troopy
06-27-2021, 03:09
Hôn nhân tẻ nhạt cùng người chồng vô tâm khiến tôi chán chường và mệt mỏi, dù là người phụ nữ ngoan nhưng tôi không khỏi rung rinh với một người đàn ông tôi quen trên mạng.
Chúng tôi lấy nhau được 8 năm, hai đứa con ra đời, hạnh phúc tưởng như viên măn nhưng lại không như thế. Chồng tôi chỉ biết đi làm, về nhà là cắm đầu vào đọc báo, xem ti vi, đến tháng lương về đưa cục tiền cho vợ là xong. Mọi việc trong nhà từ cơm nước, giặt giũ, chăm con, dọn dẹp đều là tôi. Đă nhiều lần tôi góp ư nhưng anh không thay đổi.
Cũng như bao người phụ nữ khác, tôi muốn cuối tuần chồng dành thời gian cho vợ con, có thể đưa vợ con đi chơi đâu đó để thư giăn, thay đổi không khí. Nhưng không, mỗi lần tôi đề nghị là anh lại từ chối, anh bảo chỗ đó có ǵ hay mà tới. Có lần tôi muốn đi xem phim, rủ anh th́ anh nói già rồi phải trẻ trâu đâu mà đưa nhau tới rạp. Tôi thấy anh không c̣n là anh của những ngày yêu nhau.
Tôi ngoại t́nh v́ chồng vô tâm
Bất kể ngày kỉ niệm nào, từ ngày sinh nhật của tôi đến ngày cưới anh đều không nhớ, tôi tổ chức th́ anh bảo bày vẽ, không tổ chức th́ cũng có sao đâu. Chưa khi nào tôi nhận được món quà nào tự tay anh mua, có nói anh lại bảo tiền lương đă đưa tôi hết, muốn mua ǵ th́ cứ tự lấy mà mua. Tôi tâm sự nói sẽ hạnh phúc khi được anh tặng quà, cho dù món quà rất nhỏ, anh nói thẳng vào mặt tôi “vẽ chuyện”.
Việc đối nội, đối ngoại hai bên gia đ́nh anh cũng để tôi, vai tṛ của anh là đi kiếm tiền về c̣n mọi việc tôi xử lư. Những việc nhỏ trong nhà anh không muốn san sẻ với tôi, tôi có bóng gió nói chuyện gia đ́nh bạn th́ anh bảo sang đó mà sống, tôi thực sự chán nản.
Ngay chuyện vợ chồng anh cũng làm cho xong, tôi cảm giác vậy. Không c̣n sự nồng nàn, lăng mạn, quan hệ một lúc anh lăn quay ra ngủ.
Chồng tôi chỉ biết tới công việc, đi làm rồi về nhà, họa hoằn anh mới nhậu cùng bạn, không lăng nhăng bồ bịch nhưng thái độ vô tâm của anh khiến tôi chán nản và mệt mỏi. Tôi lên mạng thỉnh thoảng than thở vài câu. Có một người bạn facebook luôn vào động viên an ủi tôi.
Chúng tôi chưa gặp nhau ở ngoài nhưng thường xuyên nhắn tin hỏi thăm nhau. Những lời hỏi thăm chân thành của anh khiến trái tim tôi rung động, tôi thấy nhớ mỗi khi đèn trang anh không sáng. Những tin nhắn của anh như một liều thuốc tinh thần khiến tôi phấn chấn và mong chờ.
Từ ngày quen anh, tối xong việc tôi thường xuyên lên mạng để nói chuyện, có hôm chúng tôi nói chuyện tới khuya chồng tôi cũng chẳng để tâm, xong việc là anh ngủ. Chúng tôi nói chuyện nhiều và nhận ra cả hai đều có t́nh cảm với nhau. Tôi biết anh cũng đă có gia đ́nh nhưng hạnh phúc không viên măn, c̣n tôi th́ đang chán nản với cuộc hôn nhân nhạt nhẽo này.
Hôm nay trong cuộc nói chuyện anh đề nghị chúng tôi gặp nhau. Tôi tưởng tượng khi gặp nhau có lẽ cả hai chúng tôi sẽ ở bên nhau rất hạnh phúc bởi những nhớ nhung bao ngày gửi qua tin nhắn. Tôi hồi hộp và hơi lo sợ nên lưỡng lự chưa đồng ư. Không biết việc tôi làm có sai không, tôi nên làm ǵ với cuộc hôn nhân và cuộc t́nh qua mạng này của ḿnh?
