troopy
01-06-2022, 04:04
Hôm nay đi đặt cọc căn nhà thuộc Q 12, Tp hcm về mà trong ḷng nặng trĩu đầy suy nghĩ về hoàn cảnh của 2 vợ chồng bác chủ.
Bác kể, 2 vợ chồng già năm nay đều ngoài 70t, cùng quê gốc Hà nội. Việc phải bán đi căn nhà duy nhất để về lại Hà nội sống nốt quăng đời c̣n lại là cả một câu chuyện buồn của bác.
Mười mấy năm về trước bác cũng có nhà mặt phố ngoài Hn, rồi do đầu tư chứng khoán, sàn vàng thua lỗ nên phải bán mất nhà, sau đó c̣n chút vốn bác tha phương vào Sg làm ăn, vài năm khi ổn định mới bắt đón vợ và cậu con trai duy nhất vào theo.
Cuộc sống của bác cũng khá vất vả, rồi cũng mua được đất, xây được nhà trong ngơ.
Mấy năm nay cậu con trai đi làm, lấy vợ rồi sinh con, cả nhà vẫn ở chung nhà. Cuộc sống mưu sinh khiến nó luôn nghĩ bố là nguyên nhân đă khiến cho gia đ́nh vất vả. Tại bố bán mất Căn nhà mặt phố nếu không bây giờ cho thuê cũng sống khỏe. Càng ngày nó càng hay gây sự với bố, rồi bố con tự bao giờ chẳng nói chuyện với nhau, Có lần nó c̣n ẩn bố ngă suưt găy chân. Chắc tại nó hận bố đă sai lầm và làm cho cuộc đời nó khổ.
Bác bảo thực ḷng cũng rất thương các cháu, phần v́ cũng muốn giữ điều tiếng nên muốn cố nuốt nước mắt nhịn, v́ c̣n sống được bao lâu?. Nhưng thằng con ngày càng bất cần và khi sức đă yếu bác bắt đầu lo lắng, rồi dẫn đến quyết định bán nhà để ra bắc. Căn nhà của bác được định giá hơn 3 tỷ, bán xong Bác tính ra ngoài đó mua căn hộ chung cư nhỏ gần bệnh viện, tiền c̣n lại gửi tiếp kiệm dưỡng già. Nếu vậy cuộc sống cuối đời của bác chắc ổn, nhưng Vợ chồng Ông con sau này chắc phải ra ngoài thuê nhà ở, vậy là t́nh cha con sẽ hết!.
Lại nhớ Xưa ở quê trong họ cũng có bà cô lúc đă lớn đến tuổi lấy chồng, trong làng có người hiền lành đến hỏi cưới. Thấy hợp lư nên ông nội đồng ư gả, ngặt lỗi cô không đồng ư. Chắc tại nghĩ cô trẻ người non dạ, thương con quá lứa lỡ th́. Vậy là, ông nội trói lại rồi đánh cho cô 1 trận. Sau trận đ̣n đó cô bỏ nhà ra Hà nội, lang bạt rồi may mắn có công việc, lấy chồng, sinh con, mua được nhà, cuộc sống dần khá giả.
Từ ngày bỏ đi cô hận ông và chưa 1 lần về nh́n mặt, cuộc sống càng giàu sang cô càng hận bố. Chắc cô nghĩ nếu nghe theo lời bố lấy chồng quê th́ đời cô đâu được như vậy?. Rồi ông nội mất cô cũng không về nh́n mặt, lỗi hận ấy nó dài đến mức mấy chục năm sau đến tận khi cô qua đời cũng chưa 1 cái giỗ nào của cha mà cô về quê thắp hương ngoài giỗ của mẹ.
Lại có nhà đông con, nghèo đói cộng áp lực gia đ́nh khiến bệnh tật bủa vây đă làm cho bà mẹ chẳng c̣n thời gian, tâm trí mà chăm chút các con đến nơi, đến chốn. Mẹ Phần Cũng tại ít học, không có nhiều kiến thức dạy con nên hay mắng la, ngôn từ dân dă. Rồi cứ khoai sắn, rồng rắn bế nhau, cuối cùng đứa nào cũng lớn, có gia đ́nh, cuộc sống riêng. Cá biệt có đứa cũng khá giả, đẻ con ra cưng chiều như hoàng tử, công chúa. Chắc nó nghĩ tuổi thơ của nó bị mẹ bỏ bê trong nghèo khó, mắng la nên bây giờ phải quyết bù đắp lại cho con. Ngày nào cũng lên mạng xh nói lời yêu thương với con nhưng cả năm không một lần gọi điện hỏi thăm mẹ. Con nó càng sung sướng nó càng hận cha mẹ ḿnh, lỗi hận ấy cứ cao dần đến độ nó chỉ nghĩ đến cha mẹ như người dưng, nước lă.
