therealrtz
05-30-2021, 00:51
"Các má cho bịch nước, bịch trái cây hoặc dúi vào tay một bao ĺ x́ nhỏ, mở ra tiền bên trong bằng cát xê nguyên một đêm hát" – NS ƯT Kim Tử Long nói.
Mới đây, nghệ sĩ ưu tú Kim Tử Long đă livestream chia sẻ cảm xúc, kỉ niệm của ḿnh với khán giả.
Bây giờ đi hát kiếm được vài trăm khán giả khó đến "ḷi con mắt"
Mỗi lần đi hát về, trong tôi vui có, buồn có. Tôi vui v́ được đi hát, được thể hiện ḿnh trên sân khấu, c̣n buồn v́ nhớ lại thời vàng son của cải lương.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1800035&stc=1&d=1622335848
Thời đó tôi đi hát, khán giả bu đông nghẹt, một đêm diễn cho 1000 khán giả là chuyện b́nh thường. C̣n bây giờ đi hát kiếm được vài trăm khán giả khó đến "ḷi con mắt" luôn.
Không phải khán giả bỏ tôi mà sự thật là bây giờ có quá nhiều mô h́nh nghệ thuật để người ta xem. Người ta ở nhà xem livestream của các nghệ sĩ, doanh nghiệp, Youtuber, nên ít đến sân khấu. Chỉ khi nào có chương tŕnh hấp dẫn lắm người ta mới đến xem.
Hôm vừa rồi tôi có đi quay một bộ phim ở An Giang. Lúc tôi quay xong rồi, khán giả nh́n thấy tôi mới chạy đến hồ hởi hô hào thần tượng tôi rồi tặng tôi trái cây, nào xoài, nào mận, nào ổi.
Được khán giả dúi bao ĺ x́, tiền bằng cát xê cả một đêm hát
Tôi cầm bịch trái cây đó mà nhớ lại những năm đầu mới đi hát. Lúc đó, tôi đi hát ở rạp Đại Đồng, hát xong đi ra khán giả đứng hai bên đường đón nghệ sĩ. Người th́ nắm tay nắm chân, người th́ nũng nịu, người th́ khen ngợi Kim Tử Long đẹp trai, Thoại Mỹ xinh gái.
Có người tặng chai nước suối, người tặng ổ bánh mỳ, người tặng bịch trái cây, dặn: "Về ăn nha em". Mấy má chạy lại ôm hôn rồi nói: "Tụi con diễn hay quá, mai má lại đi coi nữa, hát hay nha con".
Các má cho bịch nước, bịch trái cây hoặc dúi vào tay một bao ĺ x́ nhỏ, mở ra tiền bên trong bằng cát xê nguyên một đêm hát.
Nhớ lại những ngày tháng đó mà tôi ngậm ngùi. Bây giờ có muốn trở lại những ngày tháng đó, với những vàng son đó cũng không được, khó lắm.
Bây giờ, cứ mỗi khi đi hát tỉnh mà được bà con chạy lại tặng trái cây, vài món đồ là tôi chạnh ḷng.
Tôi thương khán giả, không biết v́ sao họ lại dễ thương đến vậy, yêu thương tôi đến vậy.
Hồi mới học ở trường Trần Hữu Trang, người đầu tiên dạy tôi về diễn xuất và cách đối nhân xử thế chính là má Bảy NSND Phùng Há. Má Phùng Há luôn dạy chúng tôi rằng:
"Tụi con ra hát phải luôn nhớ rằng, ḿnh ăn cơm Tổ nghiệp th́ phải dành hết sự yêu thương, tấm ḷng của người nghệ sĩ để hát sao cho thật hay, hát hết ḿnh, sống chết trên sân khấu.
Ḿnh cũng phải mang ơn khán giả, những người đă gián tiếp nuôi ḿnh".
Tôi thấm thía câu nói đó hoài. Tôi tự nhủ, khán giả nuôi ḿnh, yêu thương ḿnh và đi cùng ḿnh.
Mới đi hát, tôi chưa có khái niệm ngôi sao là ǵ, chỉ biết mỗi lần ra sân khấu th́ khấn lạy Tổ nghiệp cho ḿnh hát hay, sáng sân khấu và được khán giả đến thật đông, yêu thương ḿnh nhiều hơn nữa. Đó là điều tôi luôn khấn trước khi ra sân khấu.
Chính những lời cầu nguyện đó đă giúp tôi có được ngày hôm nay.
Sau khi tôi ra hát, NSND Thanh Ṭng luôn dặn tôi rằng: "Con đi hát phải nhớ trên đầu có Tổ nghiệp và sau đó là phải mang ơn khán giả, nhờ khán giả ḿnh mới có chén cơm, có cuộc sống bây giờ, có nhà cửa, xe hơi, cuộc sống ổn định".
