florida80
02-15-2022, 19:59
Sau hai ngày trời lặn lội đi t́m mai anh đào, dường như vẫn chưa thỏa thích dù đă vào nhiều làng hoa, vườn dâu, vườn cà, gặp cả tam giác mạch bay về từ Đông Bắc, lavender của châu Âu, những vườn cúc họa mi, cẩm tú cầu bất tận…, ngày thứ ba sau khi check-out ra khỏi khách sạn từ sáng sớm, chúng tôi mang theo hành lư tiếp tục đi t́m những thứ mà ḿnh muốn t́m.
Đă đến Đà Lạt rất nhiều lần từ thời tuổi trẻ đến tận bây giờ, tôi gần như chứng kiến những đổi thay của thành phố này. Những năm 70, lúc ấy Đà Lạt c̣n thơ mộng lắm với bạt ngàn rừng cây nhiều gỗ quư, thông xanh dọc theo các cung đường đèo Blao, đèo Prenn, đèo Ngoạn Mục, với những ngọn thác hùng vĩ Pongour, Datanla, Liên Khương, Prenn, Cam Ly, thác Voi … Thần tiên lắm với những ngôi biệt thự xây theo kiến trúc Pháp, sơn màu trắng, nằm thấp thoáng trên đồi cao nh́n xuống thung lũng, nhà nào cũng có vườn trồng thông, đào, mimosa, và những khu vườn cúc marguerite trắng, violet tím, những bụi hồng tường vi leo quanh hàng rào…
Ngày ấy nhà một người d́ của tôi ở đường Hồ Tùng Mậu, một số họ hàng khác ở Trại Hầm, Trại Mát. Đà Lạt c̣n vắng vẻ lắm, nhưng rất đẹp và thơ. Nhớ măi phía sau nhà d́ có trồng một giàn su su, buổi sáng sớm d́ khoác áo ấm ra chợ mua bánh ḿ baguette về cho chị em tôi ăn với paté hay trứng gà ta chiên oeuf-plat. Đến Trại Hầm th́ d́ B dẫn ra sau vườn nh́n xuống thung lũng trồng mận và trái hồng, hái rau vào cho d́ đổ bánh xèo. Các chị họ cũng thường đưa chị em tôi đi chơi đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm, Thung lũng T́nh yêu, hồ Than Thở v.v… lúc đó những nơi này là hồ xanh màu rêu của lá, cỏ mượt và thông xanh reo vi vu trong gió. Tôi thường đi thơ thẩn nhặt những quả thông rơi trên cỏ, một trong những h́nh ảnh gắn liền với sản phẩm thủ công mỹ nghệ gỗ thông của Đà Lạt là những ngôi nhà sàn gỗ nho nhỏ, có quả thông khô làm bụi cây, hay những con thú gỗ nhỏ xinh xinh…
Những năm sau 80, đi du lịch Đà Lạt, tôi cũng đến những điểm tham quan năm xưa, từ Linh sơn tự, Trúc Lâm thiền viện, nhà thờ Con gà, nhà ga Đà lạt, trường Lycée Yersin, nữ tu viện Couvent des Oiseaux … đến các khu phố, tiệm ăn quen thuộc ngày nào. Nh́n chung Đà Lạt có nhiều cố gắng để chuyển ḿnh trở thành một nơi đến thu hút nhờ khí hậu mát mẻ, dễ chịu cộng thêm hoa lá tươi thắm khắp nơi. Một điều dễ nhận thấy là những ngọn đồi, rừng thông thưa thớt hẳn, quang cảnh khô khan hơn, hồ xuất hiện các loại pedalo (thuyền đạp vịt) … nhiều hơn trước, trang trí xanh đỏ tím vàng quá nhiều che mất đi cái đẹp nguyên sơ thơ mộng của thiên nhiên. Nhiều con đường đă thay đổi, có con đường lúc trước chỉ trồng mimosa đến mùa hoa nở vàng rực rỡ rất đẹp th́ nay không thấy nữa, có lúc thay bằng hoa ban trắng, rồi hoa đào rừng, tôi nghĩ có lẽ v́ mimosa không có giá trị kinh tế bằng. Lúc đó tôi thích đến Thung lũng Vàng, Lang Biang hơn là đến hồ Than Thở hay Thung lũng T́nh yêu không c̣n đẹp như một thời từng nổi tiếng. Tôi cũng đă đến một vài làng người K’Ho, thưởng thức nhạc cồng chiêng giữa hương đêm rừng cao nguyên. Dần dần nhà sàn của họ cũng thay