nguoiduatinabc
03-07-2022, 15:08
Nghệ sĩ Bạch Long được biết đến là anh trai Thành Lộc và là nghệ sĩ cải lương nổi tiếng. Tại chương tŕnh Khoảnh khắc rực rỡ. Nghệ sĩ Bạch Long đă chia sẻ về sự nghiệp của anh.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2018860&stc=1&d=1646665731
Mới 10 tuổi tôi đă đi hát
Mới 10 tuổi tôi đă đi hát, bước ra sân khấu. Lúc đó, tôi được cố nghệ sĩ Minh Tơ, cha của NSND Thanh Ṭng chỉ dạy. Ông là người đă khai quang điểm nhăn cho tôi, đưa tôi lên sân khấu khi mới 10 tuổi.
Tôi được khẳng định tên tuổi trong ḷng khán giả vào năm 1982, khi tham gia vở diễn cải lương Phù Đổng Thiên Vương, với vai Thánh Gióng. Từ đó, tôi để lại dấu ấn trong ḷng khán giả.
Vở diễn này giúp tôi đoạt Huy chương vàng Liên hoan sân khấu thiếu nhi. Mỗi lần tôi múa côn là khán giả thích lắm, trẻ con xem xong vỗ tay ầm ầm.
Sau đó, tới năm 1983, 1984, tôi nổi tiếng với vai Trần Quốc Toản, rồi vai Phạm Cự Chích, một vị tướng lớn trong lịch sử.
Tới năm 1992, tôi nổi tiếng với vai Quách Hải Thọ, một cậu bé bán cải nuôi mẹ mù. Sau đó, tôi thành công với vai Tôn Ngộ Không trong vở 7 yêu nhền nhện. Tôi nổi tiếng tới mức ở Trung Quốc có Lục Tiểu Linh Đồng th́ ở Việt Nam người ta biết tới tôi.
Tôi có một cuốn sách cũ gọi là bí kíp vơ công. Tuổi thọ của nó hàng vài chục năm trời. Cả cuộc đời nghệ thuật của tôi nằm gọn trong cuốn sách đó. Tôi ghi hết lại vào đó những vai diễn ghi dấu ấn trong ḷng khán giả, được báo chí khen ngợi.
Tự tay tôi cắt các bài báo ra để dán vào cuốn sách này, làm thành cuốn sách ghi lại chặng đường nghệ thuật của tôi.
Tôi ngưng hoạt động và trắng tay
Năm 1986, cải lương đi xuống, không c̣n được như trước nên tôi ngưng hoạt động và trắng tay.
Đang không có tiền bạc, nghề nghiệp th́ vô t́nh hôm đó bên sân khấu kịch Idecaf diễn vở Ba chàng lính ngự lâm bị thiếu diễn viên nên họ mời tôi. Tôi đồng ư tham gia luôn.
Từ đó, tôi rẽ hướng sang kịch nói. Tới năm 2000, tôi được sân khấu kịch Idecaf giữ lại làm diễn viên ṇng cốt.
Thời gian tham gia kịch nói, tôi thường diễn các vở kịch dành cho thiếu nhi. Trong đó, gây dấu ấn là vai Vua bọ cạp, khiến trẻ con rất thích thú.
Sau đó, tôi chuyển sang sân khấu kịch 5B Vơ Văn Tần diễn vai thần chết trong vở Giấc mơ. Tôi áp dụng nghệ thuật tuồng cổ nên người nước ngoài coi thích lắm.
Người nước ngoài vốn không hiểu tiếng Việt, chỉ coi cách diễn xuất của nghệ sĩ. V́ thế nên tôi lấy những lối diễn đặc trưng của tuồng cổ như cơ mặt, vũ đạo để gây ấn tượng với họ.
Ví dụ, khi diễn cảnh giận giữ, tôi trợn mắt, giật cơ mặt nh́n rất độc đáo, khiến khán giả thích thú. Đó là chiêu thức của hát bội mà kịch nói vốn không có.
Tôi c̣n dựng cả vũ đạo áp dụng từ tuồng cổ sang, gọi là ngôn ngữ h́nh thể. Khán giả nh́n thấy thích lắm.
