troopy
12-12-2021, 03:00
Tôi là cha đơn thân, nuôi con nhỏ sau khi ly dị vợ cách đây 10 năm, nguyên nhân ly hôn là v́ kinh tế gia đ́nh khó khăn, nợ nần.
Với trách nhiệm của người làm cha, thêm suy nghĩ để mẹ của con ḿnh có điều kiện t́m cơ hội hạnh phúc khác, tôi đề nghị vợ nhường quyền nuôi dưỡng con cho ḿnh và nhận được sự đồng ư.
Từ khi con trai hơn hai tuổi, cha con cứ nương tựa vào nhau mà mà không bất cứ có sự trợ giúp hỗ trợ, chăm sóc nào của người thân hai bên nội ngoại. Giờ con tôi học lớp bảy, là đứa trẻ thông minh, khỏe mạnh, giàu t́nh cảm, một bản sao hoàn hảo của tôi từ vóc dáng đến tính cách.
Tôi vừa bước qua tuổi 40, có công việc ổn định ở một ngân hàng gần 20 năm, có căn nhà nhỏ b́nh thường, chẳng giàu cũng chẳng nghèo, có chăng là giàu t́nh cảm và những thăng trầm của cuộc sống. Tôi trẻ hơn tuổi, sống trung thực, có trách nhiệm, rất yêu trẻ con và theo chủ nghĩa chung thủy. Hai năm sau khi ly dị tôi mới lấy lại trạng thái cân bằng, bắt đầu hành tŕnh đi t́m hạnh phúc mới, đến giờ vẫn chưa may mắn sau ba mối t́nh trong 10 năm. Rào cản lớn nhất để tôi không thể đi đến hôn nhân tập hai là liên quan đến "hàng khuyến măi đi kèm", đó chính là con riêng của tôi.
Gần đây nhất, tôi có cơ hội quen biết một cô gái, khi bắt đầu cô ấy đă bày tỏ quan điểm không chọn người "Mua một tặng một" như tôi. V́ cảm nhận cô ấy là người tốt, cả hai lại khá hợp nhau nên tôi tiếp tục theo đuổi dù nhiều lần bị từ chối. Với t́nh cảm chân thành của tôi và quan trọng hơn là cô ấy cũng có t́nh cảm nên đă thay đổi quan điểm, chấp nhận yêu thương tôi. Có điều cô ấy vẫn đắn đo v́ gia đ́nh, bạn bè, đồng nghiệp đều có quan điểm không nên lấy người có con riêng như tôi, sợ lại mang tiếng "mẹ ghẻ con chồng", sợ phải về chăm sóc con người khác. V́ thế cô ấy chưa chính thức chấp nhận làm bạn gái tôi.
Người con gái ấy khổ tâm giữa trái tim và lư trí, giữa những lời khuyên của bạn bè mà tôi cho rằng khá chính đáng. V́ dịch bệnh tôi chưa thể gặp mặt gia đ́nh, đồng nghiệp, bạn bè cô ấy để tṛ chuyện, khiến họ thay đổi quan điểm về ḿnh. Giờ cô ấy tạm ngừng mọi liên lạc để b́nh yên suy nghĩ và ra quyết định, c̣n tôi chỉ biết chờ đợi. Tôi sợ một lúc nào đó cô ấy xuất hiện và câu trả lời là buông tay.
Tôi không phải nhờ mọi người tư vấn nên làm ǵ mà mong muốn được sự ủng hộ, động viên để có thêm niềm tin, động lực tiếp tục vượt qua thử thách trên con đường đi t́m hạnh phúc riêng. Tôi cũng mong người con gái ấy đọc được bài viết này và chấp nhận làm bạn gái tôi, để chúng tôi có cái kết đẹp. Các bạn hăy "đẩy thuyền" giúp chúng tôi. Cảm ơn mọi người v́ đă đọc những lời tôi gửi lên đây.
Tâm sự của bạn Thịnh
VietBF@sưu tập
Với trách nhiệm của người làm cha, thêm suy nghĩ để mẹ của con ḿnh có điều kiện t́m cơ hội hạnh phúc khác, tôi đề nghị vợ nhường quyền nuôi dưỡng con cho ḿnh và nhận được sự đồng ư.
Từ khi con trai hơn hai tuổi, cha con cứ nương tựa vào nhau mà mà không bất cứ có sự trợ giúp hỗ trợ, chăm sóc nào của người thân hai bên nội ngoại. Giờ con tôi học lớp bảy, là đứa trẻ thông minh, khỏe mạnh, giàu t́nh cảm, một bản sao hoàn hảo của tôi từ vóc dáng đến tính cách.
Tôi vừa bước qua tuổi 40, có công việc ổn định ở một ngân hàng gần 20 năm, có căn nhà nhỏ b́nh thường, chẳng giàu cũng chẳng nghèo, có chăng là giàu t́nh cảm và những thăng trầm của cuộc sống. Tôi trẻ hơn tuổi, sống trung thực, có trách nhiệm, rất yêu trẻ con và theo chủ nghĩa chung thủy. Hai năm sau khi ly dị tôi mới lấy lại trạng thái cân bằng, bắt đầu hành tŕnh đi t́m hạnh phúc mới, đến giờ vẫn chưa may mắn sau ba mối t́nh trong 10 năm. Rào cản lớn nhất để tôi không thể đi đến hôn nhân tập hai là liên quan đến "hàng khuyến măi đi kèm", đó chính là con riêng của tôi.
Gần đây nhất, tôi có cơ hội quen biết một cô gái, khi bắt đầu cô ấy đă bày tỏ quan điểm không chọn người "Mua một tặng một" như tôi. V́ cảm nhận cô ấy là người tốt, cả hai lại khá hợp nhau nên tôi tiếp tục theo đuổi dù nhiều lần bị từ chối. Với t́nh cảm chân thành của tôi và quan trọng hơn là cô ấy cũng có t́nh cảm nên đă thay đổi quan điểm, chấp nhận yêu thương tôi. Có điều cô ấy vẫn đắn đo v́ gia đ́nh, bạn bè, đồng nghiệp đều có quan điểm không nên lấy người có con riêng như tôi, sợ lại mang tiếng "mẹ ghẻ con chồng", sợ phải về chăm sóc con người khác. V́ thế cô ấy chưa chính thức chấp nhận làm bạn gái tôi.
Người con gái ấy khổ tâm giữa trái tim và lư trí, giữa những lời khuyên của bạn bè mà tôi cho rằng khá chính đáng. V́ dịch bệnh tôi chưa thể gặp mặt gia đ́nh, đồng nghiệp, bạn bè cô ấy để tṛ chuyện, khiến họ thay đổi quan điểm về ḿnh. Giờ cô ấy tạm ngừng mọi liên lạc để b́nh yên suy nghĩ và ra quyết định, c̣n tôi chỉ biết chờ đợi. Tôi sợ một lúc nào đó cô ấy xuất hiện và câu trả lời là buông tay.
Tôi không phải nhờ mọi người tư vấn nên làm ǵ mà mong muốn được sự ủng hộ, động viên để có thêm niềm tin, động lực tiếp tục vượt qua thử thách trên con đường đi t́m hạnh phúc riêng. Tôi cũng mong người con gái ấy đọc được bài viết này và chấp nhận làm bạn gái tôi, để chúng tôi có cái kết đẹp. Các bạn hăy "đẩy thuyền" giúp chúng tôi. Cảm ơn mọi người v́ đă đọc những lời tôi gửi lên đây.
Tâm sự của bạn Thịnh
VietBF@sưu tập