Cupcake01
03-22-2022, 02:00
Sinh ra một đứa trẻ với những nét lai Tây rơ rệt trên gương mặt, người phụ nữ lo sợ, bỏ con lại bệnh viện.
Lớn lên trong gia đ́nh có 4 anh chị em, bố mẹ làm nghề bán quần áo cũ ở chợ. Chị Thu Hà (sinh năm 1968, hiện sống ở TP.Biên Ḥa, tỉnh Đồng Nai) chỉ có một quăng thời gian ngắn được hạnh phúc, c̣n lại đều là những tháng ngày sống trong cơ cực, tủi hờn, nhiều nước mắt.
Chị Hà là con lai Mỹ. Sau này lớn lên nghe người thân kể lại rằng, mẹ ruột của chị là một người phụ nữ đă có gia đ́nh. Tuy nhiên, bà có quan hệ t́nh ái với một người đàn ông Mỹ và sinh ra chị Hà. Những nét lai trên gương mặt đứa trẻ mới chào đời khiến mẹ của chị sợ hăi, lo mọi chuyện bị bại lộ nên đă quyết định bỏ con ở lại bệnh viện.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2026616&stc=1&d=1647914399
Chị Thu Hà, một người con lai bị thất lạc gia đ́nh.
Biết tin, bố mẹ nuôi của chị Hà bán quần áo ở gần đó đă quyết định đem về nuôi. Ông bà là những người hiền lành, đức độ nhưng không có con, họ nhận nuôi 4 đứa trẻ, chị Hà là út. Người chị cả của chị Hà kể lại, v́ thông tin đồn đại lan nhanh nên mẹ ruột của chị Hà có đến t́m bố mẹ nuôi của chị để gặp con. Tuy nhiên, mẹ nuôi không đồng ư và đă nói với mẹ ruột của chị rằng: "Cô không nuôi được nó th́ đến đây làm ǵ cho quyến luyến, để tôi nuôi nó cho thành người. Cô cứ đến đây làm sao chúng tôi nuôi nó được".
Những năm tháng ấu thơ, đi học, chị Hà bị bạn bè kỳ thị, ghét bỏ, chọc ghẹo, mắng chửi, thậm chí đánh đập v́ ngoại h́nh lai Tây. Thế nên chị học th́ ít mà gây lộn, bị phạt đứng cột cờ th́ nhiều. Chị bảo, bản thân chị không hề muốn quậy phá, nhưng v́ quá nhục nhă nên chị phải phản kháng để bảo vệ ḿnh.
Năm 1974, chị Hà mới lên 6 th́ mẹ nuôi qua đời. Ba nuôi của chị tái hôn với một người phụ nữ khác song ông cũng mất vào năm 1977. Khi bố mẹ không c̣n nữa, chị Hà chẳng c̣n nơi nương tựa. Vợ 2 của ba nuôi và các anh chị quyết định bán nhà, chia tài sản làm 4 phần, trong đó chị Hà được hưởng 1 phần.
V́ c̣n nhỏ tuổi, người anh lớn của chị Hà đă quyết định giữ phần tài sản chị được chia và hứa sẽ nuôi em. Cứ tưởng cha mẹ mất th́ c̣n anh cưu mang, chị không ngờ những ngày tháng sau đó mới là những ngày tăm tối nhất cuộc đời.
"Anh ta lấy tiền của tôi nhưng không hề nuôi tôi. Bữa th́ bắt tôi lên nhà chị nuôi ở, mấy tháng hè th́ đưa tôi lên tận công trường cao su để chăn ḅ. Buổi sáng tôi đi học, buổi chiều phải đi rửa bát thuê kiếm tiền. Chỉ cần lỡ làm con của anh bị ngă th́ anh ta sẽ nắm tóc, đập đầu tôi vào tường, thậm chí tôi c̣n bị bạn của anh ta lạm dụng t́nh dục.
Năm 13 hay 14 tuổi ǵ đó, v́ bị lạm dụng nhiều quá, tôi sợ nên quyết định bỏ đi, lên nhà của một người d́ em mẹ nuôi ở Sài G̣n và ở đó. D́ th́ đương nhiên phải thương con của d́ hơn, ḿnh là cháu lại là cháu nuôi nữa, nên sống ở đó cũng chẳng sung sướng ǵ. Được một thời gian, tôi lại rời khỏi đó", chị Hà nghẹn ngào.