Trong sự nghiệp của ḿnh, người tôi mang ơn nhất là cố nghệ sĩ Minh Tơ và cố nghệ sĩ nhân dân Thanh Ṭng. Hai ông thầy này đă cho tôi rất nhiều kiến thức để giờ tôi có vốn liếng dạy lại cho giới trẻ.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2018860&stc=1&d=1646665731
Mới 10 tuổi tôi đă đi hát
Mới 10 tuổi tôi đă đi hát, bước ra sân khấu. Lúc đó, tôi được cố nghệ sĩ Minh Tơ, cha của NSND Thanh Ṭng chỉ dạy. Ông là người đă khai quang điểm nhăn cho tôi, đưa tôi lên sân khấu khi mới 10 tuổi.
Tôi được khẳng định tên tuổi trong ḷng khán giả vào năm 1982, khi tham gia vở diễn cải lương Phù Đổng Thiên Vương, với vai Thánh Gióng. Từ đó, tôi để lại dấu ấn trong ḷng khán giả.
Vở diễn này giúp tôi đoạt Huy chương vàng Liên hoan sân khấu thiếu nhi. Mỗi lần tôi múa côn là khán giả thích lắm, trẻ con xem xong vỗ tay ầm ầm.
Sau đó, tới năm 1983, 1984, tôi nổi tiếng với vai Trần Quốc Toản, rồi vai Phạm Cự Chích, một vị tướng lớn trong lịch sử.
Tới năm 1992, tôi nổi tiếng với vai Quách Hải Thọ, một cậu bé bán cải nuôi mẹ mù. Sau đó, tôi thành công với vai Tôn Ngộ Không trong vở 7 yêu nhền nhện. Tôi nổi tiếng tới mức ở Trung Quốc có Lục Tiểu Linh Đồng th́ ở Việt Nam người ta biết tới tôi.
Tôi có một cuốn sách cũ gọi là bí kíp vơ công. Tuổi thọ của nó hàng vài chục năm trời. Cả cuộc đời nghệ thuật của tôi nằm gọn trong cuốn sách đó. Tôi ghi hết lại vào đó những vai diễn ghi dấu ấn trong ḷng khán giả, được báo chí khen ngợi.
Tự tay tôi cắt các bài báo ra để dán vào cuốn sách này, làm thành cuốn sách ghi lại chặng đường nghệ thuật của tôi.
Tôi ngưng hoạt động và trắng tay
Năm 1986, cải lương đi xuống, không c̣n được như trước nên tôi ngưng hoạt động và trắng tay.
Đang không có tiền bạc, nghề nghiệp th́ vô t́nh hôm đó bên sân khấu kịch Idecaf diễn vở Ba chàng lính ngự lâm bị thiếu diễn viên nên họ mời tôi. Tôi đồng ư tham gia luôn.
Từ đó, tôi rẽ hướng sang kịch nói. Tới năm 2000, tôi được sân khấu kịch Idecaf giữ lại làm diễn viên ṇng cốt.
Thời gian tham gia kịch nói, tôi thường diễn các vở kịch dành cho thiếu nhi. Trong đó, gây dấu ấn là vai Vua bọ cạp, khiến trẻ con rất thích thú.
Sau đó, tôi chuyển sang sân khấu kịch 5B Vơ Văn Tần diễn vai thần chết trong vở Giấc mơ. Tôi áp dụng nghệ thuật tuồng cổ nên người nước ngoài coi thích lắm.
Người nước ngoài vốn không hiểu tiếng Việt, chỉ coi cách diễn xuất của nghệ sĩ. V́ thế nên tôi lấy những lối diễn đặc trưng của tuồng cổ như cơ mặt, vũ đạo để gây ấn tượng với họ.
Ví dụ, khi diễn cảnh giận giữ, tôi trợn mắt, giật cơ mặt nh́n rất độc đáo, khiến khán giả thích thú. Đó là chiêu thức của hát bội mà kịch nói vốn không có.
Tôi c̣n dựng cả vũ đạo áp dụng từ tuồng cổ sang, gọi là ngôn ngữ h́nh thể. Khán giả nh́n thấy thích lắm.
Trong sự nghiệp của ḿnh, người tôi mang ơn nhất là cố nghệ sĩ Minh Tơ và cố nghệ sĩ nhân dân Thanh Ṭng. Hai ông thầy này đă cho tôi rất nhiều kiến thức để giờ tôi có vốn liếng dạy lại cho giới trẻ.