent indifference of the witnesses.