Romano
10-04-2021, 01:55
Phi Nhung sinh ra ở miền đất đỏ Pleiku. Tôi cũng vậy, nơi một thành phố nhỏ t́nh thân gắn bó. Phố núi đ́u hiu "đi dăm phút trở về chốn cũ…". Có những buổi sáng se lạnh, sương mù giăng thấp không nh́n thấy nhau.
Buổi trưa, nắng bụi cao nguyên. Buổi chiều, mưa bạt ngàn. Buổi tối, gió núi lạnh buốt từng hồi, co rút trong chiếc chăn dày cộm bên cạnh than hồng, củi đốt để sưởi ấm. Một ngày có đến bốn mùa, xuân - hạ - thu - đông.
Nhà của Phi Nhung trong khu Đức An, trước đây là khu Dinh Điền, đa số người Bắc sống ở đây. Họ sống bằng nghề nông, trồng hoa quả và rau rừng. Đó là một khu rất sùng đạo, có một nhà thờ lớn.
Một lần, tôi đến thăm d́ của Phi Nhung, con đường đất đỏ trơn trợt, đất bám vào c̣n cao hơn đế giày. Phi Nhung ṿng tay chào tôi: "Thưa chú…". Tôi linh cảm ở cô bé có ǵ khác thường…
Sau đó, tôi không về lại Pleiku nữa. Tôi bặt tin về gia đ́nh Phi Nhung. Năm 1989, Phi Nhung cùng gia đ́nh đến Mỹ theo diện con lai.Đầu thập niên 90, ca sĩ Trizzie Phương Trinh gửi gắm cô em kết nghĩa Phi Nhung từ Tampa - Florida đến Quận Cam để bước vào sân khấu nghệ thuật. Tôi không mường tượng Phi Nhung là cô bé ngày nào ở Đức An - Pleiku.
Một ngày nọ, tôi gặp Phi Nhung, cô nhí nhảnh nói: "Em gọi anh là chú hay anh đây? Anh là bạn của d́ em và là người đồng hương đó nha! Có chương tŕnh văn nghệ nào anh tổ chức phải mời em đó…". Và tôi đă mời Phi Nhung tŕnh diễn trong nhiều sô.
Phi Nhung thành danh rất nhanh, ngay từ tiếng hát đầu tiên cất lên đă được đón nhận. Tên tuổi của Phi Nhung vang lừng, quả là một giọng hát đặc biệt.
Giọng ca Phi Nhung như tiếng chuông ngân nga thánh thót, chạm vào trái tim người nghe. Phi Nhung trở thành một hiện tượng, một giọng hát đi vào ḷng người và ở lại đến ngày hôm nay.
Gọi Phi Nhung là "Nữ hoàng" của nhạc t́nh quê hương, thật đúng với mỹ từ này. Phi Nhung được yêu thích không những từ người hâm mộ mà trong giới nghệ sĩ cũng quư mến Phi Nhung ở tính cách hiền lành, tử tế của cô.
Phi Nhung có một tiếng hát trữ t́nh/đẹp, một đôi mắt buồn/đẹp, một nhân cách đẹp.
Năm 2005, Phi Nhung về Việt Nam chọn quê nhà cho phần đời c̣n lại. Phi Nhung nổi bật hơn nữa trên sân khấu ca nhạc. Lời ca của Phi Nhung vọng lại một âm hưởng quê hương, có mặt khắp mọi nẻo đường của đất nước, từ thành phố đến thôn quê, trên những ḍng sông Cửu Long, sông Hương, sông Hồng…
Ư nguyện của Phi Nhung được mở ra từ đây. Niềm mơ ước thầm kín của Phi Nhung được khỏa lấp bởi tuổi thơ lạc loài - thiếu thốn t́nh thương được chia sẻ bằng chính t́nh cảm của Phi Nhung trao gửi bảo bọc những em bé mồ côi.
Phi Nhung làm nhiều việc công đức, giúp đỡ người nghèo, người tàn tật, xây dựng một đại gia đ́nh hạnh phúc với 23 người con trong tiếng "Mẹ" nồng nàn t́nh mẫu tử mà Phi Nhung từng khao khát.
Phi Nhung gọi mẹ bằng "Má". Một âm thanh êm ả bao la chất chứa mà Phi Nhung không thể nào diễn tả hết bằng tiếng hát của ḿnh. Phi Nhung không bao giờ trách cứ mẹ, mà c̣n yêu thương nhiều hơn nữa. Hoàn cảnh và định kiến xă hội khiến người mẹ phải đành ḷng xa con trong một thời gian.
