Cupcake01
08-11-2021, 12:32
"Tất cả những ǵ tôi có được ngày hôm nay đều là kết quả của sự cố gắng, không có ǵ phải mang ơn ai hết" – Tuấn Ngọc nói.
Vừa qua, tại phần 1 chương tŕnh Vân vân và mây mây, danh ca Tuấn Ngọc đă chia sẻ về giai đoạn ông c̣n hoạt động ban nhạc tại Sài G̣n.
Tôi và nhạc sĩ Đức Huy quen nhau từ nhỏ, học với nhau từ năm 8 tuổi nhưng không có duyên làm việc với nhau.
Năm 1967, sau một thời gian bôn ba ngoài Đà Nẵng, tôi trở lại Sài G̣n, gặp lại anh Đức Huy và thành lập chung một ban nhạc là ban The Strawberry Four.
Ban nhạc có 4 người là tôi, anh Đức Huy, anh Tùng Giang và anh Billy Shane. Có 4 người th́ bây giờ 2 người đă mất, giờ chỉ c̣n tôi và anh Đức Huy c̣n sống.
Thời điểm đó The Strawberry Four là ban nhạc được yêu thích nhất, nhưng tôi lại cứ nghĩ việc ban nhạc nổi tiếng là chuyện hiển nhiên, không có ǵ lạ cả.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1845587&stc=1&d=1628685130
Chúng tôi chạy show mỗi ngày, thậm chí c̣n có cả fan hâm mộ là người Mỹ đi theo. Họ thấy chúng tôi đi diễn ở đâu là tới đó xem, toàn fan nam.
Thời điểm đó, các ban nhạc chủ yếu bắt chước, hát lại nhạc Âu Mỹ thôi chứ không hát nhạc Việt. Dù có thích hay không cũng chỉ là bắt chước.
Tuy nhiên, có một ca khúc ban nhạc hát khiến tôi khá hănh diện là bài Chiều. Đây là một bài Việt Nam nhưng chúng tôi lấy lại và hát theo ư của ḿnh và được người ta thích lắm.
Trong ban cũng không có sự cạnh tranh ǵ cả v́ tôi và Đức Huy, Billy Shane là ba giọng hát khác nhau, mỗi người hát một phần.
Tôi mặc dù hát nhạc trẻ sôi động nhưng vẫn hát cả nhạc t́nh cảm, trữ t́nh. Anh Đức Huy th́ chỉ hát nhạc trẻ, c̣n Billy Shane th́ hát giọng cao, mỗi người có một sở trường riêng, không đụng hàng.
Ngay từ lúc lập ban nhạc, anh Đức Huy đă bảo ban của chúng tôi phải là ban duy nhất, không có hạng nh́ hay hạng ba nào cả. Chính v́ thế nên chúng tôi không phải gặp sự cạnh tranh nào từ các ban nhạc khác.
Nói thẳng ra, thời kỳ đó chúng tôi không có đối thủ, cứ tự nhiên được người ta yêu thương, không tranh đua hay làm bất cứ điều ǵ.
Tuy nhiên, trong quan điểm của tôi, làm nghề ǵ là phải cố gắng hết sức để lên tới đỉnh. Cuộc đời là cuộc đua th́ ḿnh cứ phải đua thôi, đua với chính ḿnh.
Dùng hết sức để đua rồi mà có thua cũng không buồn, ai hơn được tôi th́ tôi chúc mừng người ta thôi.
Dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải đua và nghĩ rằng ḿnh sẽ thắng để cố hết sức. Tôi không nghĩ ḿnh sẽ phải ganh đua hay cạnh tranh với ai hết nhưng cứ làm mọi thứ ḿnh có thể rồi tự nhiên sẽ được mọi người chấp nhận, giống như bây giờ tôi đi hát được người ta cho là một trong những ca sĩ hát rất hay.
Tất cả những ǵ tôi có được ngày hôm nay đều là kết quả của sự cố gắng, không có ǵ phải mang ơn ai hết. Công việc ḿnh làm tốt th́ tự nhiên kết quả sẽ tốt thôi.