VietBF @ Sưu tầm
Mới đây, nghệ sĩ ưu tú Kim Tử Long đă livestream chia sẻ cảm xúc, kỉ niệm của ḿnh với khán giả.
Bây giờ đi hát kiếm được vài trăm khán giả khó đến "ḷi con mắt"
Mỗi lần đi hát về, trong tôi vui có, buồn có. Tôi vui v́ được đi hát, được thể hiện ḿnh trên sân khấu, c̣n buồn v́ nhớ lại thời vàng son của cải lương.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1800035&stc=1&d=1622335848
Thời đó tôi đi hát, khán giả bu đông nghẹt, một đêm diễn cho 1000 khán giả là chuyện b́nh thường. C̣n bây giờ đi hát kiếm được vài trăm khán giả khó đến "ḷi con mắt" luôn.
Không phải khán giả bỏ tôi mà sự thật là bây giờ có quá nhiều mô h́nh nghệ thuật để người ta xem. Người ta ở nhà xem livestream của các nghệ sĩ, doanh nghiệp, Youtuber, nên ít đến sân khấu. Chỉ khi nào có chương tŕnh hấp dẫn lắm người ta mới đến xem.
Hôm vừa rồi tôi có đi quay một bộ phim ở An Giang. Lúc tôi quay xong rồi, khán giả nh́n thấy tôi mới chạy đến hồ hởi hô hào thần tượng tôi rồi tặng tôi trái cây, nào xoài, nào mận, nào ổi.
Được khán giả dúi bao ĺ x́, tiền bằng cát xê cả một đêm hát
Tôi cầm bịch trái cây đó mà nhớ lại những năm đầu mới đi hát. Lúc đó, tôi đi hát ở rạp Đại Đồng, hát xong đi ra khán giả đứng hai bên đường đón nghệ sĩ. Người th́ nắm tay nắm chân, người th́ nũng nịu, người th́ khen ngợi Kim Tử Long đẹp trai, Thoại Mỹ xinh gái.
Có người tặng chai nước suối, người tặng ổ bánh mỳ, người tặng bịch trái cây, dặn: "Về ăn nha em". Mấy má chạy lại ôm hôn rồi nói: "Tụi con diễn hay quá, mai má lại đi coi nữa, hát hay nha con".
Các má cho bịch nước, bịch trái cây hoặc dúi vào tay một bao ĺ x́ nhỏ, mở ra tiền bên trong bằng cát xê nguyên một đêm hát.
Nhớ lại những ngày tháng đó mà tôi ngậm ngùi. Bây giờ có muốn trở lại những ngày tháng đó, với những vàng son đó cũng không được, khó lắm.
Bây giờ, cứ mỗi khi đi hát tỉnh mà được bà con chạy lại tặng trái cây, vài món đồ là tôi chạnh ḷng.
Tôi thương khán giả, không biết v́ sao họ lại dễ thương đến vậy, yêu thương tôi đến vậy.
Hồi mới học ở trường Trần Hữu Trang, người đầu tiên dạy tôi về diễn xuất và cách đối nhân xử thế chính là má Bảy NSND Phùng Há. Má Phùng Há luôn dạy chúng tôi rằng:
"Tụi con ra hát phải luôn nhớ rằng, ḿnh ăn cơm Tổ nghiệp th́ phải dành hết sự yêu thương, tấm ḷng của người nghệ sĩ để hát sao cho thật hay, hát hết ḿnh, sống chết trên sân khấu.
Ḿnh cũng phải mang ơn khán giả, những người đă gián tiếp nuôi ḿnh".
Tôi thấm thía câu nói đó hoài. Tôi tự nhủ, khán giả nuôi ḿnh, yêu thương ḿnh và đi cùng ḿnh.
Mới đi hát, tôi chưa có khái niệm ngôi sao là ǵ, chỉ biết mỗi lần ra sân khấu th́ khấn lạy Tổ nghiệp cho ḿnh hát hay, sáng sân khấu và được khán giả đến thật đông, yêu thương ḿnh nhiều hơn nữa. Đó là điều tôi luôn khấn trước khi ra sân khấu.
Chính những lời cầu nguyện đó đă giúp tôi có được ngày hôm nay.
Sau khi tôi ra hát, NSND Thanh Ṭng luôn dặn tôi rằng: "Con đi hát phải nhớ trên đầu có Tổ nghiệp và sau đó là phải mang ơn khán giả, nhờ khán giả ḿnh mới có chén cơm, có cuộc sống bây giờ, có nhà cửa, xe hơi, cuộc sống ổn định".
VietBF @ Sưu tầm