PDA

View Full Version : 30 Tháng Tư


vuitoichat
04-27-2021, 13:29
Vỏn vẹn vài con đường ngang dọc trong hai thành phố Westminster và Garden Grove, rồi lấn qua Fountain Valley, Santa Ana, Huntington Beach..., khu Little Saigon đă nghiễm nhiên thành một thủ đô bên ngoài nước Việt của chúng ta. Từ trên cao nh́n xuống, vùng Little Saigon chỉ là một chấm nhỏ trên bản đồ nước Mỹ. Nhưng có hiện diện trong vùng này mới thấy rơ sức sống mănh liệt của người Việt hải ngoại nơi đây.
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attachmentid=1781238&stc=1&d=1619530145
Cờ vàng Việt Nam Cộng Ḥa đă được treo cùng cờ Hoa Kỳ dọc theo đại lộ Bolsa Avenue trong khu phố Little Saigon hồi tháng Hai 2021. (Phúc Quỳnh)

Hằng ngày, người Việt sinh sống hay làm việc trong khu vực này đều cảm thấy rất thoải mái tự nhiên như đang ở miền Nam Việt Nam trước 75. Hàng quán chợ búa đầy dẫy, có đủ mọi thứ hay c̣n nhiều hơn là ở Việt Nam nữa. Có nhiều món ăn trước 75 ít hay không được biết đến, th́ nay cư dân Bolsa được nếm đủ cả món ăn đặc biệt của ba miền đất nước. Người đi trên đường Bolsa hay những con đường nhỏ chung quanh đó th́ hơn 90% là người Việt, tiếng Việt nghe vang rân. Về phương diện giải trí th́ ôi thôi thượng vàng hạ cám có đủ, từ nho nhỏ b́nh dân như ngồi quán đấu láo tới những show nhạc vĩ đại nhất đều hiện diện nơi đây.

Ngoài không khí nhộn nhịp của cuộc sống hằng ngày, những người có nhu cầu tâm linh, yên lặng th́ cũng được đáp ứng đầy đủ bởi rất nhiều ngôi chùa, nhà thờ, thánh thất... Người chết cũng có “cộng đồng riêng” nơi những nghĩa trang gần như của riêng người Việt. Khu tượng đài chiến sĩ Việt Mỹ mang một không khí trang nghiêm trầm hùng, cỏ cây hoa lá ở đây như không dám cười đùa mà chỉ lặng im khoe sắc. Tượng đài thuyền nhân cũng mang một vẻ trầm mặc, một nét đau thương câm nín.

Đường Bolsa nghiễm nhiên trở thành khu sinh hoạt văn hóa chính trị. Băi cỏ đối diện khu Phước Lộc Thọ đường Bolsa trở thành một trung tâm trưng bày ư kiến của tập thể người Việt hải ngoại chống Cộng và là nơi tụ họp tỏ bày ḷng căm phẫn cộng sản trong những dịp lễ kỷ niệm những biến cố nào đó, nhất là trong những tuần gần tới ngày 30 tháng 4 hằng năm. Ngoài những biểu ngữ, cờ xí là một loạt dài những tấm biển lớn trưng bày những h́nh ảnh chống cộng.

Và một ngày nọ, lái xe từ xa lộ vào đường Magnolia, tôi bỗng thấy con đường sáng rực lên bởi những hàng cờ tung bay trước gió. Và rồi người ta nhận ra những đại lộ chính băng ngang vùng như Magnolia, Brookhurst, Bolsa... đều có những hàng cờ vàng ba sọc đỏ tươi thắm của Việt Nam Cộng Ḥa bay phất phới bên cạnh chiếc cờ hoa của nước Mỹ.

Chiếc cờ vàng 3 sọc đỏ in đậm trong tâm hồn tôi bỗng nổi bật với mầu sắc thân yêu tươi thắm vàng rực trước mắt. Tôi tự nhiên nhớ lại những cảm xúc tả trong bài luận văn học từ lớp đệ thất: bài Nhành Lúa Mới. Trong bài viết du dương đầy âm điệu này, tác giả ngủ đỗ ở một làng quê im ắng, khi sáng ra đă thấy trời tươi thắm hơn lên v́ “những cánh đồng loáng nước chiều qua nay đă xanh ŕ ngọn mạ” khiến anh “nghĩ tới bóng trăng đêm trước, đến những đoàn người lũ lượt trở về đây, đến những bàn tay cấy từng hàng mạ trên giải đồng rộng mênh mông.” Th́ ở đây, tôi cũng h́nh dung ra những bàn tay của những chiến sĩ đă cắm những chiếc cờ lên những cột điện trên cao kia để thấy trong ḷng rưng rưng cảm động.

Tất cả những công việc như kẻ biểu ngữ, dựng những tấm phông dán h́nh ảnh chống cộng, treo cờ, biểu t́nh ... đều được thực hiện bởi những con người Việt Nam rất âm thầm và kiên nhẫn. Họ đă lên tiếng nói hộ đồng bào hải ngoại thầm lặng. Little Saigon, nhờ họ, đă xứng đáng mang danh là thủ đô chống cộng, chống lại chế độ cầm quyền độc tài tại Việt Nam hiện nay.

Chúng ta, cộng đồng người Việt hải ngoại, không thể quên những ǵ đă xảy ra mấy chục năm qua, nhất là chế độ hiện nay đă ngang nhiên chà đạp đất nước dân tộc, đem bán rẻ quê hương cho quan thầy Trung Cộng, thản nhiên bỏ túi tiền bạc tài sản trong lúc người dân sống bần cùng lây lất. Chừng nào họ mới nhận ra được những con người Việt nghèo kia, dù thấp cổ bé miệng, cũng có quyền được sống một đời sống nhân bản, no ấm giống như họ? Chúng ta mong họ trở về với cội nguồn dân tộc và hăy nhớ tới câu “gieo gió gặt băo.” Tất cả mọi người đều sẽ phải trả giá cho hành động của ḿnh, không đời này th́ cũng đời sau. Đó là niềm tin bất biến của người Việt Nam.