nguoiduatinabc
12-09-2021, 14:58
Một cặp đôi đă kết hôn 5 năm. Anh Vương vốn là nhân viên văn pḥng b́nh thường c̣n vợ anh là giáo viên của một trường trung học có tiếng trong thành phố. Sau 5 năm tích góp với mức lương tầm trung cùng sự giúp đỡ của gia đ́nh bên ngoại, hai vợ chồng anh mới đủ tiền để mua một căn nhà nhỏ ở Thượng Hải.
Vợ anh th́ rất vui, nhưng đây lại là điều khiến anh Vương trăn trở nhiều đêm. V́ dù sao anh cũng muốn tự mua nhà chứ không muốn nhờ cậy quá nhiều bên ngoại. Mặc dù với điều kiện của bố mẹ vợ anh th́ khoản tiền ông bà bỏ ra giúp vợ chồng anh mua nhà cũng chỉ là khoản nhỏ.
Tuy nhiên anh Vương vẫn muốn hoàn trả lại cho bố mẹ khoản tiền này. Chính v́ vậy, anh Vương quyết tâm tăng ca nhiều hơn và nhận làm thêm những phần việc ngoài để kiếm thêm thu nhập.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1944010&stc=1&d=1639061889
Điều này khiến vợ anh trở nên khó tính và cả hai xảy ra tranh căi nhiều hơn. Mà vợ anh có một thói quen đó là cứ căi nhau với chồng là xách đồ bỏ về nhà ngoại.
Ban đầu anh Vương vẫn hạ ḿnh xin lỗi vợ và đến đón vợ về, nhưng lần nào đến cũng bị bố mẹ vợ nhắc nhở nên lâu dần anh chỉ nhắn tin xin lỗi chứ không sang đón nữa.
T́nh trạng này diễn ra nhiều lần, đỉnh điểm nhất là giai đoạn cuối năm. Anh Vương phải đi công tác liên tục, vợ anh không hài ḷng và giận dỗi nói rằng cô sẽ đưa con về nhà bố mẹ đẻ.
Anh Vương cho rằng giai đoạn này anh th́ quá bận, c̣n vợ anh lại có nhiều thời gian rảnh nên để vợ con về ở với ông bà ngoại một thời gian cũng được. Tuy nhiên, chính v́ việc anh không ngăn cản lại khiến vợ anh càng tức giận hơn. Chị chất vấn anh thời gian này có phải có bồ nhí ở bên ngoài hay không? Tại sao tự nhiên lại liên tục tăng ca và đi công tác như vậy?
Anh Vương thấy vợ nghi ngờ ḿnh như vậy cũng vô cùng tức giận. Anh không nói ǵ mà xách đồ lên công ty, chuẩn bị chuyến công tác 5 ngày.
Sau khi kết thúc chuyến công tác, anh Vương dự định mang chút quà đặc sản sang biếu bố mẹ vợ, đồng thời đón vợ và con về nhà luôn. Từ hôm hai vợ chồng căi nhau, anh nhắn tin gọi điện vợ anh đều không trả lời nên anh cũng có đôi chút lo lắng.
Chính v́ vậy, vừa tan làm là anh bắt xe sang ngay nhà bố mẹ vợ, nhưng bấm chuông măi không thấy ai ra mở cửa. Nghĩ rằng cả nhà đi vắng 1 chút rồi về nên anh Vương xuống sảnh chung cư t́m cà phê gần đó rồi ngồi đợi, đồng thời tranh thủ mở máy tính làm nốt chút việc chưa xong.
Măi đến hơn 8 giờ tối vẫn không thấy ai về, gọi điện th́ vợ đă tắt máy khiến anh Vương bồn chồn lo lắng. Đúng lúc này một chiếc xe ô tô xuất hiện ở sảnh chung cư.
Người đàn ông ăn mặc lịch thiệp mở cửa đỡ 2 ông bà lớn tuổi xuống xe, sau đó là người phụ nữ bế con nhỏ bước xuống. Anh Vương nhanh chóng nhận ra, đây là gia đ́nh nhà ngoại và vợ con ḿnh. C̣n người đàn ông lái xe kia chính là bạn thân của vợ anh, Tiểu Kiệt.
Anh Vương nhanh chóng thanh toán tiền nước sau đó tiến lại gần nhưng không vội chào hỏi. Sau khi đến gần anh nghe mẹ vợ xuưt xoa rằng:
“Giá mà con gái bác lấy cháu, giờ có phải nó đỡ khổ không. Đây cứ căi bố căi mẹ, giờ mới sáng mắt ra. Lấy chồng tỉnh lẻ vừa nghèo vừa không có chí tiến thủ, 3 ngày 7 bữa lại căi nhau khóc lóc về nhà mẹ đẻ.” Nói xong ông bà chào hỏi sau đó bế cháu lên nhà trước để vợ anh và Tiểu Kiệt nói chuyện với nhau.