đổi không c̣n bằng gỗ mà đă thay vào bê tông, mái tôn, cổng và hàng rào có khi khá cầu kỳ. Tuy vậy, Đà Lạt vẫn c̣n những cái thú dễ thương dành cho khách phương xa như che dù đi trong mưa bụi dạo phố Ḥa B́nh, về đêm trùm áo len sùm sụp ghé hàng rong bên đường uống sữa đậu nành nóng, ăn bắp, khoai lang nướng … cho ấm bụng, hoặc đi uống cà phê, có những quán trong trung tâm thành phố vừa nhâm nhi tách cà phê vừa nh́n xuống chợ Đà Lạt và con phố trên dốc cao, hay đi xa hơn th́ có các quán chè, quán nước nh́n ra những ngọn thác đẹp. Nếu bạn thích một không khí lăng mạn về đêm th́ Đà Lạt có một quán cafe nhạc đặc biệt ở đường Khe Sanh mang tên “Diễm xưa”, ở đó ca sĩ chuyên hát nhạc Trịnh. Quán nằm trong mé cổng một công viên lớn hơi tối và con đường đi vào khá âm u, cây cối ẩm ướt, bên trong chỉ thắp đèn dầu … Mang hơi hướng một chút ma mị, nhưng dù sao th́ đó cũng là một trong những “đặc sản” tinh thần của Đà Lạt.
Mới vài năm trước đây, khi Đà Lạt đă xuất hiện nhiều làng hoa với công nghệ trồng trọt hiện đại, đến Đà Lạt c̣n cái thú đi thăm các làng hoa, vườn dâu, th́ sau này có thêm những điểm mới dành cho khách tham quan du lịch được quảng cáo ầm ỹ để thu hút khách du lịch tuy thật sự lắm nơi ghé đến tôi thật thất vọng, ở những nơi này tiểu cảnh và cảnh giả khá nhiều, có phần vụng về, có lẽ chỉ để du khách chụp h́nh cho vui chứ không gây được cảm xúc cho người muốn ngắm thiên nhiên thật sự hoặc phối hợp với những kiến trúc, sắp đặt mang tính mỹ thuật. H́nh như những cô cậu tuổi teen rất thích “sống ảo” ở những h́nh ảnh quả tim vàng, “cổng trời” … Giữa cánh đồng dưới thung lũng cẩm tú cầu đang nở hoa, từ trên nh́n xuống thấy toàn là tim, và các cô bé tha hồ nghịch, selfie đủ kiểu. Một cô bạn nói “chắc chỉ ở VN mới có”?
Trở lại trên con đường đi t́m mai anh đào, qua những con đường ngày nay trồng mai anh đào nhiều nhất là dọc theo bờ hồ Xuân Hương, đường Trần Hưng Đạo trong thành phố, cuối cùng chúng tôi đă gặp rất nhiều rừng đào đang nở hoa ở gần thác Bảo Đại, và trên cung đường đi qua hồ Tuyền Lâm. Trên đường đă thấy các “phượt thủ” dừng chân say sưa săn ảnh. Thiên nhiên nơi đây thật đẹp, chỉ thấy trời xanh, mặt hồ yên tĩnh, những ngôi nhà ẩn hiện trên đồi, trong rừng cây dưới thung lũng. Chen lẫn trong màu hồng tuyệt đẹp của mai anh đào thấp thoáng sắc vàng rực nắng của mimosa và màu đỏ của hoa trạng nguyên, tím hồng của bông giấy. Có một quán ăn phía trong sâu, nơi ngó ra hồ, mái lợp bằng lá, đong đưa bụi hồng leo màu trắng và những gị lan rừng. Nắng trưa càng lúc càng gay gắt, lên cao mới thấy gió nhiều, và ánh sáng rất chói.
Các họa sĩ trong nhóm bắt đầu chọn những góc ngồi riêng để kư họa. Tôi đi dần lên đồi cao, nơi có những mái lá nhấp nhô và vườn đào chen nhau mọc theo hướng đi xuống về phía thung lũng. Nắng và bóng đổ của cây cối, bụi cỏ và hoa tạo thành một bức tranh lung linh màu sắc. Những cánh bướm bay chập chờn quanh những khóm hoa tường vi. Trên các lùm cây, chim rừng đua nhau hót véo von. Với tôi trong chuyến đi này, đây là nơi đẹp nhất, có thể lưu lại thêm cả tuần trong lần sau để tiếp tục khám phá.
