nguoiduatinabc
06-08-2021, 22:44
Ông bà ta nói " sướng trước khổ sau" quả không sai. Nhiều người ngày nay làm th́ ít nhưng tiêu chí cuộc sống hưởng thụ là không thể thua kém ai. Cuộc sống thích thể hiện, về sau này gánh hậu quả vô cùng lớn.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1806635&stc=1&d=1623192247
Nhà hàng xóm hai ôtô, thiết bị điện tử, di động đầy đủ nhưng một hôm qua hỏi mượn nhà tôi 300 triệu, sau đó giảm c̣n 50 triệu đồng.
Tôi chẳng có hứng thú mua sắm những thứ đă có vẫn dùng được. Cái điện thoại đầu tiên tôi mua 1999, chỉ có chức năng nghe gọi và nhắn tin. Sử dụng được vài năm bị hư phần nguồn rồi mang sửa sử dụng tiếp. Tính đến nay chiếc điện thoại tôi đang sử dụng là cái thứ 5. Đến 2014 tôi mới chuyển qua sử dụng smartphone đến 2018 bị rơi bẻ màng h́nh nên mới đổi qua cái điện thoại mới sử dụng đến bây giờ.
Chiếc xe Dream tôi mua từ 1996 nay vẫn dùng tốt. Khi con trai lớn đủ tuổi lấy được bằng lái tôi mua cho con chiếc xe khác, nhưng con lại xin chiếc xe Dream để đi. C̣n xe 4 bánh tôi dùng trên 10 năm mới đổi chiếc khác. Quần áo sơ mi th́ cũng chỉ khoảng 10 bộ để thay đổi khi đi ra ngoài. Hằng ngày đi làm đă có đồng phục quần xanh sơ mi trắng do công ty cấp.
Tôi làm quản lư sản xuất cho công ty nước ngoài 18 năm chưa bao giờ dùng đến máy laptop. Ở công ty dùng máy tính bàn, về nhà cũng vậy. Trong công ty nếu đi vào pḥng họp th́ đă có bộ phận chuyên lo thiết bị để kết nối dữ liệu. Dữ liệu khi họp xong được lưu trên hệ thống ở bất chỗ nào bạn được cấp quyền đều xem được hết.
Nhiều người cứ viện lư do phải mua mới để làm việc, thực chất là muốn thể hiện chứ phục vụ công việc được bao nhiêu.Cái quan trọng nhất là đầu tư cho cái năo thường xuyên, c̣n thiết bị chỉ nâng cấp khi nó không c̣n tương thích với điều kiện làm việc. Tuổi trẻ mà không biết cách quản lư thời gian và tiền bạc th́ suốt ngày chạy theo chủ nợ.
Cách nhà tôi ba căn có cặp vợ chồng kinh doanh hàng mỹ phẩm mặt bằng của nhà. Sau đó thuê thêm một căn kế bên mở rộng kinh doanh hàng thời trang. Người chồng làm thêm mảng dịch vụ tư vấn giấy tờ để vay ngân hàng. Tôi không biết việc kinh doanh của họ lợi nhuận hàng năm như thế nào. Nhưng vợ chồng con cái được trang bị hàng hiệu từ đầu đến chân, vợ chồng mỗi người một chiếc bốn bánh.
Cách đây 10 năm, một hôm qua nhà gặp vợ tôi hỏi mượn 300 triệu. Vợ tôi từ chối, rồi chiều qua hỏi chỉ cần 50 triệu thôi nhưng vợ tôi cũng từ chối. Tôi nghĩ nếu cần số tiền đó th́ đi cầm một chiếc xe bốn bánh là có việc ǵ khó.
Một tuần sau gia đ́nh họ dọn đi giữa đêm, ngân hàng đến niêm phong nhà, con nợ kéo đến t́m. Đấy cũng là tiêu tiền vượt quá khả năng kiếm được dẫn đến bể nợ. Như vợ chồng tôi năm 2000 mở cơ sở kinh doanh vốn chỉ hơn 35 triệu, lúc đầu có ư định cầm chủ quyền nhà để vay vốn ngân hàng. Nhưng suy tính lại có bao nhiêu làm bấy nhiêu, lợi nhuận hàng tháng lại đắp vào vốn vốn.
Khoản thu nhập của tôi đi làm chỉ chi tiêu cho chi phí sinh hoạt hàng tháng c̣n lại bổ sung thêm vốn kinh doanh. Sau một năm đă có khoản tiết kiệm khá tốt để đầu tư cái khác.
