troopy
11-18-2021, 05:56
Thật ra chuyện này chúng ta ai cũng biết. Tôi cũng biết. Nhưng măi đến khi chính bản thân ḿnh cầm nắm tro của bà cụ, mà trước đó ḿnh ngồi một bên, c̣n nh́n, c̣n nói, c̣n cười gọi tên… bây giờ lại là nắm tro, cũng do chính tay ḿnh đem gởi xuống ḍng sông. Bỗng dưng tôi cảm nhận sâu sắc về một đời người, chung cuộc của chiếc thân tứ đại, ai cũng như ai, chỉ là nắm tro.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1924628&stc=1&d=1637215001
Đă là nắm tro th́ không có nắm tro nào sang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào vinh quang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào ti tiện hơn nắm tro nào.
Tự nhiên bao nhiêu muộn phiền, toan tính trong ḷng rớt xuống. Bởi v́ ḿnh đă là nắm tro th́ không có lư do ǵ đi phiền năo các nắm tro khác.
Chúng ta ít nhiều đă đánh mất cả một quăng đời của ḿnh trong phiền lụy, khổ đau. Cuối cùng tứ đại này không mang theo được v́ nó chỉ là nắm tro, chỉ mang theo nghiệp mà thôi. Sao ta không tự hỏi v́ cái ǵ mà ta tạo nghiệp, v́ ai mà ta tạo nghiệp ? V́ nắm tro mà tạo nghiệp ! Có vô lư không. Phải chi v́ vàng v́ ngọc ḿnh tạo nghiệp cũng được đi, nhưng v́ nắm tro mà tạo nghiệp th́ oan uổng quá. Tạo nghiệp để mưu cầu hạnh phúc, không ngờ lại chuốt quả khổ đau. Bởi v́ ranh giới giữa hạnh phúc và khổ đau nằm ở chỗ nào, chúng ta không biết được.
Chẳng hạn trời đang nóng ḿnh thèm ăn kem. Ăn được một cây kem thật tuyệt vời, có thể gọi là hạnh phúc. Ăn thêm một cây nữa, cũng c̣n hạnh phúc. Thêm một cây nữa th́… hết hạnh phúc, bởi v́ nó sắp nôn ra đây nè. Nếu ăn kem là hạnh phúc th́ càng ăn càng hạnh phúc, ăn một cây hạnh phúc chỉ có một, ăn hai cây hạnh phúc nhân đôi, ăn ba cây hạnh phúc nhân ba. Tại sao ăn ba cây lại hết hạnh phúc? Th́ ra chúng ta đă hiểu lầm về hạnh phúc. Hạnh phúc là ǵ? Là vừa ḷng. Tạm định nghĩa ngắn gọn như vậy đi.
Ḿnh cho rằng cái ǵ vừa ḷng, thích thú, thỏa măn là hạnh phúc, mà không biết rằng cơ thể chúng ta, tâm tư chúng ta không bao giờ thỏa măn được hết. Khi tham là cứ muốn thêm, mà sự tiếp nhận của thân tứ đại có chừng mực. Đến lúc nó không tiếp nhận được nữa, mà nghiệp tham vẫn lôi kéo, thế là có sự xung đột giữa thân và tâm. Như vậy là mất hạnh phúc.
Phật dạy các pháp chỉ là duyên sinh thôi, chứ không có cái gọi là chân thật trong đó. Chúng ta luôn mong muốn ḿnh sống th́ phải được vừa ḷng hoài, nhưng các duyên không biết chuyện ấy. Nó cứ đến cứ đi, cứ họp cứ tan theo cách của nó. Ḿnh không vừa ḷng th́ thôi, nó không chiều ḿnh. Cho nên rốt lại hạnh phúc không có thật. Nó chỉ là ảo giác của cảm thọ.
VietBF@sưu tập
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1924628&stc=1&d=1637215001
Đă là nắm tro th́ không có nắm tro nào sang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào vinh quang hơn nắm tro nào, không có nắm tro nào ti tiện hơn nắm tro nào.
Tự nhiên bao nhiêu muộn phiền, toan tính trong ḷng rớt xuống. Bởi v́ ḿnh đă là nắm tro th́ không có lư do ǵ đi phiền năo các nắm tro khác.
Chúng ta ít nhiều đă đánh mất cả một quăng đời của ḿnh trong phiền lụy, khổ đau. Cuối cùng tứ đại này không mang theo được v́ nó chỉ là nắm tro, chỉ mang theo nghiệp mà thôi. Sao ta không tự hỏi v́ cái ǵ mà ta tạo nghiệp, v́ ai mà ta tạo nghiệp ? V́ nắm tro mà tạo nghiệp ! Có vô lư không. Phải chi v́ vàng v́ ngọc ḿnh tạo nghiệp cũng được đi, nhưng v́ nắm tro mà tạo nghiệp th́ oan uổng quá. Tạo nghiệp để mưu cầu hạnh phúc, không ngờ lại chuốt quả khổ đau. Bởi v́ ranh giới giữa hạnh phúc và khổ đau nằm ở chỗ nào, chúng ta không biết được.
Chẳng hạn trời đang nóng ḿnh thèm ăn kem. Ăn được một cây kem thật tuyệt vời, có thể gọi là hạnh phúc. Ăn thêm một cây nữa, cũng c̣n hạnh phúc. Thêm một cây nữa th́… hết hạnh phúc, bởi v́ nó sắp nôn ra đây nè. Nếu ăn kem là hạnh phúc th́ càng ăn càng hạnh phúc, ăn một cây hạnh phúc chỉ có một, ăn hai cây hạnh phúc nhân đôi, ăn ba cây hạnh phúc nhân ba. Tại sao ăn ba cây lại hết hạnh phúc? Th́ ra chúng ta đă hiểu lầm về hạnh phúc. Hạnh phúc là ǵ? Là vừa ḷng. Tạm định nghĩa ngắn gọn như vậy đi.
Ḿnh cho rằng cái ǵ vừa ḷng, thích thú, thỏa măn là hạnh phúc, mà không biết rằng cơ thể chúng ta, tâm tư chúng ta không bao giờ thỏa măn được hết. Khi tham là cứ muốn thêm, mà sự tiếp nhận của thân tứ đại có chừng mực. Đến lúc nó không tiếp nhận được nữa, mà nghiệp tham vẫn lôi kéo, thế là có sự xung đột giữa thân và tâm. Như vậy là mất hạnh phúc.
Phật dạy các pháp chỉ là duyên sinh thôi, chứ không có cái gọi là chân thật trong đó. Chúng ta luôn mong muốn ḿnh sống th́ phải được vừa ḷng hoài, nhưng các duyên không biết chuyện ấy. Nó cứ đến cứ đi, cứ họp cứ tan theo cách của nó. Ḿnh không vừa ḷng th́ thôi, nó không chiều ḿnh. Cho nên rốt lại hạnh phúc không có thật. Nó chỉ là ảo giác của cảm thọ.
VietBF@sưu tập