Log in

View Full Version : Tuấn Ngọc tiết lộ cả gia đ́nh từng ở trên một quả đồi hoang vắng và lư do phải đổi tên


Cupcake01
08-08-2021, 07:28
"Tới tận năm tôi 24 tuổi, mẹ tôi vẫn là người giữ tiền cát-xê của tôi" – danh ca Tuấn Ngọc nói.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1843605&stc=1&d=1628407704

Vừa qua, tại chương tŕnh Vân vân và mây mây, danh ca Tuấn Ngọc đă chia sẻ về thời ấu thơ và giai đoạn đầu sự nghiệp của ḿnh.

Tôi nghĩ, chắc cũng có cát-xê, chẳng lẽ đi hát lại không có tiền. Nhưng không bao giờ tôi thấy tiền đâu

Tôi sinh ra năm 1947 tại Đà Lạt, đằng sau chợ Ḥa B́nh. Tôi nhớ hồi ấy khu đó là một cái đồi, không có nhà ở, chỉ có nhà tôi và một cái nhà nữa thôi.

Bố mẹ tôi trước đó lấy nhau ở Hải Pḥng. V́ một số lí do nên bố mẹ tôi quyết định vào Nam lập nghiệp, xây dựng một gia đ́nh mới ở Đà Lạt. Tôi quên mất không hỏi bố mẹ tôi lí do v́ sao lại chọn Đà Lạt lập nghiệp mà không phải Sài G̣n.

Tôi chỉ nhớ, bố mẹ tôi đến Đà Lạt năm 1942 và sinh chị tôi là Bích Chiêu. Mẹ tôi lúc nào cũng thích các con ḿnh trở thành ca sĩ nên luôn bắt bố tôi dạy chúng tôi hát.

Đà Lạt ngày xưa rất nhỏ và đài phát thanh cũng nhỏ. Từ năm 5 tuổi, chị em tôi đă bắt đầu hát ở đài phát thanh rồi. Chương tŕnh ngày đó không rơ ràng nên tôi dù nhỏ nhưng đă hát chung với người lớn rồi.

Bài hát đầu tiên tôi hát khi 5 tuổi là bài "Ngày nào năm xưa em c̣n bé tí teo, nằm cạnh mẹ em, em khóc như con mèo". Lúc đó tôi c̣n nói ngọng, hát cũng ngọng, không phát âm chuẩn. Tôi hát chung với cả chị, cả bố. Tôi cũng không nghĩ nhiều, chỉ thấy vui th́ hát thôi.

Tôi nghĩ, lúc đó chắc cũng có cát-xê, chẳng lẽ đi hát lại không có tiền. Nhưng không bao giờ tôi thấy tiền đâu. Trong gia đ́nh tôi, mẹ tôi luôn là sếp, tay ḥm ch́a khóa luôn, nên tôi làm không bao giờ thấy tiền, từ nhỏ tới lớn luôn. Tới tận năm tôi 24 tuổi, mẹ tôi vẫn là người giữ tiền cát-xê của tôi.

Tất nhiên, tôi vẫn được mẹ phát tiền hàng tháng như tiền ăn sáng, tiền tiêu vặt.

Nhà đài họ không muốn nên bố tôi đổi tên tôi thành Tuấn Ngọc

Có lần tôi hỏi bố tại sao lại dạy tôi hát được. Bố bảo chẳng dạy ǵ cả, chỉ cần đánh đàn là tôi hát theo rồi cho đi hát luôn.

Tôi là người rất may mắn khi ca hát đến với tôi rất tự nhiên, không có ǵ gượng ép. Năm 17 tuổi, tôi bắt đầu đi hát chuyên nghiệp th́ lúc đó tôi đă có đầy kinh nghiệm ca hát rồi.

Sau đó, mẹ tôi bảo bố tôi đem các con về Sài G̣n để c̣n lập nghiệp, bà rất muốn chúng tôi trở thành ca sĩ.

Tôi không nhớ nhiều về thời gian đầu tới Sài G̣n, chỉ nhớ mỗi sáng bố chở hai chị em tôi đi học, c̣n mẹ làm cái bánh ḿ trứng cho chúng tôi ăn. Tới giờ tôi vẫn thích và ăn trứng mỗi ngày.

Gia đ́nh tôi mất vài tháng để t́m chỗ ở tại Sài G̣n. Ngay sau đó, tôi đă được đi hát lại. Bố tôi khi ấy làm ở tận hai đài phát thanh nên cứ hàng tuần chị em tôi đă đi hát.

Tôi nói thêm là khi ở Đà Lạt, tên thật của tôi là Lă Anh Tuấn chứ không phải Tuấn Ngọc. Tới khi về Sài G̣n, trong đài phát thanh có một ông kịch sỹ trùng tên với tôi, nhà đài họ không muốn thế nên bố tôi đổi tên tôi thành Tuấn Ngọc.

VietBF @ Sưu tầm