VietBF @ Sưu tầm
Vừa qua, tại phần 1 chương tŕnh Vân vân và mây mây, danh ca Tuấn Ngọc đă chia sẻ về giai đoạn ông c̣n hoạt động ban nhạc tại Sài G̣n.
Tôi và nhạc sĩ Đức Huy quen nhau từ nhỏ, học với nhau từ năm 8 tuổi nhưng không có duyên làm việc với nhau.
Năm 1967, sau một thời gian bôn ba ngoài Đà Nẵng, tôi trở lại Sài G̣n, gặp lại anh Đức Huy và thành lập chung một ban nhạc là ban The Strawberry Four.
Ban nhạc có 4 người là tôi, anh Đức Huy, anh Tùng Giang và anh Billy Shane. Có 4 người th́ bây giờ 2 người đă mất, giờ chỉ c̣n tôi và anh Đức Huy c̣n sống.
Thời điểm đó The Strawberry Four là ban nhạc được yêu thích nhất, nhưng tôi lại cứ nghĩ việc ban nhạc nổi tiếng là chuyện hiển nhiên, không có ǵ lạ cả.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1845587&stc=1&d=1628685130
Chúng tôi chạy show mỗi ngày, thậm chí c̣n có cả fan hâm mộ là người Mỹ đi theo. Họ thấy chúng tôi đi diễn ở đâu là tới đó xem, toàn fan nam.
Thời điểm đó, các ban nhạc chủ yếu bắt chước, hát lại nhạc Âu Mỹ thôi chứ không hát nhạc Việt. Dù có thích hay không cũng chỉ là bắt chước.
Tuy nhiên, có một ca khúc ban nhạc hát khiến tôi khá hănh diện là bài Chiều. Đây là một bài Việt Nam nhưng chúng tôi lấy lại và hát theo ư của ḿnh và được người ta thích lắm.
Trong ban cũng không có sự cạnh tranh ǵ cả v́ tôi và Đức Huy, Billy Shane là ba giọng hát khác nhau, mỗi người hát một phần.
Tôi mặc dù hát nhạc trẻ sôi động nhưng vẫn hát cả nhạc t́nh cảm, trữ t́nh. Anh Đức Huy th́ chỉ hát nhạc trẻ, c̣n Billy Shane th́ hát giọng cao, mỗi người có một sở trường riêng, không đụng hàng.
Ngay từ lúc lập ban nhạc, anh Đức Huy đă bảo ban của chúng tôi phải là ban duy nhất, không có hạng nh́ hay hạng ba nào cả. Chính v́ thế nên chúng tôi không phải gặp sự cạnh tranh nào từ các ban nhạc khác.
Nói thẳng ra, thời kỳ đó chúng tôi không có đối thủ, cứ tự nhiên được người ta yêu thương, không tranh đua hay làm bất cứ điều ǵ.
Tuy nhiên, trong quan điểm của tôi, làm nghề ǵ là phải cố gắng hết sức để lên tới đỉnh. Cuộc đời là cuộc đua th́ ḿnh cứ phải đua thôi, đua với chính ḿnh.
Dùng hết sức để đua rồi mà có thua cũng không buồn, ai hơn được tôi th́ tôi chúc mừng người ta thôi.
Dù thế nào đi nữa, tôi cũng phải đua và nghĩ rằng ḿnh sẽ thắng để cố hết sức. Tôi không nghĩ ḿnh sẽ phải ganh đua hay cạnh tranh với ai hết nhưng cứ làm mọi thứ ḿnh có thể rồi tự nhiên sẽ được mọi người chấp nhận, giống như bây giờ tôi đi hát được người ta cho là một trong những ca sĩ hát rất hay.
Tất cả những ǵ tôi có được ngày hôm nay đều là kết quả của sự cố gắng, không có ǵ phải mang ơn ai hết. Công việc ḿnh làm tốt th́ tự nhiên kết quả sẽ tốt thôi.
VietBF @ Sưu tầm