Log in

View Full Version : Phi Nhung: "Chính mẹ ruột Cường đă khóc và xin tôi đừng để con ra ngoài sống"


therealrtz
08-27-2021, 16:23
"Hồ Văn Cường có vẻ như giận quá nên thù hằn nọ kia với tôi" – Phi Nhung nói.

Sau những khúc mắc, xích mích, vừa qua, tại phần hai chương tŕnh Chuyện ngại nói, ca sĩ Phi Nhung đă chia sẻ về quá tŕnh làm lành với con trai nuôi Hồ Văn Cường.

Chính mẹ ruột Cường đă khóc và xin tôi đừng để Cường ra ngoài sống

Tôi đă nói rồi, thà tôi bị chửi chứ quyết không để con tôi bước ra đường bị người ta chửi hay chê trách. Đó là lí do v́ sao tôi đưa chuyện Hồ Văn Cường lên Facebook để giáo dục con, sau một thời gian dài không ai trong nhà dạy được nó.

Tôi biết, sau lần đó rất nhiều người chửi tôi, đặc biệt là fan của Cường. Các em đều là con nít nên cứ nghĩ tôi là h́nh tượng mẹ hiền mà không hề biết tôi dạy con khó tính, nghiêm khắc tới cỡ nào.

Nhưng tôi chỉ nói vậy thôi chứ vẫn hỏi han, quan tâm con, không phải nói xong rồi bỏ bê. Sáng tôi chửi nhưng tối tôi vẫn hỏi Hồ Văn Cường xem ăn ǵ chưa, chưa ăn th́ xuống ăn đi. Mẹ con trong nhà th́ luôn thế.

Dù lúc đó, Hồ Văn Cường có thể không muốn trả lời tôi, nhưng tôi vẫn hỏi để có sự quan tâm, chia sẻ.

Tuy nhiên, Hồ Văn Cường có vẻ như giận quá nên thù hằn nọ kia với tôi. Chưa kể, fan đẩy đưa nhiều quá khiến nó càng như vậy. Nhưng tôi không thể để fan làm hư con tôi được.

Chính mẹ ruột Cường đă khóc và xin tôi đừng để Cường ra ngoài sống khi đủ 18 tuổi v́ nó đă ở quen trong nhà tôi rồi, sợ ra ngoài nó sẽ hư, nhưng tôi vẫn phải chấp nhận để con đi nếu nó muốn.

Nhà tôi giống như cái chùa, toàn người dưng không chứ chẳng có người nhà. Tôi mua thêm một cái nhà cũng để cho mấy đứa con ở chứ bản thân tôi có ǵ đâu, chỉ cần một căn pḥng, một cái giường là đủ, không cần ǵ hết.

Tôi đi làm rất mệt, cày cuốc các kiểu chỉ để dồn tiền nuôi con. Có bao tiền tôi mua hết quần áo cho con.

https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1857068&stc=1&d=1630081346
Tôi cấm mọi người trong nhà không ai được nói ǵ Hồ Văn Cường

Mọi người cứ nói tôi nhận nhiều con nuôi nên bỏ mặc nhưng không phải. Người ta nuôi một con vật cũng phải cưng chiều huống chi nuôi một con người. Để nuôi một đứa trẻ, tôi cũng vất vả lắm chứ.

Hồ Văn Cường vốn rất cứng đầu nhưng đến giờ nh́n vào ai cũng thấy nó ngoan. Sau vụ đó, tôi bỏ hết cái tôi của ḿnh để làm ḥa với con, để cho con được sống thoải mái trong nhà.

Tôi biết, Cường ở tuổi mới lớn nên dễ tủi thân, suy nghĩ, tự ái. Bởi vậy nên tôi cấm mọi người trong nhà không ai được nói ǵ Cường hết và vẫn lo lắng để Cường tập trung thi cử.

Đợi Cường thi xong rồi, tôi mới qua pḥng nói chuyện, xin lỗi con. Tuy nhiên, lúc đó nó vẫn không nói chuyện với tôi v́ trong ḷng vẫn ấm ức.

Tôi phải từ từ qua pḥng nói chuyện nhiều lần, bắt dọn dẹp pḥng, bắt xuống ăn cùng mọi người và dọn dẹp. Dù giận đến đâu tôi cũng bắt phải làm, bắt hôn mẹ ruột, đi học về phải thưa mẹ.

Cứ như vậy, Cường mới dần dần thay đổi. Tới giờ Cường lớn rồi, đi học đại học rồi nhưng mỗi lần đi học về đều thưa gửi đàng hoàng. Hồi xưa nó không được như vậy, cứ đi học về là lên pḥng, cả tuần không bao giờ thấy mặt, giờ th́ đă chịu dắt các em đi chơi.

Tôi không biết trong ḷng Hồ Văn Cường thực sự nghĩ ǵ nhưng trước mắt là thấy bên ngoài thay đổi rất tốt, sống ḥa đồng với anh chị em, nghe lời tôi hơn.

VietBF @ Sưu tầm