troopy
11-16-2021, 07:24
Đêm muộn, phố phường vắng lặng
Bà bước loạng choạng về nhà
Tối nay có cuộc gặp mặt
Của “Hội các bà bạn già”.
Tới cửa, bà bấm chuông gọi
Chuông reo, nhưng chẳng thấy người
- Cái ông, giờ này đă ngủ ?
Hay lại đi chơi đâu rồi ?
Làu bàu, bà khẽ đẩy cửa
Cửa mở...”Lại quên khoá rồi” ?
Thế này có ngày ông ấy
Biếu nhà cho đạo chích thôi !
Căn pḥng, tối đen như mực
Chiều nay, mất điện toàn khu
Cứ nghĩ là ông đă sửa ?
Ông này...càng ngày càng hư !
Loay hoay, ḍ dẫm chốc lát
Bà bật được công tắc đèn
Căn nhà sáng bừng ánh điện
Loá quá ! Mắt bà chưa quen !
Quẳng chiếc túi nhỏ xuống ghế
Tự dưng bụng đói cồn cào
Bà liền đi thẳng xuống bếp
Xem ông để phần ǵ nào ?
Bếp núc lạnh tanh ! Chắc ổng
Lại quên nấu bữa tối rồi ?
Nhón chân với túi mỳ gói
Đổ lưng bát nước vào nồi.
Tủ lạnh gần như trống rỗng
Chẳng c̣n một cọng rau xanh
May mà c̣n sót quả trứng
Héo quay héo quắt mớ hành...
Ăn xong bát mỳ gói trứng
Cứ thấy thiêu thiếu cái ǵ ?
Mà sao giờ này, ông ấy
Đi đâu vẫn chửa thấy về ?
Mệt mỏi, bà lên giường ngủ
Lầm rầm trách ông chồng già
Mải với bạn bè đến nỗi
Bỏ mặc ḿnh bà ở nhà !
Rồi bà cứ thế thiêm thiếp...
Giật ḿnh, đă quá nửa đêm
Quờ tay sang nửa quen thuộc
Trống trải, ông không nằm bên...
Cơn gió cuối Thu se lạnh
Lùa qua khe cửa, khiến bà
Nước mắt lưng tṛng, tủi phận
Cô đơn, trống vắng tuổi già...
Sao ông vô tâm đến thế ?
Để bà quạnh quẽ vậy này
Ông đă đi xa...hơn tháng
Mà bà vẫn thấy đâu đây
Hơi ấm t́nh nồng chăn gối...
Tiếng ông mỗi tối th́ thào...
Bước chân ông ra mở cửa
Đón ánh “b́nh ḿnh xôn xao”...
C̣n nhớ, mới hôm nào đó
Nhà cửa, điện, nước ...ông lo
Mọi thứ cứ là răm rắp
Kể từ việc bé, việc to...
Bếp núc ông cũng rất giỏi
Nếu bà có đi đâu xa
Khi về, cơm nước chu tất
Món ngon luôn để dành bà...
Vậy mà bà vẫn rấm rẳn
Trách ông hay mải bạn bè
Vài bữa lại thấy nhấp nhỉ
Mấy ông cà pháo, cà phê...
Bây giờ....mọi thứ...trống trải
Lạnh tanh, vắng bóng ông rồi !
Ông đi, bỏ bà ở lại
“ Em nhớ ḿnh quá ! Ḿnh ơi” !
VietBF@sưu tập
Bà bước loạng choạng về nhà
Tối nay có cuộc gặp mặt
Của “Hội các bà bạn già”.
Tới cửa, bà bấm chuông gọi
Chuông reo, nhưng chẳng thấy người
- Cái ông, giờ này đă ngủ ?
Hay lại đi chơi đâu rồi ?
Làu bàu, bà khẽ đẩy cửa
Cửa mở...”Lại quên khoá rồi” ?
Thế này có ngày ông ấy
Biếu nhà cho đạo chích thôi !
Căn pḥng, tối đen như mực
Chiều nay, mất điện toàn khu
Cứ nghĩ là ông đă sửa ?
Ông này...càng ngày càng hư !
Loay hoay, ḍ dẫm chốc lát
Bà bật được công tắc đèn
Căn nhà sáng bừng ánh điện
Loá quá ! Mắt bà chưa quen !
Quẳng chiếc túi nhỏ xuống ghế
Tự dưng bụng đói cồn cào
Bà liền đi thẳng xuống bếp
Xem ông để phần ǵ nào ?
Bếp núc lạnh tanh ! Chắc ổng
Lại quên nấu bữa tối rồi ?
Nhón chân với túi mỳ gói
Đổ lưng bát nước vào nồi.
Tủ lạnh gần như trống rỗng
Chẳng c̣n một cọng rau xanh
May mà c̣n sót quả trứng
Héo quay héo quắt mớ hành...
Ăn xong bát mỳ gói trứng
Cứ thấy thiêu thiếu cái ǵ ?
Mà sao giờ này, ông ấy
Đi đâu vẫn chửa thấy về ?
Mệt mỏi, bà lên giường ngủ
Lầm rầm trách ông chồng già
Mải với bạn bè đến nỗi
Bỏ mặc ḿnh bà ở nhà !
Rồi bà cứ thế thiêm thiếp...
Giật ḿnh, đă quá nửa đêm
Quờ tay sang nửa quen thuộc
Trống trải, ông không nằm bên...
Cơn gió cuối Thu se lạnh
Lùa qua khe cửa, khiến bà
Nước mắt lưng tṛng, tủi phận
Cô đơn, trống vắng tuổi già...
Sao ông vô tâm đến thế ?
Để bà quạnh quẽ vậy này
Ông đă đi xa...hơn tháng
Mà bà vẫn thấy đâu đây
Hơi ấm t́nh nồng chăn gối...
Tiếng ông mỗi tối th́ thào...
Bước chân ông ra mở cửa
Đón ánh “b́nh ḿnh xôn xao”...
C̣n nhớ, mới hôm nào đó
Nhà cửa, điện, nước ...ông lo
Mọi thứ cứ là răm rắp
Kể từ việc bé, việc to...
Bếp núc ông cũng rất giỏi
Nếu bà có đi đâu xa
Khi về, cơm nước chu tất
Món ngon luôn để dành bà...
Vậy mà bà vẫn rấm rẳn
Trách ông hay mải bạn bè
Vài bữa lại thấy nhấp nhỉ
Mấy ông cà pháo, cà phê...
Bây giờ....mọi thứ...trống trải
Lạnh tanh, vắng bóng ông rồi !
Ông đi, bỏ bà ở lại
“ Em nhớ ḿnh quá ! Ḿnh ơi” !
VietBF@sưu tập