therealrtz
10-25-2021, 09:33
"Tôi chỉ biết im lặng nhìn mọi người khóc, là con rể mà không làm được gì hết. Tôi cảm giác mình vô dụng thật sự" – Hoàng Mèo nói.
Mới đây, tại chương trình Sài Gòn ta thương, nghệ sĩ Hoàng Mèo đã bật khóc tâm sự về những mất mát mình vừa trải qua.
Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy điều đó quá kinh khủng
Như mọi người đã biết, thời gian vừa rồi cả gia đình tôi đều là F0, nhiễm Covid hết. Tới bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn sợ.
Ngày hôm đó, mẹ vợ tôi có biểu hiện sốt và ho nên tự cách ly tại nhà, không nói chuyện, tiếp xúc với ai. Nhưng ngay sau đó, ba vợ tôi cũng bị ho.
Ba mẹ vợ tôi đi test nhanh thì dương tính. Con gái gần 3 tuổi của tôi vì ở với ông bà nên cũng dương tính. Tôi và vợ thì âm tính.
Lúc cả ba người được đưa đi cách ly, vợ tôi hi sinh vì con nên vào khu cách ly để chăm con giúp ông bà ngoại và thành dương tính. Trong thời gian đó, tới lượt tôi bị sốt, ho, test nhanh thì cũng dương tính, kéo theo con trai lớn của tôi, em vợ, chị vợ và con của chị vợ.
Ở nhà tôi chỉ có duy nhất bà ngoại (tức bà của vợ) ở trên lầu 3 nên không bị, nhưng nếu cả nhà cùng đi cách ly hết thì không ai chăm bà. Chị vợ tôi xin ở lại nhà để vừa cách ly vừa chăm bà ngoại. Tất nhiên, chị vợ tôi bảo hộ rất kỹ càng nên không lây nhiễm cho bà ngoại.
Tôi cùng con trai lớn và em vợ đi cách ly tập trung. Lên trên đó, người ta đo oxy hai lần cho tôi cũng chỉ đạt 81, ngồi uống sữa xong đo lại thì lên 91. Vì lượng oxy trong máu ổn nên tôi được cho về nhà tự cách ly.
Tôi tự xông sả, uống thuốc hạ sốt. Tới vài ngày sau, tôi đi test lại thì âm tính, tức là đã khỏi bệnh.
Tôi mừng quá, định xin vào khu cách ly chăm sóc con trai nhưng không được vì người ta sợ tôi tái nhiễm.
Lúc đó, hoàn cảnh của tôi rất ngặt nghèo, không biết phải làm gì hết vì người nhà trong khu cách ly đều dương tính, mình tôi âm tính. Tôi lo lắng vô cùng.
Bản thân tôi khi ấy cũng phải tự cách ly ở nhà, không thể làm được gì, chỉ biết cầm điện thoại lên gọi video cho vợ để thấy mọi người. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy điều đó quá kinh khủng, chỉ muốn gục ngã.
Bạn bè tôi thấy thế mới động viên tôi. Tôi cố gắng lạc quan nhưng cứ nhìn thấy vợ con là khóc, gọi điện mà không dám nhìn, phải né camera sang một bên.
Tôi chỉ biết im lặng nhìn mọi người khóc
May mắn thay, các y bác sĩ trong khu cách ly chăm sóc gia đình tôi rất tận tình. Nhờ đó mà mọi người cũng dần hết khỏi bệnh. Vợ, mẹ vợ và con gái nhỏ của tôi âm tính sau 14 ngày và được về nhà trước. Sau đó tới em vợ và con trai lớn tôi.
Tuy nhiên, riêng ba vợ tôi lại trở nặng, thở không được, phải đưa vào bệnh viện Phạm Ngọc Thạch. Bệnh viện quá tải nên ba tôi phải xếp hàng chờ mới tới lượt. Mẹ tôi hay tin ba bị như thế nằm bất động, ăn không nổi, chỉ húp cháo.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1902894&stc=1&d=1635154385
Ban đầu tôi gọi điện cho ba vợ thì ba nói vẫn khỏe, nhưng rồi sau đó lại phải đưa vào phòng hồi sức đặc biệt, không liên lạc được nữa. Tôi nhìn vợ, mẹ vợ và chị vợ khóc mà quặn đau trong lòng, nhưng không biết phải làm gì.
Cuối cùng, bác sĩ gọi điện về báo ba vợ tôi không qua khỏi. Tôi chỉ biết im lặng nhìn mọi người khóc, là con rể mà không làm được gì hết. Tôi cảm giác mình vô dụng thật sự. Nhiều ngày sau người ta mới đưa được tro cốt ba vợ tôi về.
Năm ngoái tôi đã mất ba ruột, chưa kịp giỗ đầu thì lại tới ba vợ qua đời.
Tuy nhiên, dù sao đi nữa tôi vẫn gửi lời cảm ơn các y bác sĩ đã giúp đỡ gia đình tôi tận tình.
