therealrtz
10-05-2021, 02:52
Dù đă tiêu sạch tài sản gia đ́nh để t́m con, người mẹ khốn khổ vẫn một mực đau đáu và ôm tia hy vọng rằng con trai của bà sẽ trở về nhà.
Vào năm 1989, cậu bé Mă Kế Minh, lúc đó mới 4 tuổi ở tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc) đă bị lạc mẹ tại nhà ga xe lửa Bắc Thành Đô.
Ngày hôm ấy, bà Dư Chính Quỳnh đưa 2 con ra bến tàu. Nhưng chỉ một thoáng chốc bất cẩn, cậu con trai đă hoàn toàn mất tích trong biển người. Kể từ đó là chuỗi ngày đi t́m con đằng đẵng và đầy nước mắt của cả gia đ́nh.
Mă Kế Anh - chị gái Mă Kế Minh kể lại buổi trưa hôm ấy là kỷ niệm kinh hoàng nhất chị không bao giờ quên được. Chỉ v́ lơ đăng xoay người đi nh́n ngóng xung quanh, em trai chị vốn ở bên cạnh đă biến mất. Cả nhà cứ loay hoay đi khắp nhà ga t́m kiếm đến tối mịt nhưng không hề có tin tức nào.
Vợ chồng Dư Chính Quỳnh dùng tất cả mọi phương pháp có thể để đi t́m con. Chỉ cần nghe ở đâu đó có tin bé trai thất lạc là họ hớt hải t́m đến nhưng đều đi về trong thất vọng. Theo năm tháng, nguồn tài chính trong gia đ́nh vốn nghèo khó cũng cạn kiệt với công cuộc t́m con.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1886108&stc=1&d=1633402297
Việc để lạc mất con đă hành hạ tinh thần cả gia đ́nh họ Mă
Nhưng đáng sợ hơn là sự tàn phá về tinh thần. Người cha mất con bắt đầu sinh ra nghiện rượu. Mỗi khi say, ông lại oán trách, đổ lỗi cho vợ và con gái. Chỉ 10 năm sau, ông qua đời trong bệnh tật dù tuổi đời c̣n trẻ. Trước lúc nhắm mắt, lời trăn trối của ông với vợ con là phải t́m bằng được Mă Kế Minh về.
Bi kịch là vậy nhưng người mẹ khốn khổ vẫn chưa một lần từ bỏ hành tŕnh đi t́m con và quyết giữ niềm tin rằng Mă Kế Minh sẽ trở về. Ṛng ră suốt 32 năm liền, ngày nào Dư Chính Quỳnh cũng đi ra bến tàu Bắc Thành Đô đau đáu t́m bóng h́nh con trai. Bà ôm hy vọng rằng con sẽ nhớ được nơi ḿnh đi lạc mà t́m về một ngày nào đó.
3 thập kỷ đằng đẵng trôi qua, Dư Chính Quỳnh giờ đă bước vào tuổi già, trí nhớ cũng dần dần mơ hồ. Thế nhưng thói quen ra trạm xe lửa chờ con trai bà chưa bao giờ dừng lại hay gián đoạn. Bà nói với con gái rằng nếu không t́m được em trai về th́ lúc chết cũng khó mà nhắm mắt được.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1886109&stc=1&d=1633402297
Sự kiên tŕ của bà Dư mất 3 thập kỷ mới có trái ngọt
Sự kiên tŕ tưởng chừng như quá vô vọng của bà mất tới 32 năm trời mới được đền đáp. Năm 2016, anh Trương Minh Viễn - một người đàn ông sống tại tỉnh Hà Bắc đă đến cơ quan chức năng cung cấp mẫu ADN của ḿnh để t́m kiếm cha mẹ đẻ thất lạc.