Đứng trong góc khuất, anh Vương nghe rơ cuộc hội thoại của vợ anh và người bạn thân khác giới. Tiểu Kiệt nói với vợ anh rằng:
“Lát nữa em lại sang pḥng anh nhé, có món quà bất ngờ muốn tặng em. Mà bao giờ th́ em công khai chuyện của 2 đứa ḿnh.
Bố mẹ em chắc chắn sẽ ủng hộ chuyện này thôi, hơn nữa nhà anh đối diện căn hộ bố mẹ em. Em dọn về ở với anh sau này vừa gần lại thuận tiện chăm sóc bố mẹ. Mà ngay trong chung cư có trường mầm non, em đỡ vất vả đón đưa bé đi học…”
Nghe đến đây, anh Vương vô cùng choáng váng, không thể tin được vợ anh lại ngoại t́nh với bạn thân. Hóa ra, lần nào căi nhau vợ anh cũng đ̣i về nhà bố mẹ đẻ thực chất là để sang nhà “hàng xóm” ḥ hẹn t́nh tứ với người t́nh.
V́ quá tức giận, anh Vương lao ra chất vấn vợ và nhân t́nh ngay lập tức đồng thời đ̣i ly hôn luôn.
Tuy nhiên, sau khi về nhà và mất nhiều thời gian suy nghĩ, anh lại mềm ḷng không nỡ ly hôn. V́ thực ra anh vẫn c̣n t́nh cảm với vợ rất nhiều, hơn nữa con cái không có tội lỗi ǵ cả. Anh mong muốn con ḿnh có một mái ấm hạnh phúc.
Về phía vợ anh, chị liên tục cầu xin anh tha thứ và nói rằng đă chấm dứt toàn bộ với nhân t́nh. Chị và gă đàn ông kia chỉ vừa mới qua lại một thời gian rất ngắn, mới từ đợt anh thường xuyên đi công tác gần đây thôi.
Sự việc phát sinh như vậy khiến anh Vương nhất thời không biết nên giải quyết như thế nào. Phía cộng đồng mạng đă để lại rất nhiều b́nh luận trái chiều nhau như:
"Nên ly hôn ngay lập tức, v́ ngoại t́nh một lần chắc chắn sẽ có những lần sau."
"Không nên ly hôn, giờ ly hôn th́ quá hời cho vợ anh rồi."
Vợ anh th́ rất vui, nhưng đây lại là điều khiến anh Vương trăn trở nhiều đêm. V́ dù sao anh cũng muốn tự mua nhà chứ không muốn nhờ cậy quá nhiều bên ngoại. Mặc dù với điều kiện của bố mẹ vợ anh th́ khoản tiền ông bà bỏ ra giúp vợ chồng anh mua nhà cũng chỉ là khoản nhỏ.
Tuy nhiên anh Vương vẫn muốn hoàn trả lại cho bố mẹ khoản tiền này. Chính v́ vậy, anh Vương quyết tâm tăng ca nhiều hơn và nhận làm thêm những phần việc ngoài để kiếm thêm thu nhập.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1944010&stc=1&d=1639061889
Điều này khiến vợ anh trở nên khó tính và cả hai xảy ra tranh căi nhiều hơn. Mà vợ anh có một thói quen đó là cứ căi nhau với chồng là xách đồ bỏ về nhà ngoại.
Ban đầu anh Vương vẫn hạ ḿnh xin lỗi vợ và đến đón vợ về, nhưng lần nào đến cũng bị bố mẹ vợ nhắc nhở nên lâu dần anh chỉ nhắn tin xin lỗi chứ không sang đón nữa.
T́nh trạng này diễn ra nhiều lần, đỉnh điểm nhất là giai đoạn cuối năm. Anh Vương phải đi công tác liên tục, vợ anh không hài ḷng và giận dỗi nói rằng cô sẽ đưa con về nhà bố mẹ đẻ.
Anh Vương cho rằng giai đoạn này anh th́ quá bận, c̣n vợ anh lại có nhiều thời gian rảnh nên để vợ con về ở với ông bà ngoại một thời gian cũng được. Tuy nhiên, chính v́ việc anh không ngăn cản lại khiến vợ anh càng tức giận hơn. Chị chất vấn anh thời gian này có phải có bồ nhí ở bên ngoài hay không? Tại sao tự nhiên lại liên tục tăng ca và đi công tác như vậy?