VietBF@sưu tập
Chúng tôi lấy nhau được 8 năm, hai đứa con ra đời, hạnh phúc tưởng như viên măn nhưng lại không như thế. Chồng tôi chỉ biết đi làm, về nhà là cắm đầu vào đọc báo, xem ti vi, đến tháng lương về đưa cục tiền cho vợ là xong. Mọi việc trong nhà từ cơm nước, giặt giũ, chăm con, dọn dẹp đều là tôi. Đă nhiều lần tôi góp ư nhưng anh không thay đổi.
Cũng như bao người phụ nữ khác, tôi muốn cuối tuần chồng dành thời gian cho vợ con, có thể đưa vợ con đi chơi đâu đó để thư giăn, thay đổi không khí. Nhưng không, mỗi lần tôi đề nghị là anh lại từ chối, anh bảo chỗ đó có ǵ hay mà tới. Có lần tôi muốn đi xem phim, rủ anh th́ anh nói già rồi phải trẻ trâu đâu mà đưa nhau tới rạp. Tôi thấy anh không c̣n là anh của những ngày yêu nhau.
Tôi ngoại t́nh v́ chồng vô tâm
Bất kể ngày kỉ niệm nào, từ ngày sinh nhật của tôi đến ngày cưới anh đều không nhớ, tôi tổ chức th́ anh bảo bày vẽ, không tổ chức th́ cũng có sao đâu. Chưa khi nào tôi nhận được món quà nào tự tay anh mua, có nói anh lại bảo tiền lương đă đưa tôi hết, muốn mua ǵ th́ cứ tự lấy mà mua. Tôi tâm sự nói sẽ hạnh phúc khi được anh tặng quà, cho dù món quà rất nhỏ, anh nói thẳng vào mặt tôi “vẽ chuyện”.
Việc đối nội, đối ngoại hai bên gia đ́nh anh cũng để tôi, vai tṛ của anh là đi kiếm tiền về c̣n mọi việc tôi xử lư. Những việc nhỏ trong nhà anh không muốn san sẻ với tôi, tôi có bóng gió nói chuyện gia đ́nh bạn th́ anh bảo sang đó mà sống, tôi thực sự chán nản.
Ngay chuyện vợ chồng anh cũng làm cho xong, tôi cảm giác vậy. Không c̣n sự nồng nàn, lăng mạn, quan hệ một lúc anh lăn quay ra ngủ.
Chồng tôi chỉ biết tới công việc, đi làm rồi về nhà, họa hoằn anh mới nhậu cùng bạn, không lăng nhăng bồ bịch nhưng thái độ vô tâm của anh khiến tôi chán nản và mệt mỏi. Tôi lên mạng thỉnh thoảng than thở vài câu. Có một người bạn facebook luôn vào động viên an ủi tôi.
Chúng tôi chưa gặp nhau ở ngoài nhưng thường xuyên nhắn tin hỏi thăm nhau. Những lời hỏi thăm chân thành của anh khiến trái tim tôi rung động, tôi thấy nhớ mỗi khi đèn trang anh không sáng. Những tin nhắn của anh như một liều thuốc tinh thần khiến tôi phấn chấn và mong chờ.
Từ ngày quen anh, tối xong việc tôi thường xuyên lên mạng để nói chuyện, có hôm chúng tôi nói chuyện tới khuya chồng tôi cũng chẳng để tâm, xong việc là anh ngủ. Chúng tôi nói chuyện nhiều và nhận ra cả hai đều có t́nh cảm với nhau. Tôi biết anh cũng đă có gia đ́nh nhưng hạnh phúc không viên măn, c̣n tôi th́ đang chán nản với cuộc hôn nhân nhạt nhẽo này.
Hôm nay trong cuộc nói chuyện anh đề nghị chúng tôi gặp nhau. Tôi tưởng tượng khi gặp nhau có lẽ cả hai chúng tôi sẽ ở bên nhau rất hạnh phúc bởi những nhớ nhung bao ngày gửi qua tin nhắn. Tôi hồi hộp và hơi lo sợ nên lưỡng lự chưa đồng ư. Không biết việc tôi làm có sai không, tôi nên làm ǵ với cuộc hôn nhân và cuộc t́nh qua mạng này của ḿnh?
VietBF@sưu tập