Cupcake01
07-14-2021, 06:17
4 chữ khắc dưới đáy bát đã khiến các chuyên gia tìm mọi cách để mua lại cổ vật, nhưng sau cùng họ cũng đành "bó tay" trước sự thiếu thiện chí của ông lão.
Người Trung Quốc có câu "Cổ vật thịnh thế, loạn thế vàng son" ý nói vào thời loạn lạc, tiền tài là thứ quý giá nhất, thế nhưng vào lúc thái bình thịnh thế, đồ cổ mới thực sự là vật được quý trọng. Những năm 1920 - 1930 là thời kỳ nở rộ của cổ vật Trung Hoa, khi chế độ phong kiến sụp đổ, nhiều món đồ ngàn năm trong Tử Cấm Thành dần đi vào đời sống của người dân.
Mang bát ngọc quý đi kiểm định
Tới những năm 1970, một ông lão đến từ tỉnh Hà Bắc đã mang chiếc bát ngọc trong nhà mình tới nhờ các chuyên gia định giá. Ông lão cho biết chiếc bát này từng thuộc về cha ông, khi cha qua đời mới truyền lại cho ông.
Quan sát kỹ chiếc bát, đội ngũ thẩm định nhận thấy các bát ngọc không chỉ có thiết kế tinh xảo, chất liệu ngọc Hòa Điền trắng tinh khiết, thượng hạng mà bên dưới đáy bát còn có 4 chữ: Tuyên Thống Ngự Chế (được lệnh chế tạo bởi Hoàng đế Tuyên Thống, tức Phổ Nghi). Chiếc bát ngọc rõ ràng có xuất xứ không hề tầm thường!
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1827825&stc=1&d=1626243432
4 chữ dưới đáy bát cho thấy đây là một bảo vật thuộc về Hoàng đế Phổ Nghi. Ảnh: Sohu
Vị chuyên gia ngỡ ngàng hỏi: "Rốt cuộc cha của cụ là ai? Có phải quan lại hay quý tộc nhà Thanh?"
Ông lão lắc đầu phân trần cha mình chỉ là một người nông dân, chỉ là trong một lần đi chợ đồ cũ người cha đã may mắn mua được bát này.
Vậy tại sao một người nông dân bình thường lại có thể mua được bát của vị vua đương nhiệm? Thật ra đây không phải điều quá khó hiểu dưới thời kỳ ấy.
Vấn nạn nhức nhối cuối triều Thanh
Trong những năm tháng phức tạp cuối triều đại nhà Thanh và cả giai đoạn sau đó, Phổ Nghi vẫn sinh sống trong Tử Cấm Thành nhưng không có quyền lực trong tay. Lúc này trong Cố Cung nổi lên vấn nạn trộm cắp vô cùng nhức nhối.
Chính Phổ Nghi đã phát hiện ra đồ đạc trong cung bị tuồn ra ngoài, từ thê thiếp tới cung nữ, thái giám, không ai là không trộm cắp.
Trong cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi", Hoàng đế Phổ Nghi đau đáu kể lại: "Đế sư của tôi Reginald Johnston, nói rằng ở khu phố ông ấy sống, có rất nhiều tiệm đồ cổ mới mở. Nghe nói những tiệm này đều do thái giám hoặc người của Nội vụ phủ đứng ra mở, thì ra người trong cung đều đang lừa dối."
Chính vì vấn nạn trộm cắp nhan nhản, vô phép tắc này mà những người dân bình thường như cha của ông lão cũng có thể mua được di tích văn hóa trong Tử Cấm Thành với mức giá rẻ mạt. Người cha sau này đã giữ chiếc bát ngọc như một bảo vật gia truyền trong gia đình.
Các chuyên gia cho biết bát ngọc của ông lão là món đồ cổ vô cùng quý giá, có thể góp phần nghiên cứu lịch sử cuối thời nhà Thanh. Chuyên gia thuyết phục ông nên giao nộp chiếc bát cho nhà nước, sẽ được khen thưởng và tặng một khoản tiền thưởng nhỏ.
Ông lão nghe tới đây thì đùng đùng tức giận: "Tôi chỉ tới đây để định giá, làm gì có chuyện giao nộp? Thà đập vỡ chứ không giao nộp!"
Ngỡ ngàng trước phản ứng quá khích của ông lão song các chuyên gia vẫn từ tốn thương lượng với chủ nhân bảo vật, mong có thể chuộc lại chiếc bát với một mức giá hợp lý. Tuy nhiên ông cụ lại yêu cầu được nhận 2 triệu NDT mới chịu bán bát ngọc, đây thực sự là con số không tưởng trong thời điểm ấy. Tới đây các chuyên gia cũng đành "bó tay" trước sự thiếu thiện chí của ông lão.