Lại có người chia đất cho con không công bằng cũng bị con nó hận, hận đến độ thành thù.
Cũng nhiều đứa cuộc sống khó khăn, kém bạn bè, thiên hạ th́ hận cha mẹ sao lại sinh ra ḿnh trên cơi trần ai cực khổ.
Tỉnh B́nh phước mấy năm trước, Vũ văn tiến ngụ tại Tp Hcm đồng lơa đoạt mạng giết cả gia đ́nh 5 người, trong đó có cả trẻ em. Tội ác man rợ của Tiến đă bị ṭa án xét sử nghiêm khắc. Hôm kết án, bên ngoài sân của ṭa vẫn có một người mẹ khắc khổ, già nua quỳ gối bê bết máu cúi lạy từng ngựi để mong được tha tội chết cho con, nước mắt mẹ không c̣n để chảy. Với bà, Tiến đứa con bé bỏng dại dột ấy chỉ là nhất thời nghe lời xúi giục, nó quá đáng thương và vẫn cần được sống.
Ở đời, cha mẹ luôn bao dung, tha thứ và bảo vệ cho con ngay cả khi nó phạm tội tày trời, nhưng rất nhiều con cái luôn sẵn sàng "hận" và "từ mặt" người sinh thành chỉ cần khi nó nghĩ họ "có lỗi" với ḿnh.
Chắc tại cha mẹ luôn đối xử với con bằng bản năng, bằng cắt ruột tạo ra. Vậy nên trong cách đối xử ấy không có chỗ cho hận thù, ghét bỏ.
C̣n con cái lại luôn đối xử với cha mẹ bằng thực tế, bằng hoàn cảnh và cả bằng tâm trạng suy nghĩ của chúng. Vậy nên hận thù, ghét bỏ đầy rẫy muôn nơi. Để lệ sầu của mẹ rơi đầy biển cả, để buồn khổ của cha ngập tận thái sơn.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1970835&stc=1&d=1641441831
VietBF@sưu tập
Bác kể, 2 vợ chồng già năm nay đều ngoài 70t, cùng quê gốc Hà nội. Việc phải bán đi căn nhà duy nhất để về lại Hà nội sống nốt quăng đời c̣n lại là cả một câu chuyện buồn của bác.
Mười mấy năm về trước bác cũng có nhà mặt phố ngoài Hn, rồi do đầu tư chứng khoán, sàn vàng thua lỗ nên phải bán mất nhà, sau đó c̣n chút vốn bác tha phương vào Sg làm ăn, vài năm khi ổn định mới bắt đón vợ và cậu con trai duy nhất vào theo.
Cuộc sống của bác cũng khá vất vả, rồi cũng mua được đất, xây được nhà trong ngơ.
Mấy năm nay cậu con trai đi làm, lấy vợ rồi sinh con, cả nhà vẫn ở chung nhà. Cuộc sống mưu sinh khiến nó luôn nghĩ bố là nguyên nhân đă khiến cho gia đ́nh vất vả. Tại bố bán mất Căn nhà mặt phố nếu không bây giờ cho thuê cũng sống khỏe. Càng ngày nó càng hay gây sự với bố, rồi bố con tự bao giờ chẳng nói chuyện với nhau, Có lần nó c̣n ẩn bố ngă suưt găy chân. Chắc tại nó hận bố đă sai lầm và làm cho cuộc đời nó khổ.
Bác bảo thực ḷng cũng rất thương các cháu, phần v́ cũng muốn giữ điều tiếng nên muốn cố nuốt nước mắt nhịn, v́ c̣n sống được bao lâu?. Nhưng thằng con ngày càng bất cần và khi sức đă yếu bác bắt đầu lo lắng, rồi dẫn đến quyết định bán nhà để ra bắc. Căn nhà của bác được định giá hơn 3 tỷ, bán xong Bác tính ra ngoài đó mua căn hộ chung cư nhỏ gần bệnh viện, tiền c̣n lại gửi tiếp kiệm dưỡng già. Nếu vậy cuộc sống cuối đời của bác chắc ổn, nhưng Vợ chồng Ông con sau này chắc phải ra ngoài thuê nhà ở, vậy là t́nh cha con sẽ hết!.