Sau khi mất tích, anh đă được một cặp vợ chồng nhận nuôi nhưng mẹ nuôi cũng mất sớm. Năm 10 tuổi, cha nuôi tiết lộ với anh rằng ḿnh không phải cha ruột. Trương Minh Viễn cho biết cha nuôi đối xử với ḿnh vô cùng tốt, cũng thẳng thắn kể cho anh mọi chuyện và khi trưởng thành c̣n khuyến khích anh đi t́m lại gia đ́nh ban đầu.
Tháng 8 năm nay, cảnh sát đă đến nhà báo cho Trương Minh Viễn rằng ADN của anh trùng khớp với một gia đ́nh thất lạc con ở Tứ Xuyên. Lúc này, anh cảm thấy rất bối rối và hồi hộp. Chính cha nuôi đă thúc ép anh trở về gia đ́nh ruột thịt ngay. Ngày 23/9, sau 32 năm, Trương Minh Viễn - tên khai sinh là Mă Kế Minh cuối cùng đă có thể trở về trong ṿng tay mẹ.
Sau 32 năm ly biệt xa cách, bà Dư Chính Quỳnh hoàn toàn vỡ ̣a trong ngày đoàn tụ. Bà nói dù bây giờ mắt ḿnh đă rất kém nhưng nh́n con trai từ xa cũng có thể nhận ra.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1886110&stc=1&d=1633402297
Cuộc đoàn tụ sau 32 năm khiến tất cả phải cảm động
Trả lời phỏng vấn, anh Trương Minh Viễn chia sẻ: "Cha mẹ ruột có công sinh, cha mẹ nuôi có công ơn nuôi dưỡng, đối với tôi mà nói hai bên đều là cha mẹ, hai bên đều là nhà".
Anh Trương cho biết hiện tại ḿnh ở Hà Bắc sống rất tốt, đă kết hôn và có 2 cô con gái. Anh dự định vẫn sẽ sống ở Hà Bắc và thường xuyên về Tứ Xuyên thăm mẹ và chị ruột. Dư Chính Quỳnh cầm chặt tay con, nở nụ cười nói: "Chỉ cần biết con sống tốt là mẹ yên tâm rồi".
VietBF @ Sưu tầm
Vào năm 1989, cậu bé Mă Kế Minh, lúc đó mới 4 tuổi ở tỉnh Tứ Xuyên (Trung Quốc) đă bị lạc mẹ tại nhà ga xe lửa Bắc Thành Đô.
Ngày hôm ấy, bà Dư Chính Quỳnh đưa 2 con ra bến tàu. Nhưng chỉ một thoáng chốc bất cẩn, cậu con trai đă hoàn toàn mất tích trong biển người. Kể từ đó là chuỗi ngày đi t́m con đằng đẵng và đầy nước mắt của cả gia đ́nh.
Mă Kế Anh - chị gái Mă Kế Minh kể lại buổi trưa hôm ấy là kỷ niệm kinh hoàng nhất chị không bao giờ quên được. Chỉ v́ lơ đăng xoay người đi nh́n ngóng xung quanh, em trai chị vốn ở bên cạnh đă biến mất. Cả nhà cứ loay hoay đi khắp nhà ga t́m kiếm đến tối mịt nhưng không hề có tin tức nào.
Vợ chồng Dư Chính Quỳnh dùng tất cả mọi phương pháp có thể để đi t́m con. Chỉ cần nghe ở đâu đó có tin bé trai thất lạc là họ hớt hải t́m đến nhưng đều đi về trong thất vọng. Theo năm tháng, nguồn tài chính trong gia đ́nh vốn nghèo khó cũng cạn kiệt với công cuộc t́m con.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1886108&stc=1&d=1633402297
Việc để lạc mất con đă hành hạ tinh thần cả gia đ́nh họ Mă
Nhưng đáng sợ hơn là sự tàn phá về tinh thần. Người cha mất con bắt đầu sinh ra nghiện rượu. Mỗi khi say, ông lại oán trách, đổ lỗi cho vợ và con gái. Chỉ 10 năm sau, ông qua đời trong bệnh tật dù tuổi đời c̣n trẻ. Trước lúc nhắm mắt, lời trăn trối của ông với vợ con là phải t́m bằng được Mă Kế Minh về.
