Hanna
12-28-2021, 04:57
Chị ta không có tính người, không có giáo dục lẫn nhân cách. Mai kia được măn hạn tù, làm ơn hăy đi ṿng khi nh́n thấy những đứa trẻ.
Lúc này đây, người phụ nữ 26 tuổi chưa từng làm mẹ, sau khi đánh đập, hành hạ đứa con gái mới 8 tuổi của người t́nh đến mức bé tử vong, chị ta nghĩ ǵ?
Ân hận, hẳn là có, nhưng theo tôi, nó nhạt như nước sông, bởi người chị ta không có tính người, không có giáo dục lẫn nhân cách.Có thể ai đó sẽ biện minh rằng, chị ta lớn lên trong đ̣n roi nên nghĩ "thương cho roi vọt". Đó là sự bao biện ngu xuẩn, v́ nếu biết nghĩ, người nhận đ̣n roi ngày bé hẳn sẽ c̣n nhớ đến nó đau đớn thế nào và không muốn nhớ tới, nói ǵ đến chuyện giơ roi đánh kẻ khác.
Chị ta chỉ là người t́nh của cha bé V.A. Danh chưa chính, ngôn chưa thuận, chị ta là người đến sau trong ngôi nhà ấy, nếu là người biết điều và có kiến thức, chị ta phải biết vị trí của ḿnh, rằng "mẹ ghẻ khó làm". Chắc chắn rằng hành động của chị ta không phải là "một phút nóng giận mất khôn" mà đă kéo dài và mỗi ngày mỗi tăng nặng.
Lần đầu tiên chị ta giơ roi hay bất cứ thứ ǵ có thể làm vũ khí để giáng xuống thân h́nh con bé 8 tuổi, nếu ông bố biết thương con mà lên tiếng, th́ chị ta đă không dám, hoặc có thể bị "tống cổ" ra khỏi nhà.
Người bố ấy hoàn toàn không xứng đáng làm bố, không đáng được gọi là bố khi mặc nhiên dung túng cho người t́nh hành hạ con. Thậm chí khi hàng xóm chứng kiến cảnh con bé bị bạo hành, anh ta c̣n thản nhiên cho rằng đó là việc riêng nhà anh ta. Thái độ của anh ta là sự bao che và ủng hộ việc làm của người t́nh.
Anh ta cấm vợ cũ thăm hay liên lạc với con thời gian dài. Đó là sự thù hằn của người lớn mà con bé 8 tuổi phải gánh chịu. Bố lấy con làm công cụ trả thù vợ cũ, người t́nh của bố lấy bé V.A làm nơi trút những hờn ghen ngu muội của kẻ đến sau.Ông bố thậm chí c̣n ép vợ cũ xác nhận bị tâm thần để giành quyền nuôi bé V.A. Giờ th́ đă rơ, anh ta v́ trả thù vợ nên mới đ̣i nuôi chứ hoàn toàn không phải t́nh thương hay trách nhiệm.
Phụ nữ, nhất là khi đă có con cái, phải dũng cảm lắm mới dám ly hôn, bởi họ luôn đặt con ở vị trí đầu tiên. Chín tháng nặng nề, bao năm bú mớm, họ luôn muốn con cái có một gia đ́nh có đủ bố mẹ, hẳn cuộc sống chung phải thế nào họ mới đành dứt áo ra.
Dù đă không c̣n dính líu đến người đàn ông kia, chị vẫn bị hắn ta bạo hành tinh thần.
Chị bị cấm thăm con, cấm liên lạc với con mà cũng phải cam chịu hẳn v́ chị ít tiền, ít quyền, ít thế hơn người chồng cũ. Và sau một năm trời không được liên lạc với con, tin về con lại là tin con chết, người mẹ ấy sẽ sống ra sao ở những ngày sau?
Giờ th́ bé V.A đă thành thiên thần. Giờ th́ hai con người ác độc mất nhân tính ấy đă biết ân hận, nhưng nơi nào bán thuốc hối hận?
Giá như người mẹ ấy, t́m mọi cách để được gặp con ḿnh thường xuyên, dù là cách ăn vạ, gào thét th́ chị hẳn biết con gái ḿnh đang sống thế nào. Giá như ông bố mang trả bé V.A về cho mẹ ruột bé, để anh ta và người t́nh được tự do th́ bé đă không phải chết tức tưởi và đau đớn thế.
Từ cách anh ta thản nhiên bênh vực người t́nh, nh́n con ḿnh bị hành hạ, tôi cam đoan rằng anh ta sẽ không ḷi ra một xu chu cấp đứa con đang ở với vợ.
Người đàn ông này, hẳn mai kia anh ta sẽ lại lấy vợ, hoặc sẽ lại nhân t́nh nhân ngăi. Mong anh ta đừng sinh con nữa. Con gái chết, có thể nói rằng, anh ta không thể đứng ngoài cuộc trong việc gây nên cái chết của con ḿnh bằng sự bao che, bằng cái nh́n thản nhiên và sự vô cảm.
C̣n thủ phạm, người đàn bà 26 tuổi, hăy dùng cả đời ḿnh để sám hối. Người như chị ta, không đáng làm mẹ, và làm ơn đừng sinh con. Mai kia được măn hạn tù, làm ơn hăy đi ṿng khi nh́n thấy những đứa trẻ.