VietBF @ Sưu tầm
Mới đây, tại chương trình Sài Gòn ta thương, nghệ sĩ Hoàng Mèo đã bật khóc tâm sự về những mất mát mình vừa trải qua.
Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy điều đó quá kinh khủng
Như mọi người đã biết, thời gian vừa rồi cả gia đình tôi đều là F0, nhiễm Covid hết. Tới bây giờ nghĩ lại tôi vẫn còn sợ.
Ngày hôm đó, mẹ vợ tôi có biểu hiện sốt và ho nên tự cách ly tại nhà, không nói chuyện, tiếp xúc với ai. Nhưng ngay sau đó, ba vợ tôi cũng bị ho.
Ba mẹ vợ tôi đi test nhanh thì dương tính. Con gái gần 3 tuổi của tôi vì ở với ông bà nên cũng dương tính. Tôi và vợ thì âm tính.
Lúc cả ba người được đưa đi cách ly, vợ tôi hi sinh vì con nên vào khu cách ly để chăm con giúp ông bà ngoại và thành dương tính. Trong thời gian đó, tới lượt tôi bị sốt, ho, test nhanh thì cũng dương tính, kéo theo con trai lớn của tôi, em vợ, chị vợ và con của chị vợ.
Ở nhà tôi chỉ có duy nhất bà ngoại (tức bà của vợ) ở trên lầu 3 nên không bị, nhưng nếu cả nhà cùng đi cách ly hết thì không ai chăm bà. Chị vợ tôi xin ở lại nhà để vừa cách ly vừa chăm bà ngoại. Tất nhiên, chị vợ tôi bảo hộ rất kỹ càng nên không lây nhiễm cho bà ngoại.
Tôi cùng con trai lớn và em vợ đi cách ly tập trung. Lên trên đó, người ta đo oxy hai lần cho tôi cũng chỉ đạt 81, ngồi uống sữa xong đo lại thì lên 91. Vì lượng oxy trong máu ổn nên tôi được cho về nhà tự cách ly.
Tôi tự xông sả, uống thuốc hạ sốt. Tới vài ngày sau, tôi đi test lại thì âm tính, tức là đã khỏi bệnh.
Tôi mừng quá, định xin vào khu cách ly chăm sóc con trai nhưng không được vì người ta sợ tôi tái nhiễm.
Lúc đó, hoàn cảnh của tôi rất ngặt nghèo, không biết phải làm gì hết vì người nhà trong khu cách ly đều dương tính, mình tôi âm tính. Tôi lo lắng vô cùng.
Bản thân tôi khi ấy cũng phải tự cách ly ở nhà, không thể làm được gì, chỉ biết cầm điện thoại lên gọi video cho vợ để thấy mọi người. Bây giờ nghĩ lại, tôi thấy điều đó quá kinh khủng, chỉ muốn gục ngã.
Bạn bè tôi thấy thế mới động viên tôi. Tôi cố gắng lạc quan nhưng cứ nhìn thấy vợ con là khóc, gọi điện mà không dám nhìn, phải né camera sang một bên.
Tôi chỉ biết im lặng nhìn mọi người khóc
May mắn thay, các y bác sĩ trong khu cách ly chăm sóc gia đình tôi rất tận tình. Nhờ đó mà mọi người cũng dần hết khỏi bệnh. Vợ, mẹ vợ và con gái nhỏ của tôi âm tính sau 14 ngày và được về nhà trước. Sau đó tới em vợ và con trai lớn tôi.
Tuy nhiên, riêng ba vợ tôi lại trở nặng, thở không được, phải đưa vào bệnh viện Phạm Ngọc Thạch. Bệnh viện quá tải nên ba tôi phải xếp hàng chờ mới tới lượt. Mẹ tôi hay tin ba bị như thế nằm bất động, ăn không nổi, chỉ húp cháo.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1902894&stc=1&d=1635154385
Ban đầu tôi gọi điện cho ba vợ thì ba nói vẫn khỏe, nhưng rồi sau đó lại phải đưa vào phòng hồi sức đặc biệt, không liên lạc được nữa. Tôi nhìn vợ, mẹ vợ và chị vợ khóc mà quặn đau trong lòng, nhưng không biết phải làm gì.
Cuối cùng, bác sĩ gọi điện về báo ba vợ tôi không qua khỏi. Tôi chỉ biết im lặng nhìn mọi người khóc, là con rể mà không làm được gì hết. Tôi cảm giác mình vô dụng thật sự. Nhiều ngày sau người ta mới đưa được tro cốt ba vợ tôi về.
Năm ngoái tôi đã mất ba ruột, chưa kịp giỗ đầu thì lại tới ba vợ qua đời.
Tuy nhiên, dù sao đi nữa tôi vẫn gửi lời cảm ơn các y bác sĩ đã giúp đỡ gia đình tôi tận tình.
VietBF @ Sưu tầm