Chỉ hy vọng rằng … để kịp ghi lại được vẻ đẹp thiên nhiên c̣n trong trẻo như hôm nay vào kư ức, vào tranh hay ảnh, việc xây dựng khu du lịch, hay dự án biệt thự cho thuê nào đó sẽ chầm chậm lại …
Nguyễn Diệu Tâm
Đă đến Đà Lạt rất nhiều lần từ thời tuổi trẻ đến tận bây giờ, tôi gần như chứng kiến những đổi thay của thành phố này. Những năm 70, lúc ấy Đà Lạt c̣n thơ mộng lắm với bạt ngàn rừng cây nhiều gỗ quư, thông xanh dọc theo các cung đường đèo Blao, đèo Prenn, đèo Ngoạn Mục, với những ngọn thác hùng vĩ Pongour, Datanla, Liên Khương, Prenn, Cam Ly, thác Voi … Thần tiên lắm với những ngôi biệt thự xây theo kiến trúc Pháp, sơn màu trắng, nằm thấp thoáng trên đồi cao nh́n xuống thung lũng, nhà nào cũng có vườn trồng thông, đào, mimosa, và những khu vườn cúc marguerite trắng, violet tím, những bụi hồng tường vi leo quanh hàng rào…
Ngày ấy nhà một người d́ của tôi ở đường Hồ Tùng Mậu, một số họ hàng khác ở Trại Hầm, Trại Mát. Đà Lạt c̣n vắng vẻ lắm, nhưng rất đẹp và thơ. Nhớ măi phía sau nhà d́ có trồng một giàn su su, buổi sáng sớm d́ khoác áo ấm ra chợ mua bánh ḿ baguette về cho chị em tôi ăn với paté hay trứng gà ta chiên oeuf-plat. Đến Trại Hầm th́ d́ B dẫn ra sau vườn nh́n xuống thung lũng trồng mận và trái hồng, hái rau vào cho d́ đổ bánh xèo. Các chị họ cũng thường đưa chị em tôi đi chơi đồi Cù, hồ Xuân Hương, hồ Tuyền Lâm, Thung lũng T́nh yêu, hồ Than Thở v.v… lúc đó những nơi này là hồ xanh màu rêu của lá, cỏ mượt và thông xanh reo vi vu trong gió. Tôi thường đi thơ thẩn nhặt những quả thông rơi trên cỏ, một trong những h́nh ảnh gắn liền với sản phẩm thủ công mỹ nghệ gỗ thông của Đà Lạt là những ngôi nhà sàn gỗ nho nhỏ, có quả thông khô làm bụi cây, hay những con thú gỗ nhỏ xinh xinh…
Những năm sau 80, đi du lịch Đà Lạt, tôi cũng đến những điểm tham quan năm xưa, từ Linh sơn tự, Trúc Lâm thiền viện, nhà thờ Con gà, nhà ga Đà lạt, trường Lycée Yersin, nữ tu viện Couvent des Oiseaux … đến các khu phố, tiệm ăn quen thuộc ngày nào. Nh́n chung Đà Lạt có nhiều cố gắng để chuyển ḿnh trở thành một nơi đến thu hút nhờ khí hậu mát mẻ, dễ chịu cộng thêm hoa lá tươi thắm khắp nơi. Một điều dễ nhận thấy là những ngọn đồi, rừng thông thưa thớt hẳn, quang cảnh khô khan hơn, hồ xuất hiện các loại pedalo (thuyền đạp vịt) … nhiều hơn trước, trang trí xanh đỏ tím vàng quá nhiều che mất đi cái đẹp nguyên sơ thơ mộng của thiên nhiên. Nhiều con đường đă thay đổi, có con đường lúc trước chỉ trồng mimosa đến mùa hoa nở vàng rực rỡ rất đẹp th́ nay không thấy nữa, có lúc thay bằng hoa ban trắng, rồi hoa đào rừng, tôi nghĩ có lẽ v́ mimosa không có giá trị kinh tế bằng. Lúc đó tôi thích đến Thung lũng Vàng, Lang Biang hơn là đến hồ Than Thở hay Thung lũng T́nh yêu không c̣n đẹp như một thời từng nổi tiếng. Tôi cũng đă đến một vài làng người K’Ho, thưởng thức nhạc cồng chiêng giữa hương đêm rừng cao nguyên. Dần dần nhà sàn của họ cũng thay đổi không c̣n bằng gỗ mà đă thay vào bê tông, mái tôn, cổng và hàng rào có khi khá cầu kỳ. Tuy vậy, Đà Lạt vẫn c̣n những cái thú dễ thương dành cho khách phương xa như che dù đi trong mưa bụi dạo phố Ḥa B́nh, về đêm trùm áo len sùm sụp ghé hàng rong bên đường uống sữa đậu nành nóng, ăn bắp, khoai lang nướng … cho ấm bụng, hoặc đi uống cà phê, có những quán trong trung tâm thành phố vừa nhâm nhi tách cà phê vừa nh́n xuống chợ Đà Lạt và con phố trên dốc cao, hay đi xa hơn th́ có các quán chè, quán nước nh́n ra những ngọn thác đẹp. Nếu bạn thích một không khí lăng mạn về đêm th́ Đà Lạt có một quán cafe nhạc đặc biệt ở đường Khe Sanh mang tên “Diễm xưa”, ở đó ca sĩ chuyên hát nhạc Trịnh. Quán nằm trong mé cổng một công viên lớn hơi tối và con đường đi vào khá âm u, cây cối ẩm ướt, bên trong chỉ thắp đèn dầu … Mang hơi hướng một chút ma mị, nhưng dù sao th́ đó cũng là một trong những “đặc sản” tinh thần của Đà Lạt.