Lúc này đây, người phụ nữ 26 tuổi chưa từng làm mẹ, sau khi đánh đập, hành hạ đứa con gái mới 8 tuổi của người t́nh đến mức bé tử vong, chị ta nghĩ ǵ?
Ân hận, hẳn là có, nhưng theo tôi, nó nhạt như nước sông, bởi người chị ta không có tính người, không có giáo dục lẫn nhân cách.Có thể ai đó sẽ biện minh rằng, chị ta lớn lên trong đ̣n roi nên nghĩ "thương cho roi vọt". Đó là sự bao biện ngu xuẩn, v́ nếu biết nghĩ, người nhận đ̣n roi ngày bé hẳn sẽ c̣n nhớ đến nó đau đớn thế nào và không muốn nhớ tới, nói ǵ đến chuyện giơ roi đánh kẻ khác.
Chị ta chỉ là người t́nh của cha bé V.A. Danh chưa chính, ngôn chưa thuận, chị ta là người đến sau trong ngôi nhà ấy, nếu là người biết điều và có kiến thức, chị ta phải biết vị trí của ḿnh, rằng "mẹ ghẻ khó làm". Chắc chắn rằng hành động của chị ta không phải là "một phút nóng giận mất khôn" mà đă kéo dài và mỗi ngày mỗi tăng nặng.
Lần đầu tiên chị ta giơ roi hay bất cứ thứ ǵ có thể làm vũ khí để giáng xuống thân h́nh con bé 8 tuổi, nếu ông bố biết thương con mà lên tiếng, th́ chị ta đă không dám, hoặc có thể bị "tống cổ" ra khỏi nhà.
Người bố ấy hoàn toàn không xứng đáng làm bố, không đáng được gọi là bố khi mặc nhiên dung túng cho người t́nh hành hạ con. Thậm chí khi hàng xóm chứng kiến cảnh con bé bị bạo hành, anh ta c̣n thản nhiên cho rằng đó là việc riêng nhà anh ta. Thái độ của anh ta là sự bao che và ủng hộ việc làm của người t́nh.
Anh ta cấm vợ cũ thăm hay liên lạc với con thời gian dài. Đó là sự thù hằn của người lớn mà con bé 8 tuổi phải gánh chịu. Bố lấy con làm công cụ trả thù vợ cũ, người t́nh của bố lấy bé V.A làm nơi trút những hờn ghen ngu muội của kẻ đến sau.Ông bố thậm chí c̣n ép vợ cũ xác nhận bị tâm thần để giành quyền nuôi bé V.A. Giờ th́ đă rơ, anh ta v́ trả thù vợ nên mới đ̣i nuôi chứ hoàn toàn không phải t́nh thương hay trách nhiệm.
Phụ nữ, nhất là khi đă có con cái, phải dũng cảm lắm mới dám ly hôn, bởi họ luôn đặt con ở vị trí đầu tiên. Chín tháng nặng nề, bao năm bú mớm, họ luôn muốn con cái có một gia đ́nh có đủ bố mẹ, hẳn cuộc sống chung phải thế nào họ mới đành dứt áo ra.
Dù đă không c̣n dính líu đến người đàn ông kia, chị vẫn bị hắn ta bạo hành tinh thần.
Chị bị cấm thăm con, cấm liên lạc với con mà cũng phải cam chịu hẳn v́ chị ít tiền, ít quyền, ít thế hơn người chồng cũ. Và sau một năm trời không được liên lạc với con, tin về con lại là tin con chết, người mẹ ấy sẽ sống ra sao ở những ngày sau?
Giờ th́ bé V.A đă thành thiên thần. Giờ th́ hai con người ác độc mất nhân tính ấy đă biết ân hận, nhưng nơi nào bán thuốc hối hận?
Giá như người mẹ ấy, t́m mọi cách để được gặp con ḿnh thường xuyên, dù là cách ăn vạ, gào thét th́ chị hẳn biết con gái ḿnh đang sống thế nào. Giá như ông bố mang trả bé V.A về cho mẹ ruột bé, để anh ta và người t́nh được tự do th́ bé đă không phải chết tức tưởi và đau đớn thế.
Từ cách anh ta thản nhiên bênh vực người t́nh, nh́n con ḿnh bị hành hạ, tôi cam đoan rằng anh ta sẽ không ḷi ra một xu chu cấp đứa con đang ở với vợ.
Người đàn ông này, hẳn mai kia anh ta sẽ lại lấy vợ, hoặc sẽ lại nhân t́nh nhân ngăi. Mong anh ta đừng sinh con nữa. Con gái chết, có thể nói rằng, anh ta không thể đứng ngoài cuộc trong việc gây nên cái chết của con ḿnh bằng sự bao che, bằng cái nh́n thản nhiên và sự vô cảm.
C̣n thủ phạm, người đàn bà 26 tuổi, hăy dùng cả đời ḿnh để sám hối. Người như chị ta, không đáng làm mẹ, và làm ơn đừng sinh con. Mai kia được măn hạn tù, làm ơn hăy đi ṿng khi nh́n thấy những đứa trẻ.