Năm 10 tuổi, Phi Nhung rời Pleiku về Cam Ranh sống trong ṿng tay yêu thương của mẹ. Nhưng chỉ được vài năm th́ mẹ Phi Nhung mất, để lại 5 người con cùng mẹ khác cha. Trách nhiệm nặng nề trên đôi vai tuổi thơ, Phi Nhung trở về lại Pleiku để cùng ông bà ngoại và mấy d́ nuôi dưỡng các em.
Phi Nhung kiếm sống bằng nhiều nghề, từ việc bán trà nóng trong khu Chợ Mới, thêu thùa may vá, cơ cực tảo tần sớm hôm.Có một lần, t́nh cờ tôi gặp Phi Nhung ở phi trường Liên Khương - Đà Lạt, hai anh em gặp nhau mừng rỡ, nói chuyện thật lâu.
Phi Nhung cho biết đang ăn chay trường, mở nhiều tiệm cơm chay để nuôi nấng 23 người con mà Phi Nhung nhận nuôi. Phi Nhung c̣n xây nhiều ngôi nhà t́nh thương và bệnh xá ở Pleiku để chăm sóc miễn phí cho người nghèo. Tôi thật kính phục tấm ḷng nhân ái của Phi Nhung.
Về Sài G̣n, tôi đến tiệm cơm chay của Phi Nhung ở khu Tân Định. Tôi hiểu rơ hơn, những em nhỏ làm việc ở đây rất kính mến Phi Nhung. Em nào cũng có hoàn cảnh đáng thương, được Phi Nhung đưa về làm việc - đi học, sống với nhau trong một mái ấm gia đ́nh.Mới đây, khi biết Phi Nhung đang có những bóng đen vẩn đục bao quanh, tôi nhắn tin cho Phi Nhung:
"Tâm của em là tâm bồ đề. Hăy b́nh thản - an nhiên với những diễn biến xung quanh. Mọi việc rồi cũng sẽ lắng đọng. Nhân cách và sự tử tế của em mọi người hiểu/biết để suy ngẫm, phán đoán. Hăy xem đó là hạt bụi vướng đọng trong đôi mắt buồn của em…".
Được tin Phi Nhung nhiễm COVID, tôi gọi thăm hỏi nhiều lần nhưng không được, đành phải nhắn tin: "Cầu xin cho Phi Nhung qua được khổ nạn".
Dẫu biết có sinh/có tử. Đời người như bóng ngựa hồ qua kẽ cửa, nhưng sự ra đi của Phi Nhung làm nhiều người thương tiếc. Trong tôi rất đỗi bàng hoàng, lệ như thấm vào lồng ngực sâu thẳm. Giá như, Phi Nhung về lại Mỹ theo lịch diễn. Nhưng không. Phi Nhung đă ở lại để chia sẻ niềm đau những ngày dịch hoành hành.
Tiễn biệt Phi Nhung
Dạt ngang miền hư ảo, trí nhớ và kư ức bay bổng theo điệu ru ḥ Phi Nhung. Một lần nào đó, trở lại Pleiku tôi sẽ nghe được những lời nói thân quen: "Tội nghiệp con bé, mới ngày nào quanh quẩn lủi thủi trong khu chợ này, rồi trở thành danh ca, và bây giờ sớm vội ĺa trần…".
"… Nằm đây, hơi ẩm quanh ḿnh
Nghe mưa Phố Núi nḥa xanh nẻo mù
Mưa Bản Thổ, mưa Pleiku
Thương em nơi cơi phiêu du mỏi ṃn
Anh xa xôi vẫn thật gần
Giốc sương em vẫn bên đường ngủ ngon
Xin b́nh an giấc nữ thần
Trong mưa có tiếng thạch cầm ru em…"
Pleiku - thành phố nhỏ của chúng tôi đầy mộng mơ, nơi sinh sản ra những tâm hồn nghệ thuật. Nhiều tên tuổi vang lừng đă từng ở, từng sống, từng gắn bó và cho ra đời nhiều tác phẩm về Pleiku như: nhà thơ Du Tử Lê, nhà thơ Kim Tuấn, nhà thơ Vũ Hữu Định, nhạc sĩ Phạm Duy, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhạc sĩ Lê Uyên Phương, ca sĩ Ngọc Lan và bây giờ là ca sĩ Phi Nhung đă ra đi, đă yên nghỉ ngh́n thu. Pleiku, rừng gió cao nguyên đậm mùi tiễn biệt.
Phi Nhung!
Thắp nén hương ḷng gửi đến em, thắp cho nỗi niềm bỏ lại. Ḷng anh rưng rưng một nỗi buồn, kỷ niệm về theo những con dốc cao thấp của Phố Núi, nơi mà chúng ta đă sinh ra.
Trở lại với Pleiku, trở lại với kư ức thời tuổi dại. Đến những mái nhà ấp ủ yêu thương mà em đă tạo dựng. Anh sẽ rất nhớ Phi Nhung.