Sau này, chị quen một người đàn ông và có 2 đứa con trai với người đó nhưng không được gia đ́nh chồng đón nhận, cũng v́ thân phận của chị quá bi đát. Ở nhà chồng, chị Hà chẳng có một phút giây được vui vẻ, bị đánh đập, chửi bới và khinh bỉ. "Tôi bị đánh th́ không sao nhưng con bị đánh th́ thôi không chịu nổi. Quá cùng cực, năm 2000, tôi đành ôm 2 đứa con ra khỏi nhà, về Biên Ḥa, Đồng Nai ở", người đàn bà bị bỏ rơi xót xa nói.
Mong hơi ấm của mẹ, muốn được làm giấy tờ tùy thân
3 mẹ con chị Hà nương tựa vào nhau mà sống suốt từ đó đến giờ. Lúc có người thương, giúp đỡ cho 3 mẹ con ở nhà th́ tốt. Khi không ở nhờ được nữa th́ lại thuê pḥng trọ. Mấy chục năm qua, chị không biết mùi vị của hạnh phúc là ǵ, cuộc sống cứ ch́m trong bất hạnh.
Đến hiện tại, con trai lớn của chị v́ không có giấy tờ tùy thân nên chỉ đi làm phụ hồ, thu nhập bấp bênh, cũng đổ vỡ hôn nhân. Con trai út đi làm công nhân, thu nhập của cậu cũng giúp gia đ́nh bớt cực được một chút. Mấy mẹ con vẫn ở nhà thuê. Năm ngoái chị Hà bị bệnh, phải phẫu thuật, con trai út phải vay nợ ngân hàng lo chi phí.
Mong muốn lớn nhất của chị Hà bây giờ là t́m được mẹ ruột, được biết nguồn cội của ḿnh, được một lần ở trong hơi ấm t́nh thân. Ngoài ra, chị cũng muốn làm được giấy tờ tùy thân. "Bao nhiêu năm nay không có mảnh giấy lót lưng, như đứng ngoài pháp luật, vừa tủi nhục, lại vừa gặp nhiều vấn đề rắc rối, thiệt tḥi", chị Hà không ngừng khóc khi nhắc về số phận ḿnh.
VietBF @ Sưu tầm
Lớn lên trong gia đ́nh có 4 anh chị em, bố mẹ làm nghề bán quần áo cũ ở chợ. Chị Thu Hà (sinh năm 1968, hiện sống ở TP.Biên Ḥa, tỉnh Đồng Nai) chỉ có một quăng thời gian ngắn được hạnh phúc, c̣n lại đều là những tháng ngày sống trong cơ cực, tủi hờn, nhiều nước mắt.
Chị Hà là con lai Mỹ. Sau này lớn lên nghe người thân kể lại rằng, mẹ ruột của chị là một người phụ nữ đă có gia đ́nh. Tuy nhiên, bà có quan hệ t́nh ái với một người đàn ông Mỹ và sinh ra chị Hà. Những nét lai trên gương mặt đứa trẻ mới chào đời khiến mẹ của chị sợ hăi, lo mọi chuyện bị bại lộ nên đă quyết định bỏ con ở lại bệnh viện.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2026616&stc=1&d=1647914399
Chị Thu Hà, một người con lai bị thất lạc gia đ́nh.
Biết tin, bố mẹ nuôi của chị Hà bán quần áo ở gần đó đă quyết định đem về nuôi. Ông bà là những người hiền lành, đức độ nhưng không có con, họ nhận nuôi 4 đứa trẻ, chị Hà là út. Người chị cả của chị Hà kể lại, v́ thông tin đồn đại lan nhanh nên mẹ ruột của chị Hà có đến t́m bố mẹ nuôi của chị để gặp con. Tuy nhiên, mẹ nuôi không đồng ư và đă nói với mẹ ruột của chị rằng: "Cô không nuôi được nó th́ đến đây làm ǵ cho quyến luyến, để tôi nuôi nó cho thành người. Cô cứ đến đây làm sao chúng tôi nuôi nó được".
Những năm tháng ấu thơ, đi học, chị Hà bị bạn bè kỳ thị, ghét bỏ, chọc ghẹo, mắng chửi, thậm chí đánh đập v́ ngoại h́nh lai Tây. Thế nên chị học th́ ít mà gây lộn, bị phạt đứng cột cờ th́ nhiều. Chị bảo, bản thân chị không hề muốn quậy phá, nhưng v́ quá nhục nhă nên chị phải phản kháng để bảo vệ ḿnh.