Khi tài chính ḿnh chưa tốt th́ chỉ sử dụng vào những thứ cần thiết nhất. Nhiều người tiết kiệm th́ chẳng có mà luôn có suy nghĩ hưởng thụ sớm sợ sau này già cũng chẳng có cơ hội xài. Khổ nỗi khi c̣n trẻ nợ dồn nợ chứ đến già c̣n khổ hơn.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1806635&stc=1&d=1623192247
Nhà hàng xóm hai ôtô, thiết bị điện tử, di động đầy đủ nhưng một hôm qua hỏi mượn nhà tôi 300 triệu, sau đó giảm c̣n 50 triệu đồng.
Tôi chẳng có hứng thú mua sắm những thứ đă có vẫn dùng được. Cái điện thoại đầu tiên tôi mua 1999, chỉ có chức năng nghe gọi và nhắn tin. Sử dụng được vài năm bị hư phần nguồn rồi mang sửa sử dụng tiếp. Tính đến nay chiếc điện thoại tôi đang sử dụng là cái thứ 5. Đến 2014 tôi mới chuyển qua sử dụng smartphone đến 2018 bị rơi bẻ màng h́nh nên mới đổi qua cái điện thoại mới sử dụng đến bây giờ.
Chiếc xe Dream tôi mua từ 1996 nay vẫn dùng tốt. Khi con trai lớn đủ tuổi lấy được bằng lái tôi mua cho con chiếc xe khác, nhưng con lại xin chiếc xe Dream để đi. C̣n xe 4 bánh tôi dùng trên 10 năm mới đổi chiếc khác. Quần áo sơ mi th́ cũng chỉ khoảng 10 bộ để thay đổi khi đi ra ngoài. Hằng ngày đi làm đă có đồng phục quần xanh sơ mi trắng do công ty cấp.
Tôi làm quản lư sản xuất cho công ty nước ngoài 18 năm chưa bao giờ dùng đến máy laptop. Ở công ty dùng máy tính bàn, về nhà cũng vậy. Trong công ty nếu đi vào pḥng họp th́ đă có bộ phận chuyên lo thiết bị để kết nối dữ liệu. Dữ liệu khi họp xong được lưu trên hệ thống ở bất chỗ nào bạn được cấp quyền đều xem được hết.
Nhiều người cứ viện lư do phải mua mới để làm việc, thực chất là muốn thể hiện chứ phục vụ công việc được bao nhiêu.Cái quan trọng nhất là đầu tư cho cái năo thường xuyên, c̣n thiết bị chỉ nâng cấp khi nó không c̣n tương thích với điều kiện làm việc. Tuổi trẻ mà không biết cách quản lư thời gian và tiền bạc th́ suốt ngày chạy theo chủ nợ.
Cách nhà tôi ba căn có cặp vợ chồng kinh doanh hàng mỹ phẩm mặt bằng của nhà. Sau đó thuê thêm một căn kế bên mở rộng kinh doanh hàng thời trang. Người chồng làm thêm mảng dịch vụ tư vấn giấy tờ để vay ngân hàng. Tôi không biết việc kinh doanh của họ lợi nhuận hàng năm như thế nào. Nhưng vợ chồng con cái được trang bị hàng hiệu từ đầu đến chân, vợ chồng mỗi người một chiếc bốn bánh.
Cách đây 10 năm, một hôm qua nhà gặp vợ tôi hỏi mượn 300 triệu. Vợ tôi từ chối, rồi chiều qua hỏi chỉ cần 50 triệu thôi nhưng vợ tôi cũng từ chối. Tôi nghĩ nếu cần số tiền đó th́ đi cầm một chiếc xe bốn bánh là có việc ǵ khó.
Một tuần sau gia đ́nh họ dọn đi giữa đêm, ngân hàng đến niêm phong nhà, con nợ kéo đến t́m. Đấy cũng là tiêu tiền vượt quá khả năng kiếm được dẫn đến bể nợ. Như vợ chồng tôi năm 2000 mở cơ sở kinh doanh vốn chỉ hơn 35 triệu, lúc đầu có ư định cầm chủ quyền nhà để vay vốn ngân hàng. Nhưng suy tính lại có bao nhiêu làm bấy nhiêu, lợi nhuận hàng tháng lại đắp vào vốn vốn.
Khoản thu nhập của tôi đi làm chỉ chi tiêu cho chi phí sinh hoạt hàng tháng c̣n lại bổ sung thêm vốn kinh doanh. Sau một năm đă có khoản tiết kiệm khá tốt để đầu tư cái khác.
Khi tài chính ḿnh chưa tốt th́ chỉ sử dụng vào những thứ cần thiết nhất. Nhiều người tiết kiệm th́ chẳng có mà luôn có suy nghĩ hưởng thụ sớm sợ sau này già cũng chẳng có cơ hội xài. Khổ nỗi khi c̣n trẻ nợ dồn nợ chứ đến già c̣n khổ hơn.