VietBF @ Sưu tầm
Người Trung Quốc có câu "Cổ vật thịnh thế, loạn thế vàng son" ý nói vào thời loạn lạc, tiền tài là thứ quý giá nhất, thế nhưng vào lúc thái bình thịnh thế, đồ cổ mới thực sự là vật được quý trọng. Những năm 1920 - 1930 là thời kỳ nở rộ của cổ vật Trung Hoa, khi chế độ phong kiến sụp đổ, nhiều món đồ ngàn năm trong Tử Cấm Thành dần đi vào đời sống của người dân.
Mang bát ngọc quý đi kiểm định
Tới những năm 1970, một ông lão đến từ tỉnh Hà Bắc đã mang chiếc bát ngọc trong nhà mình tới nhờ các chuyên gia định giá. Ông lão cho biết chiếc bát này từng thuộc về cha ông, khi cha qua đời mới truyền lại cho ông.
Quan sát kỹ chiếc bát, đội ngũ thẩm định nhận thấy các bát ngọc không chỉ có thiết kế tinh xảo, chất liệu ngọc Hòa Điền trắng tinh khiết, thượng hạng mà bên dưới đáy bát còn có 4 chữ: Tuyên Thống Ngự Chế (được lệnh chế tạo bởi Hoàng đế Tuyên Thống, tức Phổ Nghi). Chiếc bát ngọc rõ ràng có xuất xứ không hề tầm thường!
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1827825&stc=1&d=1626243432
4 chữ dưới đáy bát cho thấy đây là một bảo vật thuộc về Hoàng đế Phổ Nghi. Ảnh: Sohu
Vị chuyên gia ngỡ ngàng hỏi: "Rốt cuộc cha của cụ là ai? Có phải quan lại hay quý tộc nhà Thanh?"
Ông lão lắc đầu phân trần cha mình chỉ là một người nông dân, chỉ là trong một lần đi chợ đồ cũ người cha đã may mắn mua được bát này.
Vậy tại sao một người nông dân bình thường lại có thể mua được bát của vị vua đương nhiệm? Thật ra đây không phải điều quá khó hiểu dưới thời kỳ ấy.
Vấn nạn nhức nhối cuối triều Thanh
Trong những năm tháng phức tạp cuối triều đại nhà Thanh và cả giai đoạn sau đó, Phổ Nghi vẫn sinh sống trong Tử Cấm Thành nhưng không có quyền lực trong tay. Lúc này trong Cố Cung nổi lên vấn nạn trộm cắp vô cùng nhức nhối.
Chính Phổ Nghi đã phát hiện ra đồ đạc trong cung bị tuồn ra ngoài, từ thê thiếp tới cung nữ, thái giám, không ai là không trộm cắp.
Trong cuốn hồi ký "Nửa đời trước của tôi", Hoàng đế Phổ Nghi đau đáu kể lại: "Đế sư của tôi Reginald Johnston, nói rằng ở khu phố ông ấy sống, có rất nhiều tiệm đồ cổ mới mở. Nghe nói những tiệm này đều do thái giám hoặc người của Nội vụ phủ đứng ra mở, thì ra người trong cung đều đang lừa dối."
Chính vì vấn nạn trộm cắp nhan nhản, vô phép tắc này mà những người dân bình thường như cha của ông lão cũng có thể mua được di tích văn hóa trong Tử Cấm Thành với mức giá rẻ mạt. Người cha sau này đã giữ chiếc bát ngọc như một bảo vật gia truyền trong gia đình.
Các chuyên gia cho biết bát ngọc của ông lão là món đồ cổ vô cùng quý giá, có thể góp phần nghiên cứu lịch sử cuối thời nhà Thanh. Chuyên gia thuyết phục ông nên giao nộp chiếc bát cho nhà nước, sẽ được khen thưởng và tặng một khoản tiền thưởng nhỏ.
Ông lão nghe tới đây thì đùng đùng tức giận: "Tôi chỉ tới đây để định giá, làm gì có chuyện giao nộp? Thà đập vỡ chứ không giao nộp!"
Ngỡ ngàng trước phản ứng quá khích của ông lão song các chuyên gia vẫn từ tốn thương lượng với chủ nhân bảo vật, mong có thể chuộc lại chiếc bát với một mức giá hợp lý. Tuy nhiên ông cụ lại yêu cầu được nhận 2 triệu NDT mới chịu bán bát ngọc, đây thực sự là con số không tưởng trong thời điểm ấy. Tới đây các chuyên gia cũng đành "bó tay" trước sự thiếu thiện chí của ông lão.
VietBF @ Sưu tầm