Năm 1974, chị Hà mới lên 6 th́ mẹ nuôi qua đời. Ba nuôi của chị tái hôn với một người phụ nữ khác song ông cũng mất vào năm 1977. Khi bố mẹ không c̣n nữa, chị Hà chẳng c̣n nơi nương tựa. Vợ 2 của ba nuôi và các anh chị quyết định bán nhà, chia tài sản làm 4 phần, trong đó chị Hà được hưởng 1 phần.
V́ c̣n nhỏ tuổi, người anh lớn của chị Hà đă quyết định giữ phần tài sản chị được chia và hứa sẽ nuôi em. Cứ tưởng cha mẹ mất th́ c̣n anh cưu mang, chị không ngờ những ngày tháng sau đó mới là những ngày tăm tối nhất cuộc đời.
"Anh ta lấy tiền của tôi nhưng không hề nuôi tôi. Bữa th́ bắt tôi lên nhà chị nuôi ở, mấy tháng hè th́ đưa tôi lên tận công trường cao su để chăn ḅ. Buổi sáng tôi đi học, buổi chiều phải đi rửa bát thuê kiếm tiền. Chỉ cần lỡ làm con của anh bị ngă th́ anh ta sẽ nắm tóc, đập đầu tôi vào tường, thậm chí tôi c̣n bị bạn của anh ta lạm dụng t́nh dục.
Năm 13 hay 14 tuổi ǵ đó, v́ bị lạm dụng nhiều quá, tôi sợ nên quyết định bỏ đi, lên nhà của một người d́ em mẹ nuôi ở Sài G̣n và ở đó. D́ th́ đương nhiên phải thương con của d́ hơn, ḿnh là cháu lại là cháu nuôi nữa, nên sống ở đó cũng chẳng sung sướng ǵ. Được một thời gian, tôi lại rời khỏi đó", chị Hà nghẹn ngào.
Sau này, chị quen một người đàn ông và có 2 đứa con trai với người đó nhưng không được gia đ́nh chồng đón nhận, cũng v́ thân phận của chị quá bi đát. Ở nhà chồng, chị Hà chẳng có một phút giây được vui vẻ, bị đánh đập, chửi bới và khinh bỉ. "Tôi bị đánh th́ không sao nhưng con bị đánh th́ thôi không chịu nổi. Quá cùng cực, năm 2000, tôi đành ôm 2 đứa con ra khỏi nhà, về Biên Ḥa, Đồng Nai ở", người đàn bà bị bỏ rơi xót xa nói.
Mong hơi ấm của mẹ, muốn được làm giấy tờ tùy thân
3 mẹ con chị Hà nương tựa vào nhau mà sống suốt từ đó đến giờ. Lúc có người thương, giúp đỡ cho 3 mẹ con ở nhà th́ tốt. Khi không ở nhờ được nữa th́ lại thuê pḥng trọ. Mấy chục năm qua, chị không biết mùi vị của hạnh phúc là ǵ, cuộc sống cứ ch́m trong bất hạnh.
Đến hiện tại, con trai lớn của chị v́ không có giấy tờ tùy thân nên chỉ đi làm phụ hồ, thu nhập bấp bênh, cũng đổ vỡ hôn nhân. Con trai út đi làm công nhân, thu nhập của cậu cũng giúp gia đ́nh bớt cực được một chút. Mấy mẹ con vẫn ở nhà thuê. Năm ngoái chị Hà bị bệnh, phải phẫu thuật, con trai út phải vay nợ ngân hàng lo chi phí.
Mong muốn lớn nhất của chị Hà bây giờ là t́m được mẹ ruột, được biết nguồn cội của ḿnh, được một lần ở trong hơi ấm t́nh thân. Ngoài ra, chị cũng muốn làm được giấy tờ tùy thân. "Bao nhiêu năm nay không có mảnh giấy lót lưng, như đứng ngoài pháp luật, vừa tủi nhục, lại vừa gặp nhiều vấn đề rắc rối, thiệt tḥi", chị Hà không ngừng khóc khi nhắc về số phận ḿnh.
VietBF @ Sưu tầm