Anh ngậm ngùi tiễn biệt một t́nh thân, tiễn biệt Phi Nhung - Đôi mắt buồn Pleiku.
Buổi trưa, nắng bụi cao nguyên. Buổi chiều, mưa bạt ngàn. Buổi tối, gió núi lạnh buốt từng hồi, co rút trong chiếc chăn dày cộm bên cạnh than hồng, củi đốt để sưởi ấm. Một ngày có đến bốn mùa, xuân - hạ - thu - đông.
Nhà của Phi Nhung trong khu Đức An, trước đây là khu Dinh Điền, đa số người Bắc sống ở đây. Họ sống bằng nghề nông, trồng hoa quả và rau rừng. Đó là một khu rất sùng đạo, có một nhà thờ lớn.
Một lần, tôi đến thăm d́ của Phi Nhung, con đường đất đỏ trơn trợt, đất bám vào c̣n cao hơn đế giày. Phi Nhung ṿng tay chào tôi: "Thưa chú…". Tôi linh cảm ở cô bé có ǵ khác thường…
Sau đó, tôi không về lại Pleiku nữa. Tôi bặt tin về gia đ́nh Phi Nhung. Năm 1989, Phi Nhung cùng gia đ́nh đến Mỹ theo diện con lai.Đầu thập niên 90, ca sĩ Trizzie Phương Trinh gửi gắm cô em kết nghĩa Phi Nhung từ Tampa - Florida đến Quận Cam để bước vào sân khấu nghệ thuật. Tôi không mường tượng Phi Nhung là cô bé ngày nào ở Đức An - Pleiku.
Một ngày nọ, tôi gặp Phi Nhung, cô nhí nhảnh nói: "Em gọi anh là chú hay anh đây? Anh là bạn của d́ em và là người đồng hương đó nha! Có chương tŕnh văn nghệ nào anh tổ chức phải mời em đó…". Và tôi đă mời Phi Nhung tŕnh diễn trong nhiều sô.
Phi Nhung thành danh rất nhanh, ngay từ tiếng hát đầu tiên cất lên đă được đón nhận. Tên tuổi của Phi Nhung vang lừng, quả là một giọng hát đặc biệt.
Giọng ca Phi Nhung như tiếng chuông ngân nga thánh thót, chạm vào trái tim người nghe. Phi Nhung trở thành một hiện tượng, một giọng hát đi vào ḷng người và ở lại đến ngày hôm nay.
Gọi Phi Nhung là "Nữ hoàng" của nhạc t́nh quê hương, thật đúng với mỹ từ này. Phi Nhung được yêu thích không những từ người hâm mộ mà trong giới nghệ sĩ cũng quư mến Phi Nhung ở tính cách hiền lành, tử tế của cô.
Phi Nhung có một tiếng hát trữ t́nh/đẹp, một đôi mắt buồn/đẹp, một nhân cách đẹp.
Năm 2005, Phi Nhung về Việt Nam chọn quê nhà cho phần đời c̣n lại. Phi Nhung nổi bật hơn nữa trên sân khấu ca nhạc. Lời ca của Phi Nhung vọng lại một âm hưởng quê hương, có mặt khắp mọi nẻo đường của đất nước, từ thành phố đến thôn quê, trên những ḍng sông Cửu Long, sông Hương, sông Hồng…
Ư nguyện của Phi Nhung được mở ra từ đây. Niềm mơ ước thầm kín của Phi Nhung được khỏa lấp bởi tuổi thơ lạc loài - thiếu thốn t́nh thương được chia sẻ bằng chính t́nh cảm của Phi Nhung trao gửi bảo bọc những em bé mồ côi.
Phi Nhung làm nhiều việc công đức, giúp đỡ người nghèo, người tàn tật, xây dựng một đại gia đ́nh hạnh phúc với 23 người con trong tiếng "Mẹ" nồng nàn t́nh mẫu tử mà Phi Nhung từng khao khát.
Phi Nhung gọi mẹ bằng "Má". Một âm thanh êm ả bao la chất chứa mà Phi Nhung không thể nào diễn tả hết bằng tiếng hát của ḿnh. Phi Nhung không bao giờ trách cứ mẹ, mà c̣n yêu thương nhiều hơn nữa. Hoàn cảnh và định kiến xă hội khiến người mẹ phải đành ḷng xa con trong một thời gian.
Năm 10 tuổi, Phi Nhung rời Pleiku về Cam Ranh sống trong ṿng tay yêu thương của mẹ. Nhưng chỉ được vài năm th́ mẹ Phi Nhung mất, để lại 5 người con cùng mẹ khác cha. Trách nhiệm nặng nề trên đôi vai tuổi thơ, Phi Nhung trở về lại Pleiku để cùng ông bà ngoại và mấy d́ nuôi dưỡng các em.