Anh Vương thấy vợ nghi ngờ ḿnh như vậy cũng vô cùng tức giận. Anh không nói ǵ mà xách đồ lên công ty, chuẩn bị chuyến công tác 5 ngày.
Sau khi kết thúc chuyến công tác, anh Vương dự định mang chút quà đặc sản sang biếu bố mẹ vợ, đồng thời đón vợ và con về nhà luôn. Từ hôm hai vợ chồng căi nhau, anh nhắn tin gọi điện vợ anh đều không trả lời nên anh cũng có đôi chút lo lắng.
Chính v́ vậy, vừa tan làm là anh bắt xe sang ngay nhà bố mẹ vợ, nhưng bấm chuông măi không thấy ai ra mở cửa. Nghĩ rằng cả nhà đi vắng 1 chút rồi về nên anh Vương xuống sảnh chung cư t́m cà phê gần đó rồi ngồi đợi, đồng thời tranh thủ mở máy tính làm nốt chút việc chưa xong.
Măi đến hơn 8 giờ tối vẫn không thấy ai về, gọi điện th́ vợ đă tắt máy khiến anh Vương bồn chồn lo lắng. Đúng lúc này một chiếc xe ô tô xuất hiện ở sảnh chung cư.
Người đàn ông ăn mặc lịch thiệp mở cửa đỡ 2 ông bà lớn tuổi xuống xe, sau đó là người phụ nữ bế con nhỏ bước xuống. Anh Vương nhanh chóng nhận ra, đây là gia đ́nh nhà ngoại và vợ con ḿnh. C̣n người đàn ông lái xe kia chính là bạn thân của vợ anh, Tiểu Kiệt.
Anh Vương nhanh chóng thanh toán tiền nước sau đó tiến lại gần nhưng không vội chào hỏi. Sau khi đến gần anh nghe mẹ vợ xuưt xoa rằng:
“Giá mà con gái bác lấy cháu, giờ có phải nó đỡ khổ không. Đây cứ căi bố căi mẹ, giờ mới sáng mắt ra. Lấy chồng tỉnh lẻ vừa nghèo vừa không có chí tiến thủ, 3 ngày 7 bữa lại căi nhau khóc lóc về nhà mẹ đẻ.” Nói xong ông bà chào hỏi sau đó bế cháu lên nhà trước để vợ anh và Tiểu Kiệt nói chuyện với nhau.
Đứng trong góc khuất, anh Vương nghe rơ cuộc hội thoại của vợ anh và người bạn thân khác giới. Tiểu Kiệt nói với vợ anh rằng:
“Lát nữa em lại sang pḥng anh nhé, có món quà bất ngờ muốn tặng em. Mà bao giờ th́ em công khai chuyện của 2 đứa ḿnh.
Bố mẹ em chắc chắn sẽ ủng hộ chuyện này thôi, hơn nữa nhà anh đối diện căn hộ bố mẹ em. Em dọn về ở với anh sau này vừa gần lại thuận tiện chăm sóc bố mẹ. Mà ngay trong chung cư có trường mầm non, em đỡ vất vả đón đưa bé đi học…”
Nghe đến đây, anh Vương vô cùng choáng váng, không thể tin được vợ anh lại ngoại t́nh với bạn thân. Hóa ra, lần nào căi nhau vợ anh cũng đ̣i về nhà bố mẹ đẻ thực chất là để sang nhà “hàng xóm” ḥ hẹn t́nh tứ với người t́nh.
V́ quá tức giận, anh Vương lao ra chất vấn vợ và nhân t́nh ngay lập tức đồng thời đ̣i ly hôn luôn.
Tuy nhiên, sau khi về nhà và mất nhiều thời gian suy nghĩ, anh lại mềm ḷng không nỡ ly hôn. V́ thực ra anh vẫn c̣n t́nh cảm với vợ rất nhiều, hơn nữa con cái không có tội lỗi ǵ cả. Anh mong muốn con ḿnh có một mái ấm hạnh phúc.
Về phía vợ anh, chị liên tục cầu xin anh tha thứ và nói rằng đă chấm dứt toàn bộ với nhân t́nh. Chị và gă đàn ông kia chỉ vừa mới qua lại một thời gian rất ngắn, mới từ đợt anh thường xuyên đi công tác gần đây thôi.
Sự việc phát sinh như vậy khiến anh Vương nhất thời không biết nên giải quyết như thế nào. Phía cộng đồng mạng đă để lại rất nhiều b́nh luận trái chiều nhau như:
"Nên ly hôn ngay lập tức, v́ ngoại t́nh một lần chắc chắn sẽ có những lần sau."
"Không nên ly hôn, giờ ly hôn th́ quá hời cho vợ anh rồi."