Bi kịch là vậy nhưng người mẹ khốn khổ vẫn chưa một lần từ bỏ hành tŕnh đi t́m con và quyết giữ niềm tin rằng Mă Kế Minh sẽ trở về. Ṛng ră suốt 32 năm liền, ngày nào Dư Chính Quỳnh cũng đi ra bến tàu Bắc Thành Đô đau đáu t́m bóng h́nh con trai. Bà ôm hy vọng rằng con sẽ nhớ được nơi ḿnh đi lạc mà t́m về một ngày nào đó.
3 thập kỷ đằng đẵng trôi qua, Dư Chính Quỳnh giờ đă bước vào tuổi già, trí nhớ cũng dần dần mơ hồ. Thế nhưng thói quen ra trạm xe lửa chờ con trai bà chưa bao giờ dừng lại hay gián đoạn. Bà nói với con gái rằng nếu không t́m được em trai về th́ lúc chết cũng khó mà nhắm mắt được.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1886109&stc=1&d=1633402297
Sự kiên tŕ của bà Dư mất 3 thập kỷ mới có trái ngọt
Sự kiên tŕ tưởng chừng như quá vô vọng của bà mất tới 32 năm trời mới được đền đáp. Năm 2016, anh Trương Minh Viễn - một người đàn ông sống tại tỉnh Hà Bắc đă đến cơ quan chức năng cung cấp mẫu ADN của ḿnh để t́m kiếm cha mẹ đẻ thất lạc.
Sau khi mất tích, anh đă được một cặp vợ chồng nhận nuôi nhưng mẹ nuôi cũng mất sớm. Năm 10 tuổi, cha nuôi tiết lộ với anh rằng ḿnh không phải cha ruột. Trương Minh Viễn cho biết cha nuôi đối xử với ḿnh vô cùng tốt, cũng thẳng thắn kể cho anh mọi chuyện và khi trưởng thành c̣n khuyến khích anh đi t́m lại gia đ́nh ban đầu.
Tháng 8 năm nay, cảnh sát đă đến nhà báo cho Trương Minh Viễn rằng ADN của anh trùng khớp với một gia đ́nh thất lạc con ở Tứ Xuyên. Lúc này, anh cảm thấy rất bối rối và hồi hộp. Chính cha nuôi đă thúc ép anh trở về gia đ́nh ruột thịt ngay. Ngày 23/9, sau 32 năm, Trương Minh Viễn - tên khai sinh là Mă Kế Minh cuối cùng đă có thể trở về trong ṿng tay mẹ.
Sau 32 năm ly biệt xa cách, bà Dư Chính Quỳnh hoàn toàn vỡ ̣a trong ngày đoàn tụ. Bà nói dù bây giờ mắt ḿnh đă rất kém nhưng nh́n con trai từ xa cũng có thể nhận ra.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1886110&stc=1&d=1633402297
Cuộc đoàn tụ sau 32 năm khiến tất cả phải cảm động
Trả lời phỏng vấn, anh Trương Minh Viễn chia sẻ: "Cha mẹ ruột có công sinh, cha mẹ nuôi có công ơn nuôi dưỡng, đối với tôi mà nói hai bên đều là cha mẹ, hai bên đều là nhà".
Anh Trương cho biết hiện tại ḿnh ở Hà Bắc sống rất tốt, đă kết hôn và có 2 cô con gái. Anh dự định vẫn sẽ sống ở Hà Bắc và thường xuyên về Tứ Xuyên thăm mẹ và chị ruột. Dư Chính Quỳnh cầm chặt tay con, nở nụ cười nói: "Chỉ cần biết con sống tốt là mẹ yên tâm rồi".
VietBF @ Sưu tầm