Log in

View Full Version : TỪ THIỆN VÀ PHẨM GIÁ


goodidea
07-13-2021, 07:57
Tôi t́nh cờ xem được 3 đoạn clip quay cảnh phát cơm từ thiện tại Sài G̣n. Cả 3 đoạn clip ngắn này đều được quay bởi chính những người phát cơm và họ chủ động đăng lên facebook. Tôi ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa. Làm sao họ - những người làm việc thiện lại có thể làm như vậy!!!

https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1827206&stc=1&d=1626163026

Việc trích lại những lời lẽ của người phát cơm có thể thêm một lần làm tổn thương những người đang phải nhận cơm từ thiện. Tôi xin lỗi! Nhưng cần viết lại để những ai chưa nghe có thể h́nh dung v́ sao chúng ta phẫn nộ. Dưới đây là trích đoạn từ clip
- ‘’Ông ơi ông kéo quần lên ông đừng găi sồn sột thế! Ông găi sồn sột thế nó bắn cái nọ cái kia ra cái bàn phát cơm... Khiếp! Ông kéo cái quần lên tận bẹn sau đó ông găi cứ sồn sột lên mà chỉ sợ nó văng cái con nọ con kia ra. Cái bàn phát cơm của người ta là chốn linh thiêng mà ông làm không ra sao cả”.
Đó là lời của kẻ phát cơm dành cho một cụ ông ngoài 80 tuổi, dáng người gầy xọm, đi khom khom từng bước. Ông nhận lấy túi cơm và ngậm ngùi quay đi, cả bầu trời Sài G̣n nặng trĩu.
- ‘’Thanh niên kia đi ra ngoài đi, không phát cơm cho em. Bụi đời không phát”; ‘’Đi ra ngoài đi, không phát! Hai người này không phát. Không phát cho cô. Đi ra ngoài đi. Cho người có ư thức chứ không cho người không có ư thức”.
Đó là lời lẽ của kẻ phát cơm dành cho 1 người phụ nữ ngoài 60 mặc trên người bộ áo bà ba sẫm màu nhàu nhĩ và một thanh niên tầm 25 tuổi đội mũ lưỡi trai che khẩu trang kín mặt. Cả hai người đă đứng xếp hàng theo thứ tự nhưng đến lượt nhận cơm th́ bị đuổi đi như xua đuổi thứ ǵ đáng ghẻ lạnh. Cũng may, họ c̣n có chiếc khẩu trang để che đi khuôn mặt của họ khi đó.
- “Không có cơm th́ về lấy ḿ ăn. Không có ḿ sao người mập thế? Em nh́n anh phải bảy tám mươi cân đấy”. Đó là lời lẽ của kẻ phát cơm dành cho người đàn ông trong bộ đồ bảo vệ, ngồi trên chiếc xe máy cà tàng cố giải thích v́ sao ông cần cơm.
Tôi thường giữ cho ḿnh được điềm tĩnh với mọi thứ xảy ra xung quanh. Ngay cả chó cắn tôi th́ tôi cũng không ghét con chó. Ấy vậy mà lần này tôi sôi máu. Tôi ước tôi đang ở Sài G̣n. Tôi t́m đến điểm phát cơm và nói với thằng phát cơm kia rằng: ‘’Mày biến đi! Biến đi để cho Sài G̣n sạch sẽ”.
Tôi tự đặt ḿnh vào vị thế của những người nhận cơm tại đó, dù có trực tiếp bị mắng nhiếc, xỉ nhục hay chỉ vô t́nh lắng nghe th́ cũng thấy tổn thương tột độ.
Người phải nhận cơm từ thiện là người dễ bị tổn thương; Họ có thể là người khỏe mạnh nhưng cơ nhỡ không kiếm được việc làm, không có tích lũy; Họ có thể là người ngày hôm qua đang đủ đầy nhưng hôm nay trắng tay v́ dịch bệnh; Họ có thể là người tử tế, mới hôm qua giúp đỡ đồng bào ḿnh nhưng hôm nay rơi vào bần cùng như vậy. Vậy th́ v́ cớ ǵ các người có thể nhân danh từ thiện để chà đạp lên phẩm giá con người? V́ cớ ǵ các người có thể dựa vào nhăn quan của kẻ mạnh để chà đạp lên những người yếu thế vốn đang bị tổn thương?
Hăy về đi! Sài G̣n không cần cái thứ từ thiện kiểu như các người!
Chừng nào bạn chưa đặt ḿnh vào hoàn cảnh và tâm thế của người yếu thế, chừng đó bạn chưa nên làm từ thiện.

VietBF@sưu tập