Lại nhớ Xưa ở quê trong họ cũng có bà cô lúc đă lớn đến tuổi lấy chồng, trong làng có người hiền lành đến hỏi cưới. Thấy hợp lư nên ông nội đồng ư gả, ngặt lỗi cô không đồng ư. Chắc tại nghĩ cô trẻ người non dạ, thương con quá lứa lỡ th́. Vậy là, ông nội trói lại rồi đánh cho cô 1 trận. Sau trận đ̣n đó cô bỏ nhà ra Hà nội, lang bạt rồi may mắn có công việc, lấy chồng, sinh con, mua được nhà, cuộc sống dần khá giả.
Từ ngày bỏ đi cô hận ông và chưa 1 lần về nh́n mặt, cuộc sống càng giàu sang cô càng hận bố. Chắc cô nghĩ nếu nghe theo lời bố lấy chồng quê th́ đời cô đâu được như vậy?. Rồi ông nội mất cô cũng không về nh́n mặt, lỗi hận ấy nó dài đến mức mấy chục năm sau đến tận khi cô qua đời cũng chưa 1 cái giỗ nào của cha mà cô về quê thắp hương ngoài giỗ của mẹ.
Lại có nhà đông con, nghèo đói cộng áp lực gia đ́nh khiến bệnh tật bủa vây đă làm cho bà mẹ chẳng c̣n thời gian, tâm trí mà chăm chút các con đến nơi, đến chốn. Mẹ Phần Cũng tại ít học, không có nhiều kiến thức dạy con nên hay mắng la, ngôn từ dân dă. Rồi cứ khoai sắn, rồng rắn bế nhau, cuối cùng đứa nào cũng lớn, có gia đ́nh, cuộc sống riêng. Cá biệt có đứa cũng khá giả, đẻ con ra cưng chiều như hoàng tử, công chúa. Chắc nó nghĩ tuổi thơ của nó bị mẹ bỏ bê trong nghèo khó, mắng la nên bây giờ phải quyết bù đắp lại cho con. Ngày nào cũng lên mạng xh nói lời yêu thương với con nhưng cả năm không một lần gọi điện hỏi thăm mẹ. Con nó càng sung sướng nó càng hận cha mẹ ḿnh, lỗi hận ấy cứ cao dần đến độ nó chỉ nghĩ đến cha mẹ như người dưng, nước lă.
Lại có người chia đất cho con không công bằng cũng bị con nó hận, hận đến độ thành thù.
Cũng nhiều đứa cuộc sống khó khăn, kém bạn bè, thiên hạ th́ hận cha mẹ sao lại sinh ra ḿnh trên cơi trần ai cực khổ.
Tỉnh B́nh phước mấy năm trước, Vũ văn tiến ngụ tại Tp Hcm đồng lơa đoạt mạng giết cả gia đ́nh 5 người, trong đó có cả trẻ em. Tội ác man rợ của Tiến đă bị ṭa án xét sử nghiêm khắc. Hôm kết án, bên ngoài sân của ṭa vẫn có một người mẹ khắc khổ, già nua quỳ gối bê bết máu cúi lạy từng ngựi để mong được tha tội chết cho con, nước mắt mẹ không c̣n để chảy. Với bà, Tiến đứa con bé bỏng dại dột ấy chỉ là nhất thời nghe lời xúi giục, nó quá đáng thương và vẫn cần được sống.
Ở đời, cha mẹ luôn bao dung, tha thứ và bảo vệ cho con ngay cả khi nó phạm tội tày trời, nhưng rất nhiều con cái luôn sẵn sàng "hận" và "từ mặt" người sinh thành chỉ cần khi nó nghĩ họ "có lỗi" với ḿnh.
Chắc tại cha mẹ luôn đối xử với con bằng bản năng, bằng cắt ruột tạo ra. Vậy nên trong cách đối xử ấy không có chỗ cho hận thù, ghét bỏ.
C̣n con cái lại luôn đối xử với cha mẹ bằng thực tế, bằng hoàn cảnh và cả bằng tâm trạng suy nghĩ của chúng. Vậy nên hận thù, ghét bỏ đầy rẫy muôn nơi. Để lệ sầu của mẹ rơi đầy biển cả, để buồn khổ của cha ngập tận thái sơn.
https://intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=1970835&stc=1&d=1641441831
VietBF@sưu tập