Phi Nhung kiếm sống bằng nhiều nghề, từ việc bán trà nóng trong khu Chợ Mới, thêu thùa may vá, cơ cực tảo tần sớm hôm.Có một lần, t́nh cờ tôi gặp Phi Nhung ở phi trường Liên Khương - Đà Lạt, hai anh em gặp nhau mừng rỡ, nói chuyện thật lâu.
Phi Nhung cho biết đang ăn chay trường, mở nhiều tiệm cơm chay để nuôi nấng 23 người con mà Phi Nhung nhận nuôi. Phi Nhung c̣n xây nhiều ngôi nhà t́nh thương và bệnh xá ở Pleiku để chăm sóc miễn phí cho người nghèo. Tôi thật kính phục tấm ḷng nhân ái của Phi Nhung.
Về Sài G̣n, tôi đến tiệm cơm chay của Phi Nhung ở khu Tân Định. Tôi hiểu rơ hơn, những em nhỏ làm việc ở đây rất kính mến Phi Nhung. Em nào cũng có hoàn cảnh đáng thương, được Phi Nhung đưa về làm việc - đi học, sống với nhau trong một mái ấm gia đ́nh.Mới đây, khi biết Phi Nhung đang có những bóng đen vẩn đục bao quanh, tôi nhắn tin cho Phi Nhung:
"Tâm của em là tâm bồ đề. Hăy b́nh thản - an nhiên với những diễn biến xung quanh. Mọi việc rồi cũng sẽ lắng đọng. Nhân cách và sự tử tế của em mọi người hiểu/biết để suy ngẫm, phán đoán. Hăy xem đó là hạt bụi vướng đọng trong đôi mắt buồn của em…".
Được tin Phi Nhung nhiễm COVID, tôi gọi thăm hỏi nhiều lần nhưng không được, đành phải nhắn tin: "Cầu xin cho Phi Nhung qua được khổ nạn".
Dẫu biết có sinh/có tử. Đời người như bóng ngựa hồ qua kẽ cửa, nhưng sự ra đi của Phi Nhung làm nhiều người thương tiếc. Trong tôi rất đỗi bàng hoàng, lệ như thấm vào lồng ngực sâu thẳm. Giá như, Phi Nhung về lại Mỹ theo lịch diễn. Nhưng không. Phi Nhung đă ở lại để chia sẻ niềm đau những ngày dịch hoành hành.
Tiễn biệt Phi Nhung
Dạt ngang miền hư ảo, trí nhớ và kư ức bay bổng theo điệu ru ḥ Phi Nhung. Một lần nào đó, trở lại Pleiku tôi sẽ nghe được những lời nói thân quen: "Tội nghiệp con bé, mới ngày nào quanh quẩn lủi thủi trong khu chợ này, rồi trở thành danh ca, và bây giờ sớm vội ĺa trần…".
"… Nằm đây, hơi ẩm quanh ḿnh
Nghe mưa Phố Núi nḥa xanh nẻo mù
Mưa Bản Thổ, mưa Pleiku
Thương em nơi cơi phiêu du mỏi ṃn
Anh xa xôi vẫn thật gần
Giốc sương em vẫn bên đường ngủ ngon
Xin b́nh an giấc nữ thần
Trong mưa có tiếng thạch cầm ru em…"
Pleiku - thành phố nhỏ của chúng tôi đầy mộng mơ, nơi sinh sản ra những tâm hồn nghệ thuật. Nhiều tên tuổi vang lừng đă từng ở, từng sống, từng gắn bó và cho ra đời nhiều tác phẩm về Pleiku như: nhà thơ Du Tử Lê, nhà thơ Kim Tuấn, nhà thơ Vũ Hữu Định, nhạc sĩ Phạm Duy, nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nhạc sĩ Lê Uyên Phương, ca sĩ Ngọc Lan và bây giờ là ca sĩ Phi Nhung đă ra đi, đă yên nghỉ ngh́n thu. Pleiku, rừng gió cao nguyên đậm mùi tiễn biệt.
Phi Nhung!
Thắp nén hương ḷng gửi đến em, thắp cho nỗi niềm bỏ lại. Ḷng anh rưng rưng một nỗi buồn, kỷ niệm về theo những con dốc cao thấp của Phố Núi, nơi mà chúng ta đă sinh ra.
Trở lại với Pleiku, trở lại với kư ức thời tuổi dại. Đến những mái nhà ấp ủ yêu thương mà em đă tạo dựng. Anh sẽ rất nhớ Phi Nhung.
Anh ngậm ngùi tiễn biệt một t́nh thân, tiễn biệt Phi Nhung - Đôi mắt buồn Pleiku.