Hanna
10-15-2021, 17:08
Cách đây 6 năm, mẹ tôi bán hết đất đai dưới quê, mua căn nhà trị giá 4 tỷ cho vợ chồng anh trai thứ hai. Mẹ tôi vốn quư anh ấy nhất nhà, nên bảo sẽ sống với vợ chồng anh chị.
Anh trai cả và tôi là con gái út không được bà cho đồng nào. Về sau anh cả chật vật măi không mua được nhà trên thành phố nên anh chị chuyển về quê vợ làm ăn và định cư ở đó cho tới nay.
Từ khi anh chuyển về quê vợ cũng đă 4 năm rồi, cả nhà tôi chưa ai về đó thăm gia đ́nh anh. Mẹ th́ tỏ vẻ trách anh là đàn ông mà nương nhờ nhà vợ. Chỉ có anh cả những dịp lễ Tết vẫn đưa vợ con về thăm bà mà thôi.
Qua lời kể của anh ấy th́ có vẻ công việc khá thuận lợi. Sau khi về quê ngoại được bố mẹ vợ cho một mảnh đất, anh chị mở cửa hàng rồi cất được căn nhà.
Anh trai thứ hai dù được mẹ mua cho nhà nhưng những năm qua kinh tế chẳng có chút khởi sắc nào. Anh ấy đầu tư vào đâu cũng thấy thua lỗ. Rồi vợ chồng lại phải c̣ng lưng cày cuốc trả nợ.Cho đến lần vừa rồi anh thực hiện một vụ làm ăn lớn, hi vọng phất lên nhanh chóng. Ai ngờ đâu dự án đổ bể, anh tôi phải cơng khoản nợ lớn 5 tỷ. Không biết vay tiền ở đâu, anh chị đành phải bán nhà trả nợ. Vậy là mẹ tôi và vợ chồng anh chị ấy đành đi thuê nhà.
Anh cả biết chuyện liền lên đón mẹ về chơi. Khi đứng trước cửa nhà con trai cả, bà không khỏi sững sờ đồng thời cũng hổ thẹn vô cùng. Anh và chị dâu những năm qua đă xây được căn nhà 3 tầng, khang trang và rộng răi. Cửa hàng cũng hoạt động ổn định rất đông khách, thu nhập hàng tháng ít nhất đến 50 triệu.
Mẹ tôi càng xấu hổ với con dâu khi bà thiên vị con thứ, không cho con cả chút vốn nào. Nhờ có nhà mẹ đẻ chị tạo điều kiện và bản thân anh chị giỏi tính toán, chịu khó mà có được ngày hôm nay. Khi trước bà tuyên bố đời này không cần nhờ anh chị, thế nhưng hiện tại đă khác.
Có điều chị dâu lại chẳng muốn đón mẹ chồng về ở cùng. Mẹ tôi th́ mong đợi v́ ở nhà thuê khó chịu lại khổ vô cùng. Song bà ngại không dám mở lời. Làm thế nào để chị dâu tôi chủ động mời mẹ chồng đến ở chung? Dù sao bà cũng là mẹ đẻ ra anh tôi. Anh tôi nuôi báo hiếu bà là lẽ thường t́nh.
Anh trai cả và tôi là con gái út không được bà cho đồng nào. Về sau anh cả chật vật măi không mua được nhà trên thành phố nên anh chị chuyển về quê vợ làm ăn và định cư ở đó cho tới nay.
Từ khi anh chuyển về quê vợ cũng đă 4 năm rồi, cả nhà tôi chưa ai về đó thăm gia đ́nh anh. Mẹ th́ tỏ vẻ trách anh là đàn ông mà nương nhờ nhà vợ. Chỉ có anh cả những dịp lễ Tết vẫn đưa vợ con về thăm bà mà thôi.
Qua lời kể của anh ấy th́ có vẻ công việc khá thuận lợi. Sau khi về quê ngoại được bố mẹ vợ cho một mảnh đất, anh chị mở cửa hàng rồi cất được căn nhà.
Anh trai thứ hai dù được mẹ mua cho nhà nhưng những năm qua kinh tế chẳng có chút khởi sắc nào. Anh ấy đầu tư vào đâu cũng thấy thua lỗ. Rồi vợ chồng lại phải c̣ng lưng cày cuốc trả nợ.Cho đến lần vừa rồi anh thực hiện một vụ làm ăn lớn, hi vọng phất lên nhanh chóng. Ai ngờ đâu dự án đổ bể, anh tôi phải cơng khoản nợ lớn 5 tỷ. Không biết vay tiền ở đâu, anh chị đành phải bán nhà trả nợ. Vậy là mẹ tôi và vợ chồng anh chị ấy đành đi thuê nhà.
Anh cả biết chuyện liền lên đón mẹ về chơi. Khi đứng trước cửa nhà con trai cả, bà không khỏi sững sờ đồng thời cũng hổ thẹn vô cùng. Anh và chị dâu những năm qua đă xây được căn nhà 3 tầng, khang trang và rộng răi. Cửa hàng cũng hoạt động ổn định rất đông khách, thu nhập hàng tháng ít nhất đến 50 triệu.
Mẹ tôi càng xấu hổ với con dâu khi bà thiên vị con thứ, không cho con cả chút vốn nào. Nhờ có nhà mẹ đẻ chị tạo điều kiện và bản thân anh chị giỏi tính toán, chịu khó mà có được ngày hôm nay. Khi trước bà tuyên bố đời này không cần nhờ anh chị, thế nhưng hiện tại đă khác.
Có điều chị dâu lại chẳng muốn đón mẹ chồng về ở cùng. Mẹ tôi th́ mong đợi v́ ở nhà thuê khó chịu lại khổ vô cùng. Song bà ngại không dám mở lời. Làm thế nào để chị dâu tôi chủ động mời mẹ chồng đến ở chung? Dù sao bà cũng là mẹ đẻ ra anh tôi. Anh tôi nuôi báo hiếu bà là lẽ thường t́nh.