Mới vài năm trước đây, khi Đà Lạt đă xuất hiện nhiều làng hoa với công nghệ trồng trọt hiện đại, đến Đà Lạt c̣n cái thú đi thăm các làng hoa, vườn dâu, th́ sau này có thêm những điểm mới dành cho khách tham quan du lịch được quảng cáo ầm ỹ để thu hút khách du lịch tuy thật sự lắm nơi ghé đến tôi thật thất vọng, ở những nơi này tiểu cảnh và cảnh giả khá nhiều, có phần vụng về, có lẽ chỉ để du khách chụp h́nh cho vui chứ không gây được cảm xúc cho người muốn ngắm thiên nhiên thật sự hoặc phối hợp với những kiến trúc, sắp đặt mang tính mỹ thuật. H́nh như những cô cậu tuổi teen rất thích “sống ảo” ở những h́nh ảnh quả tim vàng, “cổng trời” … Giữa cánh đồng dưới thung lũng cẩm tú cầu đang nở hoa, từ trên nh́n xuống thấy toàn là tim, và các cô bé tha hồ nghịch, selfie đủ kiểu. Một cô bạn nói “chắc chỉ ở VN mới có”?
Trở lại trên con đường đi t́m mai anh đào, qua những con đường ngày nay trồng mai anh đào nhiều nhất là dọc theo bờ hồ Xuân Hương, đường Trần Hưng Đạo trong thành phố, cuối cùng chúng tôi đă gặp rất nhiều rừng đào đang nở hoa ở gần thác Bảo Đại, và trên cung đường đi qua hồ Tuyền Lâm. Trên đường đă thấy các “phượt thủ” dừng chân say sưa săn ảnh. Thiên nhiên nơi đây thật đẹp, chỉ thấy trời xanh, mặt hồ yên tĩnh, những ngôi nhà ẩn hiện trên đồi, trong rừng cây dưới thung lũng. Chen lẫn trong màu hồng tuyệt đẹp của mai anh đào thấp thoáng sắc vàng rực nắng của mimosa và màu đỏ của hoa trạng nguyên, tím hồng của bông giấy. Có một quán ăn phía trong sâu, nơi ngó ra hồ, mái lợp bằng lá, đong đưa bụi hồng leo màu trắng và những gị lan rừng. Nắng trưa càng lúc càng gay gắt, lên cao mới thấy gió nhiều, và ánh sáng rất chói.
Các họa sĩ trong nhóm bắt đầu chọn những góc ngồi riêng để kư họa. Tôi đi dần lên đồi cao, nơi có những mái lá nhấp nhô và vườn đào chen nhau mọc theo hướng đi xuống về phía thung lũng. Nắng và bóng đổ của cây cối, bụi cỏ và hoa tạo thành một bức tranh lung linh màu sắc. Những cánh bướm bay chập chờn quanh những khóm hoa tường vi. Trên các lùm cây, chim rừng đua nhau hót véo von. Với tôi trong chuyến đi này, đây là nơi đẹp nhất, có thể lưu lại thêm cả tuần trong lần sau để tiếp tục khám phá.
Chỉ hy vọng rằng … để kịp ghi lại được vẻ đẹp thiên nhiên c̣n trong trẻo như hôm nay vào kư ức, vào tranh hay ảnh, việc xây dựng khu du lịch, hay dự án biệt thự cho thuê nào đó sẽ chầm chậm lại …
Nguyễn Diệu Tâm